Vũ Trụ Chí Tôn

Chương 13: Xung Đột






Bên kia, Thiên Anh một mình đối mặt với 1 Linh Phủ hậu kì, 1 Nguyên Phủ hậu kì và hai Nguyên Phủ trung kì.
Riêng tên Nguyên Phủ sơ kì duy nhất đã bị một kiếm đây xuyên mắt.
Vẻ mặt Thiên Anh không chút phản ứng khi giết người, nàng từng có một khoảng thời gian là tán tu, chuyện giết người này cũng làm qua vài lần.
Đang.....!
Một tiếng chuông ngân vang vọng, khẩu đại chuông đen nhánh phát ra âm thanh gây tê liệt linh hồn.
4 tên đạo tặc đang chiến đấu bỗng có chút khựng lại, riêng tên Linh Phủ hậu kì kịp thời thoát khỏi trói buộc, đem linh lực hoá thành màn chắn bao quanh thân mình.
Đing...đang đang....!
Thiên Anh không ngừng thúc dục Cấm Hồn Chung, Xích Linh kiếm trên tay bay ra hoá thành tàn ảnh đâm tới tên Linh Phủ hậu kì.
Đồng thời trên tay xuất hiện một quả cầu lửa đỏ đen, chính là Huyền Linh Hoả Thuật, Bí Thuật Hoàng Cấp.
Tuy đẳng cấp là Hoàng Cấp nhưng uy lưc lại có thể tăng trưởng theo cấp độ của người thi triển.
Nó giúp người thi triển bí thuật chuyển Linh lực thành ngọn lửa có độ nóng cực cao, quan trọng là nó có thể thiêu đốt cả linh hồn đối thủ.
- Hoả Cầu.
Thiên Anh thầm nói, trên tay hoả cầu đỏ đen bỗng chốc từ 1 biến thành 3, lại từ 3 biến thành 9.
Chúng nhanh chóng lao đi, phóng tới 3 tên Nguyên Giả đạo tặc vẫn còn nửa tỉnh nửa mê.
Hoả cầu đỏ đen bạo tạc, vây dính lên người bọn chúng, lúc này 3 tên đạo tặc mới tỉnh dậy sau cơn mê.
Chúng nhanh chóng đem Nguyên lực vận chuyển, hòng tống khứ hoả diễm.
Thiên Anh lại nhanh chóng ngưng tụ Linh lực, hình thành trước ngực 3 thanh Liệt Linh Kiếm.

