Vương Mệnh

Chương 238: Thúy Vi Đảo Tầm Bảo






Lại nói, lão Thúy Vi Tử bị Giang Phong vặn hỏi, nghẹn cả lời không biết hồi đáp thế nào cho phải.
Lão ẩn cư ở đây đúng là có bí mật, nhưng bí mật đó đâu thể nào tùy tiện nói ra được.
Tiến thoái lưỡng nan a.
Giang Phong thấy thái độ của lão như vậy, biết ngay là có vấn đề, đưa mắt ra hiệu cho Thạch Khê Thủ Hộ Thần.
Y theo Giang Phong cũng đã khá lâu, ít nhiều hiểu ý, liền trừng mắt nhìn Thúy Vi Tử, hắng giọng nói :
- Ngươi đừng hòng giở trò.
Ấn náu ở đây mưu đồ bất chính, tội bất khả dung thứ.
Ngươi đừng tưởng tìm cách trốn thoát là yên chuyện.
Bệ hạ đây không chỉ là Minh chủ của Nam phương chư quốc, mà còn là Thái Cổ chư thần đại ngôn nhân, chính giáo tối cao lĩnh tụ.
Ngươi hành sự bất chính, bệ hạ sẽ thông truyền khắp thiên hạ về tội hành của ngươi, để thiên hạ cùng truy sát.
Lão Thúy Vi Tử cả kinh thất sắc.
Nếu Giang Phong mà làm như vậy, đừng nói có giữ được bí mật ở đây cũng vô ích, chỉ e sau này lão ta khó mà yên ổn được.
Lão sầu mi khổ kiểm, hướng vào Giang Phong vái dài cầu khẩn :
- Bệ hạ thứ tội.
Thần ẩn cư ở đây không phải vì mưu đồ bất chính, mà chỉ vì muốn tầm bảo.
Bên dưới hòn đảo này có một bảo vật.
Giang Phong lộ vẻ hứng thú, hỏi :
- Bảo vật gì ? Ở đâu ?
Thúy Vi Tử nói :
- Hồi bẩm bệ hạ.
Bên dưới hòn đảo này có hang động ngầm, bên trong có một loại kỳ thảo, gọi là Thúy Vi Thảo.

Loại cỏ này thân cao ước khoảng hai gang tay, chỉ có 3 lá, 1 hoa.
Mỗi lá cỏ đều có tác dụng cải tử hoàn sinh, dù tử vong vì bất kỳ lý do gì cũng đều có thể cứu sống.
Còn hoa có 12 cánh, là một loại thần dược, mỗi cánh hoa khi phục dụng có thể tăng thêm cho chúng ta 60 năm đạo hạnh.
Giang Phong cau mày hỏi :
- Kỳ thảo chắc có thần vật bảo hộ.
Thúy Vi Tử nói :
- Bệ hạ anh minh.
Quả có thần vật bảo hộ.
Mấy trăm năm nay, thần đã vào đó vô số lần, nhưng đều không thể tiếp cận được bảo vật.
Giang Phong nói :
- Ta cùng nhị vị khanh gia hợp sức thử xem sao.
Nếu thu được kỳ thảo thì sẽ chia đều.
Thúy Vi Tử thấy cũng chỉ còn cách đó, đành phải đồng ý.
Giang Phong và Thạch Khê Thủ Hộ Thần hạ xuống mặt đất, rồi Thúy Vi Tử hướng dẫn bọn họ đi sâu vào trong đảo.
Thúy Vi Đảo cũng khá rộng, chu vi gần 5 dặm (2 kilômét), giữa đảo có một cái hố rộng gần 10 thước (4 mét), xem ra rất sâu, dưới đáy không biết có thứ gì.
Thúy Vi Tử chỉ xuống dưới nói :
- Bên dưới có một cái cửa động rất rộng, thông xuống hang động ngầm dưới lòng đất.
Bảo vật ở bên dưới.
Giang Phong cúi xuống nhìn, quả nhiên nhìn thấy một cửa động rất lớn rất tối, cách mặt đất ước chừng 10 thước.
Giang Phong quay sang hỏi Thúy Vi Tử :
- Thần vật bảo hộ kỳ thảo thuộc loại gì ?
Thúy Vi Tử nói :
- Hồi bẩm bệ hạ.
Bên dưới toàn là Thạch tượng quái.

