Y Thủ Che Thiên

Chương 71: Phá hoại




Kể từ sau khi Mộ Chỉ Ly thành danh, địa vị Mộ gia ở Thiên Thăng quốc ngay lập tức tăng lên. Chẳng những từ thành La Thiên dời đến chủ thành, các loại tài nguyên tu luyện cũng vô cùng phong phú. Hoàng tộc lại càng tìm cách trợ giúp cho bọn họ. Dưới tình huống như vậy, thực lực Mộ gia tăng lên không ngừng so với dĩ vãng, mơ hồ có khuynh hướng trở thành đệ nhất gia tộc Thiên Thăng quốc. Các gia tộc Nguyễn gia, Mộc gia biết ân tình của Mộ gia đối với bọn họ, cho nên trên rất nhiều vấn đề đều lễ nhượng Mộ gia, đối với việc Mộ gia trở thành đệ nhất gia tộc Thiên Thăng quốc bọn họ lại càng không bất mãn chút nào. Hôm nay Mộ Chỉ Ly đã trở thành kiêu ngạo của cả Thiên Thăng quốc, cả Thiên Thăng quốc có thể không biết Hoàng thượng là người nào, nhưng tuyệt đối không thể không biết Mộ Chỉ Ly là ai.
Các đệ tử Mộ gia xem Mộ Chỉ Ly thành thần tượng, mỗi người đều cố gắng tu luyện, để ngày sau có thể trở thành người như Mộ Chỉ Ly. Không chỉ như thế, đông đảo người trẻ tuổi Thiên Thăng quốc đều phấn đấu theo mục tiêu này. Vì vậy, danh vọng Mộ gia ở Thiên Thăng quốc cực cao.
Sau khi đoàn người Hoàng Triển Hồng tới Thiên Thăng quốc, tùy ý nghe ngóng liền biết chỗ ở Mộ gia, hơn nữa đoàn người bọn họ hỏi thăm không làm cho bất luận kẻ nào nghi ngờ, dù sao ở Thiên Thăng quốc người hỏi thăm Mộ gia cũng không ít.
Điểm này vừa lúc giúp đám người Hoàng Triển Hồng dễ dàng, để cho bọn họ giảm đi không ít phiền toái.
“Mộ Chỉ Ly sợ là làm sao cũng không nghĩ ra chúng ta sẽ đến Thiên Thăng quốc đi.” Trên mặt Hoàng Triển Hồng mang theo một nụ cười âm tàn, dường như hắn đã nhìn thấy thần sắc thống khổ của Mộ Chỉ Ly.
“Ha ha, dám đắc tội Hoàng gia chúng ta thật là đáng chết! Lần này nếu thành công hủy diệt Mộ gia, chúng ta nhưng là đại công thần.”
“Không sai, thật hy vọng có thể sớm ngày trở về!” Trên mặt người Hoàng gia tràn đầy nụ cười, chuyến này bọn họ tất thắng không thể nghi ngờ. Mộ gia này nếu có bảo bối gì bọn họ cũng không ngần ngại thu nhận.
Thời điểm đám người Hoàng Triển Hồng vẻ mặt sướng khoái chạy tới Mộ gia, ba người Mộ Chỉ Ly cũng lòng tràn đầy vội vàng lên đường.
Thân ảnh như quỷ mị cấp tốc xuyên qua trên đường, đôi môi của Mộ Chỉ Ly mím chặt, chưa từng nói một câu, nhưng chân mày lại vẫn nhíu chặt, chưa từng giản ra.
Nụ cười lúc trước của Hoàng Triển Bằng làm cho nàng kinh hãi, xem ra lúc trước Hoàng Triển Bằng ra lệnh bọn họ chính là phá hủy Mộ gia, nếu không hắn tuyệt đối sẽ không có lòng tin như vậy.
Đồng dạng, trong lòng của nàng có một tia may mắn. May là bọn họ trùng hợp ở trong khách sạn ăn cơm nghe được tin tức kia, nếu không hậu quả kia tuyệt đối thiết tưởng không chịu nổi. Với lực lượng Hoàng gia như vậy, Mộ gia căn bản cũng không có năng lực chống cự.
Nếu là mình không biết, như vậy cảnh tượng Mộ gia gặp phải, nàng ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ. Khi đó mình sợ giống Hoàng Triển Bằng là tội nhân của cả gia tộc, đời này cũng không thể tha thứ chính mình.
Suốt đoạn đường này, mặc dù phần lớn cảm xúc đều lo lắng đến trạng huống Mộ gia hôm nay, nhưng là nàng cũng đã nghĩ lại chính mình phạm sai lầm ở sự kiện này. Hết thảy điều này sở dĩ phát sinh cũng bởi vì nàng, nàng không khỏi hỏi ngược lại mình nếu là chuyện này xảy ra lại một lần, mình sẽ làm sao.
Đáp án dĩ nhiên là không nghi ngờ chút nào, nàng tuyệt đối sẽ ở trước tiên hoàn toàn phá hủy Hoàng gia, để cho bọn họ căn bản cũng không có cơ hội làm như vậy. Kể từ đó cũng thể hiện nàng sai lầm lần này, so ra thì cách làm của mình chính là lòng dạ đàn bà.
