Editor: Tieen
Chương 421: Vị kia (1)
Tinh tế.
Một khu vực tồn tại trong vũ trụ rộng lớn, giữa thời không tối cao, bao gồm nhiều thiên hà, chủ yếu là chủ tinh ở Liên minh tinh tế: Nguyên.
Nguyên Tinh có tất cả quyền giám thị khống chế tuyệt đối sự tồn tại của thế giới, cho nên người trên Nguyên Tinh đều là tinh anh trong tinh anh.
Mà giờ phút này, tinh anh trong những tinh anh này lại quy củ đứng ở trước đại sảnh Nguyên Tinh, thật cẩn thận hít thở, ánh mắt không chớp mắt nhìn cánh cửa lớn màu bạc nặng nề trước mặt.
Giống như đang chờ đợi quân vương giá lâm.
Một đạo không gian phía sau cửa kia, là thông đạo dùng để tiếp đãi người quan trọng đến chủ tinh.
Trong đội ngũ, có hai thân ảnh quen thuộc nhất, cũng là hai người thấp thỏm nhất trong đội ngũ.
"Tôi, tôi có chút sợ." Lôi Vũ bất an nhỏ giọng nói.
Sở Ngự trừng hắn một cái, vươn tay dưới đạo bào, bàn tay kia không khống chế được đang run rẩy.
"Làm như ai không sợ vậy."
Lôi Vũ: "Nhìn cậu bình tĩnh như vậy, tôi tưởng cậu đã nghĩ ra cách ứng đối rồi. "
"Ứng đối? Tại sao tôi phải ứng đối, những nhiệm vụ kia đều là cậu đi định chế, tôi chẳng qua là cho ý kiến mà thôi, người bỏ tiền cũng là cậu, cùng tôi không có quan hệ." Sở Ngự mở mắt nói dối.
Lôi Vũ: "..."
Một khuôn mặt tức đỏ: "Cậu, cậu không biết xấu hổ."
"Đúng vậy, không cần mặt mũi, tôi muốn mạng." Sở Ngự trả lời, đem bàn tay run rẩy kia không hiểu sao thu hồi dưới đạo bào, dọa thành như vậy, thật sự mất mặt.
"Cậu..." Lôi Vũ tức giận đến nói không nên lời, khuôn mặt kia đỏ đến muốn bốc khói.
Lôi Vũ: !?
"Tới, tới..." Không biết ai nói một tiếng, mọi người nín thở nhìn cánh cửa lớn màu bạc chậm rãi mở ra hai bên.
Lọt vào trong tầm mắt, là quần áo da sơn nổi bật, thân thể săn chắc cùng hình tam giác, hình vuông, bao nhiêu hình học cực kỳ đơn giản khác, một bộ trang phục màu xám bạc kỹ thuật cao phác thảo thân hình thon dài mạnh mẽ của hắn.
Bước chân thoáng lười biếng bước ra, tim mọi người theo bước chân của hắn nhảy lên, đều nhịp.
Mày kiếm lạnh lùng, mắt phượng khẽ nhíu, mang theo áp bách mà đến.
Từ khi hắn xuất hiện, tất cả mọi người đều không dám nhìn thẳng vào hắn, khí thế quanh thân hắn quá mức âm u, như thể liếc mắt một cái sẽ bị bóng tối bao trùm ăn mòn.
Con ngươi đảo qua mọi người, cuối cùng rơi vào trên người Sở Ngự và Lôi Vũ.
Hai người chỉ cảm thấy cơ thể giống như rơi vào đống lửa, thiêu đốt đến thấu xương khó nhịn.
"Hai người, lại đây." Giọng nói trầm thấp ám khàn, rõ ràng bình thản tùy ý, lại phảng phất ẩn giấu thực cốt âm u.
Thân thể hai người không hẹn mà cùng run rẩy, sau đó tiến lên, cúi đầu rũ mắt cung kính nói: "Đại nhân."
Hắn quen thuộc thành thạo mang theo hai người đi vào phòng khách.
Những người còn lại anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, khẽ thở ra một hơi.
"Sợ tới mức tôi một thân mồ hôi lạnh, tôi còn tưởng rằng vị kia lại tới gây sự."
"Hắn mà gọi là gây sự? Quả thực chính là hủy diệt có được không?"
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vị kia sau khi ký hiệp ước với hội trưởng, hẳn là sẽ không như vậy nữa."
