Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 129: Hoàn thành





Editor: ChieuNinh_dd.
Xây nhà ở nông thôn là thấy thường xuyên nhất, trong nhà mình Liễu Thư cũng từng làm qua, hiện tại ấn tượng vẫn còn sâu, nhưng rốt cuộc không phải nhân sĩ chuyên nghiệp nên cũng có chút cần đi mò mẫm. Cũng may mấy bước cất nhà cô cũng rất hiểu biết, cho nên căn nhà vẫn được tiến hành đâu vào đấy. Nhìn căn nhà biến hóa từng ngày, sẽ nhanh chóng hoàn thành, đó là một loại kích động mạnh mẽ khỏi phải nói.
Sau khi làm xong nền móng chính là kiến trúc chỉnh thể, dùng bùn nhão xây chồng lên từng khối. Toàn bộ chúng thú nhân hóa thân làm thợ nông dân đúng là ngượng tay, với bọn họ mà nói đi qua cả một ngày có thể gặp được hình người là không tệ rồi. Liễu Thư cũng rất băn khoăn, tuy nói thức ăn bộ lạc bao hết, nhưng mà cô không thể không làm gì. Vì thế mượn mấy cái nồi đá, mỗi ngày làm cơm tập thể. Dù sao trừ bỏ chỉ điểm ngay từ đầu, quả thực cũng chưa cần cô làm việc gì, không làm chút gì thì thật áy náy.
Lần trước dạy Kathy và Alice dùng gia vị nấu cơm như thế nào, không ngoài dự đoán của cô, hiện tại nhóm giống cái bộ lạc đều biết sử dụng thế nào. Nhưng có thể làm sao đi nữa, so ra thì cũng kém Liễu Thư là người sinh trưởng ở Thiên triều. Cho nên thời điểm khi các thú nhân lần đầu tiên ăn chung nồi thì vẫn khen không dứt miệng, không nói cái khác, chỉ vì bữa cơm này bọn họ cũng muốn cố gắng làm việc.
Cái gọi là mọi người nhặt củi lửa đốt cao, ở dưới sự nỗ lực không ngừng của mọi người, căn nhà cơ bản thành hình. Nhìn ngôi nhà trong trí nhớ của mình, ngay lúc đó tâm tình Liễu Thư thực phức tạp, cảm giác giống như là tìm được một nơi chốn dung thân. Allen không hiểu trong lòng cô nghĩ cái gì, nhưng không trở ngại hắn cao hứng, sau khi cất xong nhà cửa là hắn có thể đạt được mong muốn.
Ba phòng một sảnh thêm cái phòng bếp, trong mỗi phòng Liễu Thư đều yêu cầu phải mở ra một cửa sổ thông gió, trong phòng khách cũng có, như vậy là ánh sáng đủ rồi, bằng không u ám lại có khác gì sơn động đâu.
"Tiểu Thư làm nhiều cái lỗ như vậy để làm gì hả?" Kathy vẻ mặt khó hiểu, nhíu mi chỉ vào cửa sổ gỗ chiếu theo Liễu Thư nói mà làm, hỏi: "Mùa đông lạnh bao nhiêu nha, hơn nữa trời mưa xuống mà nói nước mưa cũng sẽ rớt vào, gió cũng sẽ rất lớn."
"Đây là phải có ánh sáng, thời điểm ban ngày ở bên trong cũng sẽ không cảm giác được tối tăm. Nhưng mà cậu yên tâm, mình làm cửa nhỏ cửa sổ, mấy ngày mùa đông gió tuyết, mùa hè mưa rơi mình đều sẽ đóng lại thật nghiêm kín thì sẽ không có việc gì." Không có thủy tinh chỉ có thể lui mà cầu tiếp theo, nhưng mà như vậy cũng rất tốt không phải sao.
Liễu Thư giải thích xong, Kathy ngẫm lại cũng hiểu được có lý, liền miễn cưỡng đồng ý. Sau đó lại bắt đầu hưng trí bừng bừng vây quanh ngôi nhà mới xây được một nửa xem ra nhìn lại, tưởng tượng về sau ngôi nhà của mình sẽ là bộ dạng thế nào. Cuối cùng cô quyết định cũng muốn cất một cái giống như của Liễu Thư.

Bộ phận chủ chốt của căn nhà xây xong thì sau đó chính là vấn đề sàn nhà, trong phòng cần lấp đất nện chặt lại, đối với cái này rất nhiều người cũng không hiểu, thời điểm tộc trưởng tiến đến xem thì hỏi: "Vì sao còn muốn lấp đất đây?"
