Yêu Hồ Trở Về

Chương 13: Akari nổi bão




" Um " Akari mở mắt nhìn quanh, cơ thể đau nhứt như muốn gãy lìa thành từng khúc, khẽ ổn định lại một chút, trong đầu lướt qua hình ảnh lúc chiến đấu với Orochimaru, mày cô nhíu lại - thời gian ngắn như vậy, căn bản họ không thể chạy khỏi tên biến thái đó.

Không được, mình bất tỉnh bao lâu rồi? phải nhanh chóng tìm họ, Akari cắn răng, nương theo thân cây nâng đỡ thân hình đau đớn ngồi dậy, miệng vết thương chảy máu làm cô khó chịu, nhanh chóng vận chakra chạy dọc cơ thể , những vết thương nhờ dòng chakra đặc biệt mà biến mất nhanh chóng, cô không muốn cả nhóm lo lắng nên chỉ chữa trị tạm vết thương bên ngoài. Sau đó,Akari lấy từ không gian ra một lá bùa, nhanh chóng vẽ lên đó những ấn chú phức tạp, lá bùa nhận một lượng lớn chakra lóe lên, cùng lúc đó, cô hộc ra một lượng máu, không nhiều, nhưng từ nó có thể thấy hiện tại cô rất không ổn.

Dường như Akari cũng không quan tâm chuyện đó, nhìn lá bùa đã được hoàn thành, cô khẽ cắn môi, đây là cách duy nhất mà cô nghĩ ra được vào lúc này, là thuật phong ấn được cô tạm cố định lên tấm bùa sẽ giúp chú ấn trên cổ Sasuke không tái phát, ít nhất là cho tới hết kì thi này, còn lại đành nhờ thầy Kakashi vậy, với năng lực lúc này của cô, thì vẫn chưa dỡ bỏ được chú ấn đó.

Ở thế giới này cô vẫn muốn bản thân được trở nên mạnh mẽ, khao khát sức mạnh đối với cô là chưa bao giờ tắt , hay nói cách khác, với nguồn sức mạnh lớn, cô sẽ có thể bảo vệ được họ, những người bạn, những người mà cô yêu quý, những người thật sự yêu quý cô bằng cả tấm lòng, lúc đầu có lẽ cô đã quá ngây thơ khi nghĩ rằng với những khả năng được ban tặng bản thân sẽ có nhiều lợi thế, nhưng... Akari vô thức mím môi, như vậy vẫn chưa đủ, đây là một thế giới thật, không phải một câu truyện , trong tập truyện, chỉ xoay quanh đội 7, nhưng những người cô muốn bảo vệ không chỉ có họ, và ai cũng có cuộc sống riêng mà không được đề cập đến trong truyện, sự lơ là, năng lực hiện giờ của cô là chưa đủ.

Bản thân xuyên qua nơi đây là một chuyện cô không ngờ tới, cô cũng từng đọc tiểu thuyết và cũng không nghĩ xuyên qua là có thật. Nhưng như vậy thì sao chứ? Cô không phải nữ chính đầy quyền năng hay được tác giả nâng đỡ một cách thoái hóa như một sự tồn tại hoàn hảo, cô không phải nhân vật đặc biệt như vậy, cô có thể tài giỏi, nhưng như vậy đã đủ sao? Việc được Orochimaru ban tặng một thân đầy thương tích là sự thức tỉnh đầu tiên cho cô, nếu cô còn u mê trong những ý nghĩ như chakra vô tận hay bản thân thuật được ban hay là hệ không gian thời gian đôi mắt đặc biệt thì nay xem như cô cũng sáng tỏ rồi, nguồn chakra vô tận chỉ có khi cô chăm chỉ luyện tập sẽ được khai phá, nói cách khác, lượng chakra của cô chỉ tăng nhanh hơn mọi người thôi, bí thuật ? Nếu cô không đủ chakra làm sao thi triển? Còn hệ không gian, thời gian và mắt sao? Trong không gian không có sách dạy thi triển hai hệ này, cô mơ hồ cảm nhận hình như từ khi bản thân sinh ra đã có ba thứ này chứ  không phải bà tiên ban tặng ( au: Đúng rồi đấy ạ ┬┴┬┴┤・ω・)ノ ). Nói cho cùng là do cô chưa đủ nỗ lực, chưa đủ cố gắng mới đưa họ vào tình cảnh nguy hiểm như trong nguyên tác, ánh mắt Akari ánh lên tia kiên định.

