Vương Mệnh

Chương 352: Thám Hiểm Địa Hạ Thế Giới 3






Lại nói, khi hai phe cự long cắn xé, cào cấu nhau kịch liệt, Giang Phong ở bên ngoài vừa xem vừa thầm suy tính, để làm sao có thể hưởng lợi cao nhất.
Hiện tại có 3 hướng chọn lựa : viện trợ phe hắc long tộc tấn công phe liên hợp long tộc, viện trợ phe liên hợp long tộc tấn công phe hắc long tộc, hoặc chờ cả hai phe lưỡng bại câu thương mới đứng ra làm ngư ông đắc lợi.
Giang Phong cùng bọn Giang Thạch Khê bàn bạc.
Ngô Bang là mưu sĩ, thiện trường bàn mưu tính kế, nên góp ý :
- Đại nhân.
Mỗi phe đều thờ phụng một vị thần linh.
Chưa biết thực lực của các vị thần linh đó thế nào.
Nhưng chúng ta không nên vì chút lợi ích mà đắc tội cả hai phe cùng lúc.
Giang Phong hỏi :
- Ý ngươi là chúng ta nên giúp phe này đối phó phe kia ?
Ngô Bang nói :
- Vâng ạ.
Chúng ta chỉ nên giúp một phe đối phó phe còn lại.
Không nên đắc tội cùng lúc cả hai phe.
Giang Phong hỏi :
- Vậy nên giúp phe nào ?
Ngô Bang nói :
- Đại nhân.
Nơi đây là Địa hạ thế giới, có thể xem là địa bàn của hắc ám thế lực.
Chúng ta không nên đắc tội với hắc ám thế lực, vậy nên giúp phe hắc long tộc.
Hơn nữa, phe hắc long tộc đang yếu thế.
Chúng ta cứu mạng bọn chúng, tất sẽ được mang ơn.

Giang Phong khẽ gật đầu.
‘Cẩm thượng thêm hoa’ sao bằng ‘tuyết trung tống thán’.
Ngoài ra, phe liên hợp long tộc có đến 30 đầu cự long, giải quyết bọn chúng, chiến lợi phẩm sẽ khả quan hơn.
Thế là phương hướng đã có, Giang Phong liền phân phối nhiệm vụ cho từng người.
Trận chiến bên dưới đã đến hồi tàn cục.
14 đầu cự long phe liên hợp long tộc hoàn toàn áp chế 9 đầu hắc long, và bắt đầu trêu tức đối thủ.
Đầu kim long thủ lĩnh hắc hắc cười nói :
- Daniel.
Đầu hàng đi.
Chỉ cần ngươi chịu tín phụng Long thần, chúng ta sẽ tha mạng cho ngươi.
Hắc long tộc trưởng bị Kim long thủ lĩnh dùng thân hình khổng lồ đè lên người, không đứng lên được, chỉ có thể phát ra ánh mắt tóe lửa đầy phẫn nộ, gầm lên :
- Đừng mơ mộng hão huyền.
Vì Long mẫu, hắc long tộc thà chết không từ.
Kim long thủ lĩnh hừ lạnh một tiếng, nói :
- Ngươi muốn chết.
Ta lại không cho ngươi chết ngay.
Ta sẽ từ từ hành hạ ngươi, rút gân lóc xương ngươi, để ngươi khốn khổ, sống không yên mà chết cũng không được.
Hắc hắc hắc.
Giang Phong nghe nói vậy, quyết định xuất trường.
Phe hắc long tộc đã hầu như thất bại, nếu chậm trễ chút nữa, có khi chẳng còn đầu hắc long nào để mà cứu.
Ngay tức khắc, Giang Thạch Khê hiện thân giữa không trung, trịnh trọng nói :
- Hiền giả bảo rằng : không có ác tất không có thiện, không có hắc ám tất không có quang minh, thiện với ác cộng tồn, quang minh và hắc ám đồng tại.
Tiếp đó, Ngô Bang cũng xuất hiện giữa không trung, thần thái trang nghiêm, nói tiếp :
- Hiền giả bảo rằng : trong quang minh vẫn có ác, trong hắc ám vẫn có thiện, thiện ác cộng tồn trong mỗi sinh linh.
Sự xuất hiện của hai người bọn họ khiến chúng cự long đều giật mình nhìn lên.
Nhân lúc đó, Lưu An và Tôn Chấn xông ra, tay đấm chân đá, chỉ trong chốc lát đã khống chế được cả 14 đầu cự long thuộc phe liên hợp long tộc.
Hai vị trung vị thần hợp lực công kích 3 đầu hạ vị thần cự long và 11 đầu bán thần cự long đang thọ thương trầm trọng, lại phân tâm, nên đã giải quyết rất dễ dàng.
Cả hai động thủ rất nặng, khiến 14 đầu cự long đều hôn mê bất tỉnh.
Chúng hắc long thấy sự biến bất ngờ, đều rất kinh hãi.
Hắc long tộc trưởng Daniel run giọng hỏi :
- Chư vị … chư vị đại nhân …
Giang Thạch Khê nghiêm giọng nói :
- Hiền giả bảo rằng : kẻ dũng cảm đáng được biểu dương, bọn xấu xa cần nên trừng trị.
Đến lúc này, Giang Phong bế Long nhi ung dung bước ra.
Long nhi cũng hứng khởi nói :
- Phụ vương bảo rằng : hắc long tộc dũng cảm gan dạ, đáng được ngợi khen.
Giang Phong khẽ cười, hỏi hắc long tộc trưởng :
- Các ngươi không sao cả chứ ?
Long tộc vốn kiêu ngạo, nhưng cũng phải tùy lúc tùy nơi.
Và có kiêu ngạo thì cũng chỉ có thể kiêu ngạo với các hạ đẳng chủng tộc, chứ chẳng khi nào dám kiêu ngạo khi diện đối thần tộc.
Hắc long tộc trưởng gắng gượng nhổm dậy, cung kính nói :
- Đa tạ Đại nhân đã viện trợ.
Chúng ta chỉ thọ thương chút thôi, dưỡng thương ít lâu là sẽ hồi phục.
Giang Phong khẽ gật đầu.