"Sau khi lấp đất, lại đắp bọn nó thật dày, nơi này sẽ không dán sát mặt đất, con còn muốn trải đá phiến ở trên mặt, kề sát mặt đất mà nói sẽ làm trong phòng rất ẩm ướt." Liễu Thư tận lực dùng hiểu biết của mình giải thích, kỳ thực trước kia thời điểm thấy người khác cất nhà cũng nghi hoặc qua, cũng được giải thích thế này.
Lấp đất ở trong phòng rất dễ dàng, đào bới đất ở ngoài bộ lạc, đào đất cơ bản đều bùn nhão, chỉ có thể đi bên ngoài đào, sau đó giỏ dùng mây một giỏ lại một giỏ vác trở về, trong giỏ mây lót da thú lên, không có rơi đất xuống dưới. Những thứ này cũng không đơn giản, nếu không phải các thú nhân lực lượng cường đại, thì lượng công việc đó cũng rất mệt mỏi người, đặt ở hiện đại đều là máy móc làm. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh
Công cụ đập nện không có máy móc thì dùng chùy thay thế, chùy là từ trong rừng đốn củi được thớt đại thụ buộc lên một cọc gỗ, đồng thời thú nhân trực tiếp bắt đầu. Nghe tiếng vang một tiếng lại một tiếng đó, mặt đất bị nện đều cảm giác được chấn động, làm cho Liễu Thư cũng không khỏi lau mồ hôi, thật hung tàn.
Như thế qua nửa tháng, căn nhà cơ bản thành hình, tốc độ này rất nhanh, Liễu Thư cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng mà ngẫm lại cũng có thể lý giải. Thú nhân nhân thú hai loại biến hóa, cung cấp tiện lợi rất lớn, có tốc độ này cũng là đương nhiên, còn lại chính là lợp nóc nhà và lót đá lên mặt đất.
Liễu Thư vốn chính là muốn làm một căn nhà, mà khi sau khi căn nhà cất xong, cô muốn nhà lầu, nhưng nhìn các thú nhân mỗi ngày cũng mệt mỏi quá mức, thực lương tâm phát hiện không có nói ra yêu cầu này, nhưng mà cũng không chết tâm. Cô dự định giữ lại, về sau cuộc sống an ổn, thì xây nhà lầu. Cho nên tại thời điểm làm nóc nhà, ở trên thì để một tầng cây gỗ tròn, xà nhà thì gác lên cây gỗ tròn đó, cứ như vậy liền hình thành giống như tiểu lầu các, chờ mai này có thời gian thì cất trên mặt cao lên, trực tiếp thành nhà lầu.
Xà nhà cũng làm khó đến Liễu Thư, xây nhà tới nay vẫn đều rất vững vàng thuận lợi, nhưng mà dựng xà nhà thì cần cái đinh, dùng cái khác cô không quá an tâm. Cuối cùng vẫn là dùng tới lồi lõm (凹凸). Vì thế các thú nhân lại hóa thân thợ mộc, tốn thời gian cả một ngày giải quyết xong vấn đề xà nhà. Thời điểm bắt xà nhà một chút vấn đề cũng không có, mấy thú nhân biến hóa khiêng xà nhà trực tiếp bay lên dựng xong, không tốn chút sức nào. Kế tiếp chính là cố định xà nhà, chỉnh chỉnh tề tề trải lên cỏ tranh đã sớm chuẩn bị tốt.
Xà nhà cũng đã dựng xong, cuối cùng chỉ là một ít vấn đề nhỏ, ở Thiên triều có thói quen thượng lương (lên xà nhà, lúc này thường mở tiệc ăn mừng), nhưng Liễu Thư cảm thấy căn nhà còn chưa có hoàn thành trước hết không đề cập tới. Huống chi cả tộc trưởng và Vu y đều nói, đợi căn nhà này một khi cất xong thì cô và Allen khế ước, đến lúc đó trong bộ lạc sẽ cử hành hội lửa trại, đến lúc đó chúc mừng cũng không vội.
Từ lúc nhận được đáp án của Liễu Thư, cả người Allen đều hưng phấn, cất nhà ở ai cũng không ra sức bằng hắn, dáng vẻ ước gì nháy mắt nháy mắt thì căn nhà đã xây xong. Mấy tên bạn xấu Abby Ngải Đạt nhìn đều rất hâm mộ, đoạn thời gian trước Đạt Nhĩ chuẩn bị khế ước lúc này cười cười ngốc ngốc: "Tớ cảm thấy tớ cũng có thể xây nhà xong thì lại khế ước, nhưng cũng đã quyết định trước hết khế ước xong rồi lại cất nhà."

"Đúng đúng đúng, tớ cũng muốn có nhà rồi khế ước." Những ngày đó Kathy có thời gian thì giúp Liễu Thư nấu cơm vẻ mặt nặng nề gật đầu, một bên Alice còn phụ họa.
