Yến Hòe Ngày

Chương 8:




Trước khi tan làm hai người đã bàn xong cùng đi siêu thị, kết quả song song tăng ca, cuối cùng vẫn là Diệp Hòe tan làm trước tới đón hắn.
Cố Kỳ nói về Hồ Minh Nguyệt, bởi vì trong tủ lạnh có thịt tươi thức ăn chay dì Tôn mua xong. Vừa đến nhà Cố Kỳ lại bị điện thoại làm phiền, không để ý gọi video với cha hắn cách nửa vòng Trái Đất dù lệch múi giờ. Diệp Hòe không quấy rầy hắn, tự làm món tại nhà bếp.
Cơm nước xong, Cố Kỳ lại vào phòng sách bận rộn một lúc lâu, Diệp Hòe tắm rửa sạch sẽ vào phòng khách đọc sách.
Cố Kỳ đi ra nhìn thấy y cuộn chân ngồi trên ghế sa lon, cúi đầu lộ ra phần gáy trắng nõn thon dài cùng khuôn cằm đẹp đẽ, nửa mái tóc rối buông xuống một bên má, thoạt nhìn vô cùng ngoan ngoãn mềm mại, khiến người khác muốn ôm vào trong lồng ngực.
Hắn đích xác cũng làm như vậy rồi.
Cố Kỳ từ phía sau lưng ôm lấy y, đem đầu dựa vào bả vai của y, nhắm mắt lại hỏi: “cậu đang đọc cái gì.”
Hòe Hòe của hắn quả nhiên rất mềm rất thơm.
Diệp Hòe lật bìa cho hắn xem, “Từ trên giá sách của cậu tùy tiện lấy.”
“Tớ đi tắm, chờ một lát thì cùng xem phim? Người khác đề cử, không biết xem có được hay không.” Cố Kỳ hôn nhẹ lỗ tai của y.
Chờ hắn đã tiến vào nhà vệ sinh, Diệp Hòe mới khép sách lại, trì độn mà đưa tay chạm vào vành tai nóng hổi.
Làm sao bây giờ, quá dễ dàng khiến người luân hãm.
Sau đó Diệp Hòe đun một ít rượu vang đỏ với quả anh đào, Cố Kỳ mở màn hình chiếu trong phòng khách, lười biếng ôm lấy y ngồi trên ghế sô pha một cách tự nhiên.
Hắn mở phim Morris’s lover, Diệp Hòe đã xem nó từ lâu, có một chút không tự nhiên khi nghĩ về cốt truyện..
Cố Kỳ không tìm thấy điều gì lạ về Diệp Hòe, nhìn phân cảnh người đồng tính luyến ái mà phải bước lên toàn án trên màn ảnh, đưa tay ra và chọc vào mặt y “Hòe Hòe, cậu khi nào thì bắt đầu… Đi tới mấy loại quán bar đó?”
“Trước vẫn luôn biết đến, chỉ là trước đây không lâu mới bắt đầu đi, làm sao vậy…” Diệp Hòe quá để ý hắn lời nói, cảm thấy rằng từ ngữ của hắn không thân thiện lắm, suy đoán hắn quả nhiên vẫn không thể chấp nhận đồng tính luyến ái.
Cố Kỳ lại hỏi: “Ngày đó sao cậu quen được người bạn mới đó?”
Diệp Hòe suy nghĩ một chút, mới nói: “tớ lần thứ nhất đi vào trong đó cũng là nhất thời nghĩ ra, quên mang bóp tiền, điện thoại di động bởi vì luôn luôn nói chuyện công việc với đồng sự đang phải đi công tác nên không thể thanh toán tự động, hắn trước tiên thay tớ trả tiền, tớ lần thứ hai đi liền đụng phải hắn, không muốn nợ hắn liền mời hắn uống rượu, cũng không tính là bạn.”
Cố Kỳ cười rộ lên, nhấn mạnh: “Sau này không cho phép cậu đi.”
“Ừm.” Diệp Hòe nhẹ giọng đồng ý.
Thấy y như bé ngoan, Cố Kỳ không nhịn được nhéo một chút gương mặt hơi hồng lên vì uống rượu vang của y, lại sợ y cảm thấy mình vô lý, liền thấp giọng dỗ y: “dạ dày của cậu không tốt, không thể uống quá nhiều rượu, có biết hay không.”
Diệp Hòe chóng mặt gật đầu, cảm thấy được chất giọng trầm thấp dịu dàng của Cố Kỳ còn say lòng người hơn cả rượu vang.