Sau khi giải quyết đám người Hoàng Thiên Minh cũng không có nghĩ đến phá hủy Hoàng gia, ở trong mắt của nàng chỉ cảm thấy Hoàng gia cũng không có lực uy hiếp gì. Nhưng nàng đã không hề chỉ là một người, ở phía sau của nàng còn có cả Mộ gia.
Thật sự mình sẽ không xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, nhưng Mộ gia cũng không ở trong phạm vi này.
Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly quyết định mình tương lai tuyệt đối sẽ không nữa để cho chuyện như vậy phát sinh. Phàm là đối với nàng có hận ý, có thể uy hiếp được nàng cùng người nhà nàng, tuyệt đối trước tiên phải hoàn toàn hủy diệt bọn họ!
Chỉ có như thế, mình mới sẽ không có hối hận cùng đau lòng. Cảm giác như vậy nàng không hy vọng nếm thử lần nữa, nàng cũng tin tưởng tuyệt đối sẽ không phát sinh!
Hàn Như Liệt lôi kéo tay Mộ Chỉ Ly, sau khi cảm nhận được tay nàng rỉ ra mồ hôi không khỏi nắm chặt mấy phần. Vào lúc này áp lực Chỉ Ly không thể nghi ngờ là lớn nhất, nàng đem hết thảy tất cả đều đeo ở trên người của mình, nàng như vậy làm cho hắn đau lòng không dứt.
Xem ra chính mình nghĩ đến cũng không đủ chu đáo, hẳn là phái một số người đi bảo vệ Mộ gia, cứ như vậy Ly Nhi mới có thể tu luyện mà không có buồn phiền, nếu không luôn có chút bất an. Lần này sau khi trở về, hắn nhất định phải an bài tốt chuyện này!
“Ly Nhi, không nên lo lắng, tuyệt đối sẽ không có việc.” Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng nói: “Mặc dù thời gian bọn họ lên đường sớm hơn chúng ta, nhưng tin tưởng thời điểm bọn họ đi Thiên Thăng quốc cũng không phải luôn đi đường, cộng thêm tốc độ của chúng ta đã vượt qua bọn họ, tính ra thời gian xê xích giữa chúng ta cũng không nhiều.”
Mộ Chỉ Ly gật đầu, song vẻ buồn rầu trên trán nàng vẫn không có giảm đi: “Ta biết thời gian xê xích không lâu, nhưng nếu chúng ta chậm một chút thì nghĩa là Mộ gia thừa nhận thêm một chút tổn thất.
Ta chỉ hy vọng có thể giảm bớt tổn thất đến tối thiểu, nghĩ đến các đệ tử Mộ gia bởi vì ta mà thừa nhận tai nạn ta liền cảm thấy. . . . . .” Nàng biết khi bọn hắn toàn lực lên đường, người Hoàng gia là không có cách nào phá hủy trọn Mộ gia, dù sao bọn họ cũng không đủ thời gian.
Chẳng qua là, dù vậy cũng tuyệt đối không phải là nàng muốn thấy, có nhỏ đi nữa thì tổn thất cũng là tổn thất, do nàng Mộ Chỉ Ly mang đến tổn thất.
“Ly Nhi, đó cũng không phải nàng muốn.” Hàn Như Liệt trấn an nói, trong mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly tràn đầy đau lòng.
“Nhưng hậu quả này là tất cả do ta.”
Hàn Như Liệt thở dài một tiếng, Ly Nhi luôn nghĩ là mình mang đến tai nạn, lại chưa từng nghĩ tới Mộ gia quật khởi những năm gần đây, địa vị biến hóa cũng bởi vì nàng.
Lúc trước Mộ gia đối đãi nàng như vậy, hôm nay nàng lại thủ hộ Mộ gia vậy. Cô gái có thể làm được như vậy, thế gian có thể có mấy người? Ngay cả chính hắn cũng không biết hắn có thể làm đến một bước này hay không.
Dù sao cuộc sống ban đầu Mộ Chỉ Ly trải qua quả thực không phải là cuộc sống của con người, ăn không đủ no mặc không đủ ấm cũng thôi, còn phải đối mặt đả kích tâm hồn. Cả gia tộc đều cười nhạo nàng, ngay cả hạ nhân đều xem thường nàng. Đó là một loại cuộc sống cơ hồ đánh mất tự ái. Đổi lại là người yếu ớt, đối mặt với cuộc sống như vậy sợ là lựa chọn tự vẫn, song Mộ Chỉ Ly lại lựa chọn ẩn nhẫn quật khởi.
Đây là quyết đoán và quyết tâm như thế nào mới có thể làm được một bước này, sau khi cường đại Mộ Chỉ Ly lại lấy ơn báo oán, sợ là cũng chỉ có một mình Chỉ Ly có thể làm được.
“Chúng ta nhất định sẽ ngăn cản hết thảy.” Hàn Như Liệt nói, trong mắt tràn đầy kiên định, hắn sẽ cùng Ly Nhi thủ hộ gia tộc của nàng!
