Xuyên Việt Chi Chế Thẻ Sư

Chương 52: Chia lớp




Chương 52: Chia lớp
-------------
Cố Thần cùng Tăng Giang thu thập đồ đạc xong liền trở về học viện chính thức lên lớp.
Vừa vào cổng trường học, Cố Thần liền thấy một đám người trước cổng trường lít nha lít nhít vây quanh bảng công thị.
"Đây là đang làm gì?" Cố Thần không rõ, loại tình cảnh so với yết bảng còn nóng bỏng mãnh liệt hơn này thực sự là không thường thấy.
"Chắc là đang xem chia lớp đi." Tăng Giang nói.
Cố Thần nghi hoặc, bởi vì trước đấy tham gia Tam Giáo Tranh Bá, cậu đã bị ngầm thừa nhận vào lớp mười của Thiên Linh.
Đương nhiên trừ cậu ra, chia lớp cũng không phải dựa theo thành tích xuất sắc hay tệ hại, mà là hoàn toàn tùy cơ mà chia, nơi này không hề lưu hành cái loại môn đạo lớp đặc ưu gì đó trên trái đất.
Chẳng qua Cố Thần nhớ tới sau khi Tam Giáo Tranh Bá kết thúc, cho dù là học sinh không dự thi, như Tăng Giang, cũng đã thu được thông tin chia lớp cùng thông tin đạo sư, không có lý do gì còn cần một đám người chen một cục như vậy mà xem lớp.


"Học sinh đều muốn những xem bạn học cùng lớp tương lai của mình là ai, cũng nhìn xem học sinh mình thưởng thức ở chuyên ngành khác ở lớp nào, sau đó dễ đi liên hệ." Tăng Giang nói.
Thật sự là quá nhàm chán! Cố Thần nghĩ thầm. Đằng nào lên đến lớp liền biết bạn học tương lai có những ai, còn muốn lãng phí thời gian chen ở đây xem danh sách, còn không bằng tranh thủ thời gian tốt như vậy đi nhà ăn của học viện ăn bữa sáng.
Lúc Cố Thần ngồi ở trong phòng học có chút hoảng hốt, cái cảm giác này làm cho cậu phảng phất một lần nữa trở về tới thời học sinh.
Chỗ trống xung quanh càng ngày càng nhiều học sinh đến báo. Bọn học sinh xì xào bàn tán, đối với sinh hoạt ở học viện sắp tới tràn đầy mong đợi cùng ngóng trông.
"Nghe nói đạo sư của chúng ta là đạo sư mới đảm nhiệm năm nay, đạo sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử Học viện Triều Đế, trình độ sẽ không phải kém đi, tôi còn thích thầy giáo già đời một chút."


"Lời này cậu đừng để cho đạo sư nghe được, nào có học sinh nào đi ghét bỏ thầy giáo."
"Đạo sư của chúng ta cậu cũng không biết, là thần tượng của tôi được không, quả lớn hiếm hoi còn sót lại của thời đại hoàng kim năm đó, hơn nữa người đẹp đến không muốn không muốn."
"Tam Giáo Tranh Bá năm nay có xem không, cái Cố Thần kia trong lớp chúng ta rất trâu bò, vừa bắt đầu thật giống người mới, nhưng về sau lại phát uy."
"Thiết, có gì đặc biệt, không phải là chế tác vài tấm thẻ bài nguyên sang cấp thấp sao, cũng chính là chỉ có thể ở thi đấu tân sinh mới có thể khoe khoang một phen, trình độ thiên phú đặt ở kia, trưởng thành sau này có thể tưởng tượng được, làm loại thẻ bài đẹp đẽ kia không đi được xa."
"Xuỵt, nhỏ giọng chút, người ta ngồi ở trước mặt đấy."


Cố Thần nghe có người nói về mình, dựng lỗ tai lên, mới nghe được hai câu, đã có người vỗ bờ cậu.
"Ha ha ha không nghĩ tới dĩ nhiên cùng lớp với cậu."
Cố Thần quay người qua, tìm ở trong đầu một vòng, Cố Thần vẫn không nhớ ra được là ai. "Chúng ta quen sao?"
"Lúc ghi tên ở thám hiểm bí cảnh trên mạng tôi xếp hạng trước cậu, muốn cùng cậu tiếp lời cậu đang nói chuyện với người khác vẫn luôn không để ý tới tôi, cậu còn nhớ không?" thanh niên kia kích động nói.
Tui nhớ... mới có quỷ à... Cố Thần bất đắc dĩ. Đầu năm nay đều thích nhiệt tình như vậy sao, người bị chứng mù mặt người nhẹ biểu thị áp lực rất lớn.
