Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình

Chương 139: Chương 138





Phạm Gia Huân rúc đầu vào người Đặng Hữu Lộc, lười lười nhây nhây muốn nằm lỳ cả ngày.
Thời gian với chia xa sắp tới cũng kệ, hiện tại cứ làm nũng với người yêu đã rồi tính sau.
Bắt đầu từ giây phút ánh bình minh của ngày mới chiếu đến không ai trong hai người nhắc đến chuyện tuổi thọ hay thân phận của con mèo đen nào đó vẫn nằm chễm chệ một góc ở đằng kia, Phạm Gia Huân và Đặng Hữu Lộc lại trở về dáng vẻ giống như mọi ngày, như thể việc vì sao mèo Miêu Linh vẫn cứ nằm lỳ ở đây không hề liên quan đến họ vậy.
Nhịp sống hằng ngày vẫn trôi qua, Phạm Gia Huân vừa ra khỏi bí cảnh một cái liền lập tức mò đến chiếc máy tính, nhịn không được lên mạng xem tin tức trong khi Đặng Hữu Lộc đang sắp xếp lại một số thứ.
Mèo Miêu Linh nằm trên đầu Phạm Gia Huân nhả ra một câu: "Này Giang Ngọc Sơn! Cậu không còn thú vui nào khác ngoài viết bài cổ vũ Ngô Thị Nghi và thái tử Đoàn Vỹ về bên nhau à? Chẳng phải cậu luôn nói rằng làm mai là một trong bốn thứ ngu nhất trên đời à?"
Phạm Gia Huân: "Dù sao cũng tốt chán so với việc Đoàn Vỹ sáp sáp tăng tần suất xuất hiện trước mặt chị tôi!"
Mèo Miêu Linh: "…" Khiếp, kiếp sau rồi hai người cũng lại dây dưa với nhau thôi, cái số làm em dâu thái tử của cậu tới thì cản cũng không kịp cho mà xem.
Vốn còn muốn làm một bé mèo cute phô mai que đậu trên đầu Giang Ngọc Sơn sẵn tiện hóng hớt drama trên hội nhóm, chưa gì Đặng Hữu Lộc đã lù lù xuất hiện ngay bên cạnh.
Bất chấp mèo đen cố nhìn y bằng ánh mắt to tròn long lanh mang thông điệp ngây thơ hồn nhiên vô hại thì Đặng Hữu Lộc vẫn xách nó để qua một bên, cụ thể là bàn tay của em trai y - Đặng Hữu Phúc.
Nó muốn gào lên rằng "Mị còn muốn hóng hớt" nhưng vì hình tượng huyền bí quý phái ma mị thanh nhã thoát tục đã thiết lập trước đó, mèo đen đành phải nhịn xuống.

