[A a a a a!!]
[Đây là Đường Tự? Đây là Đường Tự!!]
[Tôi có thể! Tôi quá có thể!]
[Ô ô ô ô, đây là Đường Tự sao? Tôi cứ nghĩ cậu ấy là một Thần Tài bình thường thôi! Cái này gọi là bình thường sao?]
[Chồng ơi!!!!]
Nhan sắc của Đường Tự lập tức tạo ra cú sốc mạnh trên làn đạn, khiến cho bình luận bùng nổ không ngừng.
Thực tế, những người chú ý đến Đường Tự, những người vì cậu mà xem Tầm Bảo, cũng không có kỳ vọng quá cao về ngoại hình của Đường Tự.
Trong suy nghĩ của họ, nếu Đường Tự có ngoại hình đẹp, đội ngũ của cậu đã không phải nỗ lực marketing hình tượng "Thần Tài" nhiều như vậy, mặc dù nhân vật này lại thành công ngoài mong đợi.
Phần lớn mọi người đều là "yêu bằng mắt", nếu Đường Tự thật sự đẹp trai, cậu sẽ dễ dàng hút fan hơn rất nhiều.
Vì thế, nhiều người nghĩ rằng Đường Tự chắc chỉ là một người bình thường, không có ngoại hình nổi bật nên mới phải tìm lối đi tắt bằng hình tượng Thần Tài.
Không chỉ những người không ưa Đường Tự nghĩ vậy, mà ngay cả fan của cậu cũng nghĩ như thế.
Kết quả thì sao?
Vừa xuất hiện, Đường Tự liền khiến tất cả phải bùng nổ thị giác.
Đây là nhan sắc gì vậy?!!
Thật sự là vượt xa mọi chuẩn mực thẩm mỹ của mọi người.
Với nhan sắc như vậy, cần gì phải marketing hình tượng Thần Tài chứ? Chỉ cần cậu đứng yên thôi cũng đã đủ khiến người khác phải đổ gục rồi.
Dù vậy, trên làn đạn lại bắt đầu xuất hiện những bình luận kỳ quái:
[Tôi thừa nhận Đường Tự rất đẹp, nhưng tôi lại không muốn nhận cậu ấy làm chồng, tôi chỉ muốn cúi chào thôi, có phải tôi nhập diễn quá sâu rồi không?]
[Tôi... cũng vậy.]
[Vậy thì... cúi chào...]
[Cúi chào Thần Tài.]
[Thần Tài phù hộ...]
Mặc dù những bình luận này có phần kỳ lạ, nhưng lại hoàn toàn phù hợp với diễn biến chương trình.
Ngay từ đầu chương trình, Trần Tu và Lưu Á đã cúi chào Đường Tự, sau đó cả quá trình tìm bảo bối lại vô cùng suôn sẻ.
Tất nhiên, với Trần Tu và Lưu Á thì không được suôn sẻ đến mức hoàn hảo. Họ bị mèo ghét, bị ngỗng đuổi, thậm chí còn rơi xuống ruộng nước...
Họ luôn phải trải qua một phen thử thách, sau đó bảo bối lại "thần kỳ" xuất hiện trước mắt họ.
Toàn bộ quá trình tràn đầy tính hí kịch, khiến người xem ôm bụng cười không ngừng.
Trong số những người xem, có người là vì Đường Tự, có người vì Kha Nhiên, cũng có người vì Trần Tu mà đến, nhưng đa phần là muốn biết làm sao chương trình lại có thể đào được thỏi vàng trong quá trình quay.
Nhưng khi chương trình bắt đầu, tâm trí họ lập tức bị cuốn vào diễn biến đầy hài hước và thú vị.
Trời ơi, chương trình này lúc nào cũng hài hước như vậy sao?
Thật sự là một chương trình đầy giá trị giải trí, sau khi xem xong tập này nhất định phải tìm xem các tập trước.