"Cậu cũng tới Học viện Triều Đế?" Tuy rằng thực sự nhớ không nổi đối phương là ai, nhưng có người chủ động phản ứng mình, điểm này Cố Thần vẫn rất vui vẻ.
"Ai, tôi cũng không nghĩ tới tôi dĩ nhiên thi vào được, đúng lúc là tên được tuyển chọn cuối cùng ha ha ha." Lâm Chi Chi thần sắc đắc ý thật giống như thi được trạng nguyên vậy.
Còn có người so với tui còn 'nhìn lên không bằng ai, nhìn xuống không ai bằng mình' đặc biệt dễ thỏa mãn, Cố Thần nghĩ thầm.
Lâm Chi Chi ngồi vào bên người Cố Thần, đầu tới gần đè thấp âm thanh: "Nghe đâu cậu và học trưởng Mộ Dung ở cùng nhau, có thật không?"
Cố Thần đặc biệt khiếp sợ! Cái quỷ gì!
Lâm Chi Chi móc bảng truyền tin bên người ra, đăng ký đến diễn đàn vườn trường Học viện Triều Đế, mở ra trang đầu bài đăng nóng nhất.
«Tám một tám thân thế bạn trai thần bí của Mộ Dung Trác Thất»
Lâm Chi Chi mở bài đăng ra cho Cố Thần xem lướt qua, Cố Thần nhìn hai trang cảm giác cánh cửa của một thế giới mới mở ra trước mắt cậu.
Sau khi xuyên qua đây, Cố Thần biết đến nơi này không có thuyết minh đồng tính luyến ái khác phái luyến ai, chỉ cần yêu nhau, bất luận giới tính, thậm chí chủng loại cũng không đáng kể. Cố Thần làm người mà kiếp trước đừng nói là yêu đương, ngay cả thầm mến cũng không có, cậu kỳ thực cũng không biết rõ tình yêu là cái gì.
Trong diễn đàn chủ lâu đem cậu từ đầu đến đuôi bới móc một lần, tường thuật từ thời điểm hai người ở trong thám hiểm bí cảnh trên mạng đến kiểm tra nhập học cùng nhau ở sân trường rảnh rỗi lắc lư, đem Cố Thần tạo thành một tên đê tiện yêu diễm tâm cơ thâm trầm.
Loại thiết lập tính cách đến chính cậu cũng không biết này đến cùng là xảy ra chuyện gì hả.
Đương nhiên trong bình luận phía dưới cũng có một ít cái nhìn khác, cái gì mà chúc cậu và Mộ Dung Trác Thất thật lâu thật dài tu thành chính quả các loại. Chẳng qua thật giống như không phải chuyện đáng cao hứng gì.
"Cho nên các cậu là thật ở cùng một chỗ?" Nhìn trên mặt Cố Thần từng trận từng trận, Lâm Chi Chi cẩn thận hỏi.
"Không có đâu, chỉ là học trưởng Mộ Dung tương đối nhiệt tình mà thôi." Cố Thần nói.
Tương đối nhiệt tình? Lâm Chi Chi ngờ vực. Hắn biểu thị theo hắn biết các loại hình dung tính cách của Mộ Dung Trác Thất từ trước đến giờ đều là cái gì mà lạnh nhạt nè lãnh đạm nè, lần đầu tiên nghe được loại hình dung nhiệt tình này.
Có thể là chỉ nhiệt tình đối với cậu, Lâm Chi Chi nghĩ thầm, chẳng qua không có nói ra.
Thời điểm Thiên Linh đi vào phòng học, phòng học nguyên bản huyên náo không chịu được nhất thời yên tĩnh lại.
Thiên Linh hôm nay mặc một đồ đen, trên áo đen là các loại hoa văn màu vàng phức tạp, đặc biệt khốc huyễn. Cố Thần nhớ tới vừa mới nhìn thấy một lầu bài đăng khác trên diễn đàn, tám một tám thế hệ hoàng kim năm đó của học viện.
Trong thế hệ hoàng kim thường khiến người lấy ra để so sánh là Mạc Ly cùng Thiên Linh. Mạc Ly am hiểu chế tác thẻ bài loại hoa, thường thường là một bộ áo trắng, cả người khí chất xuất trần không dính khói bụi trần gian. Mà Thiên Linh lại là uổng phí một cái tên linh khí như vậy, tuy rằng cùng với Mạc Ly đều là mỹ nhân tuyệt thế, thế nhưng đặc biệt thích hóa trang phi thường diễm lệ, độc miệng lại khó ở chung, đương nhiên cái này cũng không gây trở ngại anh vẫn như cũ trở thành tình nhân trong mộng của nhiều người.