"Tính tình của vị này, ai biết được, tôi nhìn thấy hắn đều sợ tới mức hai chân nhũn ra, các người chẳng lẽ không biết bộ phận chữa trị trước đó bận đến đầu muốn nổ tung là vì cái gì? Còn không phải bởi vì vị kia đang hủy hoại thế giới nhiệm vụ à."
Chương 422: Vị kia (2)
"Shh... Lực phá hoại của vị kia... Đáng sợ."
"Đáng sợ, sợ là anh không biết tinh tế có mấy hành tinh suýt chút nữa hủy diệt đều là bởi vì vị kia! Nếu như không phải hội trưởng phái người kịp thời đi qua, đã sớm không còn tồn tại. Chuẩn xác mà nói, vị kia, là tai họa hủy diệt!"
Hội trưởng ký kết hiệp ước với hắn, vị kia tùy thời đi vào chủ tinh, chẳng lẽ không phải đặt một quả bom hẹn giờ sao?
"Hội trưởng đương nhiên có tính toán của ngài, ít nhất hiện tại chúng ta còn tốt, phải quý trọng hiện tại đi, lỡ như..."
Lỡ như bên dưới mà nói, người ở đây tuyệt đối không có hy vọng phát triển.
"Đều đứng ở đây làm gì? Tới đón tiếp ta sao?"
Một người đàn ông trung niên xuất hiện trong bộ âu phục tinh tế nghiêm túc, tóc cẩn thận tỉ mỉ chải ra sau đầu, vẻ mặt anh tuấn mang theo khí phách tuyệt đối thuộc về thượng vị giả.
"Chào hội trưởng." Âm thanh đều nhịp vang lên, ánh mắt mọi người nhìn hội trưởng đều mang theo tôn kính.
"Chào mọi người, tất cả đều nhanh chóng trở lại vị trí tiếp tục làm việc đi." Hội trưởng cười nói.
Mọi người tản ra bốn phía.
Đứng trong đám người còn có thư ký hội trưởng, hắn tiến lên, giải thích với hội trưởng một phen.
Mọi người ở chỗ này chờ đợi, là bởi vì quản lý thông đạo thông báo nghênh đón vị kia đến chủ tinh, cho nên mọi người tụ tập lại nghênh đón.
Nhưng vị kia sau khi tới liền gọi hai người Sở Ngự và Lôi Vũ đi vào phòng khách rồi.
"Hắn tới rồi." Sắc mặt hội trưởng căng thẳng, thần sắc nghiêm túc, lập tức có chút cổ quái, ông biết ngay mà những nhân viên này làm sao có thể tụ tập nghênh đón ông, thì ra không phải nghênh đón ông, mà là vị kia.
Hội trưởng nhìn vị trí phòng khách, cất bước đi qua.
Trong phòng khách.
Hắn ngã mình lên ghế sa lon da đen, nghiêng trán, mắt phượng híp lại, cực kỳ lười biếng nguy hiểm.
"Cô ấy đâu?"
Sở Ngự và Lôi Vũ đang cao thỏm, cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, cuối cùng Sở Ngự thật cẩn thận hỏi: "Đại nhân, ngài nói là ai?"
Tha thứ cho bọn họ nông cạn, không biết bên cạnh đại nhân lúc nào có người, người này thật đáng thương, a không, thật hạnh phúc, có thể được hắn lau mắt mà nhìn.
Chờ đã...
Lau mắt mà nhìn?
Không phải là vị trong thế giới nhiệm vụ kia, chủ của tiểu tử Cửu Thiên Tuế kia, cô gái kia!?
"Đúng, là cô ấy." Giọng nói của hắn truyền đến, xác nhận ý tưởng của hai người.
Hai người kinh ngạc, hắn làm sao biết được suy nghĩ của mình.
Giờ phút này hội trưởng đẩy cửa vào trong, nhìn hắn, trong mắt hiện lên kinh ngạc.
Khí tức hàn lệ âm u trên người hắn lui không ít, không nghiêm trọng như lần trước mình gặp hắn.
"Phủ Hi, lần này cậu tới đây, là có chuyện gì?"
Phủ Hi ngước mắt nhìn thoáng qua hội trưởng, mở miệng: "Muốn một người."
Hội trưởng nhíu mày kinh ngạc: "Ai vậy?"
