Y Tiên Thiểu

Chương 925: Phân công quyền lợi (2)




Mặc dù là Hoa Tuyết Nhạn mắt cao hơn đầu, đối với năng lực của Trầm Quân Lăng cũng rất tán thành. Hơn nữa chính là vì như thế, Hoa Tuyết Nhạn mới đề phòng Trầm Quân Lăng, nàng lo lắng Trầm Quân Lăng sẽ "Đoạt quyền ", lấy đi thứ vốn thuộc về Đường Vũ Khê.
- Nếu Trầm Quân Lăng phu nhân cũng tỏ thái độ, tôi không nói thêm lời gì, miễn cho mọi người nói tôi lật lọng, lại bắt đầu can thiệp công việc vận hành của tập đoàn.
Tùy Qua đứng dậy, dường như có ý định rời phòng hợp, hắn nghĩ tới cái gì đó, nói:
- Úc, còn có, tôi chân thành cảm tạ Hoa Tuyết Nhạn trưởng phòng, cô tính toán là nữ trung hào kiệt dám can gián nhất của tập đoàn. Hơn nữa cô mang lại kinh nghiệm quản lý và hoạt động của tập đoàn rất tốt, giúp cho công ty chúng ta từ một công ty nhỏ bắt đầu biến thành tập đoàn hiện đại hóa, quy mô hóa. Cho nên tôi đại biểu tập đoàn cảm tạ cô.
Tùy Qua biết rõ nên nói những lời thẳng thắn với Hoa Tuyết Nhạn. Hắn biết rõ đây là nữ nhân cao ngạo, cho nên vuốt mông ngựa cũng phải chú ý thời cơ, mà thời điểm này hiển nhiên là vừa đúng, cho nàng đủ mặt mũi. Nhưng mà Tùy Qua làm như vậy cũng không phải là vì nịnh nọt Hoa Tuyết Nhạn, mà là vì Đường Vũ Khê. Tùy Qua muốn lưu cho Đường Vũ Khê một người có tài đáng tin cậy đắc lực. Cho nên cho dù Hoa Tuyết Nhạn đắc tội Tùy Qua như thế nào, hắn cũng không có khả năng khai trừ nàng.
- Cảm tạ chủ tịch tín nhiệm với tôi, nhưng đây là chuyện tôi nên làm.
Hoa Tuyết Nhạn hào phóng nói ra.
Mà Tùy Qua đột nhiên rời khỏi phòng họp.
Từ đó về sau, đối với chuyển quản lý và hoạt động của tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường, Tùy Qua cũng rất ít nhúng tay vào.
Dù sao có Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng hai nội trợ hiền, hắn không cần lo lắng gì.
Mà đối với Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng, An Vũ Đồng bây giờ đã cung cấp trợ giúp cho Tùy Qua rất có hạn.
Nhưng mà hắn cũng không hy vọng mỗi nữ nhân đều xuất lực vì hắn.
Sau khi rời đi, Tùy Qua ý định đi gặp An Vũ Đồng một lần, nhìn xem tiến triển tu hành của nàng hiện tại như thế nào.
Tùy Qua triển khai thân pháp, không bao lâu đã đi tới phòng An Vũ Đồng.
- Ai!
Tùy Qua đứng ngây ngốc trên sân thượng mời giây mới nghe thấy trong phòng chính có giọng nói cảnh giác của An Vũ Đồng.
- Là anh!
Tùy Qua đi vào trong phòng khách nhìn thấy An Vũ Đồng đang luyện công, cười nói:
- Em phản ứng quá chậm.
- Đó là bởi vì anh cao minh!
An Vũ Đồng nói ra, cho dù tu vị của nàng hiện tại không nhìn thấy Tùy Qua đã tiến vào Kết Đan Kỳ, chỉ là cảm thấy tu vị của Tùy Qua thật sự rất cao rất cao. An Vũ Đồng chờ Tùy Qua tiến vào phòng khách mới đứng dậy nói ra:
- Hai ngày này, tai của em nhạy cảm hơn nhiều, cho dù con chim nhỏ đậu trên sân thượng em cũng nghe ra được. Nhưng mà vì cái gì anh xuất hiện mà em không cảm giác được, cũng không nghe được gì? Thật giống như là u linh vậy.
- Nha đầu ngốc, u linh cái gì đó? U linh có huyết nhục nóng như anh sao? U linh có thể gạch chéo quyển quyển với em sao?
- Chán ghét!
An Vũ Đồng trợn mắt nhìn Tùy Qua, nói:
- Thật sự là ba câu nói không rời nghề chính!
- Bản sắc anh hùng nha!
Tùy Qua cười cười, thò tay bắt lấy bàn tay của An Vũ Đồng, hơi vuốt ve một chút, nói:
- Ồ, không tệ ah, nhanh thế đã lục lọi ra cánh cửa Luyện Khí Kỳ rồi, rõ ràng đã luyện được một tia chân khí, không tệ ~
- Coi như không tệ?