Mặc dù quá trình biên tập hơi gấp gáp, nhưng kết quả lại vô cùng trôi chảy, các tình huống gây cười liên tục xuất hiện, hai đội đối đầu với nhau cũng khiến người xem cười đến vỡ bụng.
Khi đến cảnh Đường Tự dùng quả táo giả để lừa đội của Kha Nhiên, làn đạn ngay lập tức bùng nổ với những lời bình luận đầy hài hước:
[Quá thảm, không cùng đội với Thần Tài đã đành, còn bị Thần Tài lừa gạt nữa chứ.]
[Miêu Miêu, mày cũng giúp họ đi, đá quả táo xuống đi, cho dù là giả cũng được mà.]
[Kha Nhiên, mở to mắt ra mà nhìn! Logo đó là Đường Tự vẽ lên, không phải thật đâu!]
Tất nhiên, những lời thương cảm đó sau cùng đều đi kèm với "ha ha ha", phần lớn người xem đều chỉ có tâm lý xem náo nhiệt không sợ to chuyện. Thỉnh thoảng cũng có vài làn đạn chỉ trích Đường Tự gian lận, nhưng nhanh chóng bị những người khác mắng ngược lại.
Đây là trò chơi, tất nhiên phải có tính giải trí và thú vị, làm như vậy không phải là quá hợp lý sao?
Khi đến phần sau, cả hai đội đều quyết định bắt đầu tìm kiếm chí tôn bảo, gần như tất cả người xem đều tập trung vào phần thỏi vàng.
[Đến phần thỏi vàng rồi đúng không?]
[Để xem ai sẽ đào được thỏi vàng đây?]
[Tôi trước cọ cọ không khí vui mừng.]
[Cọ cọ cọ cọ!]
Video tiếp tục phát, hình ảnh chuyển tới cảnh Đường Tự dẫn theo Trần Tu và Lưu Á đi đến khu đất hoang phía sau núi Tùy gia thôn, bắt đầu một khoảng thời gian dài dòng đào hố.
Dưới sự giám sát của tổ chương trình, bọn họ liên tục đào, đào mãi không ngừng nghỉ.
Ban đầu, mỗi nhát cuốc đều chỉ là lớp bùn đất mềm xốp. Cho đến khi Đường Tự đột nhiên cảm giác được cuốc của mình chạm vào một vật cứng.
Cậu dừng lại: "Đào tới rồi!"
Ngay sau đó, Lưu Á và Trần Tu cũng chạm phải vật cứng đó.
Ba người cùng nhau gạt lớp bùn đất bên ngoài, dần dần lộ ra một chiếc rương gỗ đỏ phủ đầy dấu vết của thời gian.
Lúc này, Trần Tu và Lưu Á vẫn chưa nhận ra bên trong chiếc rương gỗ đỏ là thỏi vàng, cho đến khi ba người hợp lực nhấc chiếc rương lên mặt đất.
Nắp rương gỗ đỏ từ từ mở ra, hậu kỳ còn đặc biệt thêm hiệu ứng ánh sáng vàng rực rỡ phát ra từ trong rương.
Khi chiếc rương hoàn toàn mở, cuối cùng chân dung của những thứ bên trong cũng lộ ra.
Từng thỏi vàng sáng lấp lánh được xếp ngay ngắn, dưới ánh mặt trời phản chiếu lại thứ ánh sáng chói mắt mê người.
Trần Tu kinh ngạc: "Trời ơi, đây là vàng thật sao?"
Mặc dù người xem đã biết trước rằng tổ chương trình đã đào được thỏi vàng, nhưng khi quá trình đó được tái hiện rõ ràng trên màn hình, đặc biệt là khi chiếc rương đầy thỏi vàng xuất hiện, tất cả đều bị chấn động mạnh.
Có người bị chấn động bởi thỏi vàng.
Cũng có người bị chấn động bởi Đường Tự.
