Xuyên Nhanh: Sau Khi Xuyên Thành Vật Hi Sinh, Cô Bùng Nổ

Chương 38: Ảnh hậu bị bạn thân cướp đoạt đời người (38)




Đạo diễn muốn lúc kỳ đầu của chương trình này kết thúc sẽ bạo thêm một chuyện nổi bật nữa.
Thế là ông ta hỏi Thanh Dữu: "Tôi có thể hỏi cô hai vấn đề không?"
Thanh Dữu gật đầu, "Có thể."
Đạo diễn hỏi: "Tôi rất hiếu kì, cô tốt nghiệp đại học nào thế?"
Bản giới thiệu tóm tắt của Quý Thanh Dữu do người đại diện đưa chỉ có ghi bằng cấp khoa chính quy, không có ghi trường học.
Thanh Dữu nói đúng sự thật: "Đại học Đế Đô."
Tên này vừa xuất hiện, mọi người lại kinh ngạc thêm lần nữa.
Đạo diễn vừa ngoài ý muốn lại cũng không thấy bất ngờ lắm, "Thì ra Thanh Dữu là học bá nha!"
Đại học Đế Đô là trường tốt nhất cả nước, người có thể thi đậu đều là học bá.
Thanh Dữu cười nói: "Ừm, từ tiểu học đến đại học tôi chưa từng rớt khỏi hạng nhất."
Nguyên thân từ nhỏ đến lớn thi cử đều là thứ nhất, lúc thi tốt nghiệp trung học là Trạng Nguyên khoa học tự nhiên, tiến vào đại học vẫn duy trì thành tích hạng nhất mỗi năm như cũ.
Nhóm người đạo diễn trừng to mắt, "Như cô thế này không phải là học bá mà là học thần."
"Khi học đại học cô học chuyên ngành về máy móc hay là tài chính thế?"
Thanh Dữu trả lời: "Thế thì không có, bất quá tôi có học thêm chuyên ngành máy móc, còn phương diện tài chính thì chỉ có tự mình nghiên cứu qua thôi."
Học thêm và tự mình nghiên cứu mà có thể lợi hại như thế sao? Đạo diễn muốn quỳ luôn.
Tiếp theo ông ta hỏi: "Vậy bình thường cô sẽ đầu tư cổ phiếu kiếm tiền sao?"



Thanh Dữu lắc đầu, "Thế thì không có, kiếm tiền kiểu này quá dễ dàng, tôi không có hứng thú gì."
Trừ phi đột nhiên cần dùng tiền gấp, cô mới có thể dùng phương pháp này kiếm tiền, sẽ không dùng nó để kiếm sống.
Đạo diễn cùng khách quý: "..."
Đây mới là cảnh giới sang chảnh tối cao.
Bọn họ muốn kiếm tiền mà kiếm không được, cô lại ghét bỏ kiếm quá dễ dàng, giữa người và người có chênh lệch lớn như vậy sao?
Đạo diễn muốn tắc nghẽn cơ tim, "Vậy bình thường cô sẽ đọc sách hoặc là tư liệu tương tự như thế sao?"
Thanh Dữu gật đầu, "Đương nhiên là đọc, khi tôi không có đóng phim hoặc là không đi ra ngoài thì đa số thời gian tôi sẽ đọc sách ở nhà."
"Mặc dù trí thông minh của tôi cao, thế nhưng tôi vẫn luôn rất cố gắng."
"Không phải đều nói cơ hội chỉ dành cho người có chuẩn bị sao? Tôi vẫn luôn rất tin tưởng điều này."
"Trong nhà của tôi có hai thư phòng, chuyên dùng để cất chứa các loại thư tịch và tư liệu, tôi đều xem sắp xong, còn đang không ngừng bổ sung thêm sách."
Cô vừa cười vừa nói trực tiếp với ống kính: "Cho nên sau khi mọi người học tập và làm việc cũng nên vì chính mình nạp thêm kiến thức mới, sẽ có lúc cần dùng tới chúng, cũng có thể làm phong phú bản thân mình hơn."
Ở nhà nguyên thân rất thích xem sách, hai thư phòng đều rất lớn, cộng lại có hơn mấy ngàn quyển sách, đúng là nguyên thân đã xem sắp xong chúng.
Cô cũng chuẩn bị khi nào có thời gian rảnh sẽ lật xem một lần.
Mặc dù cô là người đã gặp qua thì không quên được, tài trí siêu quần đỉnh cấp thiên tài, nhưng xưa nay cô chưa bao giờ dừng học tập là vì muốn liên tục nạp thêm kiến thức mới cho chính mình.
Mắt đạo diễn sáng rực lên, "Vậy tiết mục kỳ tới, cô có thể dẫn bọn tôi đi xem hai thư phòng của cô một chút được không?"
Ông ta cũng rất tò mò về thư phòng nhà Thanh Dữu, tin tưởng rằng người xem cũng nghĩ giống vậy.
Thanh Dữu gật đầu: "Có thể nha!"
Đạo diễn mặc dù hay chơi xấu, nhưng tất cả đều đi đúng hướng cô muốn.
Kỳ tiếp theo rất có khả năng mọi người sẽ rất hiếu kì, vì cái gì nhà của cô cùng nhà mà Nghi Vân Phỉ xuất phát kỳ này lại cùng một cái.
Đương nhiên, cũng có người hoài nghi Thanh Dữu và đạo diễn thông đồng kịch bản từ trước chỉ là giả vờ giả vịt nói như vậy.
Trợ lý đi tới nói nhỏ vài câu với đạo diễn.
Đạo diễn lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, ngẩng đầu hỏi Thanh Dữu: "Dân mạng muốn hỏi cô vài vấn đề chuyên ngành, cô thấy có được không?"
Trong đầu Thanh Dữu đã có kiến thức cho nên không sợ, "Có thể!"

