Xuyên Đến Sau Khi Vai Ác Phá Sản

Chương 66: Kết Thúc Truyện (Hoàn)




Bùi Hành Vũ nói nghe thì rõ ràng, nhưng Đường Tự vẫn còn chút nghi hoặc.

"Anh là xuyên qua cùng em đến đây?" Đường Tự đẩy Bùi Hành Vũ đang ôm mình ra, cố tình xụ mặt, làm ra vẻ muốn tính sổ, "Đã vậy, sao lúc đầu anh không nói với em?"

Không nói thì thôi, lại còn lấy chuyện "sau kiến quốc không được thành tinh" ra dọa em!

Bùi Hành Vũ đưa tay nhéo nhéo gương mặt phồng lên vì giận của Đường Tự. Đường Tự nghiêng đầu né tránh, cố ý hừ một tiếng thật mạnh.

Bùi Hành Vũ vội giải thích: "Khi đó thân thể là thân thể con người, không thể chịu nổi toàn bộ nguyên thần của anh. Vừa từ thế giới của em quay về, nửa nguyên thần vừa nhập vào thân thể liền rơi vào ngủ say."

Nửa nguyên thần ấy quá yếu, căn bản không thể mở được đường hầm thời không. Đúng lúc đó, Đường Tự hóa hình thành tinh, có được một lần lựa chọn, nên đường hầm thời không mới mở ra.

Bùi Hành Vũ đã làm tay chân trong đó, khiến Đường Tự xuyên đến thế giới có thân thể anh, nhưng quyền lựa chọn vẫn nằm trong tay Đường Tự.

Duyên phận chính là thứ kỳ diệu như vậy. Đường Tự vì nôn nóng mà vội vã xuyên qua, rồi rơi đúng vào thân thể của "Đường Tự" ở thế giới này, trở thành bạn lữ của "nhân loại Bùi Hành Vũ".

Thật ra, nhân loại Bùi Hành Vũ không mắc chứng cuồng loạn, mà là do thần hồn không hoàn chỉnh nên cảm xúc mất kiểm soát.

Sau khi Đường Tự đến thế giới này, nguyên thần của Bùi Hành Vũ bắt đầu hội tụ lại, phần đang ngủ trong thân thể con người dần dần dung hợp.

Đây cũng là lý do vì sao cảm xúc của Bùi Hành Vũ dần ổn định.

Với Bùi Hành Vũ lúc đầu, Đường Tự là mùi hương tiền tài giúp ổn định cảm xúc, cũng là chất xúc tác thúc đẩy hai nửa nguyên thần dung hợp.

Bùi Hành Vũ thừa nhận, ban đầu anh không muốn để Đường Tự rời đi là vì cậu vốn dĩ là "kim nguyên bảo" của mình, cũng vì Đường Tự có tác dụng rất lớn với việc khôi phục nguyên thần.

Nhưng trong quá trình sống chung, anh dần thật lòng với Đường Tự. Trong mắt anh, Đường Tự không còn là một viên kim nguyên bảo, mà là một người đặc biệt, là tồn tại khắc cốt ghi tâm.

Nếu nửa nguyên thần còn lại không quay về, thì nửa kia trong thân thể Bùi Hành Vũ sẽ ngày càng cuồng loạn, đến mức cơ thể con người không thể chịu nổi, nguyên thần sẽ tự kết thúc sinh mệnh người chủ và rời đi.

Kết cục lúc ấy chẳng ai đoán trước được. May mắn thì tìm lại được thân thể Tì Hưu và trở về, nhưng có khả năng sẽ mãi bị giam cầm tại tổ trạch Bùi gia.

Tệ hơn là bị mất kiểm soát, thành mối họa với xã hội, và bị Bộ Quản Lý Yêu Quái tiêu diệt.

Dù là kết quả nào cũng không phải điều Bùi Hành Vũ muốn.

May mà có Đường Tự, giúp anh có được kết cục trọn vẹn. Nhờ có nguyên thần hoàn chỉnh, thân thể Tì Hưu mới có thể thoát khỏi phong ấn và trói buộc, để anh hoàn toàn trở về thân thể của mình.

"Cho nên, lúc trước không phải anh không chịu nói với em, mà là bản thân anh cũng không nhớ gì cả." Bùi Hành Vũ ôm Đường Tự vào lòng, vừa dỗ vừa nũng.

Duy nhất một lần anh cảm thấy Đường Tự có nguy cơ bại lộ, đã mạnh mẽ đánh thức nguyên thần đang ngủ để giúp Đường Tự che mắt Bộ Quản Lý Yêu Quái, kết quả là bản thân ngã bệnh một trận.

Sau đó khi hoàn toàn tỉnh lại, muốn kể cho Đường Tự nghe tất cả, nhưng lại không biết mở lời từ đâu. Anh chỉ muốn chờ một cơ hội thích hợp để nói ra mọi chuyện, ai ngờ chưa kịp chờ đến lúc đó thì sự việc đã xảy ra như bây giờ.

