Vương Mệnh

Chương 347: Phục Kích Đại Đội Sơn Tặc






Văn Đức lĩnh địa.
Nhờ học được Luyện đan thuật, nhờ có Thần lực kết tinh, Giang Phong không còn lâm vào cảnh thiếu Nguyên lực, không thể kiến thiết lĩnh địa được.
Đến lúc này, lĩnh địa đã có quy mô gấp 3, 4 lần khi trước.
Dân số 276 người.
Quân đội gồm 5 đội lục quân và 6 đội thủy quân (nguyên là thủy tặc).
Hiện tại lĩnh địa có 3 vị trung vị thần, ngoài Giang Thạch Khê (mới tiến giai), còn có 2 gã thủy tặc thủ lĩnh mới đầu hàng là Lưu An, Tôn Chấn.
Quân đội đã có 2/3 là hạ vị thần, chỉ còn lại 1/3 là chưa kịp tiến giai, Giang Phong đã ra lệnh phải khẩn trương luyện cấp.
Lĩnh địa giờ đây đã đủ điều kiện thăng cấp.
Nhưng Giang Phong chưa vội, trước đó còn cùng Long nhi dẫn 1 đội thần binh đi một vòng tuần thị lĩnh địa.
Tuần thị là một trong những công việc quan trọng mà lĩnh chủ cần làm.
Lĩnh chủ tuần thị lĩnh địa, giúp ích cho việc ổn định dân tâm, tăng gia sĩ khí.
Còn thần binh tuần tra có lợi cho việc duy trì trị an, đề phòng bị phá hoại.
Trước khi thăng cấp, Giang Phong muốn mãn ý độ của cư dân tăng thêm chút ít nữa.
Dù rằng cư dân chưa từng bị đói, cuộc sống no đủ bình yên, mãn ý độ của lĩnh địa trước giờ vẫn tương đối cao.
Tuần thị xong, Giang Phong vào trong Cung điện, điểm vào chức năng thăng cấp lĩnh địa.
Sau đó là nghe hệ thống thông báo :
- Đinh.
Chúc mừng Thiếu Quân, Văn Đức lĩnh địa đủ điều kiện thăng cấp lên cấp độ 4.
Xin hỏi có chấp thuận thăng cấp hay không ?
- Chấp thuận.
- Đinh.
Xin lựa chọn hình thức thăng cấp.
1) Tiểu quy mô thăng cấp : tiêu hao 200 lương thực.

2) Đại quy mô thăng cấp : tiêu hao 500 lương thực, 200 linh mộc, 200 linh thạch, 30 hạ phẩm ngọc thạch.
- Đại quy mô thăng cấp.
- Đinh.
Lĩnh địa bắt đầu thăng cấp.
Thời gian thăng cấp lĩnh địa lần này là 24 giờ.
Cũng như những lần trước, chỉ đành chờ đợi thôi.
Lần thăng cấp này đã làm cho lượng dự trữ linh mộc, linh thạch của lĩnh địa tiêu hao gần hết.
Giang Phong đành phải phái thôn dân ưu tiên khai thác 2 loại tài nguyên đó.
Trong lúc chờ đợi, Giang Phong suất lĩnh 2 đội thần binh rời lĩnh địa đi sang vùng đồi núi ở phía đông luyện cấp, thuận tiện xem có thần thú nào có nội đan hay không để thu thập làm nguyên liệu luyện đan.
Hiện tại Giang Phong cần thăng cấp và thu thập nội đan.
Thăng cấp để tiến giai lên thượng vị thần.
Thu thập nội đan để luyện chế Thần lực kết tinh.
Cả bọn Giang Thạch Khê cũng được lệnh chú ý thu thập nội đan về cho Giang Phong.
Chỉ đáng tiếc số thần thú có được nội đan không nhiều, 10 phần chưa được 1.
Cũng đồng thời, bọn họ còn được lệnh chú ý động tĩnh của trại sơn tặc.
Giang Phong định sau khi thăng cấp xong, sẽ tìm cơ hội thích hợp giải quyết trại sơn tặc để chính thức thống nhất cả hòn đảo này.
Ở phía đông lĩnh địa, ngoài trại sơn tặc còn có Triều Dương thôn.
Nhưng chỉ cần giải quyết xong trại sơn tặc thì việc thu phục Triều Dương thôn không khó khăn gì.
Riêng Mãnh Ngưu bộ lạc hiện tại cùng với lĩnh địa ở vào trạng thái bán liên minh, 20 ngưu ma nhân vẫn ở lại lĩnh địa làm việc cho Giang Phong.
Sáng hôm sau, khi lĩnh địa đã thăng cấp gần xong, Giang Phong đang ở trong Cung điện suy tính xem sau khi thăng cấp rồi thì sẽ làm những gì, kiến thiết những gì, đột nhiên Giang Thạch Khê hối hả chạy vào báo :
- Đại nhân.
Bọn sơn tặc hạ sơn rồi.

