Xuyên Thư Chi Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 185: Nữ chủ phản ứng




Editor: Tĩnh
Mộ gia, dược tề thất.
“Lại thất bại, rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở phần nào?” Mạnh Thừa Thiên nhíu chặt mày, lâm vào trầm tư.
Sau khi phối phương của Hoàng Sát dược tề được công bố ra, Mạnh Thừa Thiên vẫn luôn nghiên cứu loại dược tề này.
Năm đó Vân Châu đã phát sinh qua nạn châu chấu, nên cũng lưu lại không ít thi thể của Châu Chấu Vương, Mộ gia năm đó cũng là một trong những gia tộc ứng đối nạn châu chấu mạnh nhất, nên vừa vặn có được mấy chỉ thi thể Chiến Tướng Châu Chấu Vương tồn kho, Mạnh Thừa Thiên yêu cầu, nên Mộ gia liền đem toàn bộ thi thể Châu Chấu Vương đem ra.
Lâm Mộng Dung nhìn Mạnh Thừa Thiên, trong lòng có chút buồn bực.
Từ sau khi phối phương của Hoàng Sát dược tề được công bố, lục tục đã có không ít Dược Tề Sư đã luyện chế ra thành phẩm, mà Lâm Mộng Dung không nghĩ tới Mạnh Thừa Thiên cư nhiên lại chậm chạp luyện chế không ra.
Dựa theo số lượng dược tề mà Lâm Sơ Văn cung cấp cho Lưỡng Giới Thành, để tiêu diệt đại lượng châu chấu thì có thể phỏng đoán, xác suất Lâm Sơ Văn luyện chế thành công Hoàng Sát dược tề có tới ở tám thậm chí là chín thành.
Lâm Sơ Văn có xác suất luyện chế thành công Hoàng Sát dược tề cao như vậy, mà Mạnh đại sư lại luyện chế không ra, chẳng lẽ nói, trình độ luyện dược của Lâm Sơ Văn đã vượt xa Mạnh Thừa Thiên.
Nếu dược tề thuật của Mạnh Thừa Thiên thấp hơn cả Lâm Sơ Văn, vậy nàng đi theo Mạnh Thừa Thiên học tập dược tề, vậy sẽ không bao giờ có khả năng vượt qua Lâm Sơ Văn.
Lâm Mộng Dung đi ra khỏi dược tề thất, liền gặp Mộ Lăng Thiên.
“Đại sư đâu?” Mộ Lăng Thiên đi đến bên cạnh Lâm Mộng Dung hỏi.
“Đại sư vẫn còn đang nghiên cứu dược tề.” Lâm Mộng Dung nói.
“Thành công chưa?"
Lâm Mộng Dung lắc đầu, nói: “Còn chưa thành công."
“Tại sao lại như vậy?” Mộ Lăng Thiên cau mày, thầm nghĩ: Cũng đã vài ngày trôi qua, vậy không lẽ Hoàng Sát dược tề khó luyện chế đến vậy sao? Trước đó Lưỡng Giới Thành lấy ra nhiều dược tề như vậy mà, còn tựa hồ không phải là thứ hiếm lạ gì.
Lâm Mộng Dung lắc đầu, nói:“Ta cũng không biết."
Mộ Lăng Thiên có chút nghi hoặc nói: “Chẳng lẽ trình độ của Lâm Sơ Văn thật sự đã vượt qua đại sư."
Lâm Mộng Dung nhấp môi, không nói gì, tâm tình lại thập phần không vui.
Mộ Lăng Thiên nhớ tới năm đó khi hắn mời Lâm Sơ Văn gia nhập Mộ gia, năm đó, hắn còn hứa hẹn quá, nếu Lâm Sơ Văn gia nhập Mộ gia, hắn sẽ tiến cử Lâm Sơ Văn cho Mạnh đại sư, tuy rằng như thế, Lâm Sơ Văn vẫn cự tuyệt hắn, năm đó hắn còn cảm thấy Lâm Sơ Văn không biết điều, hiện tại.
Nếu sớm biết Lâm Sơ Văn có thiên phú như vậy, thì năm đó khi mời chào đối phương hắn sẽ càng thêm thành khẩn nữa mới đúng.
