Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 220: Cứu.. (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hoa Thiếu Kiền không tới ngược lại là Diệp Đình tới? Là cô đang nằm mơ sao? Hay là đầu choáng váng nên nhìn lầm, nghe lầm?
“Chị dâu...” đột nhiên Lôi Tuấn vọt vào: “Anh, người bên ngoài đã dọn sạch, hai người này làm sao bây giờ?”
Diệp Đình tàn nhẫn cắn răng quay đầu hỏi Lăng Vi: “Tay nào của hắn ta đánh em?”
Lăng Vi không trả lời được, Diệp Đình liền nói: “Hai tay đều chặt! Hai mắt đều móc, đây là đại giới cho việc hắn dám nhìn bà xã của lão tử!”
Lúc này, anh như con sư tử độc ác, cả người đầy lệ khí.
Lôi Tuấn duỗi tay tóm Jack lên, Diệp Đình vung tay như thiết chùy đấm vào mũi Jack: “Nhìn bà xã tao, đánh chủ ý bà xã tao, lão tử cho mấy thêm mấy lá gan được không?”
Anh nhấc chân đạp Jack một cái.
“Phụt...” Jack thống khổ phun ra búng máu.
“Thu mua Jasda cho tôi, còn có tên Benn kia nữa, không cho chúng chút dạy dỗ thì không biết trời cao đất rộng là gì đâu!”
Da tróc thịt bong, cả người Jack đau phát run.
Vừa nghe Diệp Đình nói muốn thu mua công ty của mình, Jack sợ tới mức hai đầu gối run lên, “Bùm” một tiếng quỳ xuống.
Ôm lấy Diệp Đình đùi: “Đại ca... Đại ca... Em sai rồi, xem tình anh em của chúng ta, cho em một con đường sống đi...”
Diệp Đình nhìn hắn ta, ánh mắt như nhìn rác rưởi vậy.
“Lúc mày làm bẩn bà xã tao có nghĩ tới tình anh em của chúng ta không?”
Đột nhiên Jack run lẩy bẩy.
Lôi tuấn không muốn để hắn nói nhảm liền xách cổ áo túm hắn ta ra ngoài.
Đột nhiên ngoài cửa có một người xông vào.
“Lăng Vi,...” người đàn ông này là Hoa Thiếu Kiền... anh ta giật mình nhìn một màn trước mắt: “Chúng dám bắt cóc em.”
Lúc này đột nhiên Diệp Đình tức giận cho anh ta một quyền bên má trái.
Hoa Thiếu Kiền bị đau che mặt.
Diệp Đình tóm cổ áo anh ta xách lên, lại đấm vào cằm anh ta cái nữa: “Anh tới đây làm gì? Anh *** nó lại nhìn chằm chằm bà xã tôi có phải không?”
Khóe miệng Hoa Thiếu Kiền chảy máu.
Anh ta không muốn giải thích nhưng không muốn Lăng Vi bị hiểu nhầm liền nuốt máu mà nói: “Tôi tới nơi này làm việc vừa lúc nhìn thấy cô ấy. Phòng của tôi ở trên phòng của cô ấy, nghe dưới lầu có âm thanh liền chạy xuống xem có phải cô ấy xảy ra chuyện gì hay không, kết quả chạy xuống vừa mở cửa ra thì không thấy người đâu.”
“Trên lầu? Thật trùng hợp, cô ấy vừa vào khách sạn thì anh đã biết địa điểm? Họ Hoa kia, xem tôi là tên ngốc sao?” Diệp Đình sống chết không bỏ qua cho anh ta: “Sao anh biết cô ấy ở đây? Anh định vị di động của cô ấy? Hoa Thiếu Kiền, thủ đoạn của anh thật cao minh đó, anh theo dõi bà xã tôi, anh có rắp tâm gì?”
Hoa Thiếu Kiền cũng nổi giận: “Diệp Đình! Anh có thể nói chút đạo lý được không, nếu tôi và Lăng Vi có chuyện gì thì tôi còn từ trên lầu chạy xuống sao? Còn để co ấy bị người khác xâm phạm sao? Trực tiếp ngủ trong phòng cô ấy bảo vệ cô ấy không phải càng tốt hownn sao? Huống hồ hiện tại các người đã ly hôn, các người không có bất cứ quan hệ gì nữa, anh không có quyền quản việc riêng tư của cô ấy. Tôi thừa nhận mình thích cô ấy, tôi thừa nhận chú ý từng nhất cử nhất động của cô ấy nhưng mời anh nhớ kỹ, các người đã ly hôn, cô ấy không có liên quan gì với anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.