Vị trí đào là do Đường Tự chọn, trong lúc đào, đã có lúc Trần Tu và Lưu Á muốn bỏ cuộc, nhưng chính Đường Tự là người kiên trì bảo tiếp tục đào.
[Đường Tự... Thật sự là Thần Tài!!]
[Còn thất thần làm gì? Mau cúi chào Thần Tài đi!]
[Cúi chào Thần Tài!]
Không bao lâu sau, toàn bộ làn đạn đều bị câu "Cúi chào Thần Tài" chiếm lĩnh hoàn toàn.
Chuyện này tuyệt đối không thể là do tổ chương trình sắp xếp, bởi vì sau đó các chuyên gia đã đến kiểm định, những thỏi vàng đó đích thực là vàng thật.
Hơn nữa, bức thư tìm thấy trong rương gỗ đỏ cũng đã được tổ chương trình công khai nội dung.
Chỉ vài chục chữ ngắn ngủi, nhưng lại tái hiện rõ ràng khung cảnh bi thương của thời đại đó, cùng với tấm lòng ái quốc của chủ nhân bức thư.
Người viết bức thư đã sắp xếp cho vợ con mình ổn thỏa, chôn giấu gia sản rồi không chút do dự tham gia quân đội, từ đó không còn tin tức.
Khi chương trình phát sóng đến đây, làn đạn hoàn toàn im lặng, không còn những lời bàn tán linh tinh, tất cả đều đồng loạt gửi những lời kính trọng.
Mãi đến khi cảnh này kết thúc, bầu không khí vui vẻ (huyền học) mới dần quay trở lại.
Khi Đường Tự phát hiện ra vòng cổ của tam hoa miêu chứa chí tôn bảo, không khí vui vẻ (huyền học) một lần nữa bùng nổ lên cao trào.
Sau khi các khách mời đứng lên tổng kết lại trải nghiệm và nâng cao chủ đề của chương trình, kỳ phát sóng này của Tầm Bảo chính thức khép lại.
Người xem vẫn chưa hết thỏa mãn.
Đường Tự lại một lần nữa trở thành tâm điểm của sự chú ý.
Thể chất "thần kỳ" của cậu bắt đầu được quan tâm nhiều hơn, ngày càng nhiều người xem tìm đến Weibo của cậu, không quên để lại một lời cúi chào Thần Tài.
Chương trình phát sóng, có người vui mừng, có người lo lắng.
Tổ chương trình Tầm Bảo nhìn vào số liệu không ngừng phá vỡ kỷ lục, mọi người không kìm được mà nhảy cẫng lên vì sung sướng, không khí vui như đang ăn Tết.
Trong khi đó, Kha Nhiên ngồi cùng người đại diện xem chương trình, sau khi kết thúc, cả hai đều trầm mặc một lúc lâu. Cuối cùng, người đại diện cũng lên tiếng xin lỗi Kha Nhiên.
"Anh không nên nói em quay chương trình không nghiêm túc, có bản đồ trong tay mà vẫn thua."
Kỳ này, ai cũng sẽ thua thôi. Đường Tự thật sự quá tà môn.
Chỉ cần nhìn thôi cũng đã cảm nhận được sự bất lực, huống chi là người tham gia như Kha Nhiên.
Người đại diện sau khi xin lỗi liền vỗ vai Kha Nhiên: "Sau này gặp Đường Tự, nên kính trọng một chút. Chỉ cần không đụng chạm đến Hứa Thiệu Minh là được."
Mặc dù không thể giải thích bằng khoa học, nhưng có những người trời sinh đã mang theo một chút huyền học khó lý giải.
Hứa Thiệu Minh là một kiểu như vậy, và bây giờ Đường Tự cũng như thế.
Nếu nói trước khi tham gia Tầm Bảo, Kha Nhiên vẫn còn ý định cạnh tranh với Đường Tự, thì sau khi chương trình kết thúc, mọi sự ganh đua đều biến mất. Thậm chí, anh ta còn muốn cúi chào Đường Tự một lần, mong Thần Tài phù hộ cho sự nghiệp của mình thuận buồm xuôi gió.
