Y Thủ Che Thiên

Chương 46: Nguy hiểm




Mộ Chỉ Ly nhìn tầng mây lóe lên tia lửa kia, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như cũ. Giống như không cảm giác được nguy hiểm, ánh mắt nhu hòa.
Những năm gần đây kinh nghiệm qua những cửa ải khó cũng không ít, ngày hôm nay còn lại một cửa ải nguy hiểm. Xem như là khảo nghiệm chính mình, bất luận có khó khăn cũng không thể lùi bước, bởi vì nàng đã không còn đường để lui nữa rồi.
Hôm nay nàng chỉ có thể không ngừng tiến về phía trước, không còn đường quay đầu. Qua nhiều năm, nàng vẫn luôn giữ ý niệm như vậy, cũng vì vậy mới có thể đi đến bước đường như ngày hôm nay.
“Ầm”
Tiếng sấm càng lúc càng lớn, tiếng sấm bên tai đinh tai nhức óc, rốt cục có một tia sét đánh xuống.
Tia chới xuất hiện đem bầu trời đang đen tối nháy mắt sang lên, từng hạt mưa to như hạt đậu thi nhau rơi xuống trên người Mộ Chỉ Ly, trong nháy mắt cả người ướt đẫm.
Theo tia chớp vừa rồi đánh xuống , tiếp theo đó các tia chớp cũng đánh xuống. Chung quanh lúc sang lúc tối, không từ lúc nào, trên tay Mộ Chỉ Ly có thêm một cây côn sắt.
Mặc dù tia sét rất nhiều, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng không thể chắc chắn rằng nó nhất định sẽ đánh vào người mình. Nàng cũng không chạy theo tia chớp, có cây gậy này thì mọi chuyện sẽ khác.
Thời điểm lấy côn sắt ra, trên mặt Mộ Chỉ Ly thêm một tầng kiên nghị, chỉ có thể đánh cuộc.
Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly lấy ra côn sắt, Thiên nhi lộ ra nghi hoặc. Chỉ Ly đây là đang làm gì? Tự dưng lấy ra côn sắt không khỏi quỳ quái!
Nhưng mà ngay lập tức từ nghi ngờ chuyển thành khiếp sợ. Bởi vì một đạo Lôi Điện xuất hiện, thế hưng trực tiếp đánh vào côn sắt kia.
Lôi Điện kia trực tiếp đánh về phía Mộ Chỉ Ly, đây là đang xảy ra chuyện gì? Tại sao côn sắt này vừa xuất hiện Lôi Điện ngay lập tức đánh xuống? Thiên nhi biết đây tuyệt đối không phải là trùng hợp, Lôi Điện này nhất cùng cây gậy kia có lien quan.
Nhưng mà lúc này Thiên nhi không có thời gian đi quan tâm đến việc này, nàng lo lắng hơn cho Mộ Chỉ Ly! Lôi Điện kia cơ hồ là cái to nhất nàng từng thấy, thế nhưng toàn bộ đánh về phía Chỉ Ly.
Coi như là nàng cũng khó chống đỡ được Lôi Điện này, người bình thường lại càng trực tiếp bị đánh chết, Chỉ Ly làm sao bây giờ? Nếu như là một phần tia chớp kia, tin tưởng Chỉ Ly vẫn có năng lực hấp thu, nhưng vận khí thế nhưng lại không tốt.
Tia chớp to như vậy căn bản không có người có thể kiên trì được, nghĩ tới đây Thiên nhi lập tức chuyển người tiến về phía Mộ Chỉ Ly, Chỉ Ly nhưng ngàn vạn phải chống đỡ a!
Lúc tia chớp to kia đánh xuống người Mộ Chỉ Ly, cả người Mộ Chỉ Ly liền run lên, cả người chết lặng, Lôi Điện điên cuồng di chuyển trong cơ thể. Nàng cũng không nghĩ tới đạo lôi điện này kinh khủng như thế, cho dù là nàng đã chuẩn bị từ trước, vào lúc này vẫn có chút luống cuống tay chân.
Cả người lâm vào trạng thái chết lặng, nàng căn bản không thể động đậy, cố chịu đựng đau nhức khó có thể chịu trong cơ thể, cố gắng ném côn sắt đi, vào lúc này nếu lại có một tia sét đánh xuống, nàng sợ là phải chết không nghi ngờ.
Lúc này nàng ngay cả buông tay một cử động nhỏ như vậy cũng không thể làm được, trong lòng không khỏi lo lắng. Lúc này Thiên nhi cũng đến tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, nhìn bộ dạng nàng suy yếu vội hỏi: “Chỉ Ly, ngươi sao rồi?”
