108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 212: Diệt lão tổ




Vũ Ti U đánh đến một cách bất ngờ, Thiên Lý lão tổ thao túng phi kiếm giết tới. Lúc này, Thái tinh kiếm của hắn đã bị phá, vội vàng gọi trở về. Tô Tinh cũng độn pháp theo cùng,thao túng Tê Thiên chém đến chính diện.
Thiên Lý lão tổ thật sự là tức điên rồi. Hắn chưa từng chật vật như thế, bị một tu sĩ Tinh Hà kỳ khi dễ, trèo đầu cưỡi cổ hết mức. Không kịp nghĩ nhiều, điểm Thông Lam Ngọc Như Ý. Vòng bảo hộ Ngọc Như Ý che trước người tức khắc lại dày đặc thêm ba phần. Đồng thời vung tay lên, một quả tứ phương tiểu ấn phun ra, ở trong hào quang hóa thành một đoàn lục quang, trực tiếp ném về phía Vũ Ti U.
So với Tô Tinh gần bên cạnh, hắn đương nhiên càng bận tâm nhiều hơn đến Thiên Thương tinh Hành Giả Võ Tòng.
"Oanh" một tiếng lớn, Vũ Ti U cười lạnh, không chút do dự một kiếm chém lên ngọc ấn. Hắc mang lục quang đan vào nhau, nhưng hắc khí lúc co lúc giãn, đã đem hào quang đánh cho vỡ nát.
Ngọc ấn "Sưu" một tiếng, ngược hướng mà quay về, hung hăng đập về phía Thiên Lý lão tổ.
Thiên Lý lão tổ lắp bắp kinh hãi, vội vàng hai tay bấm niệm thần chú. Mấy đạo pháp quyết liên tiếp đánh ra, khiến Ngọc Ấn sắp bắn tới vòng bảo hộ khó khăn lắm mới ngừng được. Nhưng cũng chỉ trì hoãn trong chốc lát, thì Vũ Ti U đã tới trước mặt rồi. Kiếm phong Ô Hắc Đái Tuyết(đen nhánh điểm tuyết) xuất hiện ngay trước vòng bảo hộ, một kiếm chém xuống.
Vòng bảo hộ chợt chấn động, làm cho lão tổ bên trong chỉ có thể cảm thấy một cỗ lực cực kì nặng nề, to lớn đập tới từ phía trước. Cả lồng cả người lập tức bắn ra ngoài. Nhưng Thiên Lý lão tổ không hổ là lão quái vật của Quý Thủy Kiếm tông. Kinh nghiệm tranh đấu với người khác phong phú cực kì. Trước khi bị đánh bay ra, thì đã kịp phất tay áo lên, bắn ra một đạo Qúy Thuỷ Thần Lôi, hướng thẳng về phía Vũ Tư U. Vũ Tư U mỹ mạo lạnh như băng sương, gợi lên nụ cười khinh thường.
Mắt thấy Qúy Thuỷ Thần Lôi giống như lợi kiếm bổ tới đỉnh đầu, Vũ Tư U căn bản không có ý định né tránh, ngược lại đột nhiên hít vào một hơi, nhắm ngay trên đầu Thần lôi, giơ lên hai mũi kiếm. Kiếm khí Quý Sương Yêu Liên hắc sắc bắn ra.
Qúy Thuỷ Thần Lôi trúng kiếm khí hắc sắc kia, Thần Lôi tức khắc bị kiếm khí quấn quanh lấy, lôi quang trên Thần lôi chỉ mới lóe ra vài cái, đã bị dập tắt đi sạch sẽ.
Tức khắc tan thành mây khói.
Thiên Lý lão tổ vừa thấy, biểu tình càng thêm khó coi.
Hắn đã dùng tới Quý Thuỷ Thần Lôi này, thì cũng không còn lưu lại bất luận đường sống nào nữa. Cho dù là đối phó pháp bảo bình thường cũng đều dư dả. Nhưng lại không nghĩ đến Thiên Thương tinh cường hãn vượt xa quá mức hắn có thể tưởng tượng. Nhìn vào ba khỏa tinh thần hoa lệ của Quý Sương Yêu Liên, trong lòng Thiên Lý lão tổ chìm xuống tới cực điểm. Đang muốn chạy trốn, Võ Tòng uy danh vang dội vô cùng, hơn nữa còn đang ở khởi đầu của giai đoạn thứ ba, Thiên Lý lão tổ nào dám đối kháng với nàng. Thân hình Vũ Tư U thoáng một cái, ngay tại chỗ phảng phất như biến mất, "vù" một tiếng, lãnh diễm chợt hiện, trong nháy mắt đã đi tới trước người Thiên Lý lão tổ, lại chém xuống một nhát.
