Y Tiên Thiểu

Chương 918: Thiên lôi lao tù (1)




Mà Tùy Qua không ngừng rót cương khí vào trong Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, khiến nó bảo vệ thân thể Tùy Qua, chống lại thiên kiếp thần lôi oanh kích, hơn nữa mượn nhờ thiên kiếp thần lôi rèn luyện thân thể cùng Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp.
Dùng thiên kiếp thần lôi rèn luyện Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, đây chính là những gì Tùy Qua lĩnh hội trước khi trùng kích Kết Đan Kỳ.
Bởi vì vào khắc này, Tùy Qua đột nhiên ý thức được chính hắn muốn trở nên càng mạnh hơn nữa, nhất định phải làm cho Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp càng mạnh hơn nữa. Hồng Mông thạch là bổn mạng pháp bảo của hắn, nhưng Hồng Mông thạch không tính là pháp bảo công kích nào, chỉ xem như căn cứ địa của hắn, hơn nữa căn cứ này là chỗ dựa lớn lao, có thể cung cấp nguyên khí không dứt cho Tùy Qua, giúp hắn có tiền vốn Kết Đan Kỳ. Nhưng mà Hồng Mông thạch lại không phải pháp bảo công kích, phòng ngự tốt, cho nên Tùy Qua muốn càng mạnh hơn nữa, nhất định phải có được một kiện pháp bảo công kích đủ sắc bén.
Mà kiện pháp bảo này chính là Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp.
Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, nghiêm khắc mà nói chưa tính là một kiện pháp bảo, bởi vì nó chỉ là một biểu tượng, một loại biểu tượng được cỏ cây trong thiên hạ thừa nhận. Vốn Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp cũng chỉ bộc phát vào thời điểm đặc biệt, nhất là trong rừng rậm, nhưng bởi vì Tùy Qua có Hồng Mông thạch , lại phối hợp với Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, có thể tăng cường sức chiến đấu cường hãn.
Không phải pháp bảo, lại càng thắng pháp bảo.
Cho nên Tùy Qua mới chịu rèn luyện Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, khiến nó trở thành lợi khí công kích!
Gần trăm đạo thiên kiếp thần lôiđánh vào đầu Tùy Qua.
Lôi quang vỡ vụn.
Tiêu tán.
Hết thảy có lẽ đã chấm dứt.
- Chấm dứt sao?
Hàn Côn tự nhủ nói một câu.
Vừa rồi trăm đạo thiên kiếp thần lôi đánh vào đầu, thật sự là quá kinh khủng, mặc dù không có tự mình nghiệm chứng, nhưng Hàn Côn cũng cảm giác mồ hôi lạnh ứa ra. Chỉ cần là thiên kiếp thần lôi tỏa ra uy thế hủy diệt tất cả đã làm cho người ta không chịu nổi.
May mắn, Tùy Qua chống được!
Hàn Côn có thể cảm nhận được tinh thần lực của Tùy Qua vẫn còn.
Hiện tại chấm dứt, cũng nói đúng ra Tùy Qua đã kết đan thành công, nhưng --
- Làm sao có thể!
Hàn Côn đột nhiên kinh hãi, không chịu tin nhìn qua vị trí của Mính Kiếm Sơn Tùy Qua, mặt mũi vô cùng hoảng sợ.
- Xảy ra chuyện gì... Hắc, Tùy Qua, ngươi chết chắc rồi!
Ánh mắt ở xa xa không có hảo ý nhìn biến cố trên Mính Kiếm Sơn, bắt đầu hả hê nói thầm.
Gặp quỷ rồi!
Đây là suy nghĩ của đám người Hàn Côn, Ngưu Duyên Tranh.
Thiên kiếp thần lôi oanh kích đã chấm dứt, như vậy kiếp vân nên chấm dứt. Sau đó bọn họ cũng mở tiệc ăn mừng, nhưng mà giờ phút này trên ngọn núi của Tùy Qua đứng kiếp vân không tán đi, ngược lại càng dày hơn.
- Quả nhiên có cổ quái!
Tùy Qua cười lạnh một tiếng.
Lúc trước trùng kích Trúc Cơ, Tùy Qua cũng dẫn động một đạo thiên kiếp thần lôi, lần đó hắn thiếu chút nữa đã chết đi. Còn lần này trùng kích Kết Đan Kỳ, theo lý thuyết sau khi sống qua đợt thiên kiếp thứ nhất, kiếp vân nên tán đi mới đúng. Nhưng mà Tùy Qua nhìn thấy kiếp vân không có tản ra, mà là kiếp vân biến dày, lúc này nó càng lợi hại hơn trước.
Đương nhiên Tùy Qua không cho rằng kiếp vân biến hóa là mừng công cho hắn, huống chi Kim Đan trong người chưa kết thành mà.
Nhưng Tùy Qua cũng mặc kệ kiếp vân biến hóa làm cái gì, lúc này hắn chỉ để ý rèn luyện Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, sau đó ngưng kết thành Kim Đan.