Thế là người xem đặt những câu hỏi chuyên ngành, đạo diễn đọc lại.
Thanh Dữu nghe xong vấn đề liền trả lời lại rất nhanh, liên tiếp hỏi mười mấy vấn đề, tất cả cô đều trả lời hoàn mỹ, đạo diễn nhìn thời gian không sai biệt lắm mới cho dừng lại.
Đạo diễn rất bội phục dẫn đầu vỗ tay, "Thanh Dữu, cô thật sự quá lợi hại."
"Đúng rồi, cuối cùng cho tôi hỏi lại một vấn đề, cô biết mấy loại ngôn ngữ? Kỳ tiếp theo chúng ta sẽ đi Anh Hoa Quốc, cô có biết tiếng Anh Hoa không?"
Nếu kỳ tới Thanh Dữu không biết tiếng Anh Hoa thì tốt, kỳ này cô biết ngôn ngữ Lư Quốc, còn chuyên nghiệp hơn phiên dịch viên mà bọn họ thuê nữa.
Nhưng Thanh Dữu lại để cho ông ta thất vọng, "Tôi biết bảy ngoại ngữ, vừa lúc biết tiếng Anh Hoa luôn."
Đạo diễn: "..."
Cảm giác lại muốn bị điều khiển rồi.
Nhóm khách quý: "..."
Đột nhiên cảm thấy lại muốn ước ao ghen tị đối với Hoắc Tinh Thần.
Tiếp đến luồng bình luận mãnh liệt đưa ra yêu cầu Thanh Dữu nói thử bảy ngoại ngữ đó, mỗi người đưa ra một câu để cô phiên dịch lại.
Đạo diễn vì nhiệt độ chương trình, đương nhiên thỏa mãn yêu cầu của bọn họ, bất quá chỉ có thể đưa ra năm câu, dù sao thời gian cũng có hạn.
Thế là khán giả đưa ra năm câu không cùng loại, có ba câu còn tương đối dính đến vật lý, hóa học chuyên nghiệp.
Thanh Dữu nghe đạo diễn đọc rồi viết xuống năm câu, mỗi một câu đều dùng bảy ngoại ngữ nói một lần, chẳng những phát âm lưu loát còn rất tiêu chuẩn.
Đạo diễn cùng khách quý một lần nữa bội phục cô, mà Nghi Vân Phỉ tức giận muốn nội thương.
Cô ta biết Quý Thanh Dữu vẫn luôn là học bá, bọn họ không học cùng trường đại học với nhau, nên cô ta không ngờ rằng con nhỏ này lại học nhiều thứ sau lưng ả như vậy, thật đáng giận.
Hiện tại trong giới giải trí nếu có loại học bá vừa lợi hại vừa biết tiến tới thì sẽ rất được hoan nghênh, dù sao đó cũng là năng lượng tích cực.
Đạo diễn cũng có bệnh, chương trình kỳ này sắp kết thúc, còn cố ý để Quý Thanh Dữu tạo nổi bật lớn như vậy.
Đạo diễn cùng khách quý đều bị số tiền Thanh Dữu kiếm được, cùng biểu hiện sau đó làm khiếp sợ, khán giả tự nhiên cũng giống như vậy.
[Mẹ tôi hỏi vì cái gì vừa quỳ vừa nhìn điện thoại, tôi muốn nói tôi đang cúng bái đại lão.]
[Thật không nghĩ tới Thanh Dữu lại là học thần của đại học Đế Đô, khó trách lợi hại như vậy.]
[Đúng là năng lượng tích cực nha, tôi nhìn ra được trí thông minh của Thanh Dữu rất cao, nhưng cô ấy còn cố gắng như vậy, chúng ta là những người bình thường còn có tư cách gì để không cố gắng chứ? ]
[Ha ha, lại là một ngày sang chảnh của Dữu Dữu, mấu chốt chính là cô ấy còn không có phát giác là mình như vậy.]