Nghe người đại diện nói như vậy, Kha Nhiên thở phào nhẹ nhõm. May mắn là người đại diện không quá mê tín vào Hứa Thiệu Minh, nếu không thì chắc anh ta đã thành người hầu cho Hứa Thiệu Minh mất rồi.
《 Tầm Bảo 》 kỳ này sau khi phát sóng đã đại thắng toàn diện.
Không chỉ các chỉ số phá vỡ mọi kỷ lục, tỷ suất người xem cũng vượt qua đỉnh điểm của những năm gần đây.
Trên mạng xã hội, khắp nơi đều tràn ngập thảo luận. Chỉ riêng Weibo đã chiếm lĩnh vị trí đầu bảng, ngay sau khi chương trình phát sóng xong, lượt thảo luận đã lên đến hàng chục triệu, leo lên nhiều vị trí hot search.
Đường Tự cũng trở thành cái tên được tìm kiếm nhiều nhất, nhan sắc nghịch thiên của cậu đã kéo theo một lượng lớn fan yêu thích ngoại hình, còn vận may không thể giải thích nổi lại khiến cho những fan này càng thêm trung thành.
Dĩ nhiên, cũng có không ít lời châm chọc, nhưng fan của Đường Tự không phản bác, chỉ để lại một lời: "Bạn cứ đi xem Đường Tự đi, sau đó muốn nói gì chúng tôi cũng không ngăn cản."
Kết quả là vài phút sau —
Mọi người ơi, bây giờ cúi chào Thần Tài còn kịp không?
Số lượng fan cứ như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, số lượng người theo dõi Weibo của Đường Tự đã vượt qua 20 triệu, trở thành người có tốc độ đạt mốc 10 triệu nhanh nhất trên Weibo.
Khi Đường Tự đang đứng trên đỉnh cao của hình tượng Thần Tài, một bài viết trên diễn đàn bắt đầu gây chú ý:
《Tam Hoa Miêu, vì sao lại được gọi là Mèo Chiêu Tài?》
Trong tập mới nhất của Tầm Bảo, ngoài Đường Tự và những thỏi vàng, còn có hai nhân vật khác cũng rất nổi bật: tam hoa miêu Miêu Miêu và con ngỗng đuổi theo Lưu Á.
Con ngỗng thì đã vào nồi, còn tam hoa miêu vẫn khỏe mạnh sống ở nhà tre trúc.
Bài viết này lấy Miêu Miêu làm điểm khởi đầu, từ góc nhìn huyền học để chứng minh rằng tam hoa miêu chính là mèo chiêu tài.
Trong chương trình, chính sự tồn tại của tam hoa miêu đã giúp chủ nhà tìm lại được kho báu bị chôn giấu. Hơn nữa, có thể thấy ngay từ đầu tam hoa miêu đã rất thân thiết với Đường Tự, việc Đường Tự có thể tìm được kho báu chôn giấu có lẽ cũng liên quan đến sự thân thiết này.
Tam hoa miêu vốn không phải là giống mèo quý, nhưng sau chương trình Tầm Bảo, nó lập tức lọt vào tầm mắt của công chúng. Trên thị trường thú cưng, giá trị của tam hoa miêu cũng tăng lên nhanh chóng.
Trong cảnh cuối cùng của chương trình, hình ảnh tam hoa miêu giơ chân vẫy tay trước màn hình được chụp lại, trở thành biểu tượng cho nhiều ảnh đại diện hoặc meme trên mạng xã hội.
Tả Khánh Viễn nhìn dòng dư luận dần chuyển hướng sang tam hoa miêu, cuối cùng cũng nhẹ nhõm thở phào.
Nhiệt độ cao cũng giống như con dao hai lưỡi, biết cách sử dụng mới có lợi.