Thiên Nhi nhìn Mộ Chỉ Ly trong mắt tràn đầy lo âu, nàng có thể nhìn ra được trạng thái hỏng bét của Mộ Chỉ Ly. Nhưng mà câu hỏi của nàng cũng không được đáp lại, bởi vì hiện tại Mộ Chỉ Ly ngay cả động tác há mồm cũng không được.
Nhìn thấy Thiên nhi đến, trong mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên tia hi vọng, cố gắng hết sức sau mới đưa tầm mắt đến côn sắt trong tay. Nhìn thấy biến hóa trong mắt Mộ Chỉ Ly, Thiên nhi lập tức hiểu được, lấy côn sắt trong tay Mộ Chỉ Ly ra.
Đợi côn sắt được lấy ra khỏi tay, Mộ Chỉ Ly cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu không sợ là mình bị đánh chết. Lúc này mới xem xét tình huống trong cơ thể, vừa nhìn liền phát hiện trong cơ thể hỏng bét.
Lôi Điện cuồng bạo tiến vào cơ thể tùy ý phá hoại, thậm chí chính tai mình có thể nghe thấy lôi điện trong kinh mạch, kinh mạch vốn rất chắc chắn ở dưới lực lượng cuồng bạo này cũng không thể duy trì, kinh mạch dần dần gãy.
Mộ Chỉ Ly thử hấp thu Lôi Điện trong cơ thể, lại phát hiện Lôi Điện trong cơ thể quá nhiều, cho dù nàng vẫn dụng Thiên Lực cả người cũng khó mà có thể chống lại. Dù sao Lôi Điện cuồng bạo cũng không phải một loại năng lượng có thể ngăn cản.
Trong thời gian ngắn, trong cơ thể bị phá hủy hoàn toàn, hỏng bết nhất chính là Mộ Chỉ Ly không có cách nào dung đan dược, nếu cứ tiếp tục như vậy, Mộ Chỉ Ly sợ là ở dưới lực phá hoại của Lôi Điện này mà chết.
“Phốc xuy” một ngụm máu tươi từ trong miệng Mộ Chỉ Ly phun ra.
Thậm chí trong máu tươi còn xen lẫn tia điện, truyền ra tiếng vang bùm bùm. Mộ Chỉ Ly hơi thở trong nháy mắt yếu đi, chỉ cảm thấy khí lực cả người dần tiêu tán. Mặc dù trong lòng nàng kiên trì không ngã xuống, nhưng ánh sáng trong nháy mắt dần dần tan ra.
Làn da nứt ra, ở dưới ảnh hưởng của Lôi Điện cuồng bạo, thân thể không chịu được năng lượng cuồng bạo, rất nhanh Mộ Chỉ Ly trở thánh huyết nhân.
Một bộ áo trắng đã hoàn toàn nhuộm thành màu đỏ máu, thoạt nhìn diêm dúa đối lập hoàn toàn với sắc mặt tái nhợt. Không có một tấc da lành lặn.
Nhìn thấy một màn này, Thiên nhi cũng hiểu được Chỉ Ly hiện tại đang nguy hiểm, nhưng nàng bây giờ cũng không thể làm gì. Lôi Điện lực này quá cuồng bạo, kết quả nàng không muốn nhất lại xuất hiện! Lòng nóng như lửa đốt nhìn Chỉ Ly, không biết nên làm thế nào.
Ở thời điểm ánh mắt Mộ Chỉ Ly tan rã, trên người đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sang màu vàng, đem Lôi Điện trong cơ thể Mộ Chỉ Ly đẩy hơn một nửa ra ngoài, Mộ Chỉ Ly ánh mắt đang tan rã dần dần ngừng lại.
Mặc dù hơi thở vô cùng yếu, nhưng không có tiếp tục chuyển biến xấu. Ngón tay chậm rãi khôi phục xúc giác, Mộ Chỉ Ly chống mạnh mới không ngã xuống, Thiên nhi lập tức đỡ Mộ Chỉ Ly, nói: “Chỉ Ly, ngươi thấy thế nào rồi?”
Mới vừa rồi dọa chết nàng, nếu như Chỉ Ly vừa rồi chết như vậy nàng thật sự đau lòng cả đời. Nàng hẳn là nên ngăn cản, nếu không cũng không có cục diện hôm nay.
Nghe thấy câu hỏi của Thiên nhi, Mộ Chỉ Ly cố sức mỉm cười: “Thiên nhi, ta không sao. Kim tàm ti giáp đã cứu ta”
Nàng cảm tạ sư phụ, nếu không phải hắn đưa Kim tàm ti giáp cho nàng, nàng e rằng là đã rời khỏi thế giới này. Nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi, thực lực hiện tại của nàng không tệ, nhưng mệnh vẫn như trước yếu ớt không chịu nổi.