[Lời nói của Dữu Dữu có năng lượng tích cực quá, cơ hội là dành cho người có chuẩn bị, cho nên cô ấy học được nhiều đồ như vậy, tiết mục kỳ này liền dùng tới.]
[Có thể mang theo Hoắc Tinh Thần 'nằm thắng', Thanh Dữu cũng không phải chỉ dựa vào may mắn, mà là dựa vào thực lực mà ngày thường tích lũy được.]
[Tôi cũng phải học tập thật giỏi để nạp thêm kiến thức, phải học theo Dữu Dữu.]
[Tôi cũng rất tò mò về hai cái thư phòng ở nhà Thanh Dữu, thật hận là hiện tại không thể thấy chúng.]
[Giống như trên, tôi cũng hiếu kỳ, kỳ tiếp theo tôi nhất định phải lót dép ngồi hóng ở trang phát sóng trực tiếp.]
[Trước đó ai nói Thanh Dữu sẽ làm lỗ sạch tiền đâu? Tại sao không ra đây nói chuyện? ]
[Trước kia tôi chưa từng chịu phục ai bao giờ, hiện tại tôi chỉ phục Dữu Dữu.]
[Dữu của tôi về sau dù không lăn lộn giới giải trí thì tôi thấy vẫn có thể đi làm những lĩnh vực khác.]
[Về sau Thanh Dữu sẽ là thần tượng của tôi, học thần tích cực của tôi, yêu quá đi!]
[Gần đây trên mạng đều nói sau lưng Thanh Dữu có kim chủ mới có thể cầm một trăm triệu mua vai diễn, nhưng dựa theo bản lĩnh kiếm tiền của cô ấy, tôi cảm thấy cô ấy tự làm kim chủ còn tạm được.]
[Ha ha, cầu Dữu Dữu bao nuôi tôi.]
[Dữu Dữu, em muốn làm đồ trang sức đeo chân của chị!]
Cơn mưa bình luận đều đầy bội phục và còn nói sẽ học theo Thanh Dữu, cô làm dấy lên làn sóng học tập phát triển bản thân.
Thế là mọi người dùng làn đạn '666' để kết thúc tiết mục kỳ này.
Nhóm khách quý không tiếp tục đi chiếc xe cũ nữa, mà là ngồi trên xe tổ tiết mục an bài để đi đến sân bay.
Chiếc xe thể thao mà Thanh Dữu thắng được trong cuộc đua cũng có người lái đến sân bay, sẽ thông qua máy bay tư nhân của Hoắc Tinh Thần để vận chuyển về nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.