Thiên Linh ở trên đài lạnh lùng quét mắt một cái.
"Từ hôm nay trở đi tôi chính là đạo sư của các em, đừng cho là tôi nguyện ý làm đạo sư của các em, loại học viện này tùy cơ phân phối tôi cũng rất bất đắc dĩ. Khoa lý luận tôi lười lên, khi trở lại mỗi người chép lại một lần toàn bộ nội dung buổi học thứ nhất, ngày mai chúng ta liền làm một bài kiểm tra nhỏ, thi không qua tổng cộng ba lần là có thể rời khỏi lớp của tôi."
Thiên Linh vừa dứt lời, học sinh phía dưới nhất thời sôi trào, lên lớp không giảng lý luận trực tiếp tới kiểm tra nhỏ là muốn thế nào, chép sách là muốn thế nào.
Toàn trường bình tĩnh nhất đại khái chính là Cố Thần, vì cậu thời sơ trung cũng từng có một thầy giáo thích làm cho mọi người chép sách, hơn nữa hiệu quả tốt bất ngờ, nhớ đặc biệt kỹ.
Thiên Linh không để ý tới học sinh đang thảo luận nhiệt liệt phía dưới. "Tiếp theo chúng ta trực tiếp vào lớp thực tiễn, ngày hôm nay chúng ta phải chế tác chính là Nguyên Tố Ngũ Hành, thẻ trắng lớp thường sẽ cung cấp, thế nhưng tôi không hi vọng vì không cần tiền các em liền lãng phí."
Cố Thần nghe đến phải chế tác Nguyên Tố Ngũ Hành nhất thời bối rối, cậu nhớ tới thời điểm chế tác Nguyên tố Thủy thẻ bài thất bại giống như một ngọn núi nhỏ.
"Hoàn hảo cũng chỉ là khiến chúng ta chế tác thẻ bài Nguyên Tố hai sao, không phải vừa đến đã muốn làm thẻ bài cấp trung." Lâm Chi Chi ở bên cạnh vui mừng nói.
Cố Thần trong lòng lệ rơi đầy mặt, tui thà làm thẻ bài cấp trung, thẻ bài Nguyên Tố nhất định là ác mộng của tui.
Thiên Linh phát thẻ bài xong liền bắt đầu giảng giải.
Thiên Linh nói chuyện từ trước đến giờ hùng hổ dọa người, một chút tình cảm cũng không có, mà dạy học lại đặc biệt nghiêm túc. Rất nhiều đạo sư thời điểm dạy dỗ đều là tùy tiện sơ lược hoặc để học sinh tự mình lĩnh ngộ, Thiên Linh lại giảng từ nguyên lý thẻ bài Nguyên Tố đến kỹ xảo chế tác, thậm chí còn chia sẻ một chút cảm thụ của mình thời điểm ban đầu mới chế tác thẻ bài.
"Tôi cảm giác tôi đi theo đúng thầy giáo tốt rồi." Lâm Chi Chi nói nhỏ ở bên tai Cố Thần.
Đã trải qua dạy học của Thiên Linh trước khi tham gia Tam Giáo Tranh Bá, Cố Thần biểu thị, đó là bởi vì mi vẫn chưa tiến vào nửa giai đoạn sau.
Thiên Linh cuối cùng tự mình làm mẫu chế tác 5 tấm thẻ bài Nguyên Tố. Thiên Linh chế tác thẻ bài cùng với quần áo của anh đều đặc biệt hoa lệ, Tinh thần lực vây quanh thẻ bài qua trái qua phải, khiến người hoa cả mắt.
Lĩnh giáo qua kỹ thuật chế thẻ của Thiên Linh bọn học sinh biểu thị tâm phục khẩu phục, dồn dập bình tĩnh lại nghiêm túc chế tác thẻ bài.
Toàn trường chỉ có Cố Thần khổ ha ha nhìn thẻ trắng trên bàn ngẩn người.
"Cậu sẽ không phải ngay cả Nguyên Tố Ngũ Hành cũng sẽ không chế tác đi?" Thiên Linh đứng ở bên người Cố Thần, âm thanh băng lãnh.
Toàn trường nhất thời im bặt, cho nên người vùi đầu chế tác thẻ bài, đôi mắt thỉnh thoảng liếc nhìn một cái.
Cố Thần cẩn thận từng li từng tí một liếc mắt nhìn cái mặt không biểu cảm kia của Thiên Linh. "Cái kia, có thể tỷ lệ thành công sẽ khá thấp, em sợ thẻ trắng không đủ dùng."