Bọn chúng dốc toàn lực xuất binh, chắc chắn đến xâm phạm lĩnh địa của chúng ta.
Giang Phong cả kinh.
Chẳng lẽ bọn sơn tặc đến tấn công để ngăn cản lĩnh địa thăng cấp.
Đợi đến khi lĩnh địa thăng lên đến cấp độ 4, Binh doanh sẽ có thể thăng cấp, quân đội sẽ được hoàn thiện, thực lực của lĩnh địa sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Giang Phong cũng định đến lúc đó mới tấn công trại sơn tặc.
Nào ngờ lúc này bọn chúng đã dốc toàn lực hạ sơn.
Có lẽ bọn chúng định tiên hạ thủ vi cường chăng ?
Giang Phong lập tức lấy địa đồ ra xem, tuyển một địa điểm trọng yếu trên đường từ trại sơn tặc đến lĩnh địa, bảo :
- Dẫn quân đến đấy phục kích.
Tuyệt đối không để chiến tranh diễn ra trong lĩnh địa.
Giang Phong sợ chiến hỏa khiến cho quá trình thăng cấp gặp vấn đề.
Dù không biết chắc có ảnh hưởng hay không, nhưng cẩn thận vẫn hơn.
Cẩn tắc vô ưu mà.
Giang Thạch Khê cùng Lưu An, Tôn Chấn mỗi người suất lĩnh 3 đội thần binh đi trước.
Giang Phong và lão vu sư Chu Đức dẫn 1 đội thần binh còn lại theo sau.
Chỉ để lại 1 đội thần binh bảo vệ lĩnh địa.
Chúng ngưu ma nhân cũng theo Giang Phong tham chiến.
Bọn họ vẫn nhớ 10 đơn vị lương thực tưởng lệ.
Ngưu ma nhân vốn hiếu chiến.
Vừa được chiến đấu mà vừa được tưởng lệ lương thực thì còn gì bằng.
Địa điểm Giang Phong chọn chính là một con đường mòn nhỏ đi xuyên qua giữa hai ngọn đồi, tuy ngọn đồi không cao, nhưng ít ra cũng có chút ưu thế.

Hơn nữa, nơi đây địa thế cũng bình thường, không thể gọi là hiểm trở, bọn sơn tặc có thể sẽ không chú ý đến.
Giang Phong, Lưu An và lão vu sư Chu Đức mai phục ở một bên.
Giang Thạch Khê và Tôn Chấn mai phục ở phía bên kia.
Căn cứ tin tức hồi báo, bọn sơn tặc lần này huy động tất cả lâu la trên sơn trại, tổng cộng hơn 80 người, toàn bộ hạ sơn tác chiến.
Trận này phía Giang Phong có đến 115 người và 21 ngưu ma nhân, có trực tiếp chiến đấu cũng không sợ thua.
Nhưng Giang Phong vẫn chọn phương thức phục kích để giảm bớt phần nào thiệt hại.
Giang Phong là vậy.
Nếu như có thể dùng phương thức ít tốn công sức hơn để thành sự thì chẳng khi nào lại đi làm những chuyện dư thừa.
Có chính đại quang minh hay không cũng không quan trọng.
Người xưa vẫn nói : Binh bất yếm trá mà.
Cuối cùng cũng phát hiện được mục tiêu.
Bọn sơn tặc từ từ tiến tới, vừa đi vừa nói chuyện, xem ra chẳng có ý thức đề phòng gì hết.
Còn về kỷ luật.
Một trại sơn tặc nho nhỏ, không có cao nhân tọa trấn, nên chẳng có kỷ luật gì.
Sơn tặc lâu la không thể giống như quân đội sĩ binh.
Thấy bọn sơn tặc đã đi ngang qua, ba gã sơn tặc thủ lĩnh đã xuất hiện trước mắt, Giang Phong vận chuyển Nguyên lực, phóng ra một đạo ngũ lôi, mục tiêu là gã sơn tặc đại thủ lĩnh.
Đó cũng chính là hiệu lệnh.
Hơn trăm mũi tên đồng loạt phóng ra, rải xuống đầu bọn sơn tặc bên dưới.
Giang Thạch Khê xuất ngay đại chiêu :
- Vẫn thạch thiên giáng.
Lập tức hàng loạt thiên thạch từ trên cao rải xuống đầu bọn sơn tặc.
Hai gã Lưu An, Tôn Chấn và lão vu sư Chu Đức cũng xuất đại chiêu.
Mấy loạt công kích liên tục không ngừng khiến bọn sơn tặc thọ thương thảm trọng.
Giang Phong lại quát :
- Sát.
Lưu An, Tôn Chấn và Giang Thạch Khê dẫn quân xông xuống bên dưới.