Thật ra Hoàng Sát dược tề là cực kỳ khó luyện, vốn có không ít Dược Tề Sư còn muốn luyện chế ra Hoàng Sát dược tề có phẩm chất cao hơn cả Hoàng Sát dượ tề do Lâm Sơ Văn luyện chế ra, để chứng minh dược tề thuật của Lâm Sơ Văn cũng chỉ là bình thường, nhưng theo tình huống hiện tại mà nói, những người luyện chế ra được Hoàng Sát dược tề đều tán thành thực lực của Lâm Sơ Văn, còn những vị đại sư vẫn không có luyện chế ra cũng không mặt mũi hé răng.
Lâm Sơ Văn giờ đây đã hoàn toàn nổi danh trong giới ở Dược Tề Sư, Sở Diệp nhờ đó mà cũng nổi danh theo.
Sở Diệp đã là Hồn Sư hậu kỳ, ngoại giới đều đang nói, Sở Diệp sở dĩ sẽ có tốc độ tu luyện nhanh như vậy, đều là nhờ phúc khi có một đạo lữ là Dược Tề Sư.
Sở Diệp có thể đem một con Ngân Sí Ong bồi dưỡng đến Chiến Tướng cấp 7, cũng không biết đã tốn bao nhiêu tài nguyên, chắc đã uống không ít dược tề.
"Lâm Sơ Văn" Mộ Lăng Thiên dưới đáy lòng mặc niệm tên này, hắn luôn cảm thấy ở một nơi nào đó đã xảy ra vấn đề, người mà Lâm Sơ Văn nên truy đuổi nên duy trì là hắn mới đúng.
Sở Diệp là như thứ gì, bất quá ở Sở gia chỉ là một tên phế vật, nơi nào so được với hắn.
Tên Sở Diệp kia nhờ có Lâm Sơ Văn nâng đỡ, nên nay đã có thể tiến vào Chiến Tướng cấp 7, mà hắn hiện giờ cũng chỉ có Chiến Tướng cấp 6 mà thôi, nếu người mà Lâm Sơ Văn nâng đỡ là hắn, thì có lẽ giờ này hắn đã sớm tiến vào Chiến Tướng cấp 8.
“Lăng Thiên, ngươi làm sao vậy?” Lâm Mộng Dung nhìn Mộ Lăng Thiên hồn du thiên ngoại hỏi.
Mộ Lăng Thiên lắc đầu, nói: “Không có việc gì.”
Lâm Mộng Dung đi theo Mộ Lăng Thiên nhiều năm, đại khái thì cũng có thể đoán được tâm tư của Mộ Lăng Thiên, đối phương đây là hối hận năm đó không thể mời chào được Lâm Sơ Văn, nếu trình độ luyện của nàng đủ cao, vậy Mộ Lăng Thiên đại khái cũng sẽ không có loại tâm tư này.
Thanh Vân Tông.
“Nhan Vũ sư muội, vội vàng đi đâu vậy?” Uông Ngưng đã đi tới thăm hỏi nói.
“Sư tỷ hảo!” Sở Nhan Vũ khách sáo đáp lại, trong lòng có chút bất đắc dĩ. Từ khi thân phận của Lâm Sơ Văn bị bại lộ, thì nàng liên tục gặp phải khách đông như mây, cuộc sống mỗi ngàu đều náo nhiệt.
Những người tới đây đều là tìm hiểu tin tức về Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn, nhưng vô cùng đáng tiếc, tin tức nàng biết cũng không nhiều lắm, tìm nàng hỏi thăm, còn không bằng đi tìm mấy tổ chức tình báo hỏi thăm còn tốt hơn.
“Chất nhi của muội cũng thật là người cương liệt, giám công bố phối phương của Hoành Sát dược tề.” Uông Ngưng nhịn không được mà cảm thán nói.
Ngũ Độc lão tổ chân trước tuyên bố Huyền Thưởng Lệnh, sau lưng Sở Diệp liền công bố phối phương, hiển nhiên đó là màng phản kích của Sở Diệp với Ngũ Độc lão tổ.
Ngũ Độc lão tổ tung hoành tứ phương nhiều năm, nhưng hiện giờ lại nhiều lần bị Sở Diệp, Lâm Sơ Văn vả mặt, hẳn là đang rất tức tối.
“Tiểu Diệp nó rất có chính kiến.”
“Ta có thể thấy."
“Muội liên hệ với Sở Diệp sao rồi? Tình cảnh hiện tại của hắn có khả năng không tốt lắm a!” Uông Ngưng nói.
“Muội cũng không rõ.” Sở Nhan Vũ thật ra đang nói dối thật ra Sở Diệp đã nhận được tin tức mà nàng gữi đi, nhưng hiện tại thì vẫn chưa cho đáp lại.