Thông Lam Như Ý của Thiên Lý lão tổ rắc rắc vỡ ra, lực lượng quá mạnh, khiến cho thân thể Thiên Lý lão tổ cũng bị đánh bay ra ngoài.
Vũ Tư U vừa động, lại vọt đến dưới thân Thiên Lý lão tổ, mũi kiếm Quý Sương Yêu Liên như thủy ngân tả địa (*), chém xuống.
(*) Thủy ngân tả địa: thủy ngân khi rơi xuống đất sẽ rất nhanh bị thấm vào. Ý của câu này có nghĩa là làm một việc nào đó nhanh gọn trơn tru.
Chỉ trong khoảng khắc, Thiên Lý lão tổ không thể cản lại, bị biến thành bao cát, liên tục bị đánh bay. Ngọc Như Ý kia thật sự là một pháp bảo phòng ngự đỉnh cấp, tuy rằng màn hào quang bích lục chớp động không thôi, nhưng dưới lực tàn phá như thế của Tam Tinh Thiên Võ của Vũ Tư U, mà còn có thể tạm thời chưa bị đánh nát.
Khiến Vũ Tư U cũng không nén nổi nhẹ a một tiếng trong miệng. Thế nhưng công kích trên tay thì lại không dừng dù chỉ là một chút, một kiếm tiếp một kiếm, một khắc cũng không ngừng nghỉ.
Thiên Lý lão tổ giờ phút này trong lòng sợ hãi cực kì. Bị Hành Giả cận thân, Thiên Lý lão tổ đã căn bản không còn sức lực chống trả. Mắt thấy hơn mười kiếm qua đi, vòng bảo hộ Ngọc Như Ý kia rốt cục ảm đạm, lỗ thủng ngày càng nhiều. Trái tim Thiên Lý lão tổ đập bồm bộp, chìm hẳn xuống.
Trên mặt Thiên Lý lão tổ hiện lên một tia mỉa mai, sau khi thân hình nhoáng lên, hai đầu kiếm trên dưới giao thoa với nhau, thế công không giảm, Thiên Thương tinh từng bước ép sát, không để cho hắn còn bất cứ cơ hội nào.
Thiên Lý lão tổ mặt xám như tro tàn, mắt thấy vòng bảo hộ sắp bị đánh tan, đột nhiên cắn răng một cái, lấy ra thứ gì đó trọng áo. Hắn dự định bất chấp tất cả, cùng đối phương liều mạng.
- Võ Tòng chớ có ngông cuồng!
Thiên Lý lão tổ dùng phi kiếm tranh đấu cùng Tô Tinh, lại lấy ra một mảnh phù triện từ trong ngực. Phù này toàn thân phát quang, tản ra Tiên khí. Lúc đến được cảnh giới như hắn, loại tu sĩ cao nhất môn phái, Tinh Hải lão tổ, pháp bảo đều là loại bảo toàn sinh mạng tốt nhất những loại khác thì không để vào mắt. Mà phù triện ngoại trừ một vài loại phù triện đặc biệt hoặc là đỉnh cấp phù triện, thì căn bản không hiếm. Mà phù triện này của Thiên Lý lão tổ vừa nhìn liền biết ngay là phù triện đỉnh cấp.
Phù triện vừa vỡ ra, ngũ sắc thần quang bùng lên, hóa thành một mảnh yên hà bao lấy Vũ Tư U. Chỉ thấy hào quang kia vừa chạm vào thân thể, Vũ Tư U bỗng nhiên cảm thấy thân hình trầm xuống, động tác bất giác bị trì hoãn, chậm lại hơn phân nửa.
- Đi chết đi!
Thiên Lý lão tổ dữ tợn nhe răng cười, hai tay chà xát, tiếp theo hai tay chắp lại, lại là hơn mười tờ phù triện Hồng Lẫm Liệu Hỏa bắn ra, hướng thẳng đến Vũ Tư U đang còn bị vây ở trong ngũ sắc yên hà.
Mấy cái phù chú này lúc bay đến trên đầu đỉnh Vũ Tư U, bị Thiên Lý lão tổ pháp quyết thúc giục, đểu nổ tung.