Càng nghĩ , tốc độ dưới chân cô vô thức nhanh hơn, tớ sẽ không lơ là như vậy nữa, nên,... các cậu, chờ tớ...

Càng ngày luồng chakra quen thuộc của Sakura càng gần, Akari cảnh giác, có nhiều luồng chakra khác nữa, phút chốc, cô biến mất như một cơn gió.

Ánh mắt Akari ánh lên nhìn tình cảnh trước mắt, Zaku đang ra sức đánh lên Sakura, khi cậu ấy cắn cánh tay hắn, phía xa Lee đang nằm đó, trong gốc cây Sasuke và Naruto vẫn còn hôn mê.

Tốt, rất tốt, bạn của ta , các ngươi có can đảm làm họ thành như vậy thì cũng phải chịu được lửa giận của ta, mắt Akari vô thức đỏ lên nhưng chỉ trong tích tắc, quanh thân không gian có hơi vặn vẹo, cô cố gắng đè nén luồng chakra đang bạo động cũng như ý tưởng muốn hủy nhóm người làng âm thanh chướng mắt này. Nếu chúng đã muốn tổn hại người cô muốn bảo vệ, vậy cô cũng muốn từ từ chơi với chúng.

Cô mím môi, trong lòng từng tầng từng tầng lửa giận thi nhau đốt cháy nhưng trên mặt cô lại xuất hiện một nụ cười nhạt nhìn có vẻ...quỷ dị.

" Akari kìa " Chouji đang nấp, thấy cô thì nhanh chóng lao ra nhưng bị Shikamaru can lại " Khoan đã "

" Cô ấy có thể mạnh nhưng bọn chúng sẽ giết cô ấy mất, buông tớ ra " Chouji vội nói.

" Cậu nhìn kĩ cậu ấy trước đi " Shikamaru nghiêm túc nói.

Chouji cũng nhìn lại, Akari hình như hơi lạ, nhưng cũng không ồn ào nữa.

" Sakura, buông hắn ra đi "

Sakura ngạc nhiên nhìn Akari đột nhiên xuất hiện, Zaku cũng nhìn cô.

" Akari... " Sakura nhìn Akari, cậu ấy...

" Lại đây, Sakura... " Akari nhẹ đưa tay lên vẫy vẫy, giọng nói vẫn nhẹ nhàng, thậm chí còn nhẹ nhàng hơn trước nhưng khi nghe lại làm Sakura cảm nhận được một sự lạnh lẽo thấu xương, lẫn sâu trong đó là cảm giác xa lạ kì quái, bất giác làm người nghe sinh ra nỗi sợ hãi tận trong tâm hồn nhưng lại giống như mệnh lệnh tuyệt đối của một thượng nhẫn không làm người nghe không thể phản kháng, Sakura vô thức làm theo lời cô.