- Kim Đan vừa thành, thần quỷ đố kỵ. Kim Đan đại đạo, mở ra cho ta!
Tùy Qua quát to, toàn lực thúc dục mảnh vỡ pháp tắc trong người, tiến thêm một bước dung hòa, chuẩn bị ngưng kết thành đan.
Thời điểm này Tùy Qua thông qua "Nội thị" phát hiện đan điền của mình có cương khí thể lỏng bắt đầu ngưng kết lại với nhau, những cương khí này dần dần biến thành màu vàng, nó chẳng khác gì dòng suối nhỏ chảy quanh toàn thân Tùy Qua, nhất là trong đan điền những cương khí màu vàng này chẳng khác gì nước thép.
Sau đó những kim dịch này bắt đầu dị động, trải rộng toàn thân Tùy Qua.
Ngay cả vân gỗ màu xanh trên người Tùy Qua cũng nhiễm một ít ánh sáng màu vàng chói lọi, mà vân gỗ cũng hình thành thêm vân phù thần bí, nó tỏa ra kim quang chói mắt.
Vân gỗ sáng lên, phù lục rậm rạp, hào quang màu vàng bao phủ Tùy Qua, nhìn qua chẳng khác gì hoàng giả quân lâm.
Nhưng mà kiếp vân trên đầu Tùy Qua cũng không có vì Tùy Qua là mộc hoàng mà bỏ qua, sẽ ngăn cản Tùy Qua kết đan!
Ầm ầm! Oanh! Ầm ầm! Ầm ầm!
Trong kiếp vân lôi điện óng ánh, so với lúc trước nó có thanh thế lớn hơn, kinh thiên địa kiếp quỷ thần.
Tục ngữ thường nói, nhất cổ tác khí lại mà suy. (lần đầu là mạnh, lần hai là yếu, lần ba là kiệt sức)
Nhưng mà kiếp vân này còn mạnh mẽ hung mãnh hơn trước.
Nhưng mặc cho kiếp vân biến hóa như thế nào, Tùy Qua lại bỏ mặc, hắn chỉ toàn lực kết đan.
Sau khi đan thành thì thực lực tăng nhiều, ngay cả uy lực thiên kiếp tăng lên lần nữa, Tùy Qua cũng càng có nắm chắc ứng phó được.
Răng rắc! Răng rắc!
Đợt thiên kiếp thần lôi lần hai rốt cục hàng lâm.
Mỗi một đạo tia chớp màu vàng đều thô to hơn trước gấp đôi, hơn nữa số lượng cũng nhiều gấp đôi!
Nếu như đổi thành người khác, chỉ sợ lập tức tan thành mây khói.
Bởi vì muốn chống cự một lớp thiên kiếp thần lôi thì người ta đã dốc toàn bộ vốn liếng rồi, hôm nay lại đến một lớp, hơn nữa uy thế, lực lượng càng thêm kinh người, đây không phải có chủ tâm không lưu cả một đường sinh cơ sao?
Tuy Tùy Qua đồng học không khẩn trương, nhưng hắn lại buồn bực: hắn không hề làm người đại gian đại ác gì, lại càng không phải là ma đầu tội ác tày trời, vì sao ông trời dùng thiên kiếp khủng bố như vậy chèn ép hắn?
Nhưng mà ngay lúc thiên kiếp thần lôi hàng lâm trên đầu Tùy Qua, hắn nhìn thấy trên đầu có quang cầu màu vàng bắn ra ánh sáng chói mắt, nó chẳng khác gì mặt trời tỏa ra kim quang vạn đạo.
Đây là hư ảnh kim đan!
Đã từng, rất nhiều phàm nhân nhìn thấy hư ảnh kim đan này, sau đó xem người tu hành như Bồ Tát, thần tiên, bởi vì hư ảnh kim đan này rất khủng bố, thần thánh, uy áp khôn cùng.
Nhưng mà đối với người trùng kích Kết Đan Kỳ mà nói đây là thời khắc hung hiểm nhất, bởi vì kim đan chưa thành đã phải ngăn cản thiên kiếp, vừa phòng ngừa tâm ma xâm nhập, bản thân còn lo lắng cừu địch tấn công, nguy cơ trùng trùng, đây là lúc hung hiểm nhất.
- Đến đây đi!
Đột nhiên Tùy Qua rống to một tiếng, giọng của hắn bị lôi điện áp xuống, hai chân như mọc rễ, hắn chẳng khác gì đại thụ thượng cổ cấm rễ trên Mính Kiếm Sơn này, ngạo nghễ đứng thẳng, nhận lấy thiên kiếp thần lôi oanh kích.
Lúc này Tùy Qua vẫn đang nhìn, không sợ, bất động, bởi vì luồng thiên kiếp thần lôi đầu tiên cũng không làm cho hắn hao phí bao nhiêu nguyên khí, hắn cũng không phải là nỏ mạnh hết đà, mà là chiến ý đậm đặc. Thiên kiếp thần lôi này chẳng khác gì giúp hắn tập thể dục!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.