Long tộc sinh mạng lực cường hãn, chỉ cần còn chút hơi thở là đều có thể tự thân khôi phục, đương nhiên thời gian tịnh dưỡng nhiều hay ít còn phải tùy thuộc vào tình trạng thương thế.
Rất hiếm khi có đầu cự long nào vì thọ thương quá nặng, không thể chữa trị được mà tử vong, trúng độc trừ ra.
Liền đó, chúng hắc long lo cứu chữa thương binh, đưa những đầu hắc long nào thọ thương quá nặng, không thể hành động được về hang của chúng.
Bọn Giang Thạch Khê cũng lo thu thập những đầu cự long thuộc phe liên hợp long tộc về một bên, xem đó là chiến lợi phẩm.
Cứu chữa thương binh xong, hắc long tộc trưởng lại suất lĩnh mấy đầu hắc long vẫn còn hành động được ra tạ ơn Giang Phong lần nữa.
Hôm nay nếu không có bọn Giang Phong xuất thủ viện trợ, hắc long tộc có khi đã bị diệt tộc rồi, hoặc sẽ như đầu kim long thủ lĩnh từng nói : sống không yên, chết không được, khi đó càng thê thảm hơn.
Long tộc vốn kiêu ngạo, cho nên bình thường không muốn mang ơn ai, nhưng một khi đã thọ ơn là phải tìm cách báo đáp, đó là tôn nghiêm của long tộc.
Có điều bọn Giang Phong lợi hại quá, chúng hắc long cũng chẳng biết phải báo đáp thế nào.
Giang Phong chỉ khẽ cười không nói gì.
Long nhi lại ngẫm nghĩ giây lát, rồi nói :
- Chư vị có thứ đồ chơi nào mà không thích chơi nữa, có thể cho Long nhi ít thứ để chơi.
Chúng hắc long nhìn nhau, rồi chia nhau đi về hang.
Sau một lúc, cả bọn mang ra mấy chục món đồ hình dáng đều bình thường, hoặc màu sắc ám đen.
Long tộc thích thu tập bảo vật, nhưng chỉ là những thứ lấp lánh sáng ngời.
Những thứ ám đen bình thường thế này, đối với bọn họ không có giá trị trân tàng, sẵn mang ra tặng cho Long nhi làm đồ chơi.
Long nhi thì không quan trọng đồ chơi có lấp lánh sáng ngời hay không, miễn lạ là được.
Thấy có nhiều đồ chơi như vậy, Long nhi hứng khởi lấy từ Không gian giới chỉ ra 3 sợi dây chuyền, có mặt dây là viên tinh thể Thần lực kết tinh lấp lánh, tặng lại cho hắc long tộc, rồi nói :
- Mặt dây chuyền này là Thần lực kết tinh, khi cần có thể dùng để bổ sung Thần lực.
Thứ này vừa đẹp vừa thực dụng đó.
Thần lực kết tinh dùng để bổ sung Thần lực, khi chiến đấu có thể là sinh mạng thứ hai, có thể chuyển bại thành thắng.
Hắc long tộc trưởng thấy bảo vật vừa lấp lánh, vừa thực dụng như thế, lập tức vơ lấy cất ngay.
Có điều, khi thấy chúng hắc long trợn mắt nhìn mình, hắc long tộc trưởng đành miễn cưỡng để lại một sợi cho cả bọn chia nhau, và đương nhiên nó trở thành tài sản của đầu hắc long hạ vị thần còn lại.
Thu thập xong số tặng phẩm của hắc long tộc, bọn Giang Phong chuyển sự chú ý đến số cự long của liên hợp long tộc.
Lúc này, cả bọn đã tỉnh hồn, nhưng do bọn Lưu An, Tôn Chấn hạ thủ quá nặng, cốt cách phần lớn bị gãy, khó lòng hồi phục ngay được, nên tạm thời cử động khó khăn.