Lúc Đường Tự và Lữ Lương bị đưa đến Bộ Quản Lý Yêu Quái, Bùi Hành Vũ cũng đang ở đó, chuẩn bị cho việc mình trở lại. Nghe tin Đường Tự bị bắt, anh lập tức bỏ qua mọi kế hoạch, vội vã chạy đến.

Giải thích lần này khiến Đường Tự cảm thấy khá hài lòng. Cậu dụi vào ngực Bùi Hành Vũ một lát, cảm thấy mình đã hết giận, liền vươn tay xoa đầu Bùi Hành Vũ một cái.

"Thật đáng thương!" Đường Tự xót xa nói.

Những chuyện Bùi Hành Vũ kể nghe thì đơn giản, nhưng trong đó biết bao đau đớn, chỉ có anh mới hiểu. Nguyên thần phân liệt, nỗi đau đó, Đường Tự thậm chí không dám tưởng tượng.

Bùi Hành Vũ thừa cơ làm nũng: "Nguyên thần của anh bây giờ vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, phải có em bên cạnh mới ổn được."
Đường Tự liền cúi xuống hôn anh một cái.

Lữ Lương vẫn luôn trốn trong góc ăn dưa, vừa thấy cảnh này liền không nhịn được rùng mình, ánh mắt nhìn Bùi Hành Vũ đầy kinh hãi.
Đây vẫn là Tì Hưu sao?

Bùi Hành Vũ như cảm nhận được ánh mắt đó, liếc qua một cái. Lữ Lương lập tức nở nụ cười vô tội rồi... biến mất.

Náo nhiệt xem đủ rồi, nên đi thôi.

Ờ thì...

Quả dưa này đúng là ăn rất đã, chuyến này tới không uổng công.

Đường Tự và Bùi Hành Vũ rời khỏi Bộ Quản Lý Yêu Quái khi trời đã tờ mờ sáng. Đường Tự không ngờ mình lại ở trong đó cả một đêm.

Ra tới bên ngoài, Đường Tự còn gặp lại người đàn ông mặt có vết sẹo đã dẫn cậu đến đây.

Gã cúi đầu, vội vàng lướt nhanh qua bên cạnh Đường Tự, tựa như đang dùng tâm lý lừa mình dối người kiểu: "Chỉ cần tôi không nhìn cậu, cậu cũng không thấy tôi."

Nếu sớm biết Đường Tự và lão đại Tì Hưu là mối quan hệ kia, có đánh chết hắn cũng không dám nhận nhiệm vụ dẫn người về.

Đắc tội một nửa của lão đại thì sau này sống kiểu gì đây? Online chờ gấp!

Vết sẹo cứ ngỡ Đường Tự sẽ gọi mình lại, nhưng không ngờ Đường Tự chỉ liếc nhìn một cái rồi cùng Bùi Hành Vũ bước ngang qua, như thể chưa từng quen biết.

Hắn thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng rút khỏi đại sảnh.

Bùi Hành Vũ xoa đầu Đường Tự, biết cậu vì sao không truy cứu gì người kia — vì dẫn cậu đến Bộ Quản Lý Yêu Quái cũng chỉ là chấp hành mệnh lệnh.

Dù nhìn qua chuyện hôm nay có vẻ nguy hiểm, nhưng đối với Đường Tự và Bùi Hành Vũ mà nói thì cũng chỉ là một đoạn nhạc đệm nho nhỏ.

Sau sự kiện ấy, Đường Tự quay lại công việc, ký hợp đồng với Từ Hữu Khai, bắt đầu quay phim mới. Bùi Hành Vũ thì trở lại vị trí, dùng thủ đoạn quyết liệt để chỉnh đốn không khí bất chính trong Bộ Quản Lý Yêu Quái Cao Ninh, đưa cơ cấu này trở lại đúng quỹ đạo.

Nửa năm sau đó, cả hai đều rất bận rộn, nhưng chưa bao giờ xa nhau quá lâu. Dù lịch trình dày đặc, họ vẫn luôn tìm thời gian để bên nhau, dù chỉ là ăn một bữa cơm, cũng đủ để khiến tình cảm thêm gắn bó.

Sự bận rộn của Đường Tự không hề uổng phí. Phim truyền hình của Từ Hữu Khai phát sóng đúng dịp nghỉ đông trên đài quốc gia, với cốt truyện kỳ ảo mới lạ đã tạo nên làn sóng mạnh mẽ.

Danh tiếng quốc dân của Đường Tự vốn đã rất cao, nhưng lại thiếu các tác phẩm tiêu biểu. Một mình bộ 《Người Chết Vì Tiền》 là chưa đủ chứng minh. Bộ phim lần này đã giúp cậu có chỗ đứng vững chắc bằng thực lực.