Tiếng nổ ầm ầm liên miên không dứt, những mảng lớn lôi hỏa đỏ đậm hiện ra, đang rơi thẳng áp chế xuống dưới, hóa thành một mãnh thú với miệng khổng lồ muốn đem Vũ Tư U nuốt vào bụng. Mà ngay lúc hắn tự cho rằng có thể giết chết Vũ Tư U, đột nhiên lại thấy chung quanh vọt lên một mảnh thần quang Thụy khí, U bích bừng bừng, khí cuồn cuộn động. Những Thanh Lẫm bích quang kia giống như ngân hà đổ xuống, trong chớp mắt đã đem hai "Ngũ Sắc Hà Ấn phù" và "Hoang Hỏa Phệ Thú phù" của hắn hủy đi.
Nhìn thấy cảnh này, Thiên Lý lão tổ hét to một tiếng.
- Ăn hiếp lão bà của ta, ngươi chán sống rồi hả?
Tô Tinh phất Bồ Đề diệu thụ lên, bỗng nhiên tới gần.
Tê Thiên một kiếm chém về phía Thiên Lý lão tổ. Một cái bóng trắng cũng lao ra ngoài, một trảo xé mở.
Liên tục phải chịu hai đòn nghiêm trọng, nguyên khí của Thiên Lý lão tổ lại bị tổn hao nhiều.
- Hỗn đản!!! Bản tổ chắn chắn sẽ tiêu diệt các ngươi.
Thiên Lý lão tổ lớn tiếng kêu lên, lại phóng ra một chùm Qúy Thuỷ Thần Lôi, tiếp theo xoay người bỏ chạy.
Ngay lúc hắn xoay người bỏ chạy, đột nhiên lại thấy phía trước xuất hiện một nữ hài.
Thân nàng mặc một bộ Hán phục, tay áo rộng xòa xuống đất, tay cầm Ngọc kiếm như tuyết. Một thần thái ngoạn thế bất cung(đùa giỡn với đời).
Địa Dị tinh Bạch Diện Lang Quân Trịnh Yên Nhiên!
Nhìn thấy Địa tinh xếp thứ bảy mươi bốn cũng dám ngăn trở hắn, ở trước mặt hắn diễu võ dương oai, Thiên Lý lão tổ thật sự là rất giận dữ, giơ lên phi kiếm liền chém tới Trịnh Yên Nhiên:
- Tinh Tướng chết tiệt, toàn bộ đi tìm chết đi!
Trịnh Yên Nhiên khẽ nâng mí mắt, làm như đã chờ rất lâu rồi, ngáp một cái, tay phải nắm lên Ngọc Long Ách Tuyết. Hai chân tách ra, chuyển hướng.
Thiên Lý lão tổ trong nháy mắt đã lao tới.
Trịnh Yên Nhiên cười khẽ một tiếng:
- Khinh thường tinh tướng cũng không tốt đâu nha.
Trịnh Yên Nhiên phảng phất như sao, khẽ khom người một chút, bày tỏ động tác lễ phép. Tựa như nước chảy mây trôi rất tự nhiên, tay nàng không nhanh không chậm nắm chuôi đao, giơ tay lên giữa không trung chuyển cổ tay, vỗ tay, tất cả mọi động tác nhanh nhẹn gọn gẽ, đơn giản làm cho người ta hoàn toàn xem nhẹ.
Hàn quang lướt động!
Đao đã xuất, lại quay về.
Leng keng một tiếng. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Thiên Lý lão tổ cúi đầu, hoảng sợ thấy lồng ngực bị đường đao xé rách một đường.
Đao kia nhanh đến nỗi hắn không thể thây rõ ràng để phòng bị.
Thiên Lý lão tổ bất khả tư nghị, chỉ thấy Trịnh Yên Nhiên chân đạp bát song, chậm rãi giơ tay. Tất cả động tác cũng giống như chim nhỏ tự do bay lượn trên bầu trời. Con cá tự do hít thở trong nước.
Phòng ngự của Tinh Hải trung kỳ không thể phá bỏ mà trong nháy mắt lại đã vỡ ra.
Giờ khắc này, giống như tất cả Thủy cũng đều có thể bị chặt đứt!
- Xem thường tại hạ ắt phải ăn đau có đúng không hả?
Nữ hài mỉm cười nói hắn.
Huyền giai đao pháp!
Trừu đao đoạn thủy!
Tinh pháp của Tinh Tướng là huyền giai có thể phá Tinh hải. Địa giai có thể phá Tinh không, vũ lực của Trịnh Yên Nhiên tuy là kém một chút, có điều bởi vì Ngọc Như Ý hộ thân đã bị phá. Một đao này của Trịnh Yên Nhiên còn thiếu chút nữa lấy luôn cái mạng nhỏ của Thiên Lý lão tổ.