Người có thể để cho hắn mở miệng đòi, là người đắc tội với hắn? Nếu người đắc tội hắn hắn sẽ không tìm mình muốn, mà là trực tiếp gϊếŧ mới đúng.
Một người quan trọng? Gã này còn có người quan trọng nữa sao?
Phủ Hi lười biếng híp mắt, không nói gì.
Sở Ngự cùng Lôi Vũ nhỏ giọng giải thích với hội trưởng.
Bọn họ nói rõ sau khi Phủ Hi tiến vào thế giới nhiệm vụ, hủy diệt bao nhiêu thế giới nhiệm vụ, bất luận đem hắn đặt vào ký túc thể gia thế tốt như thế nào, bất luận gia đình có yêu thân thiện như thế nào, bất luận tính cách ký thể ở thế giới nhiệm vụ đáng yêu hoạt bát thiện lương như thế nào...
Cuối cùng...
Đều bởi vì bản thân Phủ Hi hàn lệ âm u khát máu, hắc hóa thành Boss phản diện.
Vị diện lúc trước đã bị hủy tạm thời không đề cập tới, bắt đầu từ thế giới nhiệm vụ không bị hủy.
Chương 423: Vị kia (3)
Vị diện cổ đại:
Thập Thất hoàng tử nên được Thái Tử đệ đệ sủng ái, được Hoàng Hậu sủng ái, sau này thành thân với một vương phi hiền lành, hạnh phúc cả đời.
Nhưng...
Cho dù hắn không có trí nhớ, cũng có thể bởi vì sâu trong linh hồn phát ra khát máu hàn lệ mà hắc hóa thành Boss phản diện.
Bất quá cuối cùng may mắn hai người bọn hắn đúng lúc đến thế giới nhiệm vụ, thừa dịp hắn không chuẩn bị, bổ chết hắn, thậm chí còn ngộ thương nhiệm vụ giả, bảo vệ thế giới nhiệm vụ.
Kế tiếp chính là vị diện trò chơi của Lăng Hạo:
Tuy rằng nguyên chủ sau khi bị bạn gái vứt bỏ đã suy sụp, nhưng sau đó bởi vì em gái Lăng bị tai nạn giao thông tử vong, gia đình lâm vào đường cùng, ngược lại làm cho hắn một lần nữa phấn chấn lại, thành lập chiến đội của mình, trở thành người chiến thắng trong cuộc sống.
Nhưng bước vào thế giới nhiệm vụ, Phủ Hi vừa mới bắt đầu còn tốt, lúc sau bởi vì gϊếŧ người triệt để kích phát khát máu u ám, muốn hủy đi trò chơi "Đại Lục Thần Vực" này, thậm chí cả thế giới nhiệm vụ.
Tuy rằng bọn họ cũng bổ chết vị kia, nhưng ở giữa này, nhiệm vụ giả lần thứ hai góp không ít công lao.
Bọn họ cảm thấy lần thứ hai gặp phải nhiệm vụ giả này, thật sự là duyên phận, hơn nữa nhiệm vụ giả hai lần tiếp xúc với Phủ Hi, đều không bị hắn gϊếŧ chết, bọn họ liền muốn thử đi định chế nhiệm vụ, để cho nhiệm vụ giả đối phó hắn, ít nhất sẽ không hủy diệt thế giới nữa.
Lại đến vị diện mạt thế:
Tuy rằng virus tang thi là từ trong tay Tư Khế đi ra, nhưng cuối cùng Tư Khế vì làm giải dược mà hao phí tâm lực cực lớn, trong lúc đó còn vì vấn đề ăn uống của nhân loại mà cống hiến.
Phủ Hi vào thế giới nhiệm vụ...
Ôm một tâm tính muốn biến tất cả nhân loại thành tang thi cao giai, tìm kiếm người nhiễm virus tang thi thích hợp, cuối cùng làm cho hắn gặp được một người thích hợp, chính là nhiệm vụ giả làm nhiệm vụ định chế của bọn họ.
Tiểu gia hỏa Cửu Thiên Tuế kia phản hồi là nhiệm vụ giả không chịu làm nhiệm vụ công lược, vậy bọn họ liền hạ thấp yêu cầu, chỉ cần vị kia không hủy diệt thế giới, thế nào cũng được, nhưng cũng bởi vì bọn họ nhượng bộ, ngược lại bị tiểu gia hỏa Cửu Thiên Tuế kia tống tiền một khoản.
Thật tức giận, nhưng hãy mỉm cười.