Liễu Thư cảm thấy không nói gì, cô là người Thiên triều, có một loại tình kết, thấy rằng không có chỗ ở ổn định, cuộc sống sẽ rất bất an, nhưng mà cũng không muốn truyền cái ý tưởng này cho thú nhân. Ngẫm lại về sau nhóm giống cái đều giống nhau, bộ dạng không có nhà thì tôi sẽ không gả, nhất thời trầm mặc. Vì sao nhớ tới tình huống đó thì chính là thật 囧 nha!
"Tiểu Thư, cậu lại đi trước bọn mình rồi." Kathy vẻ mặt đau khổ chu miệng: "Mình vốn đang muốn vượt trước, nhưng mà hiện tại thay đổi chủ ý, muốn có nhà."
"Không sao cả, không phải còn có mình sao." Alice an ủi bạn tốt, Kathy nhìn xem còn có một "Đồng bệnh tương liên", gắng gượng gật gật đầu, xem như được cảm giác cân bằng.
Cuối cùng kết thúc công trình chính là lót đá phiến, mặt đất bùn đất không nói chịu bẩn, chỉ là đen tuyền nhìn khó coi không nói, về sau hở một tí thì đầy tro bụi, chuyện lót đá phiến nhất định phải hoàn thành. Trừ bỏ lót đá phiến ra còn có bếp lò phòng bếp, nếu phòng bếp cũng đã có, bếp lò cũng phải có, cô cũng không muốn luôn nấu cơm ở trên bếp nhỏ đắp trên lò sưởi.
Hình thức bếp lò đối với thú nhân mà nói đều rất kỳ quái, còn có cái ống khói gì đó, có thể không hiếu kỳ sao, đây rốt cuộc là dùng làm gì.
Cảm thấy thật sâu rằng về sau thú nhân nấu cơm chỉ sợ công lực sẽ không quá lớn, vì thế Liễu Thư riêng gọi đại bộ phận giống cái tới, nói ra tác dụng của bếp lò. Cô yêu cầu bếp lò là phân rõ lớn nhỏ cỡ hai cái nồi, hai cái nồi có thể thay đổi dùng, cũng là vì phòng làm vài món thức ăn không đủ nồi dùng.
Hiển nhiên nhóm giống cái đối với cái này cảm thấy rất hứng thú, lúc này liền hỏi lên, có người trực tiếp lưu loát nói, dùng bếp nhỏ ở nhà nấu cơm cong lưng đã sớm mệt mỏi, cái bếp lò ngang thắt lưng này thật sự là suy nghĩ trong mộng. Lại nhìn nhìn căn nhà của Liễu Thư đã xây gần hoàn chỉnh, thật sâu cảm thấy cất nhà là nhất định phải làm. Sau khi trở về thì nhất định thủ thỉ vào tai thú nhân nhà mình một chút, về sau nhất định phải cất nhà. Các thú nhân chỉ có thể khổ ha ha gật đầu, cam đoan nhất định nhất định.
Đối với mấy cái này Liễu Thư khẳng định là không biết, đợi căn nhà đá phiến, bếp lò phòng bếp và toàn bộ trải tốt dựng xong, thì căn nhà hết thảy đều đã hoàn thành, còn lại duy nhất chính là chuyển nhà. Vào ngày hoàn toàn làm xong, khi cô nói khẳng định hoàn thành rồi, thì người được tộc trưởng phân đến cất nhà, người tự nguyện đến hỗ trợ, ví dụ như mấy người chú Buck, còn có Đạt Nhĩ Abby và tất cả thú nhân, bao gồm nhóm giống cái đều ném toàn bộ thứ có thể ném trên tay mình lên thiên không, tiếng hoan hô không dứt bên tai. Cô có thể sâu sắc cảm giác được nội tâm bọn họ có bao nhiêu hưng phấn kích động, còn có một loại cảm xúc không thể nói nên lời, hoặc nói là cảm động đi.

"Allen..." Nhìn ôm thú nhân thắt lưng mình, Liễu Thư nhe răng cười với hắn.
"Tiểu Thư..." Ánh mắt Allen rất dịu dàng, từ đầu tới giờ ánh mắt hắn vẫn nhìn Liễu Thư.
"Ừ." Muốn nhìn một chút thú nhân sẽ nói cái gì.
"Chúng ta có thể khế ước rồi." Cao hứng cũng đã hô lên rồi.
"..." Đây là có bao nhiêu chấp nhất hả, cô yên lặng hắc tuyến.
"Vẫn không vội..." Nhịn không được, Liễu Thư hắt cho Allen một chậu nước lạnh. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
"Vì... Vì sao?" Tâm đều lạnh, rõ ràng chờ mong nhất... Nhưng mà...