Nhưng thật ra cũng không khác là mấy.
Một đao này trực tiếp xé ra tất cả suy nghĩ của Thiên Lý lão tổ.
Thiên Lý lão tổ lui lại một bước, cũng chỉ vẻn vẹn một bước duy nhất.
Trịnh Yên Nhiên đang muốn rút đao.
Một mũi kiếm từ sau lưng xuyên qua ngực Thiên Lý lão tổ. Như mặc điểm tuyết, hàn quang thấu triệt.
- A!
Tô Tinh cũng đuổi tới, Tê Thiên Kim hành kiếm chém xuống một nhát.
Thiên Lý lão tổ lúc này cho dù có là Đại La Kim Tiên cũng vô lực xoay chuyển số phận.
Trong kinh ngạc cùng khiếp sợ, Thiên Lý lão tổ lắc lư vài cái mới ngã xuống đất, cứ như vậy mà chết.
- Trịnh Yên Nhiên, đa tạ.
Tô Tinh đối với nàng gật gật đầu. Không khách khí dùng kiếm khều khều xác Thiên Lý lão tổ, đoạt đi Tinh giới túi của hắn. Thiên Lý lão tổ này tổ sư một phái lớn, nhưng đối mặt với Tinh Tướng lại yếu ớt không chịu nổi.
- Chúng ta cùng nhau chia chứ?
Tô Tinh quơ quơ túi, đột nhiên sửng sốt, phát hiện Trịnh Yên Nhiên đang lộ nụ cười nghiền ngẫm. Ánh mắt toàn bộ đều tập trung về phía Vũ Tư U.
Thiên Thương tinh Hành Giả Võ Tòng cũng có chút hứng thú nhìn nàng.
Ánh mắt đối diện có thể thấy được có gì đó không ổn.
- Lão bà? Yên Nhiên muội, các ngươi không phải…
Tô Tinh câm nín.
Đột nhiên vào lúc này, Phương Tâm Cố từ phía sau kêu lên sợ hãi. Tô Tinh quay đầu lại, thấy được con Huyết Ngọc Ngô Công kia vẫn đang giương nanh múa vuốt, phun ra huyết ti. Phương Tâm Cố ngăn cản có chút chật vật, pháp khí cả một đám đều bị ô uế tiêu biến. Tô Tinh vừa thấy, thân hình lắc đi, nhấc lên phi kiếm chém tới.
Huyết Ngọc Ngô Công này quý vì là ngũ độc chi chủng. Linh phách cả nó, Tô Tinh cũng phải lấy bằng được.
- Tri!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc đích, Tê thiên Kim hàng phi kiếm của Tô Tinh đã đâm vào đầu Huyết Ngọc Ngô Công.
- Phốc!
Huyết quang đỏ tươi vọt ra không trung, Huyết Ngọc Ngô Công phun ra máu tươi, thân hình Tô Tinh như chong chóng bay múa. Quét ngang, hung hăng đá nó ra ngoài. Huyết Ngọc Ngô Công ở giữa không trung quay cuồng, đã thấy được thân ảnh màu đỏ khủng bố, phun ra mảng lớn độc huyết.
Tô Tinh đang muốn tiêu diệt Huyết Ngọc Ngô Công. Nhưng vào lúc này, một đạo bóng hình xinh đẹp vọt đến trước mặt hắn.
Ánh sáng trắn lóe lên, Trịnh Yên Nhiên giết tới, đường đao tỏa ra đao mang băng lãnh, xẹt qua thân hình Huyết Ngọc Ngô Công tạo thành một khé sâu. Ở trên thân quái vật xấu xí trở nên loang lổ, đao khí vừa lúc lợi dụng khe hở đã nứt ra, trong tích tắc, phong áp đè ép, hình thành khí thế cắn nát cơ thể.
- Oanh!
Huyết Ngọc Ngô Công kêu thảm một tiếng, Tô Tinh cũng không khách khí, Kim kiếm hạ xuống, làm cho Huyết Ngọc Ngô Công xé thành mảnh nhỏ.
Thu lấy Linh phách, Tô Tinh nhẹ nhàng thở ra.
- Phương huynh, không sao chứ?
Tô Tinh cười nói.
Phương Tâm Cố lắc đầu, sau khi biết Tô Tinh là Tử Lôi ma đầu, cũng không có gì cố kỵ, ngược lại khâm phục chắp tay nói:
- Tô huynh đệ thật sự là chân nhân bât lộ tướng, Phương mỗ khâm phục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.