Tuy rằng nàng cảm thấy Sở Diệp, Lâm Sơ Văn gia nhập Thanh Vân Tông cũng là một lựa chọn không tồi, nhưng hai người kia sợ là không có ý như vậy, Sở Diệp rất cố chấp, dù nàng muốn cũng khó lay chuyển được hai người bọn họ.
“Ta nghe nói, có người nói phối phương là giả.”
“Phối phương đương nhiên không phải là giả, những kẻ đó không bản lĩnh luyện ra được dược tề nên mới nói như vậy.”
Sở Nhan Vũ gật đầu, thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói:“Là thật thì tốt rồi.”
Nàng thật sự là có chút sợ phối phương là giả, hiện tại, không biết đang có bao nhiêu Dược Tề đại sư đang nghiên cứu cái phối phương kia, nếu phối phương là giả, vậy Sở Diệp chính là đem một đám Dược Tề Sư ra chọc giận, việc này còn nghiêm trọng hơn là đắc tội Ngũ Độc lão tổ.
“Có được một tộc nhân như Sở Diệp thì Sở gia nhất định sẽ cảm thấy rất vinh quang đi?” Uông Ngưng hỏi.
Sở Nhan Vũ thầm nghĩ: Vinh quang? Vậy thì chưa chắc, hiện tại gia chủ cùng Sở Tư Thần đại khái đều đã nôn nóng chết.
Võ Lăng Thành Sở gia.
Sau khi chuyện Lâm Sơ Văn là Dược Tề Sư thần bí bị công bố được một thời gian thì ở Võ Lăng Thành người nghị luận cũng đã giảm đi.
Nhưng khi phối phương Hoàng Sát dược tề bị công bố, hai người Sở Diệp và Lâm Sơ Văn lại lần nữa thành tiêu điểm nghị luận khi trà dư tửu hậu.
“Lâm Sơ Văn vậy mà lại công bố phối phương, đây là tính toán bất chấp tất cả sao?” Sở Điềm Nhi nói.
“Đó là do không có biện pháp! Ngũ Độc lão tổ đã phát giải thưởng rồi!” Sở Kinh nói.
“Nghe nói, Lâm Sơ Văn có trình độ luyện dược tề rất mạnh! Nghe đâu mấy đại sư giờ đây còn kém hơn cả hắn.” Sở Tễ Nguyệt tràn đầy khâm phục nói.
Sở Điềm Nhi nhấp nháy nhấp nháy con mắt, nói: “Ta vốn còn tưởng rằng Lâm Sơ Văn là chiếm tiện nghi của Sở Diệp không nghĩ tới, Diệp ca mới là người chiếm tiện nghi lớn! Lâm Sơ Văn lớn lên vừa đẹp, lại còn là Dược Tề Sư."
“Vậy mà ta trước kia còn nghĩ rằng Sở Diệp ca chỉ là một tên tiểu bạch kiểm không có thiên phú. Rõ ràng trước kia những người được Sở Diệp theo đuổi đều là tỏ vẻ ghét bỏ Diệp ca, kết quả đối phương hiện tại lại có một đạo lữ là một thiên tài Dược Tề Sư, thật sự là kẻ sĩ ba ngày không gặp, sẽ cho người ta một ánh mắt khác."Sở Tễ Nguyệt:
Sở Kinh cau mày, nói: “Diệp ca cũng không kém."
Sở Điềm Nhi nghiêng đầu, nói:“Sở Diệp lợi hại, nhưng Lâm Sơ Văn chính là Dược Tề Sư a!”
Trước kia gia gia nàng vì một lọ Bồi Nguyên dược tề, đã phải đi cầu xin tổ nãi nãi, thật vất vả thỉnh động được một Dược Tề Sư ra tay, nhưng vận khí không tốt, nên đối phương đã thất bại ba lần, còn lãng phí hết dược tề mà gia gia nàng gom góp, vậy mà gia gia nàng lại không có một tiếng trách móc, ngược lại còn phải trả phí vất vả.
Nếu là Lâm Sơ Văn thì hẳn là có thể dễ như trở bàn tay mà luyện chế ra dược tề, nghe nói thêm là xác suất mà Lâm Sơ Văn luyện chế dược tề thành công là rất cao.
Sở Tễ Nguyệt gật đầu, nói: “Dược Tề Sư là lợi hại nhất."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.