Xem đến phần sau, Diệp Hòe vẫn luôn nhắc nhở mình không thể khóc như lần trước, nhưng mà vẫn cứ đắm chìm trong cảm giác nhân vật, viền mắt vẫn ươn ướt. Rõ ràng kết cục viên mãn, nhưng dù sao là không thể tránh khỏi nghĩ đến nếu như có một ngày Cố Kỳ kết hôn rồi, mình có lẽ sẽ không nguyện ý xuất hiện trước mặt hắn nữa.
Y chớp mắt hết mức có thể, lén lút giấu mặt đi, không muốn Cố Kỳ phát hiện, người phía sau cũng ảo não mở miệng: “tớ không biết hai nam nhân cần phải làm sao nói chuyện yêu đương, cho nên muốn xem cái này học tập một chút, không nghĩ tới lại khiến Hòe Hòe của tớ khóc rồi.”
“Tớ không có…” Giọng mũi nghèn nghẹn đã bán đứng chủ nhân của nó.
Từ khi quen biết nhau đến nay, Diệp Hòe trên mặt luôn nở nụ cười dịu dàng. Đây là Cố Kỳ lần thứ hai thấy y đỏ cả vành mắt, lần thứ nhất chính là trước đây không lâu dưới lầu nhà cậu, Diệp Hòe dịu dàng và kiềm chế, không cầm được nước mắt và mỉm cười với hắn, gần như làm tan nát trái tim hắn.
Dĩ vãng nếu là có người ở trước mặt hắn rơi nước mắt, Cố thiếu gia sớm mặt lạnh hẳn, như nước mắt của Diệp Hòe dường như có thể làm dịu trái tim của một người, y úp đôi mắt ướt nhẹp núp trong lồng ngực của mình, rõ ràng yếu ớt muốn chết, lại làm bộ không có chuyện gì bộ dáng, khiến Cố Kỳ hận không thể hái sao trời tặng y.
Hắn đến gần hôn một cái lên đôi mắt Diệp Hòe, từ từ hôn qua chóp mũi hơi lạnh, lần xuống bờ môi mềm mại “Không khóc, tớ cố ý nhìn bình luận nói là HE mới muốn cùng cậu xem, ai biết đoạn giữa buồn thảm như vậy.”
“Ừm…” Diệp Hòe dùng mặt cọ cổ của hắn, thấy Cố Kỳ như vậy y càng cảm thấy ngại ngùng. Y cũng biết mình khóc có chút không hiểu ra sao, nhưng mà nhịn không được.
Hai người đều uống hơi say, giữa răng môi đều là vị ngọt của anh đào trộn lẫn hương rượu, Cố Kỳ nắm lấy cằm của y nâng mặt y lên, nhẹ mổ khóe môi của y “Hòe Hòe, cậu có biết hay không như vậy sẽ khiến người ta muốn bắt nạt cậu.”
Khóe mắt và chóp mũi của y đo đỏ, lông mi thật dài bị nước mắt thấm ướt nhẹp, kéo dài tới đuôi mắt đáng thương vô tội, đôi môi hồng hào môi mỏng như câu lấy hồn người, mắc kẹt trong khuôn mặt này.
Thế nhưng Diệp Hòe chỉ giống như chú mèo nhỏ cuộn trong người hắn, cứ như thế cùng hắn trò chuyện.
“Cậu có thể bắt nạt tớ.”
Cố Kỳ vì vậy áp thẳng y xuống sôpha, cúi đầu đụng một cái lên chóp mũi y, liền bá đạo cuốn lấy đầy lưỡi y.
“A…” Diệp Hòe ôm hắn từ phía sau lưng, cách lớp áo ngủ thật mỏng chạm vào vật vừa cứng vừa nóng, dục vọng cũng bị khơi mào.
Cố Kỳ chưa bao giờ yêu thích hôn môi như thế, cũng không hiểu nổi tại sao đôi môi Diệp Hòe có thể vừa mềm vừa ngọt như vậy. Hắn như nhập ma liếm cắn bờ môi y, ngón tay nắm cằm nhỏ, ngọt ngào say đắm hôn lên đôi môi khiến Cố Kỳ như sinh ra mấy phần ảo giác, có cảm giác trở lại mùa hè năm lớp 12 ấy, vui sướng đá xong mấy trận bóng, có nước ngọt mát lạnh trong tiếng ve kêu đâu đó không biết mỏi mệt, còn có một thiếu niên tuấn tú đang gục xuống bàn ngủ, vô thức nghiêng mặt lộ ra đôi môi đỏ bừng.