Đem lá bùa trong tay đưa cho Sakura, cô nhìn cô ấy, khẽ cười nhẹ, nhưng lại không còn chút ấm áp " cậu đem lá bùa có cấm chế này dán lên chỗ có ấn chú của Sasuke, nó sẽ áp chế ấn chú đó, và,...xin lỗi...vì không bảo vệ được các cậu, giờ thì nghỉ ngơi đi , Sakura... Cậu, đã làm rất tốt..." giọng nói Akari làm Sakura chấn động, nó ... Nó không có cảm xúc , giống như tiếng gọi từ tu la ở nơi tăm tối, nhẹ nhàng mà cũng thật lạnh lẽo, đánh sâu vào tâm hồn người nghe, không tự chủ sinh ra cảm giác sợ hãi tuyệt đối, gương mặt cậu ấy thậm chí cũng không có tia cảm xúc nào, thật...xa lạ... nuốt những lời muốn nói xuống cổ họng, lại nhìn lá bùa gói gọn trong tay rồi nhìn gương mặt khó chịu vật vã của Sasuke vì ấn chú, Sakura đỡ Lee về hốc cây, và vội dán lá bùa lên vai Sasuke, nhìn thấy nó biến mất nhanh chóng, Sakura trong mắt là nồng đậm lo lắng nhưng, cô tin ...Akari sẽ không làm hại Sasuke, cô hiểu , hơn ai hết, cậu ấy luôn bảo vệ và duy trì đội 7,dù đôi khi hay lơ đễnh hay dễ nổi nóng , nhìn gương mặt Sasuke hồng hào hơn hẳn đã chứng minh suy nghĩ của Sakura, dù Akari có biến thành thế nào thì cô ấy vẫn là một người đồng đội đáng tin cậy.

" Này, Dosu, nhỏ này xinh quá, tao không muốn giết nó " Zaku nhìn cô bằng ánh mắt càng rỡ, giọng nói ngã nghiêng.

Thu lại nguồn chakra bạo nộ lúc nãy, Akari cười lạnh " chỉ bằng ngươi ? "

Lúc này Neji và TenTen cũng tới, Neji cất lên chất giọng châm chọc

" Bọn chuột nhắt làng âm thanh tụi bây thật yếu đuối "

" Cậu bạn chân mày rậm kia là bạn của tụi này, các người đánh cậu ấy thành như vậy... "

" Nếu muốn đấu, toàn lực phụng bồi"

Neji nói xong bật lên Byakugan nhìn xung quanh, vì chakra của cô đang bạo động do sự tức giận nên cô không thể không đè nén nó lại, vì vậy Neji không phát hiện ra sự dị thường của Akari, nhìn một thân chật vật chưa kịp xử lí sau khi chiến đấu với Orochimaru của cô, Neji không nghĩ Akari còn khả năng tiếp tục, lúc cậu và TenTen định nhảy xuống thì nghe cô nói.

" Không cần đâu, tôi muốn tự xử lí chúng "

Tenten nhíu mày, thật sự thì cô không muốn cô bạn xinh như búp bê này bị thương nhưng Neji đã ra hiệu nên cô cũng không nói nhiều, đứng đó.

" Tự tin thật đấy " Zaku cười lạnh.

" Ngươi, đã đánh họ sao ? " Akari nhìn Zaku, gương mặt lạnh nhạt.

" Thì sao? Tránh ra đi, ta cần tên Sasuke " Zaku nhìn thân hình gầy yếu của Akari, khinh thường trực tiếp bỏ qua cô.

" Ta còn chưa tính sổ với ngươi đấy " Akari nhìn Zaku, gằn giọng.

" Hừ, chỉ bằng ngươi? Chỉ một chiêu " Hắn nhìn Akari, trong mắt là chế nhạo, hắn đưa hai tay ra, hét lớn" Pháo không khí"

Cô cũng không né, trực tiếp đi tới, tay nâng lên, làn pháo nhanh chóng rẽ hướng tạc ra hai bên.

" Không, không thể nào " Zaku kinh hãi, lùi về sau một bước.

Chưa kịp để hắn hoàn hồn, Akari kết ấn, " Bí thuật: Hoa máu "

Nhiệt độ không khí dần giảm xuống, gió lốc nổi lên xoay tròn xung quanh Zaku , hắn đau đớn gục xuống, từ mắt, miệng, mũi, tai hắn chảy máu không ngừng, chúng rớt xuống đất đông lại thành nhiều đóa sen máu yêu dị

" Chuyện gì.... ? " Dosu kinh hãi lắp bắp.