Tư Khế trong lúc gặp phải nhiệm vụ giả, ngay từ đầu hắn muốn lấy nhiệm vụ giả làm thí nghiệm, đến sau khi nhiệm vụ giả chết, cũng không có nháo ra đại sự gì, làm cho bọn họ cảm thấy phương hướng của bọn họ là chính xác.
Sau đó chính là vị diện vườn trường hiện đại:
Bộ phận định chế cùng bọn họ thương lượng một phen, nói xong nếu cuối cùng vị này như thế nào cũng sẽ hắc hóa thành Boss phản diện, vậy trực tiếp để cho hắn từ đầu nhập vào ký thể của Boss phản diện, thế cho nên không chiếm cứ tài nguyên khác.
Cho nên hắn ngay từ đầu tiến vào thế giới nhiệm vụ chính là Thiên Qua đại phản diện của thế giới, che dấu thân phận đến "Trường học Thanh Việt" điều tra vụ án em gái mất tích, cuối cùng phát hiện em gái bị người Tần gia nước Z hại, điều người đến nước Z và Tần gia liều mạng, nhưng cuối cùng bởi vì trong lúc đó liên quan đến nam nữ chính, cho nên ngược lại bị diệt.
Nhưng Phủ Hi...
Nói đến đây, Sở Ngự cùng Lôi Vũ quả thực là phục sát đất.
Vị kia trực tiếp từ chuyện của em gái, không chỉ nhằm vào Tần gia, còn dùng chuyện của Tần gia khiến cho nước Z rung chuyển, sau khi biết được nhiệm vụ giả chết, cũng đem chiến hỏa từ khắp nơi trên thế giới bắt đầu châm ngòi, ý đồ dẫn đến đại chiến thế giới, hủy hoại thế giới nhiệm vụ, nhưng cuối cùng không thành công cũng là bởi vì nhiệm vụ giả lưu lại đồ vật.
Đến đây, bọn họ cảm thấy phương hướng của bọn họ không sai, nhiệm vụ giả đối với Phủ Hi mà nói đúng là đặc biệt.
Ngay tại vị diện tu tiên trước đó, bọn họ định chế nhiệm vụ công lược, nhưng nhớ tới nhiệm vụ giả không tiếp nhận nhiệm vụ công lược, cho nên bọn họ định ra hai phương hướng, một là nhiệm vụ giả tự mình công lược, thứ hai là tìm người trợ giúp cô công lược, hơn nữa còn đem phương hướng công lược thứ nhất tăng giá lên.
Chương 424: Vị kia (4)
Nhiệm vụ giả cuối cùng đã rất mạnh mẽ để chọn cái đầu tiên.
Hơn nữa còn hoàn thành nhiệm vụ vô cùng thuận lợi.
Tóm tắt ở trên, biết được vị nhiệm vụ giả tên là Tô Mộc này, đối với Phủ Hi, là tồn tại đặc biệt!
Hội trưởng nghe được cũng cảm thấy vô cùng thần kỳ.
"Hệ thống Cửu Thiên Tuế? Chính là hệ thống trí năng kia, hệ thống tham gia vào kế hoạch điểm thành tựu sao? "Hội trưởng rất ấn tượng với hệ thống này.
Hai người gật đầu.
"Khó có được nó đáng tin cậy một lần." Hội trưởng cảm khái.
Hai người gật đầu.
Hội trưởng nhanh chóng tra xét tư liệu ký chủ Cửu Thiên Tuế trói buộc.
Ngẩng đầu nhìn về phía Phủ Hi, hắn liền lẳng lặng đợi, rũ mắt không biết đang suy nghĩ cái gì, hội trưởng mở miệng nói: "Nhiệm vụ giả cậu muốn, đã chết rồi."
Phủ Hi ngước mắt, sát ý tràn lan, giống như bụi gai lan tràn đến, phảng phất sau một khắc, bụi gai liền siết chặt cổ, gặm cắn huyết nhục.
Hội trưởng ổn định tinh thần, bảo trì sự nghiêm túc trên mặt, nói: "Nhiệm vụ giả bị hệ thống ràng buộc, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ, thu được tích phân, mua thẻ trọng sinh của cửa hàng hệ thống, mới có thể trở về thế giới vốn có."
"Thẻ trọng sinh? Ở đây không phải rất nhiều." Khóe môi Phủ Hi khẽ nhếch lên, tà tứ nguy hiểm.
