Y Tiên Thiểu

Chương 1055: Nam Cung Minh Hầu




Hai người đang định tìm Tùy Qua tính sổ, lại chứng kiến thân ảnh Tùy Qua chợt lóe, đã bay thẳng về một hướng khác, ngay trong ánh mắt kinh ngạc lẫn phẫn hận của hai người, Tùy Qua oanh ra một quyền, lại ma xui quỷ khiến đánh ra một lỗ hổng trên hộ sơn đại trận, giành trước tiến vào Thiên Nam sơn!
- Đáng chết!
Hai người đồng thanh mắng to, đều cảm giác mình bị Tùy Qua tính kế.
Cùng lúc đó nhóm đạo sĩ kết đan kỳ tựa hồ cũng không lãng phí cơ hội, theo sát sau lưng Tùy Qua tiến vào Thiên Nam sơn.
Mà hai người Mông Sung cùng Đông Phương Kim Thành còn phải lo điều tức, hồi phục chút nguyên khí mới chợt lóe thân đi tới chỗ lỗ hổng, vài đạo sĩ trúc cơ kỳ chuẩn bị đục nước béo cò đang ngự kiếm bay vào nơi đó, lại ngăn chặn đường đi của hai lão quái vật, hai người vì bị Tùy Qua lợi dụng ôm một bụng tức giận, ngay lập tức vung tay đem mấy đạo sĩ trúc cơ kỳ cản đường trực tiếp oanh giết, sau đó hai người xuyên qua đại trận, lập tức lắc mình bay vào Thiên Nam sơn.
Cung điện trên đỉnh núi Thiên Nam, huy hoàng khí phái, chính là căn cơ của Nam Cung thế gia, đã trải qua bao ngàn năm tích tụ, không biết có bao nhiêu thứ tốt bên trong!
Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn.
Ngay khi Đông Phương Kim Thành cùng Mông Sung đánh vào Thiên Nam sơn, càng nhiều người cùng nương theo lỗ hổng vọt đi vào, chuẩn bị mượn gió bẻ măng. Trong những người này có không ít trúc cơ kỳ, kết đan kỳ, thậm chí còn có hai lão quái vật nguyên anh kỳ. Không cần phải nói hai lão quái vật này đã sớm âm thầm ẩn núp, chỉ đợi có người phá vỡ trận pháp sau đó lao vào, đỡ tốn nguyên khí phá trận. Có thể nói Đông Phương Kim Thành cùng Mông Sung chẳng những bị Tùy Qua lợi dụng, còn bị hai đạo sĩ nguyên anh kỳ kia lợi dụng.
Dù Tùy Qua lao vào sớm nhất, nhưng Đông Phương Kim Thành cùng Mông Sung đều cho rằng, với tu vi của hắn cũng không lấy được bao nhiêu ưu đãi. Không giống như hai người bọn họ, có thể tới lui tự nhiên.
Bởi vậy tuy trong lòng hai người khó chịu nhưng vẫn chưa đi tìm Tùy Qua tính sổ.
Mà sau khi Tùy Qua đi vào Thiên Nam sơn, cũng không lập tức xông vào cung điện của Nam Cung thế gia, thứ hắn hứng thú nhất vẫn chỉ là linh thảo, cho nên hắn muốn đầu tiên đi thu thập linh thảo.
Cho nên khi những người khác đi tìm kiếm đan dược hoặc pháp bảo, Tùy Qua lại trực tiếp đi tới sau núi tìm kiếm linh điền, vừa có thể đạt được mục đích vừa không cần xung đột với người khác.
Linh điền của Nam Cung thế gia nằm trong một động phủ, còn có trận pháp che giấu, nhưng với Tùy Qua mà nói chỉ vô dụng, có Trúc Vấn Quân chỉ điểm, trận pháp thật dễ dàng bị phá vỡ, không hề phát ra chút động tĩnh.
Mà vào lúc này ở trước núi đã vang vọng tiếng kêu đánh giết đinh tai nhức óc.
Sau khi tiến vào động phủ, có hai dược đồng nhìn thấy Tùy Qua, đang muốn kinh hô liền bị hắn lăng không chế trụ.
Dù Nam Cung thế gia được xưng ngàn năm thế gia, có chút danh khí trong tu hành giới, nhưng linh điền thật có chút bủn xỉn, chỉ hơn mười mẫu, hơn nữa linh thảo cũng thật bình thường, phần lớn là Tam Nguyên Kinh Dịch Thảo gì đó, làm Tùy Qua không khỏi có chút thất vọng, thầm nghĩ tu hành giới bây giờ quả nhiên xuống dốc, ngay cả Nam Cung thế gia cũng “bần hàn” như thế.
Kỳ thật hơn mười mẫu linh điền đã rất khá, bởi vì không phải ai cũng có Ngân Âm Khúc Thiện có thể khai khẩn thật nhiều linh điền. Khi Tùy Qua còn chưa có Hồng Mông Thạch, chính hắn cũng chỉ có vài nhà ấm linh điền mà thôi, còn không biết nghèo nàn hơn người ta bao nhiêu.