Thiên Linh hừ hừ một tiếng, "Không có việc gì, thẻ trắng lớp học của Học viện Triều Đế đảm bảo đủ, cậu cứ việc dùng. Dù sao trình độ lĩnh ngộ của cậu tôi đã lĩnh giáo qua rồi, chẳng qua nếu phân đến lớp của tôi đương nhiên là học sinh của tôi, tôi tự nhiên sẽ kéo cậu dài ra."
Thiên Linh vốn chỉ nghĩ tỷ lệ thành công tương đối thấp hẳn là một loại giải thích khiêm tốn, dù sao Cố Thần tốt xấu gì cũng có thể chế ra thẻ bài ba sao, ở trong Tam Giáo Tranh Bá thẻ bài nguyên sang cũng rất sáng chói, thẻ bài Nguyên Tố hai sao là thẻ bài hai sao dễ chế tác nhất, đối với Cố Thần mà nói độ khó hẳn không lớn.
Cho nên khi Thiên Linh nhìn thấy trước mặt Cố Thần chất một đống thẻ phế, trên đầu tràn ngập mây đen gần như thực thể hóa.
"Cậu đang đùa tôi sao?" Thiên Linh âm trầm hỏi.
Cố Thần mặt vô tội.
Tui rõ ràng đã nói với anh là tỷ lệ thành công rất thấp mà. Là anh không tin!
"Cái kia, em làm một ít thẻ Nguyên Tố diễn sinh còn có thể, nếu không em làm một ít cái khác?" Cố Thần hỏi thăm dò. Cậu làm loại thẻ bài kỹ năng như Thủy Mạn vẫn rất có hiệu suất.
Thiên Linh lạnh lùng liếc mắt nhìn cậu. "Không được, cậu tiếp tục làm thẻ bài Nguyên Tố cơ bản nhất, còn không có học được đi liền muốn bay, không có cơ sở chế thẻ dù có tăng cao đến đâu, căn cơ không vững chắc cuối cùng sẽ không lâu dài. Còn có, cậu tan lớp đến phòng làm việc của tôi một chuyến."
Thiên Linh nói xong liền xoay người đi.
Học sinh nguyên một lớp học dồn dập dùng ánh mắt đồng tình nhìn Cố Thần.
Thời điểm tan học Cố Thần lề mà lề mề đi tới phòng làm việc của Thiên Linh.
Phòng làm việc của đạo sư học viện là một người một gian, phòng làm việc của Thiên Linh cũng giống bản thân anh tràn đầy một loại vẻ đẹp hỗn tạp phiền phức.
Cố Thần đi vào, nhìn thấy hài cốt dị thú treo đầy tường, có loại ảo giác không cẩn thận đi vào học viện y, từng trận gió lạnh từ phía trước thổi tới.
"Cậu đến rồi." Thiên Linh từ chỗ tối trong gian phòng đi ra, Cố Thần không khỏi run rẩy một chút.
Thiên Linh rót cho Cố Thần một cốc nước, cũng không quở trách nhiều.
"Tôi lần đầu tiên nhìn thấy cậu liền biết cậu khác với tất cả mọi người, thiên phú của cậu rất đặc thù, không phải tiêu chuẩn phán định phổ thông có thể phán định được."
Thiên Linh ngừng một chút, liếc nhìn Cố Thần vẫn có chút mơ màng.
"Mà bất kể thiên phú của cậu có đặc biệt bao nhiêu, nếu như cơ sở không vững chắc, sự trưởng thành của cậu cũng sẽ có vô hạn mầm họa."
Cố Thần nghe đến Thiên Linh quan tâm đến mình nghiêm túc như vậy, có chút hơi cảm động.
"Cho nên, tối hôm nay cậu trở lại chế tác ra toàn bộ Nguyên Tố Ngũ Hành cho tôi, đừng có lười biếng. Nơi này có tâm đắc lĩnh hội chế thẻ thời học sinh của tôi, còn có một ít thư tịch chế thẻ tôi đề cử, tôi phát hiện cậu không hiểu sao lại phi thường thiếu thốn một ít thường thức cơ bản, tốt nhất trở về bổ sung một chút." Thiên Linh vừa nói, một bên đẩy một xe sách từ trong góc ra, nhìn qua cũng phải có năm mươi mấy quyển.
Cố Thần nhất thời trượt chân, tuy rằng cậu vẫn luôn thích đọc sách, nhưng rất không thích thư tịch của thế giới này, dù sao toàn bộ thế giới này đều lật đổ nhận thức nguyên bản của cậu, làm cho cậu cái người có đầy đủ phẩm chất theo kịp với thời gian này cảm giác đi đứng khó khăn.
=
=
Ada: cuộc đời gian khổ lại tiếp tục... Thần khổ lắm, tui cũng khổ lắm, ốm rùi, nước mũi chảy không ngừng... Cầu an ủi... 
=
=
=

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.