"Đây đều là quy tắc!" Hội trưởng vội vàng nói, sợ hắn chậm một bước, chủ tinh đã bị hắn hủy hoại.
"Quy tắc?" Nụ cười của hắn dần dần trở nên lạnh lùng hàn lệ, "Vậy thì sao?"
Hội trưởng: !?
Cũng đúng, hắn sợ cái gì? Hội trưởng có chút nghẹn lòng, nhưng đầu óc đột nhiên lóe lên ánh sáng, lại nói: "Nếu quy tắc bị hủy, như vậy hồn phách của nhiệm vụ giả Tô Mộc cũng sẽ bị hủy."
Hội trưởng nói xong có chút lo lắng cho mạng nhỏ của mình, nhưng ông là hội trưởng, phải bình tĩnh.
"Vậy để cho cô ấy nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ." Hắn nói.
Hắn có thể không quan tâm đến tất cả mọi người, nhưng hắn quan tâm đến cô.
Cho nên hắn lui một bước, nguyện ý hơi chút tuân thủ quy tắc.
Hội trưởng thở phào nhẹ nhõm, đề nghị: "Bây giờ cậu cũng đến thế giới nhiệm vụ, sao không ở thế giới nhiệm vụ chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, theo tôi được biết, nhiệm vụ giả còn..." còn không phải toàn tâm toàn ý yêu thương cậu a.
"Ừm." Đề nghị này hắn tiếp nhận, cuối cùng cô đến vực sâu vô tận bồi hắn, hắn liền biết được, ở trong lòng cô đã bắt đầu có sự tồn tại của hắn.
Tuy nhiên, vẫn còn phải nỗ lực.
Cố gắng kéo vị trí của tiền từ đáy lòng cô xuống.
Phủ Hi bình tĩnh đến, lại bình tĩnh rời đi.
Hội trưởng cuối cùng cũng có chút giải thoát ngồi trên sô pha.
Hai người kính nể nhìn hội trưởng, chống lại vị kia lại bình tĩnh như vậy, vừa rồi khí thế kia sợ tới mức khiến chân người ta mềm nhũn, nếu không phải nâng đỡ lẫn nhau, cũng đã mất mặt ngồi trên mặt đất.
Hội trưởng giả vờ bình tĩnh nói: "Các người làm rất tốt, cứ tiếp tục như bây giờ là được rồi."
Hội trưởng, cái kia... Chi phí định chế..." Sở Ngự khó xử mở miệng.
Tuy rằng bộ phận định chế cũng ở chủ tinh, nhưng quy củ của mỗi bộ phận không giống nhau, hơn nữa tiểu tử Cửu Thiên Tuế kia là một kẻ lừa gạt, bọn họ làm sao có nhiều phí như vậy đi định chế.
Lôi Vũ: !?
Hắn ta còn không biết xấu hổ để mở miệng? Rõ ràng đều là hắn bỏ tiền ra! Vừa nói ra, như thế nào là hắn chiếm của hời?
"Chi phí ta sẽ thương lượng với bộ phận định chế, các cậu chỉ cần hiệp trợ cậu ta tiếp tục là được rồi, nơi này không còn việc gì, các cậu tiếp tục làm việc đi." Hội trưởng nói.
"Hội trưởng, vì sao ngài lại đồng ý với vị kia... Tiến vào thế giới nhiệm vụ?" Lôi Vũ thừa dịp trước khi đi, đem nghi hoặc hỏi ra miệng.
"Có nhiều vấn đề như vậy làm gì? Chúng ta vẫn là vội vàng đến bộ phận định chế để định chế nhiệm vụ tốt cho vị kia, nếu không trong chốc lát bỏ lỡ nhiệm vụ giả."
Sở Ngự thấy sắc mặt hội trưởng không tốt, cho rằng câu hỏi Lôi Vũ hỏi chạm vào nỗi đau của hội trưởng, vội vàng giải vây nói, sau đó lôi Lôi Vũ rời đi.
Đi ra ngoài còn nói một trận với Lôi Vũ.
Mà hội trưởng ngồi trong phòng khách, khi một mình một người, thở phào nhẹ nhõm, cả người dựa vào sô pha thở dốc.
Tại sao ông lại để cậu ta bước vào thế giới nhiệm vụ?
Chủ yếu là vì tinh tế a...
Cũng vì Phủ Hi...
☆☆☆☆☆
14/10/2022