An Vũ Đồng nghi ngờ nói:
- Em còn tưởng rằng tiến triển của mình rất chậm đấy.
- Em mới trong vài ngày ngắn ngủi đã làm được chuyện rất nhiều người vài năm mới làm được, còn xem như chậm chạp sao?
Tùy Qua dở khóc dở cười, giải thích:
- Em không biết, có ít người vì luyện ra một tia chân khí này phải hao phí mười năm tám năm đấy. Đương nhiên, phương pháp luyện công anh cho em mạnh hơn rất nhiều người, nhưng mà tiến triển của em anh phải lau mắt mà nhìn đấy. Nhưng mà em không cần luyện công khổ cực như thế, học cũng học, thể thao cũng không tập.
- Em muốn luyện công phu lên thật cao, cho dù không thể theo kịp anh, nhưng tối thiểu cũng có thể tận lực giúp anh mà.
An Vũ Đồng ngây ngốc nói ra:
- Huống chi, em cất bước chậm hơn các nàng, em phải cố gắng hơn mới được.
- Luyện công cũng không phải luyện thể thao, cũng không nên dốc sức liều mạng như thế.
Tùy Qua khẽ cười nói:
- Tu hành cũng không phải trận đấu, không thể luyện tới mức thể xác và tinh thần đều mệt a.
Nói xong, nhẹ nhàng ôm An Vũ Đồng, cho nàng dựa vào vai của hắn.
Tùy Qua tiếp tục nói:
- Tu hành chăm chỉ là chuyện tốt, nhưng mà xác thực không thể quá dốc sức liều mạng. Bởi vì con đường tu hành phi thường dài dằng dặc, nó còn dài hơn người thường chạy ma ra tông, nhưng cũng nên xem con đường tu hành là con đường ma ra tông, nếu như ngươi ngay từ đầu em đột nhiên phát lực, thể xác và tinh thần mỏi mệt, con đường đằng sau càng ngày càng gian nan, em sẽ dễ dàng đánh mất tin tưởng. Cho nên, tu hành có lẽ chăm chỉ, nhưng không thể quá khổ.
- Hình như em đã hiểu!
An Vũ Đồng cười ngọt ngào nói.
- Hiểu là tốt rồi!
Tùy Qua nói:
- Tuy tu hành trọng yếu, nhưng mà cũng không thể thuần túy vì tu hành mà có tiến triển tốt, giống như rất nhiều hòa thượng đạo sĩ tu hành cả đời lại không có thành quả, càng bi ai, thời điểm đó lại phát hiện mình vẫn còn đồng tử thân, đây không phải quá bi thúc sao?
- Xin nhờ, anh tích chút khẩu đức được không?
An Vũ Đồng nói ra.
- Đúng, tặng em một lễ vật.
Tùy Qua lấy trong Hồng Mông thạch một cái váy dài màu đen. Váy dài màu đen này là da rắn Xích Âm Cơ thành yêu lột da bỏ lại, lại đan với lông vũ Ưng Thiên Không mà thành, ngay cả cương khí cũng không thể chém đứt, lúc này tu vị của An Vũ Đồng thấp nhất, Tùy Qua nghĩ tới cầm nó cho nàng phòng thân.
- Đây là váy gì?
Nha đầu An Vũ Đồng này lại không nhìn ra khổ tâm của Tùy Qua.
- Váy này không tệ a, sờ tới sờ lui rất thoải mái, nhưng mà nó quá có vẻ người lớn a!
Quá có vẻ người lớn?
Tùy Qua dở khóc dở cười, nếu như Xích Âm Cơ còn sống, nghe nói như thế, chỉ sợ sẽ tức giận thổ huyết.
Mưa to tới sáng sớm, mưa rửa sạch hết không khí bụi bậm, làm cho không khí sáng sớm đặc biệt tươi mát.
Tùy Qua khi tỉnh dậy nhìn thấy An Vũ Đồng vẫn còn say ngủ như hoa Hải Đường, trên mặt mang theo nụ cười thỏa mãn.
Tùy Qua đứng dậy đi lên sân thượng.
Cách đó không xa, ánh mắt lợi hại nhìn qua.
Tùy Qua biết rõ ánh mắt này là của ai, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, lóe lên xuất hiện trước mặt Trầm Quân Lăng.
Trầm Quân Lăng ăn mặc váy ngủ màu trắng, mái tóc hơi rối, nhìn qua có một phen phong tình khác, hơn nữa sau khi nàng tiến vào Tiên Thiên Kỳ, khí chất toàn thân cao lên một bậc, nhất là nàng bẩm sinh đã có mị hoặc, cũng nhận được thăng hoa, dường như mỗi nhất cử nhất động, cử động lơ đãng sinh ra phong tư yêu mị, làm cho lòng người ngứa khó nhịn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.