Điều mà Tả Khánh Viễn không ngờ tới là, ngay sau khi chương trình phát sóng, một bộ phận chức năng đã đến Tùy gia thôn mang tam hoa miêu đi. Vài ngày sau họ mới trả lại Miêu Miêu và ngừng theo dõi Đường Tự.
Bộ phận này đưa ra kết luận: Con tam hoa miêu tên Miêu Miêu này thật sự có chút linh trí, có lẽ thông qua một chút yêu lực không đáng kể để tác động đến Đường Tự, giúp cậu tìm ra kho báu bị chôn giấu dưới lòng đất.
Điều này giải thích vì sao một người bình thường như Đường Tự lại có thể chính xác tìm được vị trí của thỏi vàng.
Mọi chuyện này, Đường Tự hoàn toàn không hay biết.
Ngày hôm sau khi quay xong Tầm Bảo, Bùi Hành Vũ bị ốm, Đường Tự ở nhà chăm sóc anh.
Đúng lúc Đường Tự gần đây cũng đang sốt cao, Tả Khánh Viễn cùng Diệp Chi Vân bàn bạc với nhau, quyết định cho cậu nghỉ ngơi, không tham gia buổi tuyên truyền cho Người Chết Vì Tiền.
Trong lúc tuyên truyền, có người hỏi vì sao Đường Tự không tham gia, Diệp Chi Vân thành thật trả lời: "Người nhà của cậu ấy bị bệnh, cậu ấy ở nhà chăm sóc."
Có phóng viên tò mò hơn liền hỏi: "Người nhà đó là vợ của cậu ấy sao?"
Khi chương trình Tầm Bảo phát sóng, câu nói của Đường Tự về việc đã kết hôn không bị cắt, coi như một lời công khai.
Fan tiếp nhận thông tin này rất tốt, bởi vì trước đó họ hâm mộ Đường Tự không chỉ vì ngoại hình mà còn vì vận may kỳ lạ của cậu.
Hơn nữa, lúc ấy chương trình quá nổi bật, việc Đường Tự đã kết hôn cũng không gây quá nhiều chú ý.
Lần này, phóng viên hỏi lại với ý định khơi dậy sự quan tâm của công chúng, nhất là khi lượng fan của Đường Tự đang tăng mạnh. Đội ngũ fan vẫn chưa ổn định, không ít người trong đó bị hút bởi ngoại hình của cậu. Nếu chuyện kết hôn bị làm lớn lên, chắc chắn sẽ có người thoát fan.
Phóng viên nghĩ rằng Diệp Chi Vân sẽ né tránh câu hỏi, không ngờ anh lại thẳng thắn đáp: "Không phải vợ, là người yêu."
Từ "người yêu" này vừa khéo lại không chỉ định giới tính, càng làm người nghe thêm tò mò.
Phóng viên ngay lập tức coi đây là một tin sốt dẻo, nhanh chóng đăng tải bài viết với hy vọng gây chấn động lớn trong cộng đồng fan của Đường Tự.
Kết quả lại không như mong đợi, phản ứng của fan khá bình tĩnh và điềm đạm.
Phóng viên không hiểu nổi, tìm vào siêu thoại (super topic) của Đường Tự, ngâm cứu nửa giờ mới phát hiện ra nguyên nhân.
Hóa ra, tổ chương trình Tầm Bảo đã công bố một đoạn hậu trường, trong đó quay lại cảnh Đường Tự đứng cạnh một người đàn ông. Khuôn mặt người này bị che khuất, nhưng dáng người thì rất nổi bật.
Trong video, người đàn ông nhẹ nhàng xoa bóp cánh tay cho Đường Tự, còn Đường Tự thì ngước lên nhìn anh ta, ánh mắt tràn ngập sự ấm áp và ỷ lại.
Phụ đề dưới màn hình còn ghi: Chuyên viên massage riêng của Đường Tự.
Chỉ hai chữ chuyên viên thôi cũng đủ để gợi lên nhiều suy nghĩ.
