[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)

Chương 300: Đại thần chúng ta yêu đương đi!




Ngày hôm sau tin tức bùng nổ, video giường chiếu của Mạnh Chấn Phi được đưa lên làm chủ đề hot.


Cổ phiếu của công ty Phi Chấn sụt giảm trên sàn chứng khoán, Từ gia cũng không có động tĩnh giải thích gì về người con rể chưa qua cửa này.


Hoa Y vòng tay qua ôm eo hắn, đầu gối trên đùi hắn, cầm lên tài liệu.


Mạnh Chấn Phi, chỉ sau 2 năm ngắn ngủi vực lại Mạnh gia phá sản, lập ra công ty Phi Chấn lĩnh vực bất động sản, nhưng để đạt được thành tựu ngày hôm nay của hắn phải kể đến Từ gia và Từ Vĩ Dạ, vị hôn thê của hắn, lúc nhà hắn phá sản vị thôn thê của hắn không chỉ không từ hôn, còn khuyên ba mẹ giúp đỡ hắn, cho nên Mạnh Chấn Phi nhất định sẽ không từ hôn cô.


Mà hôm nay một tràng cảnh nóng bỏng với tiểu tình nhân cũ của hắn đều bị vị kia của Từ gia nhìn thấy, liệu Từ gia có còn để yên cho hắn?


Đang mải mê suy nghĩ, tài liệu trong tay bị giật lấy, cô ngẩng đầu nhìn lên.


Huỳnh Thư nheo mày: "Tại sao lại quan tâm Mạnh Chấn Phi như vậy?"


Cô cười hắn, tên này lại ăn quàng giấm chua rồi.


"Không phải em quan tâm hắn, mà hắn là đối tượng đặc biệt, phải xử lý"


Huỳnh Thư khó hiểu: "Vì sao"


"Ngứa mắt đi, ghét cái thái độ không coi ai ra gì của hắn"


Hoa Y vươn tay nghịch nghịch tóc hắn.


Huỳnh Thư kéo lấy tay cô, đặt lên môi khẽ hôn, ánh mắt sâu thẳm, thật lâu cô không thấy dáng vẻ này của hắn.


"Xử lý thay em nhé?"


Hoa Y bật cười, quả nhiên con hàng này dù là thế giới nào hay mất đi kí ức hắn cũng chưa hề thật sự ngây thơ hiền lành.


"Không cần bẩn tay anh, để em giải quyết hắn là được rồi"


Huỳnh Thư có chút không vui, lông mày nhăn chặt rất là bất bình nhìn cô.


Hoa Y làm lơ hắn, chợt nhớ ra một chuyện cô quay đầu hỏi: "Chân anh, tra ra được ai làm không?"


Huỳnh Thư hơi bất ngờ vì câu hỏi của cô, một lúc sau ánh mắt đạm nhiên bình tĩnh: "Chết rồi"


Hoa Y cho hắn ánh mắt đầy ý vị, thấy chưa tính cách ăn thiệt trả gấp bội này của hắn xác thực không lẫn vào đâu được.


Huỳnh Thư cụp xuống đôi mắt tập trung nhìn cô: "Em có sợ tôi?"


"Sợ? Em vừa nói đến chuyện xử lý người khác trước mặt anh đấy, A Thư, anh phải hiểu một điều, chúng ta là cùng một loại người, thế giới tăm tối của chúng ta xây nên bằng máu và xương cốt, nơi đó không có chỗ cho sự từ bi, thương xót cùng hối hận!"


Hắn dường như nín thở quan sát cô, lời nói cô vang vọng trong đầu hắn, thức tỉnh con người hắn, cô và hắn là cùng một loại người, cô và hắn từ đầu đã trói định ở bên nhau, hắn là của cô, cô là của hắn, mãi mãi!


Huỳnh Thư cúi người nâng cô dậy, đặt cô ngồi trên đùi mình, hắn ôm cô, siết chặt cô như muốn khảm cô vào da thịt.


