Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 27: Tu chân (5)




" Đại hội tuyển chọn bắt đầu "
Thanh âm của người chủ trì vừa vang lên, bọn họ liền bị truyền tống đến một nơi khác, nhìn
trước mặt là những bậc thang dài kéo thẳng lên mây mà không khỏi kinh ngạc
" Đây là bài kiểm tra đầu tiên của các ngươi, những ai có thể kiên trì đến cuối cùng thì mới được vào vòng tuyển chọn, hạn cuối là sáng ngày mai phải có mặt, không thì bị loại "
Tiếng nói của người chủ trì vừa dứt, Quân Triệt không để ý đến những người xung quanh còn đang ngơ ngác, cất bước đi lên trước, theo sau là Mạc Phong từ nãy đến giờ vẫn luôn nhìn hắn
Đi mãi đi mãi trời cũng tối, tất cả mọi người cũng đã mệt mà vẫn chưa thấy điểm cuối của cầu thang, đã có rất nhiều người bỏ cuộc, ở lại đợi đến sáng mai được người đưa xuống
Mạc Phong và Quân Triệt thì tốt hơn một chút, vì đã trải qua tu luyện trước nên cũng không đến nỗi thảm hại, hai người vẫn kiên định mà tiến về phía trước
Lãnh Tử Nguyệt nhìn một đám người đi đi lại lại mà cảm thấy buồn chán, lười biếng mà dựa lưng vào ghế, bỗng thanh âm dịu dàng ở bên cạnh vang lên
" Buồn chán sao? Có muốn ăn gì không, ta bảo người đi làm? "
Lãnh Tử Nguyệt kì quái nhìn hắn, một lúc sau mới nói ra hai từ " Bánh bao "
Thấy nàng trả lời mình, Lăng Hàn hơi sửng sốt một chút, gương mặt tuấn tú trầm ổn không che dấu được sự vui mừng trong ánh mắt, vội vàng sai người chuẩn bị điểm tâm
Nhắc đến tên trưởng môn Lăng Hàn này cũng không phải là một lão già, vì hầu hết những người tu tiên đạt đến một trình độ nhất định nào đó thường không có bị già đi, ví dụ như Lãnh Tử Nguyệt
" Hệ thống, ta cảm giác ánh mắt Lăng Hàn nhìn ta cứ kì kì sao á "
Nghe thấy câu hỏi của Lãnh Tử Nguyệt, hệ thống mới nhớ ra
[ Ta quên chưa nói người biết, nguyên chủ chính là bạch nguyệt quang trong lòng Lăng Hàn, Thiên Sơn Môn chính là hắn vì nàng mà lập nên ]
" A, còn có chuyện này sao? "
Trầm ngâm một lúc, điểm tâm cũng đưa tới, Lãnh Tử Nguyệt tiện tay cầm một chiếc bánh bao lên nhét vào miệng, hai má dần dần phình lên, rất đáng yêu
Lăng Hàn ngồi một bên nhìn nàng ăn, khóe miệng không tự chủ được khẽ cong lên
Về sau nên cho nàng ấy ăn nhiều một chút, quá gầy rồi
[……] Hệ thống đọc được suy nghĩ của hắn thì không biết nói gì, các người tu tiên thì cần ăn sao, chẳng qua kí chủ nhà nó khác người một chút, tham ăn một chút nên mới cần ăn thôi
Trời bắt đầu tờ mờ sáng, rốt cuộc cũng xuất hiện vài bóng người trong đó hai người đi đầu chính là Quân Triệt và Mạc Phong. Việc này cũng không ngoài dự đoán của Lãnh Tử Nguyệt, dù sao cũng là nam chủ cùng boss phản diện mà
Thời gian còn lại nửa canh giờ cuối cùng......
" Hết giờ -------" Người chủ trì thông báo thời gian đã hết, tổng cộng vượt qua có gần hai trăm người, những người không thông qua thì được đưa xuống núi
" Tốt lắm, các người đã hoàn thành lượt kiểm tra thứ nhất, mong rằng tiếp theo đây các ngươi vẫn có thể tiếp tục duy trì như vậy "
Thanh âm người chủ trì một lần nữa vừa dứt, khung cảnh trước mắt bọn họ liền thay đổi, họ đều biết đây là ảo cảnh, chẳng qua chỗ khó
của thử thách này chính là cho dù biết rõ nó là ảo cảnh nhưng cũng sẽ nguyện ý mà lún sâu vào
Trong ảo cảnh của Mạc Phong chính là một tia ấm áp, mà tia ấm áp đó lại chính là nàng. Ở đó, tất cả mọi người đều yêu quý hắn, cha mẹ chăm sóc hắn, mà bên cạnh hắn chính là nàng, khung cảnh thật là ấm áp, hắn chìm đắm trong đó, dù biết là giả, nhưng hắn vẫn là tham lam chút ấm áp này
Bên Quân Triệt cũng vậy, trong ảo cảnh hắn trở thành người mạnh nhất, tự tay báo thù cho gia tộc, cưới người hắn thích làm thê, cuộc sống trôi qua thật êm đềm
" Ara, coi bộ ván này khó à nha " Lãnh Tử Nguyệt ngồi nhìn bọn họ trong ảo cảnh, lười biếng mà đánh giá
[ Đúng vậy, đây dù sao cũng là chấp niệm của bọn họ, nào có thể dễ dàng từ bỏ như vậy ] Hệ thống cảm thán [ Không biết nếu kí chủ ở trong đó thì sẽ thấy gì nhỉ? ]
" Ai biết " Lãnh Tử Nguyệt nhún nhún vai, tỏ vẻ không biết
[ Chẳng nhẽ người không có ước muốn gì sao? ]
" Không có....hoặc là có đi, chẳng qua là không còn nhớ nữa " Lãnh Tử Nguyệt hạ xuống tầm mắt, che dấu cảm xúc dưới đáy mắt
[……]
Cuối cùng, Quân Triệt là người lý trí nhất, phá được ảo cảnh và tỉnh dậy trước, khi vừa mở mắt, đập vào chính là hình ảnh những người xung quanh nằm la liệt trêи mặt đất
Hắn sửng sốt một chút, rồi rất nhanh bình thường trở lại, trống người đứng dậy đi về phía đài trung tâm
Khi đến gần, Quân Triệt mới nhìn rõ bóng hình nữ tử, trong mắt không dấu nối tia kinh ngạc
Là nàng?
Nàng vậy mà lại là nữ trưởng lão duy nhất của Thiên Sơn Môn, không những thế thực lực lại cao như vậy
" Ngươi vậy mà nhanh như vậy đã hoàn thành kiểm tra, chúc mừng ngươi "
Lăng Hàn mỉm cười nhàn nhạt chúc mừng hắn một câu
Tiếp theo một số người cũng lác đác tỉnh dậy, nhưng Mạc Phong vẫn nằm yên ở đó, không có dấu hiệu là sẽ tỉnh lại

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.