May là có Kim tàm ti giáp, nàng mới không vi phạm lời hứa với Hàn Như Liệt, may là nàng vẫn còn sống hoàn thành những ý nguyện của nàng.
Tiếng sấm vẫn nổ vang, tia chớp vẫn đang tiếp tục.
Thiên nhi lập tức mang Mộ Chỉ Ly đi ra xa, nếu lúc này mà bị sét đánh, với trạng thái cơ thể hiện tại của Mộ Chỉ Ly, cho dù là có Kim tàm ti giáp sợ là cũng không giữ được mệnh nàng.
Vội vàng lấy đan dược từ túi càn khôn, Thiên nhi đem toàn bộ một lọ đan dược nhét vào trong miệng Mộ Chỉ Ly. Những đan dược này thêm chút ít cũng không hại chỗ nào, chỉ cần chữa được vết thương, toàn bộ cũng đều cho Chỉ Ly ăn.
Nàng có thể nhìn ra tình huống hiện tại của Chỉ Ly rất xấu, bộ dạng hấp hối so với bất kỳ lần bị thương nào trước kia cũng nghiêm trọng hơn nhiều. Mặc dù rất gấp, nhưng mà động tác vẫn rất nhẹ nhàng. Nàng đã sớm đem Chỉ Ly làm thân tỷ muội, thấy nàng bị thương so với ai khác đều khẩn trương hơn.
Bụi Thái Lang cũng Mộ Chỉ Ly tâm linh tương thông, tự nhiên cũng cảm nhận được trạng thái hiện tại của Chỉ Ly rất không tốt. Dừng tu luyện lại lập tức chạy ra ngoài, nhìn thấy bộ dạng Mộ Chỉ Ly sau, Bụi Thái Lang ngây ngẩn cả người: “Chủ nhân, ngươi làm sao vậy?”
Thiên nhi nhìn Bụi Thái Lang nói: “Ngươi không nhìn thấy sao? Trạng thái hiện tại của Chỉ Ly hỏng bét, nói chuyện cũng rất cố gắng, người đừng hỏi nàng, trông chừng cho tốt!”
Lúc này, Bụi Thái Lang cũng không mạnh miệng cùng Thiên nhi, vội vàng đứng bên trông chừng, nguyên nhân cụ thể chờ hỏi sau cũng không muộn. Trong mắt BụiThái Lang đầy lo lắng, nó không biết mình mới không ra ngoài một thời gian ngắn thế nhưng lại thấy bộ dạng này của chủ nhân, hi vọng là không có việc gì a!
Được Thiên nhi đút cho nhiều đan dược sau, tình huống trong cơ thể Mộ Chỉ Ly cũng tốt lên nhiều. Dưới ôn nhuận của đan dược, kinh mạch bắt đầu khép lại, trên thân thể cũng được Thiên nhi bôi kim sang dược.
Kinh mạch Mộ Chỉ Ly bởi vì từng đứt gãy, cho nên tốc độ chữa trị hiện tại cũng không chậm, hơn nữa kinh mạch một lần nữa chữa trị so với trước bền chắc hơn không ít, có thể nói đây cũng là một chỗ tốt.
Mộ Chỉ Ly nhắm hai mắt sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, dưới tác dụng của kim sang dược máu tươi ngoài thân cũng ngừng chảy, bắt đầu đóng vảy.
Chớp mắt, ba ngày trôi qua.
Ngoại thương của Mộ Chỉ Ly đã tốt không sai biệt lắm, một vài chỗ đóng vảy đã bắt từ từ bong ra, dưới tác dụng của kim sang dược, vết thương của Mộ Chỉ Ly không để lại chút vết sẹo nào, làn da ngược lại càng thêm trắng nõn như trẻ con mới sinh ra.
Chắng qua là hai mắt Mộ Chỉ Ly vẫn nhắm lại, cũng không ai biết tình huống trong cơ thể như thế nào.
Bụi Thái Lang cùng Thiên nhi vẫn canh chừng bên cạnh Mộ Chỉ Ly, nhìn quần áo dính máu vẫn giật mình, bọn hắn hiện tại không cách biết được tình huống trong cơ thể của nàng, chỉ có thể đợi, mà thời gian chờ đợi cũng rất giày vò.
Thiên nhi ngồi bên cạnh Mộ Chỉ Ly, mà Bụi Thái Lang vẫn đi đi lại lại, hắn không dừng được, trong lòng vô cùng lo lắng, chỉ có thể thông qua cách này mà phát tiết.