Trái ngược với Đặng Hữu Lộc là một thiên tài ngàn năm có một trên con đường tu luyện ma pháp thì em trai y lại ngược lại hoàn toàn, chỉ có tài năng trên lĩnh vực học tập và cực kỳ nhạy bén khi nhắc đến tiền.
Bảo sao Đặng Hữu Lộc dám đặt nó vào vòng tay Đặng Hữu Phúc, bởi Đặng Hữu Phúc hoàn toàn là người bình thường, mà tộc Miêu Linh thì chỉ có thể trao đổi điều kiện với ma pháp sư mà thôi.
Quan trọng hơn, chỉ có ma pháp sư mới hiểu mèo Miêu Linh nói gì, vào tai người bình thường thì bao nhiêu ngôn từ của nó cũng trở thành meo meo.
Nhìn đống cá khô, ức gà và đủ loại thức ăn cho mèo trước mắt, mèo đen thật muốn túm cổ áo Đặng Hữu Phúc mà gào lên rằng mèo Miêu Linh không phải mèo nhà, trên cơ bản chỉ có thể hấp thu quả Ma Linh, còn những thức ăn khác thì ăn cũng như không.
Nếu không phải nền giáo dục mà nó thừa hưởng không cho phép ra tay với người bình thường thì giờ này kiểu gì tay lẫn mặt của Hữu Phúc cũng có thêm vài ba vết cào cho mà xem.
Khó khăn lắm mới thoát khỏi bàn tay Đặng Hữu Phúc, mèo Miêu Linh vốn muốn phi đến chỗ Giang Ngọc Sơn tiếp tục hóng hớt thì nó đã phải dừng lại khi cách cánh cửa đang đóng kia vài mét, bởi vì nó cảm nhận được Giang Ngọc Sơn và Đặng Hữu Lộc đang ôm nhau ngáy khò khò.
Là một con mèo tao nhã quý phái, nó liền nhanh chóng rời xa căn phòng.
Trong bí cảnh, hai người không đi tìm đồ tốt, lại không có internet thì cứ đổ lỗi cho quá rảnh mà dính lấy nhau khiến nó và con cá sấu kia trừng mắt nhìn nhau biết bao nhiêu thời gian.
Hiện tại nhịp sống hiện đại cùng internet cũng không thể khiến hai người giản cái tần suất này xuống.
Gì thì không biết, cứ ở bên cạnh cặp đôi yêu nhau là nó cảm thấy bản thân thừa thãi đến lạ, chỉ muốn tàng hình ngay tại chỗ cho rồi.
Thôi vậy, không có Giang Ngọc Sơn thì nó cũng có thể tự lên mạng một mình.
Mèo đen liền chạy đến chiến ipad trên bàn, học theo động tác của Giang Ngọc Sơn mà mở máy, tiếp đến lại dùng chân trước lướt lướt mấy đường.
Chưa gì đập vào mắt đã là drama của Giang Ngọc Ánh và thái tử, có vẻ khác chút là lần này có sự góp mặt của Giang Ngọc Sơn "Em giai trà xanh hay em trai trà xanh".
Đọc một hồi mèo đen mới nhận ra trong khoảng thời gian Giang Ngọc Sơn chạy đến bí cảnh thì hắn ta đã bị coi như em giai trà xanh luôn ngáng chân trên con đường theo đuổi Giang Ngọc Ánh của thái tử, mà cái dáng vẻ làm ra vô hại ngây thơ cộng thêm những câu nói rập khuôn đã khiến hắn trở thành trà xanh duy nhất dám thách thức giới hạn của thái tử.
Về sau mọi người lại biết Giang Ngọc Sơn là em trai của Giang Ngọc Ánh, thế là có bài viết hiện tại.
Cơ mà có thành em trai trà xanh hay không cũng không quan trọng.
Mấu chốt ở chỗ chỉ trong một đêm, Đoàn Vỹ đã thay đổi hình tượng, lại còn dùng biểu cảm mèo con biết sai thay thế cho khuôn mẫu gợi đòn lúc trước mà không ngừng viết N status tỏ ý bản thân yêu một người.
Nhân danh là đối thủ nặng ký, Lưu Lục Cẩm cũng đâu chịu để yên cho thái tử đóng vai tình thánh.
Đoàn Vỹ viết bài nào, Lưu Lục Cẩm liền sẽ chia sẻ bài đó rồi viết thêm vài câu đá đểu.
Đoàn Vỹ nói Lưu Lục Cẩm là nhờ có người cung ứng lượng lớn quả Ma Linh, vì thế mà sàn đấu giá Cẩm Thành phát triển, mới có cơ nghiệp như ngày hôm nay.
Lưu Lục Cẩm lại thản nhiên thừa nhận, sẵn tiện phang một câu rằng ít nhất bản thân gã cũng dựa vào các mối quan hệ để làm giàu chứ không phải dựa vào gia thế để ăn chơi xả láng, bảo sao chẳng có ai dám dựa dẫm vào vai thái tử.
Từ đó sóng ngầm giữa hai người mạnh mẽ đến mức ai cũng ngầm hiểu.
Sóng ngầm cũng không cản được N tâm hồn chạy theo couple cường cường tương ái tương sát, cố ý lên google tìm "fanfic Xanh Tím" thì có mà ra cả ngàn kết quả.
Theo như lý giải gà mờ của người đi đầu trong việc viết fanfic thì người ta đã cố gắng ghép tên hai người thành một cụm từ mà ai nhìn cũng hiểu trong khi không nhắc trực tiếp đến tên hai lão đại nhưng hiện thực quá phũ phàng.

Những kết quả tìm kiếm chỉ hiển thị lên nghĩa của từ Vĩ còn Vỹ thì không thấy.
Cho nên quyết định lấy hai chữ gợi màu trong tên của lão đại nào đó để đặt.
Không không, vấn đề chính không nằm ở đây.
Hiện tại cái mà mèo đen đang quan tâm là tình hình drama và những phát ngôn đi vào lòng đất của Đoàn Vỹ và Lưu Lục Cẩm.
Không biết vì sao sự chú ý của bản thân bị dời đi hơi xa nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc nghịch ipad của nó.
Mà Đặng Hữu Phúc ở một bên nhìn con mèo đen như than đọc tin tức đã sớm chết lặng.
Khi anh đưa cho cậu con mèo, cậu đã nghĩ rằng nó chỉ là một con mèo bình thường..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.