Bảo hộ Thúy Vi Thảo chính là Thạch Tượng Thần, thực lực lợi hại hơn thần nhiều, có thể tương đương với vị đại nhân đây.
Giang Phong và Thạch Khê Thủ Hộ Thần bay xuống dưới đáy hố, đến trước cửa hang động.
Thúy Vi Tử cũng nhảy xuống theo.
Tuy lão không thể phi hành, nhưng với độ cao chỉ khoảng 10 thước thế này, nhảy lên nhảy xuống không thành vấn đề.
Ba người men theo hang động đi sâu vào trong.
Thông đạo khá rộng rãi, có ánh huỳnh quang soi sáng mờ mờ ảo ảo.
Thúy Vi Tử và Thạch Khê Thủ Hộ Thần đi trước mở đường, Giang Phong đi sau thống lĩnh toàn cục.
Tuy Giang Phong không thể phát động công kích, nhưng ít ra được hưởng 1% kinh nghiệm trị của hai người bọn họ cũng còn hơn không có gì.
Đi được một hồi, phía trước chợt nghe có tiếng “rào rào” như những tảng đá cọ sát vào nhau.
Thúy Vi Tử nói :
- Bệ hạ.
Phía trước có Thạch tượng quái.
Ba người đi tiếp một quãng nữa, phía trước xuất hiện một số nhân hình sinh vật.
Tại sao lại gọi là nhân hình sinh vật ? Bởi vì nhìn xa xa thì giống con người, nhưng khi đến gần thì mới phát hiện không phải là người, mà là thạch tượng, có điều thạch tượng này có thể di động, có thể công kích, nên gọi là Thạch tượng quái.
Thạch tượng quái ở đây chỉ khoảng 40 – 45 cấp, dù xuất hiện rất nhiều dọc theo thông đạo, nhưng đối với Thúy Vi Tử và Thạch Khê Thủ Hộ Thần thì chỉ như trò trẻ con.
Hai người bọn họ chỉ tùy tiện vung tay là Thạch tượng quái biến thành đống đá vụn.
Hồi lâu sau, Giang Phong đột nhiên phát hiện Thạch tượng quái 40 cấp ở đây cho đến 44.000 kinh nghiệm trị, cao hơn phổ thông quái vật bên ngoài đến 10%.
Hóa ra đây còn là một địa điểm luyện cấp.
Đi qua mấy dặm đường quanh co, ba người đến cuối thông đạo.

Ở đó có một cầu thang đi xuống tầng dưới nữa.
Tầng thứ hai cũng là thông đạo, nhưng là đại thông đạo, rộng khoảng 10 mét, cũng có ánh huỳnh quang mờ ảo như tầng trên.
Quái vật ở đây là Thạch tượng Thống lĩnh, 50 cấp, phân bố đều đặn khắp thông đạo.
Tầng này cả bọn cũng thông qua rất dễ dàng.
Thật ra chỉ mình lão Thúy Vi Tử cũng không xem mấy tầng trên này vào đâu.
Khó khăn là ở tầng cuối cùng kìa.
Tầng thứ ba không là thông đạo nữa, mà là một quảng trường lớn, chiều rộng khoảng 40 mét, còn chiều dài ước gấp 10 lần hơn.
Quái vật ở đây không hoạt động đan độc như hai tầng trên, mà tập hợp thành từng đội, có phối hợp trận hình giống như quân đội.
Mỗi đội gồm 10 Thạch tượng quái, do Thạch tượng Thống lĩnh cầm đầu.
Từng quái vật đối với Thúy Vi Tử và Thạch Khê Thủ Hộ Thần thì chẳng đáng kể gì, nhưng do số lượng quá đông, cả hai không thể khinh tùng như lúc nãy được nữa.
Thúy Vi Tử phòng ngự cực cao, đi trước vừa công kích vừa kháng quái, Thạch Khê Thủ Hộ Thần đi phía sau, phát đại chiêu sát tử đại lượng quái vật.
Cả hai càn quét thẳng tới mở đường cho Giang Phong đi theo.
Mọi người không sát tử toàn bộ quái vật ở đây, mà chỉ thanh lý quái vật dọc đường, mở đường thẳng đến cầu thang đi xuống tầng dưới nữa.
Tầng thứ tư cũng là một đại quảng trường, rộng gấp đôi tầng trên.
Quái vật ở đây không tập hợp thành đội nữa, mà quy mô lớn hơn, cứ 3 đội hợp thành 1 đại đội, do Thạch tượng Tướng quân (55 cấp) cầm đầu.
Tầng này đối với bọn Giang Phong chỉ tốn thêm chút thời gian mà thôi.
Tầng thứ năm, đại quảng trường lại rộng hơn gấp bội.
Quái vật ở đây lại hoạt động đan độc, hoặc từng nhóm nhỏ, nhưng toàn là đại quái.
Thạch tượng Nguyên soái có mấy viên Thạch tượng Tướng quân hộ vệ, hoặc Thạch tượng Pháp sư, Thạch tượng Vu sư, … Đẳng cấp vào khoảng 60 – 65.
Thạch quái ở đây so với phổ thông quái vật đồng đẳng cấp bên ngoài, có tốc độ chậm hơn và phòng ngự cao hơn rất đáng kể.
Tầng thứ sáu, là một cung điện ngầm, ở giữa có những hàng cột to hai người ôm không xuể.
Quái vật ở đây số lượng không nhiều, nhưng giai vị cao hơn hẳn các tầng trên : Bán thần.