Trong phần bình luận, có người hỏi tài khoản Weibo của Người Chết Vì Tiền về thân phận người đàn ông đó. Quản trị viên không trả lời thẳng, chỉ để lại một câu đầy ẩn ý: Bạn đoán thử xem.
Khi có người hỏi về ngoại hình của người đó, quản trị viên đáp ngắn gọn: Đại soái ca, không thua kém gì minh tinh.
Mặc dù không nói rõ, nhưng fan đều ngầm hiểu.
Ban đầu có người khó chấp nhận, nhưng khi nhìn lại Weibo của chính mình, thấy đầy những bài đăng cúi chào Thần Tài, họ lại bình tĩnh lại.
Đường Tự đẹp trai thì sao? Kết hôn thì sao?
Chẳng lẽ mình không thể thích một người vừa đẹp trai vừa mang lại tài vận sao?
Thần Tài phù hộ, càng thích càng phát tài.
Vì thế, mọi chuyện cứ bình tĩnh tiếp nhận, không có sóng gió lớn nào nổ ra.
Phóng viên nhìn bài viết của mình không tạo ra làn sóng dư luận như mong đợi, đành phải tập trung vào tin tức liên quan đến Người Chết Vì Tiền.
Nhưng chuyện Đường Tự đã kết hôn không phải là không tạo ra gợn sóng, ít nhất là với Hứa Thiệu Minh. Khi anh ta nhìn thấy tin tức, cả người sững sờ hồi lâu không nói nên lời.
Không ai hiểu rõ Hứa Thiệu Minh để tâm đến sự tồn tại của Bùi Hành Vũ như thế nào bằng chính anh ta.
Cho nên, chỉ cần nhìn lướt qua, anh ta đã nhận ra người đàn ông xuất hiện bên cạnh Đường Tự chính là Bùi Hành Vũ.
Nói cách khác, Đường Tự chính là bạn đời của Bùi Hành Vũ. Không giống với những gì Hứa Thiệu Minh từng thấy trong giấc mơ tiên tri, Bùi Hành Vũ đã không chết sau khi phá sản.
Người bạn đời của Bùi Hành Vũ còn sống, điều này chứng tỏ quỹ đạo tương lai đã thay đổi.
Gần đây, mỗi lần Hứa Thiệu Minh có những giấc mơ tiên tri, anh ta đều nhận được điềm báo rằng anh ta và Bùi Hành Nghiệp sẽ thất bại, những gì đã cướp được từ Bùi Hành Vũ cuối cùng cũng sẽ trở về tay người chủ đích thực.
Đường Tự...
Đường Tự!
Tại sao ngươi vẫn chưa chết? Hoặc là... ngươi đã chết, nhưng thứ tồn tại trong thân thể kia không phải là ngươi?
Hứa Thiệu Minh nắm chặt điện thoại, lòng ngập tràn nỗi sợ hãi và hoang mang.
"Tiếp theo, nhất định phải để Tiếp Theo Cái Ta đánh bại Người Chết Vì Tiền."
Hứa Thiệu Minh có linh cảm rằng nếu mình thất bại, sau này muốn đè bẹp Đường Tự sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Hắn lên quá nhanh, hơn nữa còn có Tả Khánh Viễn làm người đại diện. Hiện tại muốn chèn ép hắn là điều không dễ dàng.
Cách duy nhất để làm cho Đường Tự thất bại chính là phá hủy danh tiếng của cậu. Nếu danh tiếng sụp đổ, những người đang nâng đỡ cậu nhất định cũng sẽ giẫm đạp lên không thương tiếc.
Càng nghĩ, Hứa Thiệu Minh càng không thể ngồi yên, anh ta cầm chìa khóa xe lao ra cửa, vừa đi vừa gọi điện cho Bùi Hành Nghiệp:
"Anh Nghiệp, tôi muốn đến nhà anh, đến từ đường bái một bái."