Ba người họ chia nhau đón đánh ba gã sơn tặc thủ lĩnh.
Trung vị thần đối chiến trung vị thần.
Còn 9 đội thần binh 99 người vây đánh hơn 80 tên sơn tặc lâu la và sơn tặc đầu mục.
Ngưu ma nhân Lô Lô cũng dẫn chúng ngưu ma nhân xông xuống tham chiến.
Trên đồi chỉ còn lại Giang Phong, lão vu sư Chu Đức và 1 đội thần binh hộ vệ.
Bọn Giang Phong sử dụng cung tên, pháp thuật, vu thuật hỗ trợ cho những người đang chiến đấu ở bên dưới.
Bên dưới chiến trường, nổi bật nhất là chúng ngưu ma nhân.
Bọn họ sức lực mạnh mẽ, tràn qua đến đâu là bọn sơn tặc lâu la ngã nghiêng đến đó, nhanh chóng bị chúng thần binh trói lại.
Ngưu ma nhân Lô Lô thấy bọn sơn tặc lâu la yếu quá, đánh không đã tay, nhìn thấy phía ba gã sơn tặc thủ lĩnh đang chiến đấu tưng bừng, liền chỉ về phía đó, quát :
- Mãnh Ngưu xung phong.
Liền đó, 21 ngưu ma nhân dẫm đạp mặt đất, vận lực xông tới.
Phía trước mặt dù là thần binh hay sơn tặc lâu la đều bị hất bay sang bên.
Giang Phong nhìn thấy vậy, chỉ khẽ lắc đầu.
Ngưu ma nhân chiến đấu, xưa nay không hề có kỷ luật.
Trong ba trận chiến với ba gã sơn tặc thủ lĩnh, Giang Thạch Khê chỉ đứng từ xa phóng pháp thuật đối công với một gã sơn tặc thủ lĩnh có dáng vẻ văn sĩ.
Cả hai đều không phải chiến sĩ, nên không vác đao múa kiếm trực diện chiến đấu.
Ngưu ma nhân Lô Lô thấy thế, hùng hổ xông thẳng đến đó.
Cự hình Đại đao chém xuống, sơn tặc văn sĩ không kịp chống đỡ, ngã lăn ra.
Chúng ngưu ma nhân lại vung mộc côn bổ xuống.
Sau đó mặc kệ gã ta thế nào, cả bọn lại chia thành hai nhóm, xông thẳng vào hai trận chiến còn lại.
Lúc này, trận chiến giữa chúng thần binh và bọn sơn tặc lâu la đã kết thúc.
Từ khi chúng ngưu ma nhân xung trận, bọn sơn tặc lâu la bị bắt mất một phần thì ưu thế nghiêng hẳn về chúng thần binh.
Giang Phong trực tiếp chỉ huy chúng thần binh tập trung lực lượng đánh ngã, trọng thương toàn bộ bọn sơn tặc lâu la, sau đó trói lại, bắt làm tù binh.
Bọn sơn tặc lâu la chỉ có hơn 20 tên tử trận, cũng được Giang Phong cho thu gom thi thể lại một chỗ, chờ bọn chúng hồi sinh sẽ xử lý.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.