Kể từ tầng này, Giang Phong buộc phải tham chiến, thi triển các phụ trợ kỹ năng cho bọn Thúy Vi Tử và Thạch Khê Thủ Hộ Thần chiến đấu.
Phải mất gần một giờ, cả bọn mới thanh lý xong quái vật ở đây, mở được đường đi xuống tầng dưới nữa.
Tầng thứ bảy cũng là một địa cung, hai hàng cột lớn chống đỡ trần điện cao khoảng 10 mét.
Toàn địa cung vắng vẻ, không thấy bóng dáng quái vật nào cả.
Thấy Giang Phong ngạc nhiên, Thúy Vi Tử vội giải thích :
- Bệ hạ.
Thạch Tượng Thần ở tận trong cùng.
Ba người theo hành lang ở giữa tiến thẳng vào trong.
Thúy Vi Tử đã xuống đây vô số lần rồi, biết rằng đoạn đường này rất an toàn, nên xung phong đi trước dẫn đường.
Đi xuyên qua một đoạn hành lang thật dài, cuối địa cung có một cái bệ cao, trên bệ có một chiếc ngai bằng hắc thạch.
Khi ba người đến trước bệ khoảng độ trăm thước (40 mét), trên bệ đột nhiên hào quang rực sáng.
Một thạch quái thân xuyên hắc sắc Pháp sư bào, tay cầm Hắc thạch trượng, chân đạp ngũ sắc hào quang xuất hiện trước mắt ba người.
Giang Phong sử dụng “Chân thật chi nhãn” quan sát thạch quái, phát hiện “Thạch Tượng Thần” thật ra là vạn niên thạch tượng thành tinh, hóa thành nhân hình.
Thạch Khê Thủ Hộ Thần ước lượng thực lực của đối phương, đoạn nói :
- Bệ hạ.
Gã không mạnh hơn thần, tối đa sơ giai hạ vị thần.
Giang Phong nghe nói vậy thì có phần yên tâm hơn.
Thạch Tượng Thần sau khi xuất hiện, cất giọng cười âm lạnh, đưa mắt nhìn bọn Giang Phong, từ từ nói :
- Phạm nơi ta ẩn cư, sát.
Chẳng phải Thạch Tượng Thần nói năng khoan thai từ tốn, chẳng qua đã quen hành động chậm chạp, nên nói năng cũng chậm chạp theo.
Thanh âm vừa dứt, một đạo hắc sắc hào quang lấp loáng trên đầu Hắc thạch trượng.
Liền đó, một đạo thạch tiễn cực lớn nhắm Thúy Vi Tử phóng tới.
Thúy Vi Tử là “khách quen” ở đây, nên đối tượng bị địch nhân “chiếu cố” đầu tiên cũng chính là lão.
Giang Phong đứng phía sau mà cũng cảm thấy kình phong ập đến, khí thế kinh hồn, vội lùi sang bên né tránh.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.