Thấy bộ dáng thú nhân đó cũng sắp phát khóc, Liễu Thư vừa bực mình vừa buồn cười, cuối cùng trực tiếp vui vẻ, bắt đầu nhu nhu cái đầu lông xù của thú nhân, rồi trực tiếp tàn bạo vò lên: "Anh nghĩ đi đâu vậy hả, không phải em không muốn khế ước, mà là nhà của chúng ta vừa cất xong, còn chưa có chuyển nhà kìa, em nghĩ muốn thời điểm tân hôn thì ở nhà mới." Ở hiện đại, kết hôn còn phải trang hoàng nữa.
"Phải chuyển nhà xong, còn giường đất gì đó đều phải dựng, hơn nữa hiện tại chúng ta khế ước cũng không được, Đạt Nhĩ và Laura qua vài ngày thì phải làm, chúng ta cũng không thể trực tiếp chen ngang." Thật sự là ăn trọn con hàng này, được rồi, Liễu Thư sẽ không thừa nhận mình nhìn bộ dạng kia của Allen, thì cô đau lòng.
"Thì ra là như vậy à, được được được, theo ý em, hiện tại chúng ta liền chuyển nhà, anh sẽ đắp tốt giường đất." Một giây đầy máu sống lại, giống như vẻ mặt cầu xin đó không phải hắn, thật sự làm cho người ta dở khóc dở cười. Nhưng nhìn bộ dạng ngốc ngốc đó của hắn, thế nào cũng không đành lòng nói cái gì nữa.

Chuyển nhà, trong sơn động trước đó cũng không có gì, nhưng mà qua nhiều ngày như thế, cũng không thiếu đồ này nọ, da thú, quần áo, nồi bát muôi bồn v.v…, còn có đều là thịt muối Liễu Thư làm. Nếu thực sự dựa vào hai người Liễu Thư cũng bận rộn một hồi, may có mấy người Kathy Alice Eva đều không ngại cực khổ đến hỗ trợ, cũng làm cho bọn họ giảm bớt không ít gánh nặng.
Đắp giường đất thì rất dễ, có tài liệu xây nhà còn đó, mấy người Oman Ngải Đạt Abby Carmen đều đi lên hỗ trợ, không đến ba ngày thì toàn bộ hoàn thành. Trong phòng cũng sửa sang lại tốt lắm, tân gia là trực tiếp vào ở, ba phòng một sảnh căn phòng lớn, Liễu Thư mang theo nhóm bạn bè chuyển động ở các gian phòng, nói ra mai này an bài thế nào.
"Ba gian phòng ở, nhà của mình còn phải rất lâu đây, cho mình ở một gian đi." Kathy đỏ mắt nhìn phòng ở đẹp, cả mặt hâm mộ.
"Cậu cũng đừng suy nghĩ, Tiểu Thư và Allen sắp khế ước rồi." Khế ước bạn lữ làm sao có thể sẽ cho những người khác ở vào không gian của mình làm chủ, Alice không chút do dự đả kích nói.
"Cậu cũng không thể nói chút dễ nghe sao, có phải hay không Tiểu Lỗ Cách." Kathy bị đả kích đến trực tiếp tìm tới Tiểu Lỗ Cách an ủi.
"Nhà thật tốt, mình cũng muốn rất nhiều gian phòng, về sau Tiểu Lỗ Cách trưởng thành, cũng sẽ có chính gian phòng của mình." Eva híp mắt nói.
Kỳ thực rất nhiều gia đình thú nhân thực sự xấu hổ, tiểu ấu tể thời điểm còn nhỏ thì dễ nói, nhưng mà lớn lên bảy tám tuổi, đều hiểu biết. Ở trong một gian sơn động, thời điểm cuộc sống vợ chồng hằng ngày cũng không xấu hổ sao. Liễu Thư thực hoài nghi, mọi người thích căn nhà như vậy, có phải là vì điểm này hay không, ặc, được rồi, cô thì nghĩ như vậy.
"Tiểu Thư, cậu nhiều gian phòng như vậy là chuẩn bị làm gì?" Alice hỏi.
"Ừ, gian lớn nhất đó là phòng ngủ chính của mình và Allen, về sau chỉ hai bọn mình ở, còn có hai gian, một gian cấp cho tiểu hài tử mai này ở, một gian còn lại trước hết làm nhà kho, để chút tạp vật đồ dùng." Ngẫm lại không khác gì mấy, liền gật gật đầu: "Cứ quyết định như vậy." Cô ngẫm lại cuộc sống về sau thì cảm thấy mỹ mãn.
Hết chương 33_Q2.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.