"Hôm nay cảm giác thế nào?" Đường Tự rót một ly nước ấm đưa cho Bùi Hành Vũ đang tựa lưng trên giường.
Bùi Hành Vũ sắc mặt tái nhợt, không có chút huyết sắc nào, môi cũng trắng bệch như phủ một lớp phấn, cả người trông vô cùng tiều tụy.
Cơn bệnh này đến rất đột ngột, Đường Tự vừa ngủ dậy đã phát hiện Bùi Hành Vũ bên cạnh mình rơi vào trạng thái nửa hôn mê.
Khi đó, Đường Tự lập tức muốn đưa Bùi Hành Vũ đến bệnh viện, nhưng anh lại từ chối.
Vừa từ chối xong, Bùi Hành Vũ đã ôm cậu rồi lại ngất đi.
Đường Tự lập tức hoảng loạn, mặc kệ sự phản đối của Bùi Hành Vũ, cùng với Hầu Dương đưa anh đến bệnh viện kiểm tra.
Kết quả, không có bệnh tật gì được phát hiện. Bác sĩ chỉ nói là do mệt mỏi quá độ, kê cho vài bình glucose và dặn về nhà nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng.
Về đến nhà, thấy tình trạng của Bùi Hành Vũ không tệ đi nữa, Đường Tự mới thở phào nhẹ nhõm.
Đến lúc này, Đường Tự mới đột nhiên nhớ ra: Mình là yêu quái mà! Kỳ thật có thể dùng yêu lực giúp Bùi Hành Vũ khôi phục.
Sao mình lại quên mất điều này nhỉ? Đường Tự nghĩ mãi cũng không ra.
Cậu không thể nghĩ ra cũng không quá rối rắm, mỗi lần rót nước cho Bùi Hành Vũ uống, Đường Tự đều len lén vận một chút yêu lực vào trong. Cậu không dám dùng quá nhiều, sợ rằng Bùi Hành Vũ không chịu nổi.
Sau khi làm như vậy, quả nhiên Bùi Hành Vũ khỏe lên nhanh chóng, ngày hôm sau đã có thể rời giường, tuy rằng vẫn còn yếu ớt.
Trong quá trình lén dùng yêu lực để chữa trị, Đường Tự phát hiện ra một điều: Yêu lực của cậu đã tăng lên.
Khi nguyên thần của cậu xuyên qua thân thể này, Đường Tự đã trở thành người phàm. Lúc đó, cậu vừa chống đỡ xong lôi kiếp, mất đi kim thân, cộng với việc dung hợp với cơ thể này cũng làm tiêu hao không ít yêu lực.
Khi bước vào xã hội loài người, Đường Tự không dám tu luyện, sợ rằng khi tu luyện, yêu lực tỏa ra sẽ bị phát hiện, dẫn đến "đông phong chuyển phát nhanh" (ám chỉ việc bị truy sát hoặc tiêu diệt).
Vậy nên trong ấn tượng của Đường Tự, yêu lực của cậu rất yếu, thậm chí không đủ để biến lại thành nguyên hình.
Thế nhưng, sau khi chữa trị cho Bùi Hành Vũ, Đường Tự mới giật mình nhận ra: Yêu lực đã tăng lên.
Tại sao lại tăng nhanh như vậy? Nếu tu luyện dễ dàng như thế, cậu đã không mất hàng ngàn năm trong núi để hóa tinh.
Đường Tự nghĩ mãi vẫn không hiểu được, lòng cứ băn khoăn mãi về chuyện này.
Khi đưa ly nước cho Bùi Hành Vũ, Đường Tự lại trầm tư.
Bùi Hành Vũ uống xong nước, thấy Đường Tự ngẩn ngơ, liền biết cậu lại đang suy nghĩ chuyện gì đó. Mấy ngày nay, cậu luôn thất thần như vậy.
"Đường Tự..." Bùi Hành Vũ khẽ gọi.
Đường Tự vẫn không có phản ứng.