“Ừh” Mộ Chỉ Ly gật đầu, sau một khắc, trong mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên vẻ ngoan tuyệt: “Bọn họ sẽ vì cách làm của bọn hắn trả giá thật nhiều!” Nàng sẽ làm Hoàng gia Hoàn Lăng quốc hoàn toàn biến mất khỏi Đại Lục Thiên Huyền!
“Ách xì” Hoàng Triển Hồng đánh một cái hắt xì, nghi ngờ nhíu mày nói: ” Đang tốt làm sao lại hắt xì? Sau khi trở về ta nhất định phải vui vẻ vui vẻ!”
Rốt cục, đoàn người Hoàng Triển Hồng xuất hiện ở cửa Mộ gia.
Mộ gia phủ đệ so với Hoàng gia tự nhiên nhỏ hơn không ít, dù sao Tiểu Vương quốc cùng vương quốc trung đẳng bất luận là thực lực hay là phạm vi địa vực đều khác nhau rất lớn, đệ nhất đại thế gia khác nhau tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Diện tích Mộ gia mặc dù không coi là lớn, nhưng không thể phủ nhận cũng cực kỳ tinh sảo. Nhìn một cái liền có thể nhìn ra bất phàm, hai gã hộ vệ canh cửa đang vẻ mặt nghiêm túc nhìn những người ở cửa dò xét lui tới.
“Rốt cục tới nới, lát nữa thời điểm xuất thủ mọi người cũng không cần lưu tình chút nào. Gặp người liền giết, nhìn thấy thứ tốt liền đoạt, nghe rõ chưa?” Trên mặt Hoàng Triển Hồng tràn đầy nụ cười tà ác, làm loại chuyện này cảm giác thật là thoải mái!
Hiển nhiên, Hoàng Triển Hồng cũng không phải là lần đầu tiên làm chuyện như vậy rồi, lúc ở Hoàn Lăng quốc bọn họ cũng đã làm không ít. Phàm là gia tộc đắc tội Hoàng gia sẽ gặp phải vận mệnh như vậy, mà loại chuyện này không thể nghi ngờ là một loại công việc béo bở, mỗi lần đều rơi vào trên người Hoàng Triển Hồng.
Lời này vừa nói ra, trên mặt mọi người phía sau Hoàng Triển Hồng đều lộ ra nụ cười tham lam. Cảm giác như vậy thật sự là quá sung sướng! Mộ gia này mặc dù so ra kém Hoàng gia, nhưng là gia tộc chủ yếu ở Thiên Thăng quốc, lại là gia tộc của Mộ Chỉ Ly, chắc chắn cũng không ít bảo bối.
Phen này, hầu bao của bọn hắn có thể căng tròn rồi, đủ bọn họ tiêu dao một trận.
“Nghe được!” Mấy người đồng loạt đáp, trong mắt lóe ra tia sáng hưng phấn.
Đám người Hoàng Triển Hồng không do dự chút nào trực tiếp đi tới đại môn Mộ gia.
Trên mặt hai gã hộ vệ khi nhìn thấy đám người Hoàng Triển Hồng lộ ra một tia kinh ngạc, không khỏi lên tiếng hỏi: “Các ngươi là người phương nào, tới Mộ gia làm gì?” Khuôn mặt những người này rất lạ, dường như bọn họ cho tới bây giờ đều chưa từng thấy đến.
Nghe vậy, trên mặt Hoàng Triển Hồng lộ ra một tia khinh thường: “Ta là tổ tông của ngươi! Hôm nay Mộ gia chắc chắn bị hủy diệt ở trong tay của chúng ta!”
Sắc mặt hộ vệ biến thành cực kì khó coi, lập tức cầm lên vũ khí: “Lớn mật, Mộ gia cũng là địa phương loại người như ngươi có thể đặt chân!”
Hoàng Triển Hồng không hề để ý tới bọn họ nữa, hai đấm lộ ra trực tiếp oanh hai người bay ngược mấy chục thước, cuối cùng ngã xuống dán mặt đất. Chẳng qua là hai người té xuống cũng không ngồi dậy, hẳn là bị một quyền này của Hoàng Triển Hồng hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ.
Biến cố này dẫn tới không ít người nhìn chăm chú, dù sao Mộ gia ở trong cả thành trì là gia tộc được chú ý nhất, trong ngày thường cũng sẽ không có người không có mắt đến phiền toái Mộ gia, trừ phi là hắn không muốn sống.
Không nghĩ tới hôm nay thậm chí có người đến tìm Mộ gia phá hoại, hơn nữa dường như thực lực rất mạnh, một quyền liền có thể giết chết hộ vệ cường hãn của Mộ gia, như vậy, thực lực của hắn đã đạt đến cảnh giới gì?
Khóe miệng Hoàng Triển Hồng tràn đầy nụ cười đắc ý, chân một đạp liền trực tiếp đá văng đại môn Mộ gia, đồng thời thanh âm hùng hồn cũng từ đại môn truyền vào cả Mộ gia: “Người Mộ gia, đi ra ngoài chịu chết đi! Hôm nay chính là ngày huỷ diệt của gia tộc các ngươi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.