Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ Muốn Phản Công

Chương 2: Quân Hôn Cường Sủng (2)




Lấy địa vị của Tịch Duyên ở cái thế giới này, bóp chết cô cùng bóp chết một con kiến không có gì khác nhau, bảo cô đi ngược Tịch Duyên, nhiệm vụ này quả thực không có khả năng hoàn thành.
Hơn nữa, bây giờ cốt truyện đã phát triển đến Hải Đường bị đại BOSS phản diện bắt cóc, Cố Thiển Vũ có cảm thấy có thể hoàn thành nguyện vọng thứ nhất của nguyên chủ có chút khó.
Nếu như không có xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, kế tiếp nội dung cốt truyện là Tịch Duyên tới cứu Thẩm Tích Tích, sau đó cô trở thành kẻ chết thay Thẩm Tích Tích.
Ngọa tào, vừa tới thế giới này đã bị người bắt cóc, Cố Thiển Vũ thiệt tình cảm giác mình rất đau trứng.
Không cho Cố Thiển Vũ suy nghĩ nhiều, thân thể lại đánh úp một hồi ủ rũ, cô cảm giác mí mắt mình giống như nặng ngàn cân, cô muốn ngủ tiếp một giấc.
Không cần nghĩ, đây nhất định là đại BOSS phản diện tiêm cho cô thuốc tê liệt thần kinh.
Buồn ngủ quá......
Cố Thiển Vũ cuối cùng cũng không vượt qua ủ rũ, lại nặng nề ngủ tiếp.
Không biết ngủ bao lâu, Cố Thiển Vũ bị người đánh thức.
Cô mở to mắt đã thấy một người nam nhân mặc đồ tây đen.
Người nọ lớn lên rất cường tráng, vạm vỡ, trên mặt lạnh lùng không có bất kỳ biểu lộ, vừa nhìn chính là loại hình bảo tiêu tay chân.
"Nhanh lên chút, thiếu gia tìm cô." Hắc y nam lạnh lùng mở miệng.
Cố Thiển Vũ nhíu mày, thiếu gia trong miệng người này, hẳn là đại nhân vật phản diện đã bắt nguyên chủ cùng Thẩm Tích Tích.
Cố Thiển Vũ giật giật thân thể, không nghĩ tới ngủ một giấc như thế, cô vẫn có thể cử động.
Tuy nhiên thân thể vẫn còn mềm nhũn không có bao nhiêu khí lực, nhưng so với vừa rồi tay chân mềm yếu cường lên không ít.
Cố Thiển Vũ đi ra căn phòng theo hắc y nam.
Trong hành lang phủ thảm thật dày, đạp lên tựa như dẫm trên bông, điều này làm cho Cố Thiển Vũ vốn không có bao nhiêu khí lực, cảm giác thân thể mình càng nhẹ nhàng hơn.
Hắc y nam đem Cố Thiển Vũ tiến vào một cái phòng, sau đó chính mình lui ra ngoài.
Cố Thiển Vũ cũng không quan tâm cái pháo hôi này rời đi, nhanh chóng liếc mắt đánh giá căn phòng này một chút.
Căn phòng rất xa hoa, trên sàn nhà phủ thảm mềm càng tinh xảo so với hành lang, vách tường cũng treo bức họa phù điêu đắt đỏ.
Ở giữa gian phòng là một bàn ăn rất dài, phía trên phủ khăn trải bàn trắng tinh khôi, bốn phía lấy hoa bách hợp làm đẹp mang theo giọt sương, thoạt nhìn trang nhã lại lãng mạn.
Lực chú ý của Cố Thiển Vũ đều bỏ vào đồ ăn phía trên, rất phong phú, bày bàn cũng rất đẹp mắt, vừa nhìn liền khiến người ta vô cùng muốn ăn.
Cố Thiển Vũ vừa đói vừa không có lời nào nói, với tư cách là một vai phụ, đại BOSS phản diện trang bức như vậy thật không được?
Ngay lúc Cố Thiển Vũ chịu đựng không nổi mỹ thực hấp dẫn, thời điểm muốn đi qua ăn như gió cuốn, cửa phòng lần nữa bị người mở ra.
Một đôi tuấn nam mỹ nữ xuất hiện ở cửa ra vào, ánh sáng chiếu trên người bọn họ thiếu chút nữa đâm mù mắt chó Cố Thiển Vũ.
Nam nhân mặc một bộ âu phục trắng, áo sơmi nút thắt tới trên cút áo trên cùng không chút cẩu thả, không cho người ta cảm thấy nghiêm khắc, ngược lại lộ ra một loại tà tứ kiêu căng.
Anh ta ngũ quan thập phần xinh đẹp, là cái loại đẹp hơn bất kỳ người phụ nữ khác, dáng vẻ miệng cười mà như không cười, quả thực đẹp đến điên cuồng.
Mà nữ nhân bị nam nhân ôm lấy eo, nhìn sắc mặt không tốt lắm, một khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn nhăn đến nỗi không khác khăn lau vắt khô là mấy, đáy mắt tràn đầy không tình nguyện.
Cố Thiển Vũ nhìn bọn họ ngẩn người.
Người nam nhân này là đại BOSS phản diện Dung Luật, nữ nhân trong lòng ngực của hắn là nữ chính thế giới này Thẩm Tích Tích.
Ngọa tào, hai người kia nhanh như vậy liền thông đồng cùng nhau?
Nhìn Dung Luật thập phần thân mật ôm eo Thẩm Tích Tích, Cố Thiển Vũ viết hoa Mộng Bức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.