May mắn Tùy Qua cũng không hoàn toàn thất vọng, trong linh điền vẫn còn có linh thảo mà hắn chưa có được: Long Tu Thảo, Cương Mộc Thụ.
Không chút do dự, Tùy Qua trực tiếp thu nhập linh điền cùng toàn bộ linh thảo vào trong Hồng Mông Thạch.
Tùy Qua đang định rời đi, đột nhiên cảm thấy linh khí trong động phủ lưu động có chút dị thường, nghĩ nghĩ, nhịn không được cười một tiếng:
- Hắc, sao ta lại quên chuyện này, Nam Cung thế gia cần đào tạo linh thảo, luyện chế đan dược như Tinh Nguyên Đan, nhất định cần dùng linh khí nuôi dưỡng. Thiên Nam sơn linh khí dồi dào như vậy, khẳng định bên trong phải có linh mạch.
Vì thế Tùy Qua thi triển tinh thần lực bắt đầu điều tra.
Quả nhiên rất nhanh hắn đã cảm ứng được linh mạch tồn tại trong lòng núi Thiên Nam.
- Tiểu Ngân Trùng, khởi công!
Tùy Qua ném tiểu Ngân Trùng đi ra, cho nó dẫn đường. Tuy tiểu Ngân Trùng đã biến hóa thành người, nhưng địa hành thuật càng thêm tinh diệu, thật dễ dàng phá khai vách núi vô thanh vô tức dẫn Tùy Qua tìm tới linh mạch trong núi.
- Tốt lắm!
Khi Tùy Qua chứng kiến linh mạch trong núi, nhịn không được cảm thán một tiếng.
Với Tùy Qua mà nói, trong Hồng Mông Thạch chỉ mới có được một linh tuyền mà thôi.
Mà linh mạch nơi này là linh mạch chân chính, như một con sông nhỏ, xỏ xuyên qua cả núi non.
Bên trong linh mạch, linh khí hình thành linh dịch bốc lên không ngừng, lưu động không dứt.
Tùy Qua không do dự trực tiếp thu đạo linh mạch kia.
Đối với hắn mà nói, linh mạch là tài sản rất lớn, nếu trong Hồng Mông Thạch có linh mạch, chính là chân chính có được “nguồn nước”, dù tiểu Ngân Trùng không ngừng mở rộng linh điền, trong thời gian ngắn hạn cũng có thể hoàn toàn thỏa mãn tưới nước, không cần tiếp tục đi thu mua ngọc thạch.
- Hồng Mông Thạch, thu cho ta!
Tùy Qua thét lớn một tiếng, phun ra hồng mông tử khí bắt đầu thu đạo linh mạch kia.
Đạo linh mạch này là căn cơ của Nam Cung thế gia, nếu ở ngày thường chỉ cần có chút biến hóa sẽ bị cao thủ Nam Cung thế gia cảm ứng. Nhưng tình huống hôm nay hoàn toàn khác hẳn, Nam Cung thế gia đang nghiêng ngả, bản thân còn chưa tự bảo vệ nổi, đương nhiên làm gì còn tâm tư bận tậm linh mạch nơi này.
Thế nhưng khi Tùy Qua bắt đầu thu linh mạch, linh khí thiên địa trong Thiên Nam sơn liền bắt đầu xảy ra biến hóa kịch liệt, dù người của Nam Cung thế gia có ngu xuẩn cũng biết chuyện gì xảy ra. Hơn nữa những người tấn công Thiên Nam sơn đương nhiên cũng biết, mỗi người thầm hận mình thật sự ngu ngốc, vì sao không lập tức đi thu linh mạch của Nam Cung thế gia đây? Có linh mạch là có thể khai tông lập phái, xây dựng căn cơ tu hành thế gia, cơ hội tốt sao có thể bỏ qua?
- Thật to gan! Linh mạch Nam Cung thế gia thuộc về Đông Phương Kim Thành ta, ai dám thu!
Trong lòng núi truyền ra thanh âm tiếng vang như sấm, Tùy Qua nhận ra thanh âm kia là của Đông Phương Kim Thành, như vậy lão quái vật kia cũng biết linh mạch tồn tại, muốn thu về cho mình dùng.
Tùy Qua cũng không trả lời, chỉ gia tốc thu linh mạch trước mắt.
Đồng thời hắn cũng cảm ứng được có người bắt đầu thu linh mạch, hẳn là Đông Phương Kim Thành. Khoảng cách sau lại có người khác cũng gia nhập hàng ngũ.
Đạo linh mạch này không nhỏ, muốn toàn bộ hấp thu thật không dễ dàng.
Nhất là khi cường địch đang rình rập chung quanh.
- Đáng giận! Bất luận kẻ nào muốn lay động căn cơ Nam Cung thế gia, chỉ có một con đường chết! Thất Bảo Liệt Diễm Tháp! Giết cho ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.