Bùi Hành Vũ đặt ly nước xuống bàn, bất ngờ kéo Đường Tự lại gần, cúi xuống hôn lên môi cậu.
Chỉ khi cảm giác mềm mại từ môi truyền đến, Đường Tự mới giật mình tỉnh lại. Đôi mắt tròn xoe nhìn Bùi Hành Vũ, khuôn mặt anh phóng đại ngay trước mắt.
"Nhắm mắt lại." Bùi Hành Vũ hơi rời ra, nhẹ giọng thì thầm, sau đó lại tiếp tục phủ lên môi cậu một lần nữa.
Đường Tự nghe lời, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, hai tay vô thức nắm chặt lấy áo của Bùi Hành Vũ, học theo động tác đáp lại anh.
Rất nhanh, đầu óc Đường Tự đã bị nụ hôn của Bùi Hành Vũ làm cho trống rỗng, tất cả suy nghĩ về yêu lực hay vấn đề đại trướng gì đó đều bay biến hết.
Đến khi nụ hôn kết thúc, Đường Tự vẫn còn ngơ ngác, đầu óc như đang lạc vào sương mù.
Bùi Hành Vũ xoa đầu cậu, dịu dàng hỏi: "Mấy ngày nay em suy nghĩ gì thế? Sao cứ thất thần mãi vậy?"
"Hả?" Đường Tự ngơ ngác.
Bùi Hành Vũ lặp lại câu hỏi lần nữa. Nghe xong, Đường Tự mới nhớ lại sự hoang mang của mình trong những ngày qua.
Cậu ngập ngừng một lát, nghĩ rằng Bùi Hành Vũ đã biết cậu là yêu quái, vậy chắc cũng có thể nói chuyện này. Biết đâu Bùi Hành Vũ lại có thể giúp cậu tìm ra nguyên nhân.
Nghĩ vậy, Đường Tự liền kể hết mọi chuyện cho anh nghe.
"Yêu lực tăng lên?" Bùi Hành Vũ cũng ngạc nhiên.
Đường Tự gật đầu: "Ừ, không cần tu luyện cũng tăng lên."
"Có khi nào là do fan của em hồi hướng nguyện lực hoặc tín ngưỡng chi lực gì đó không?" Bùi Hành Vũ đưa ra giả thuyết.
Anh nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có khả năng này là hợp lý nhất.
Fan cầu nguyện cho Đường Tự, khi nguyện vọng của họ được hoàn thành, nguyện lực đó sẽ tự nhiên trở về Đường Tự. Không chỉ vậy, sự tín ngưỡng mà fan dành cho Đường Tự cũng được chuyển hóa thành yêu lực quay lại cơ thể cậu.
Hai nguồn sức mạnh này kết hợp, yêu lực của Đường Tự tự nhiên tăng lên nhanh chóng.
Đường Tự tròn mắt: "Có lý quá!"
Bùi Hành Vũ vừa giải thích, Đường Tự liền cảm giác như được khai sáng. Cậu nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận yêu lực lan tỏa: Từng điểm sáng nhỏ bé như dòng suối, tràn vào cơ thể cậu, lấp đầy khắp mọi nơi.
Đường Tự mắt sáng rực lên, ôm lấy Bùi Hành Vũ: "Anh giỏi quá!"
Lúc này, Đường Tự trông giống hệt như một chú mèo thấy cá khô, dễ thương vô cùng.
Bùi Hành Vũ nhìn cậu, nhớ lại việc Đường Tự mang đến tài vận đặc biệt cho mọi người, không nhịn được mà xoa đầu cậu, cười nói: "Không lẽ em thật sự là mèo chiêu tài hóa thành tinh?"
"Anh mới là mèo chiêu tài hóa thành tinh!" Đường Tự lập tức phản ứng, bật người đẩy Bùi Hành Vũ xuống giường, làm bộ dạng như hổ vồ mồi: "Ta là đại não rìu!"
"Gào ô ~"
"Đại não rìu, biết chưa?"