Vườn Cây Của Tôi Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 22: Không Ăn





Nguyên liệu nấu ăn phải trải qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt rồi mới được phép đưa vào phòng bếp.
Mỗi ngày đều sẽ có chuyên gia dinh dưỡng thiết kế thực đơn, sau đó đích thân đầu bếp năm sao sẽ chuẩn bị món ăn.
Để nấu ra một món ăn không chỉ tốt cho sức khỏe mà còn ngon miệng, đồng thời còn phải giữ lại độ tươi ngon tuyệt đối cho món ăn, có thể nói một bữa ăn của Phó Vân Trạch bằng cả tháng lương của người bình thường.
Chẳng qua, đây cũng chỉ là đối với người bình thường mà nói.
“Không muốn ăn.
”Phó Vân Trạch nhắm mắt, hàng mi dài run rẩy, vẫn đang đắm chìm trong cảm giác buồn nôn sau cơn đau đầu.
“Có cần gọi bác sĩ Lưu tới đây châm cứu không ạ?”“Không cần.

”Hơi thở gấp gáp của Phó Vân Trạch dần dần bình ổn lại, chỉ là sắc mặt của anh vẫn tái nhợt như trước, giống như một nụ hoa hồng bị mưa giông tàn phá, trong sự ẩn nhẫn còn mang theo một chút đáng thương.
Phan Hằng phải thừa nhận rằng tổng giám đốc nhà mình vừa đẹp trai lại vừa tài giỏi.
Tốt nghiệp thạc sĩ Stanford, sau khi về nước, chỉ trong vòng 4 năm ngắn ngủi, giá trị của Công ty Khoa Học Công Nghệ Tương Lai đã tăng vọt từ 30 tỷ lên đến con số 100 tỷ, có thể nói là thiên tài trong lĩnh vực khoa học công nghệ.
Mà Phó Vân Trạch không chỉ có tài năng hơn người, nhan sắc của anh còn có thể so sánh với các minh tinh đang nổi đình nổi đám hiện giờ —— không, phải nói là khí chất của anh hơn hẳn đám người này.
Đó chính là sự cao quý được bồi dưỡng trong môi trường giàu sang ngay từ khi còn nhỏ, người bình thường hoàn toàn không thể nào bắt chước được.
Phan Hằng đột nhiên nhớ tới cuộc phỏng vấn độc quyền với tổng giám đốc Phó của một tạp chí tài chính nào đó.
Lúc ấy tổng giám đốc Phó chỉ là muốn nhân cơ hội này để giới thiệu sản phẩm AI mới nhất mà anh vừa mới nghiên cứu phát minh ra, nhưng thật sự không ngờ thứ mà mọi người chú ý lại chính là bản thân Phó Vân Trạch.

Tạp chí dùng hình ảnh của anh làm trang bìa, vừa mới xuất bản thì đã bị mua hết sạch, doanh thu đạt tới con số hàng triệu bản, số lượng này thậm chí còn vượt xa cả những minh tinh đang nổi đình nổi đám trên mạng.
Mỗi ngày đều có một lượng lớn fan hâm mộ tụ tập ở dưới sảnh chính của công ty, điên cuồng gọi tên của anh, quà tặng cũng được chất đầy ở bàn lễ tân.
Nhưng ý định ban đầu của Phó Vân Trạch cũng không phải là như vậy.
Anh vốn là một người hướng nội, thế nên sau khi xảy ra vụ việc kia, Phó Vân Trạch đã không còn tham gia các hoạt động tương tự nữa.
Hot search và hình ảnh có liên quan cũng đã bị sức mạnh đồng tiền của tư bản xóa bỏ hoàn toàn, chỉ để lại một vài ‘dấu vết’ lẻ tẻ.
Bây giờ đã trôi qua hơn hai năm, ắt hẳn đã không còn ai nhớ rõ nữa.
Phan Hằng hoàn hồn, cẩn thận quan sát sắc mặt trắng bệch của tổng giám đốc, anh ấy bèn lên tiếng khuyên nhủ:“Tổng giám đốc Phó, anh ăn chút gì đó thì sẽ cảm thấy tốt hơn đấy.
Hôm nay có món đông trùng hạ thảo nấu với súp gà bong bóng cá, cực kỳ bổ dưỡng, tôi vừa ngửi thôi đã thèm ch ảy nước miếng rồi ——”“Không ăn.
”Âm sắc lạnh lùng chui vào trong tai, dù chủ nhân nói với giọng điệu rất nhẹ, nhưng lại mang theo sự xa cách cùng với một chút gì đó không được… xía vào?Phan Hằng: “! ”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.