"Đúng vậy, thế giới của chúng ta, mặc dù tăm tối dơ bẩn nhưng nơi đó có em, lại có tôi"


Hoa Y cười hắn ngốc, ngón tay đan nhẹ vào tóc hắn cảm nhận sự trơn trượt mềm mịn.


————————————


"Phi tổng, video không gỡ xuống được, có người không ngừng đăng lên, hơn nữa còn có thuỷ quân đẩy đầu đề"


Mạnh Chấn Phi đấm mạnh xuống bàn, mấy ngày nay hắn liên tục điều tra, nhưng đầu mối đứt đoạn ở Diệc Phàn ngày đó, cậu ta giống như bốc hơi, từ những hành động này đều cho thấy vô cùng có kế hoạch không thể do tên ngu ngốc Diệc Phàn kia gây ra được.


Từ Vĩ Dạ không nghe điện thoại của hắn, Từ gia đóng cửa không cho hắn vào, cổ phiếu công ty suy giảm mặc dù hắn vẫn có thể chống cự nhưng bên phía Từ gia không thể để như thế được.


Hắn nghiến răng nghiến lợi, không biết vì sao ngay lúc này hắn lại nhớ đến một thông điệp được chuyển cho hắn.


—-Cô ta nói sẽ trả lại anh cả vốn lẫn lời.


Nếu thực sự là cô ta, Mạnh Chấn Phi híp mắt, ánh mắt trở nên u oán độc ác.


————————————


Liên tiếp mấy ngày Hoa Y lười biếng nằm trong nhà, cô hiện tại đã xách va li đến ăn nhờ ở đậu nhà Huỳnh Thư.


Ai bảo của chồng cô cũng là của cô chứ.


Cô nhai dâu tây chín mọng mới được rửa xong, cả người vui vẻ lướt xem chương trình truyền hình mới nhất.


Huỳnh Thư ngồi cạnh cô, thấy miệng cô dính nước dâu liền nâng tay lau giúp cô.


Hoa Y quay qua cười với hắn, tiện thể nhón một quả nhét vào miệng hắn.


"Dâu A Thư rửa đúng là mọng nước, ngọt lịm"


[Oẹ...] 6996 không chịu được nữa, đây là phản ứng sinh lý.


"Ồ hoá ra vẫn luôn ở đây, dạo này tiếng lòng của mi cũng im phết nhỉ" Hoa Y xoáy đểu nó.


[Cô như thế không phúc hậu đâu, tránh xa tâm trí tôi ra, mà tôi thắc mắc thật sự, nhiệm vụ phụ tuyến của thế giới này cũng không phải tránh OOC, cô bán manh như thế làm gì tởm chết mất]


Hoa Y lườm hắn lần đầu tiên dễ tính giải thích cho hắn nghe: "Đây gọi là sức mạnh của tình yêu, mấy ai khi yêu lại bình thường, mi chỉ là thanh kiếm lại còn là thanh kiếm già khú đế có lẽ mãi mãi cũng không hiểu được chân lý này đâu"


6996 bi thương, nó cảm thấy như hai phát dao vô hình đâm vào nó, chỉ là thanh kiếm phụt, lại còn già khú đế phụt...KO!!!


Huỳnh Thư nhai dâu trong miệng xác thực mọng nước ngọt ngào, hắn nở nụ cười nắm lấy tay cô, mười ngón đan xen.


Đột ngột nhớ ra, sắc mặt hắn trở nên nghiêm trọng: "Mấy ngày nay đừng có đi ra ngoài, hắn đang ngắm vào em"


Hoa Y chớp mắt, rất nhanh hiểu được hắn nhắc đến ai, cô gật đầu với hắn, thật ra cho dù có đi ra ngoài hắn ta xác thực cũng không thể làm gì cô, chỉ là giải quyết có chút phiền phức, vẫn là nên nằm nhà hưởng phúc thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.