Tâm tình Thiên nhi vốn không tốt, lại thấy Bụi Thái trước mặt nàng cứ đi đi lại lại không khỏi tức giận nói: “Ngươi sao cứ đi đi lại lại? Càng nhìn càng phiền lòng”
Bụi Thái Lang dừng bước: “Ngươi còn nói ta? Chủ nhân làm chuyện nguy hiểm như vậy ngươi cũng không ngăn lại, nếu ngươi ngăn lại cũng không có chuyện như bây giờ!”
Nghe thấy thế, Thiên nhi cúi đầu không nói thêm nữa. Nàng vô cùng trách bản thân mình, nếu như lúc đầu nàng ngăn cản, Chỉ Ly sẽ không lâm vào cảnh nguy hiểm, mà ở trong ba ngày này, nàng cũng không ngừng hỏi mình, nếu như chuyện lại xảy ra một lần nữa, nàng có ngăn cản không?
Kết cục là phủ định, nếu như cho nàng chọn lựa thêm lần nữa, nàng vẫn như cũ sẽ chọn ủng hộ Chỉ Ly. Bởi vì chỉ có thử, thất bại như vậy mới làm cho người ta tiếp nhận, nếu không nếm thử, gặp phải chuyện nguy hiểm liền không thử, vĩnh viễn cũng không thể thành công.
Mặc dù Chỉ Ly lần này thất bại, nhưng nàng chưa bao giờ lùi bước. Chính là loại tinh thần này là mấu chốt của thành công, một khi lùi bước, từng bước lùi bước, Chỉ Ly như vậy nàng không muốn nhìn thấy.
Thiên nhi cúi đầu trầm mặc không nói, Bụi Thái Lang cho là mình nói rất quá đáng, không khỏi lên tiếng nói: “Này, ta không phải là có ý kia, người đừng nghĩ nhiều”
Nghe vậy, Thiên nhi ngẩng đầu lên liếc Bụi Thái Lang một cái: “Người nào nghĩ nhiều”
Nhìn thấy phản ứng của Thiên nhi, Bụi Thái Lang cũng ngây ngẩn cả người. Cảm tình Thiên nhi vừa rồi căn bản không phải là tự trách, hay là mình nói quá nhẹ!
Sắc mặt Mộ Chỉ Ly từ tái nhợt dần dần khôi phục khí sắc bình thường, nhưng nàng vẫn không mở hai mắt. Lúc này tâm tình Mộ Chỉ Ly là rất vui, bởi vì Kim tàm ti giúp nàng loại bỏ một phần lớn Lôi Điện lực sau, Lôi Điện lực còn lại trong cơ thể bị Hỗn Độn Thiên Lực từ từ hấp thu.
Tốc độ hấp thu mặc dù không nhanh, nhưng không thể phủ nhận là nó đang hấp thu. Chỉ cần hấp thu thì không sợ, chỉ cần thời gian nhất định tuyệt đối có thể hấp thu toàn bộ.
Lúc đầu nàng mới đi vào phòng Băng hấp thu hàn khí, cũng lâm vào trạng thái nguy hiểm, mà sau khi thích ứng mới có thể yên tâm hấp thu hàn khí, nghĩ đến Lôi Điện chắc cũng vậy.
Theo nàng hấp thu Lôi Điện càng nhiều, tốc độ hấp thu cũng càng nhanh, theo loại tình huống này, có phải là nàng một lần nữa hấp thu Lôi Điện so với lần trước sẽ tốt hơn nhiều?
Bảy ngày sau
Mộ Chỉ Ly rốt cục mở mắt.
Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly mở mắt, Thiên nhi cùng Bụi Thái Lang lập tức đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, vẻ mặt ân cần nhìn nàng.
“Ngươi thấy sao rồi?” Hai người đồng thanh hỏi.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười: “Yên tâm, ta không có chuyện gì, vết thương trong cơ thể ở dưới tác dụng của đan dược cũng đã khôi phục tốt lắm”
“Vậy sao ngươi lâu như vậy vẫn chưa mở mắt?” Thiên nhi nghi ngờ hỏi, dựa theo bình thường thì cũng lâu như vậy mới đúng.
“Bởi vì ta đang hấp thu Lôi Điện, Kim tàm ti giáp giúp ta loại bỏ một phần lớn Lôi Điện, Lôi Điện còn lại đều bị ta hấp thu.” Mộ Chỉ Ly cười nói, việc này nàng vô cùng vui mừng.
“Chủ nhân, người đã không có chuyện gì rồi, vậy chúng ta liền rời đi sao” Bụi Thái Lang lên tiếng nói.
Song, Mộ Chỉ Ly lắc đầu: “Ta tạm thời sẽ không trở về, ta chuẩn bị thử hấp thu Lôi Điện một lần nữa. Hiện tại ta thấy trong cơ thể đã có trụ cột nhất định để hấp thu Lôi Điện, hấp thu lần nữa có lẽ không khó như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.