Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 28: Tu chân (6)




" Này, hắn sẽ không ngủ mãi thế chứ? " Lãnh Tử Nguyệt đợi mãi, cuối cùng không nhịn được hỏi
[ Không có khả năng a, dù sao cũng là boss mà ]
" Cũng có thể là do ta xuyên đến đây dẫn đến hiệu ứng cánh bướm nha "
[ Cũng có thể.... A, hắn tỉnh rồi ]
Mi mắt run run, đôi mắt mê man mở ra, Mạc Phong chỉ cảm thấy cả người mệt mỏi, cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, hắn quay sang liền ngây người
Bạch y nữ tử xinh đẹp như thần đang lười biếng mà dựa lên ghế nhìn hắn, tim đột nhiên đập mạnh một cái
" Đã hết giờ, những người đã tỉnh là những người đã vượt qua bài kiểm tra lần này "
Vừa nghe thấy câu nói này, Mạc Phong liền hồi thần lại, cảm thấy thật may mắn, chỉ cần chậm một chút nữa thôi, là mọi cố gắng từ trước tới giờ của hắn đều là hoang phí
Nhìn một lượt quanh, tất cả còn lại chưa tới năm mươi người, lúc đầu mới đến, trong sân đầy ắp người, không nghĩ đến bây giờ chỉ còn vẻn vẹn năm mươi người. Thật may...thật may khi trong đó có mình
" Cửa cuối cùng.... "
Mặc dù trong người bây giờ đã mệt lả, nhưng nghe đến cửa cuối cùng, tất cả lại phấn chấn lên
" Không cần khẩn trương, cửa ải này không cần các người dùng sức cũng không cần dùng não, cho nên không cần lo lắng "
Theo lời chủ trì, bọn họ đi đến trước một cái đài, trêи đài có cắm bảy thanh linh kiếm
" Đây là nghiệm linh đài, bảy cây linh kiếm ứng với bảy thuộc tính: kim, mộc, thủy, hỏa,thổ,băng,lôi. Trong đó, băng linh căn và lôi linh căn là hai thuộc tính hiếm " Người chủ trì giải thích " Các ngươi chỉ cần tiến vào giữa, linh kiếm sẽ hiển thị đúng với linh căn của các ngươi "
" Được rồi, bắt đầu đi "
Cả một đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng một nam tử hắc y dẫn đầu tiến lên trước
Hắn đứng ở giữa nghiệm linh đài, một lúc sau, một thanh linh kiếm màu lam rung lên rồi bay thẳng về phía hắn
" Ừm, là thủy linh căn, linh lực còn rất mạnh " Thiên trưởng lão ở một bên nhận xét
" Đúng vậy, biểu hiện ở hai cửa ải trước cũng rất tốt, tính tình trầm ổn lạnh lùng, xem ra là hạt giống tốt đáng để bồi dưỡng đây " Địa trưởng lão cũng gật đầu tán thưởng
Hai trưởng lão còn lại không nói gì nhưng từ ánh mắt cũng biết bọn họ rất hài lòng
Tiếp theo là một nữ tử mặc hồng y tiến lên, nàng có vẻ ngoài xinh đẹp mị hoặc, dáng người thì chuẩn khỏi nói, nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm, nàng có hỏa linh căn, linh lực cũng không yếu
" Xem ra năm nay Thiên Sơn Môn ta cũng có không ít nhân tài đi " Lăng Hàn nhìn những tân đệ tử phía dưới, một bên nói chuyện cùng Lãnh Tử Nguyệt
" Ừm, đúng thật là nhiều nhân tài a "
Bỗng tiếng hô kinh ngạc của Hoàng trưởng lão vang lên
" Hắn vậy mà lại là lôi linh căn thuộc tính hiếm "
Lần này ngay cả Lăng Hàn cũng không giữ được bình tĩnh, phải biết hơn một trăm năm nay không có một thuộc tính hiếm nào xuất hiện ở Thiên Sơn Môn, bây giờ mãi mới xuất hiện một người, đã vậy linh khí lại nồng đậm như vậy, đây chính là thiên tài của thiên tài a
Tất cả các trưởng lão đều đứng lên khỏi ghế, kϊƈɦ động mà nhìn về phía bạch y thiếu niên
" Ha, quả là nam chủ a, chưa gì đã gây ra một trận oanh động như vậy rồi "
" Được rồi, người tiếp theo đi " Thấy tất cả đều chìm trong vui sướиɠ mà quên mất nhiệm vụ của mình, Lãnh Tử Nguyệt nhẹ nhàng nhắc nhở, nhưng một tiếng nhẹ nhàng này lại thành công làm mọi người im lặng chú ý đến
" Khụ, tiếp tục đi " Lăng Hàn giả bộ ho khan, không ngờ hắn lại ở trước mặt nàng thất thố như vậy
Tất cả lại trở lại bình thường, người thử nghiệm vẫn thử nghiệm, chỉ là ánh mắt họ nhìn nàng dường như hơi phát sáng
Không ngờ, Lãnh trưởng lão lại lợi hại như vậy, ngay cả trưởng môn cũng phải nhường nàng mấy phần
Ánh mắt Quân Triệt nhìn nàng càng sáng hơn
Cuối cùng cũng đến lượt Mạc Phong, hắn đi lên nghiệm linh đài, trong lòng nói không lo lắng là giả, chứng kiến một màn vừa rồi, hắn cũng hiểu nàng có địa vị cao như thế nào ở Thiên Sơn Môn, muốn đến bên cạnh nàng, đầu tiên hắn phải có thực lực mạnh mới được
Đi đến giữa đài trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Mạc Phong càng khẩn trương, một thanh kiếm ánh sáng trắng bắt đầu rung, rồi bay lên trước mặt hắn trước ánh mắt đầy kinh ngạc của người xung quanh
" Vậy mà lại là băng linh căn hệ hiếm nữa sao? "
Chưa để mọi người vui mừng được lâu, một thanh linh kiếm khác lại bay về phía hắn, rồi tiếp tục như vậy đến khi đầy đủ bảy thanh linh kiếm mới dừng lại
Không gian bỗng lặng ngắt như tờ
" Chuyện này là sao? " Một người mới vừa đến không hiểu chuyện gì đang sảy ra bèn hỏi
" Chuyện là thế này, nếu càng có nhiều linh căn thì tu luyện sẽ càng khó, ví dụ tu luyện băng linh căn thì chỉ cần tập chung vào một mình nó mà thôi, nhưng thêm một thuộc tính nữa thì sẽ phải chia ra làm hai, như vậy sẽ càng lâu thăng cấp hơn và cứ thế suy ra "
" Vậy mà lại là thất linh căn, cứ tưởng là lại có thêm một thiên tài chứ, ai ngờ lại là phế vật của phế vật "
Mọi người không khỏi tiếc nuối thở dài
Mạc Phong cúi gằn mặt xuống, hắn không muốn nàng nhìn thấy mình thảm hại như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.