" Phá cho ta " Akari thôi kết ấn, lạnh lùng thốt.

" Aaaaaaa " Zaku hét lên đau đớn, cơ thể hắn như cái bao đầy nước bị vỡ, từng tia máu trào ra từ khắp các nơi trên cơ thể, cả cơ thể ngập trong máu của chính hắn như một huyết nhân cùng với mùi máu tươi nồng đậm trong không khí tạo nên một khung cảnh thật... Khó chịu - ít nhất đó là suy nghĩ của cô lúc này, một màn huyết tinh này lại làm người xem không khỏi đau dạ dày, Chouji không ăn nữa, Shikamaru và Neji nhíu mày, Ino cùng Tenten xanh mặt, còn Akari - cũng không cảm thấy hưng phấn như Sasuke trong nguyên tác.

Thấy Zaku gục xuống không rõ sống chết, Akari lia mắt qua Dosu làm hắn trực tiếp sợ hãi, không dừng lại trên người hắn lâu, cô trực tiếp nhìn thẳng vào Kin, người đã run sợ từ khi cô xuất hiện tới bây giờ, ả sợ con quái vật này, chuyện ở vòng thi thứ nhất , ả nhớ rõ, nhìn như chỉ bị chảy ít máu nhưng người trong cuộc là rõ ràng nhất , cảm giác đó ...

" Cô quên những gì tôi nói lúc ở vòng một rồi thì phải? " Cô nhìn Kin, ánh nhìn lạnh lẽo thấu xương, cô đã từng cảnh cáo ả, mà ả, thậm chí cả đội làng âm thanh này lại không biết đi đường vòng còn thừa cơ cô không có mặt ở đây để làm hại đồng đội của cô, cô nhớ rõ vì sao mái tóc anh sắc xinh đẹp của Sakura bị cắt bỏ, không phải tại ả ta sao? - biết rõ mà lại làm như vậy xem ra phải cho ả một bài học...

" Quái vật,... "

" Tôi... đừng tới đây.... cút đi " Ả hoảng sợ hét lên.

"Lôi diệt " từng đạo sấm sét cực lớn lao xuống người ả, ả hoàng hồn vội né tránh, cầm thanh kunai lao đến cô, cô cười khẩy, muốn cận chiến sao, đâu dễ như vậy ?

Gió lốc lấy cô làm trung tâm đánh ả bay ra xa, cô khẽ bóp tay lại" Đông "

Ả nhanh chóng dừng lại, hét lên đau đớn, cuối cùng nằm im bất động một cách cứng ngắt, nhìn bề ngoài không có gì khác biệt nhưng chỉ Akari mới biết, cô đã làm tất cả trong cơ thể cô ta đóng băng lại, khi nào băng chưa tan, thì cô ta vẫn sẽ như vậy.

Dosu là một tên thức thời, hắn nhanh chóng giao ra cuộn giấy sau khi bị phong độn của cô đánh bay, nhưng lúc nâng Kin , ánh mắt hắn cứng lại, nhìn qua Akari, khóe miệng vẫn còn rỉ máu do trúng chiêu phong độn lúc nãy trong mắt chứa một tia quỷ dị, lại nhanh chóng rời đi. Mọi người cũng chú ý tới dị trạng này, Ino che miệng, trong mắt là khó tin cùng hoảng sợ " Cô ta, cô ta như tượng đá..."

Neji và Tenten cũng nhảy xuống, Cô thấy ánh mắt Neji nhìn mình hình như có một tia hưng phấn, nhưng cũng nhanh chóng bỏ qua.

Akari lia ánh mắt về phía lùm cây, khẽ nâng môi " Ra đi, tôi biết các người ở đó "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.