Tay hắn rất chậm thăm dò vào trong áo ngủ Diệp Hòe, ý tứ động viên ý tứ hàm xúc, Diệp Hòe đồng thời bị hắn hấp dẫn đầu lưỡi, không thể khống chế tiếng thở dốc kiều nhuyễn, vì vậy bắt đầu từ hông, từng tầng từng tầng nhiễm hồng xông lên.
“Hoa Hòe tinh.” Cố Kỳ nặng nề hôn dán lên môi dưới của y, tính khí cụ giữa hai chân cứng đến nỗi muốn nổ tung vải vóc.
Đôi mắt Diệp Hòe ẩm ướt nhìn hắn, Cố Kỳ tâm phát hỏa, chỉ muốn thuận theo dục vọng, hôn tiếp.
Vì vậy đôi môi mới tách ra có vài giây, lại vừa nặng vừa dính vào nhau. Hắn xé một chút phía trước quần con của Diệp Hòe, dương v*t từ lâu đã cương nhảy ra, đỉnh thậm chí tràn chút chất lỏng, Cố Kỳ lấy tay ấn ấn nơi cái miệng nhỏ, mới kéo xuống quần của chính mình, nắm hai thứ lại cùng nhau.
Diệp Hòe xương đuôi mềm nhũn, liền cuống quít đè lại tay hắn, “Sẽ làm bẩn, nơi này tớ chưa có tắm rửa.”
Người nào đó ngược lại là rất sung sướng: “Xuyên tớ.”
“A…” Diệp Hòe như nghĩ tới điều gì, có chút chống cự lắc đầu.
Người nào đó trong nháy mắt cúi thành đại cẩu cẩu: “Hả? Tại sao, Hòe Hòe ghét bỏ tớ, cậu trước đây còn nguyện ý mặc áo khoác đồng phục học sinh của tớ.”
Diệp Hòe quyết tâm, ôm cổ hắn vùi mặt ở hõm vai, mới nhỏ giọng mở miệng: “Nếu cậu đưa nó cho người khác mặc, vậy tớ cũng không cần mặc nữa.”
Y rất keo kiệt, y chán ghét tất cả những cô bạn gái trước đó của Cố Kỳ, vừa tưởng tượng đến chuyện Cố Kỳ đã làm cùng mấy người đó liền khó chịu.
Cố Kỳ không quá phản ứng lại y cụ thể đang nói cái gì, lại đột nhiên nghĩ tới một số video lăng nhăng đồng tính mà hắn đã xem gần đây, nghĩ y đang đề cập đến điều này, vì vậy hắn bảo đảm: “tớ có tật sạch sẽ mà cậu biết có đúng hay không, Hòe Hòe, tớ chưa bao giờ gần gũi với người khác …, kể cả với những người tớ đã từng giúp đỡ, tớ cũng chỉ cùng cậu như vậy, cậu xem, tớ tuyệt đối sẽ không cùng Đại Viên ngủ chung một giường, từ trước tới nay cũng chưa từng ở chung với người nào, chính vì thế cậu nên yên tâm hơn rồi chứ?”
Diệp Hòe cũng có chút do dự, không nghĩ tới hắn sẽ giải thích nhiều như vậy, hôn hôn cằm y như an ủi, tay phải tuột xuống, đồng thời nắm chặt hai tính khí cụ tràn đầy phấn khởi, “tớ không có ghét bỏ cậu.”
Rượu anh đào thơm lừng giữa môi và răng lưu lại dục vọng, hai cơ thể chồng lên nhau cọ xát hơn nửa đêm, b* đập vào nhau, dương v** cọ cọ lẫn nhau, một người cực kỳ dịu dàng, một người còn chưa hiểu sự tình, ôm ôm hôn hôn cũng có thể bắn ra rất nhiều dịch nóng.
Cảnh nóng vừa kết thúc, chỉ có một chiếc đèn sàn màu vàng mờ trong phòng, rèm cửa sổ mở rộng, toàn bộ cảnh nóng trong phòng từ sàn đến trần đều có thể được mấy người lái thuyền dưới cây cầu ven hồ nhìn xuyên qua cửa sổ, bọn họ lại cúi xuống đồ vật mềm nhũn giữa hai chân, liều mạng ôm hôn từ ghế sô pha tới tấm thảm dưới đất, uống cạn nửa ly rượu đỏ còn sót lại, lại trần truồng thân thể nửa ôm nhau trở lại trên giường, lớp chăn nhung mỏng manh hình con thỏ phủ lên hai người, ai cũng không nhìn thấy dưới lớp chăn ấy là tứ chi quấn quýt.
Hết chương 9

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.