Diễn xuất của cậu thuyết phục đến mức, khi phim lễ Quốc Khánh của Vương Càn Nguyên được chiếu, nhiều người xem đến cuối mới giật mình nhận ra: "Ủa, đây là Đường Tự à?"

Rõ ràng vẫn là gương mặt ấy, vậy mà họ không hề nhận ra vì cậu nhập vai quá tốt, cuốn theo mạch phim khiến khán giả chỉ còn tập trung vào câu chuyện chứ không phải diễn viên.

Đường Tự thuận buồm xuôi gió: có tác phẩm, có diễn xuất, chỉ thiếu giải thưởng để khẳng định vị thế.

Ngay lúc người ta vừa nhắc tới điều đó, thì một liên hoan phim quốc tế liền công bố kết quả: Đường Tự đoạt ảnh đế với vai diễn trong phim của Vương Càn Nguyên!

Tin này vừa về tới trong nước, người hâm mộ hò reo mừng rỡ.

Từ đây, địa vị và danh tiếng của Đường Tự trong giới không còn ai có thể nghi ngờ. Ngay cả thời kỳ đỉnh cao trước đây của Hứa Thiệu Minh cũng chưa chắc sánh bằng.

Truyền kỳ giới giải trí, rốt cuộc cũng nên đổi tên rồi.

Nhưng niềm vui này không kéo dài lâu.

Cùng với tin ảnh đế, còn có tin: Đường Tự sẽ nghỉ ngơi một năm.
Không quay phim, không nhận đại diện thương hiệu, không xuất hiện trước công chúng.

Và đúng như lời nói, cậu biến mất khỏi màn ảnh.

Đi đâu?

Cùng Bùi Hành Vũ đi du lịch.

Hai người tay trong tay dạo khắp các thành phố lớn trên thế giới, đi trên những con phố sầm uất mà chẳng chút e dè, tựa như cả thế gian không còn gì quan trọng bằng nhau.

Fan ở khắp nơi trên thế giới thỉnh thoảng sẽ tình cờ bắt gặp họ, chụp ảnh và chia sẻ lên mạng. Trong những tấm ảnh đó, bên cạnh Đường Tự luôn là người đàn ông cao lớn, điển trai — chính là Bùi Hành Vũ.

Họ luôn gần gũi, tựa như vĩnh viễn chẳng thể rời xa.

CP fan của họ rất đông, nên với tình cảnh này, họ dĩ nhiên thích thú hóng hớt.

Nhưng cũng có một bộ phận fan chỉ thích riêng Đường Tự. Họ cho rằng Bùi Hành Vũ không xứng, rằng anh ta "ăn bám", rằng làm gì có ai có công việc đàng hoàng mà ngày nào cũng bám theo người yêu như thế? Thậm chí còn trách anh là lý do khiến Đường Tự không chịu làm việc.

Mới vừa dấy lên nghi ngờ đó, ảnh Bùi Hành Vũ tham gia một hội nghị kinh tế quốc tế đã bị tung ra.

Cùng với đó là thân phận "nhà giàu số một" và câu chuyện cuộc đời đầy biến cố của anh: từ giàu có tới phá sản, rồi lại một lần nữa lên đỉ.nh vinh quang.

Điều đặc biệt là trong suốt hành trình thăng trầm ấy, luôn có bóng dáng Đường Tự bên cạnh.

Thậm chí còn có tin tức nói rằng Đường Tự bước vào giới giải trí cũng là vì Bùi Hành Vũ — khi đó, anh vừa phá sản, Đường Tự không những không rời bỏ mà còn dùng cát-xê của mình để nuôi anh.

Bùi Hành Vũ đúng là "ăn cơm mềm", nhưng là kiểu "cơm mềm" đầy nghĩa tình.

Giờ anh đã trở lại đỉnh cao, vẫn một lòng không rời "người vợ tào khang" Đường Tự, đi đâu cũng có nhau, nâng niu cậu như châu báu.

Khi những tin tức đó lan ra, ai còn dám nói đây không phải là "tình yêu thần tiên"?

Dù vẫn có vài fan cực đoan phản đối, nhưng người ta chỉ nhẹ nhàng phản bác: "Hai người thần tiên yêu nhau, thì liên quan gì đến đám yêu ma quỷ quái như các người?"

Khi phóng viên hỏi Đường Tự về chuyện tình yêu bị bàn tán khắp nơi, cậu đáp rất thẳng: "Với tôi thì không sao, nói nhiều cũng chỉ càng có nhiều người biết Bùi Hành Vũ là của tôi."

Câu nói này thể hiện rõ sự chiếm hữu, nhưng cũng cho thấy lập trường kiên định của cậu.

Ngày hôm sau, khi Bùi Hành Vũ tham gia một chuyên mục phỏng vấn kinh tế tài chính, cũng trả lời lại bằng bốn chữ tràn ngập cưng chiều:
"Tôi là của cậu ấy."

— Hết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.