Giang Phong nhìn cả bọn, cau mày hỏi :
- Nên xử lý bọn chúng thế nào đây ?
Đầu kim long thủ lĩnh trợn mắt nhìn Giang Phong, gân cổ gào lên :
- Các ngươi tốt nhất nên thả chúng ta ra, nếu không Long thần Đại nhân sẽ không tha cho các ngươi.
Giang Phong khẽ hừ lạnh, nói :
- Nếu Long thần của các ngươi dám phát động thần chiến, ta sẵn sàng ứng chiến.
Thái độ của bọn chúng khiến cho Giang Phong chẳng có chút hảo cảm nào.
Giang Phong ghét nhất những kẻ hách dịch như thế, cả nhân loại và yêu tộc mà hách dịch đều đáng ghét.
Long tộc chẳng qua cũng chỉ là một chủng loại của yêu tộc mà thôi.
Giang Phong còn sát tử yêu tộc (hải tộc) lấy nội đan luyện chế Thần lực kết tinh, nên đâu sợ gì yêu tộc.
Nghĩ đến chuyện bị kim long thủ lĩnh hạ nhục khi nãy, hắc long tộc trưởng muốn trả đũa liền góp ý :
- Đại nhân.
Hay là bắt bọn chúng làm tọa kỵ.
Kim long thủ lĩnh nghe nói cả kinh, gầm lên :
- Long tộc thân phận cao quý, chẳng bao giờ chịu làm tọa kỵ cho ai.
Giang Phong khẽ cười nhạt, nói :
- Xem ra bọn chúng cũng khá cứng đầu đấy chứ.
Ngô Bang góp ý :
- Đại nhân.
Bọn chúng cứng đầu như thế, để lại cũng chẳng làm gì.
Nghe nói long tộc toàn thân đều là bảo bối.
Chúng ta hãy lột da, rút gân, hút máu, lóc xương, xẻ thịt, móc mắt, … Tóm lại mổ xẻ lấy hết những gì có thể sử dụng được.
Còn linh hồn bọn chúng, cũng là một tài liệu tốt để luyện chế vong linh.
Nghe họ Ngô nói thế, chúng cự long, kể cả hắc long tộc, đều lạnh xương sống.
Đành rằng không ít đồ long dũng sĩ cũng từng lột da lóc xương cự long, nhưng đâu có đến mức như vậy.
Tàn bạo ! So với ma vương càng đáng sợ hơn.
Chúng cự long đều chuyển ánh mắt đi nơi khác, không dám đối diện ‘đại ma vương’ kia nữa.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.