- Liệt Linh Tam Kiếm, đi.
Nàng hét lên, đẩy đi 3 thanh kiếm mát lạnh.
Như quỷ mị lại như vô hình, không một tiếng động xuyên qua hộ thể Nguyên tráo của 3 tên đạo tặc.
Chúng cắm thẳng vào đầu, lực lượng bạo phát đem linh hồn cấm trụ, lại không ngừng trùng kích khiến linh hồn 3 tên đạo tặc gần tan vỡ.
Nhân đó, Thiên Anh tiếp cận, linh lực hoá thành dây thừng kéo ra linh hồn 3 tên Nguyên Phủ, sau đó cho vào Cấm Hồn Chung, trực tiếp thôn phệ linh hồn bọn họ.
Đây là chết, chết đến không thể chết hơn a.
Linh Phủ hậu kì đạo tặc tay cầm chiến kích vẫn đang chống chọi với Xích Linh Kiếm, hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng bọn chết đi, vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức hắn chắc chắn rằng, chỉ có trốn mới còn đường sống.
Ý niệm vừa động, linh lực dũng động truyền xuống chân hắn, khiến tốc độ tên đạo tắc bùng nổ.
Chỉ là....!
Phốc...!
Tiếng động kì quái vang lên, trong ánh mắt tuyệt vọng của đạo tặc Linh Phủ, một mũi kiếm đỏ chót đâm xuyên qua tim hắn.
Thiên Anh rút kiếm, nhặt lấy Trữ Vật chỉ và Bảo Vật của mấy tên đạo tặc rồi lướt tới chỗ Cổ Âm.
Chiến trận bên này, Cổ Âm vừa lúc diệt sát hai tên Nguyên Phủ trung kì, mỗi tên đều bị Trảm Linh Đao phân thây, bị Huyền Linh Hoả Cầu đốt rụi.
Ngay cả hai tên đạo tặc còn lại cũng bị thương không ít, máu chảy lênh láng.
Khí tức trên người hắn có chút không ổn định, Sinh Dương Thánh Mộc lưu chuyển không ngừng, Linh lực trào ra, định trụ Nguyên Phủ hậu kì đạo tặc.
- Trảm.
Cổ Âm hét lên, vừa lúc tránh một đao của đại hán một mắt, Trảm Linh Đao bọc Huyền Linh Hoả lại bổ về tên gầy tong teo còn lại.
Tên đạo tặc lập tức bị chém đầu, đôi mắt khiếp sợ lìa đời.
Lửa nóng thiêu cháy thân xác lẫn linh hồn, chết một cách tàn nhẫn.
- Huyền Giáp Ô Quang.
Hắn ngầm niệm, Thiên Anh bay tới cũng hiểu ý, bắt đầu kích hoạt bí thuật.
Nhưng....thay vì dùng để phòng ngự, lần này luồng ánh sáng đen nhánh lại hoá thành một sợi dây thừng thắt thòng lọng rơi xuống chỗ đại hán một mắt.
- Thu.
Cổ Âm thả người nhảy tới, Linh lực bao lại đại hán và Thiên Anh, đồng thời thu vào Cổ Giới Phương.
Xong hết cả, hắn ôm thương thế, toàn lực kích hoạt chạy vào sâu Cô Quỷ Lâm....!
...........!
Trên một cây đại thụ đen nhánh nào đó....!
Cổ Âm chui vào Cổ Giới Phương, thân ảnh lập tức xuất hiện trong phòng ngủ, Thiên Anh ngồi trên giường, linh lực chập chờn, có dấu hiệu suy yếu.
Đây chính là di chứng sau khi sử dụng Huyền Lực Bạch Quang trong Bí thuật Thiên Địa Giao Hoà.
Người tiếp nhận lực lượng sẽ suy yếu một đoạn thời gian ngắn, còn người cho lực lượng cũng sẽ tạm thời rơi xuống thực lực.
Cách để chữa lành nhanh nhất chính là cả hai bắt đầu song tu, đồng thời vận chuyển tâm pháp Thiên Địa Giao Hoà để điều hoà lực lượng của cả hai.
Cảnh xuân dạt dào...!
Cổ Âm đem Thủy Nguyên Lực ngưng tụ, hoá thành dòng nước mát lạnh tẩy rửa cơ thể cả hai.
Lớp y phục mỏng manh dính lên từng tấc da thịt của Thiên Anh khiến hắn ngày càng kích thích, côn th*t dựng thẳng phản kháng đòi ăn.
- Trước chữa thương lại nói...!
Hắn lao tới ôm hôn Thiên Anh, hai tay hoạt động khắp bờ mông trắng nõn.

Nàng tựa hồ có lời nói nhưng cũng nuốt ngược vào trong, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác sung sướng lẫn mệt mỏi.
.............!Lướt đi nghìn chữ............!
3 ngày, trôi qua rất nhanh....!
Thất Quỷ Thành....!
Cổ Âm ngồi trong một tửu lâu, trên tay là ly rượu bạch ngọc, chất rượu sóng sánh.
Hắn đưa lên miệng, nhấm nháp một chút.
Một cỗ khí nồng xen lẫn mùi thơm hoa quả xông vào mũi khiến hắn co chút không quen.
Sau khi quen dần với mùi hương ấy, Cổ Âm nâng lên chung rượu, tu một hơi cạn chén.
- Rượu ngon a.
- Chàng ăn thêm chút đồ ăn đi.
Thiên Anh giọng như chuông bạc vang lên, đôi tay ngọc ngà nâng lên, gắp cho hắn một mảnh thịt còn nghi ngút khói.
- Nàng cũng ăn đi, không lại nguội, mất ngon.
Cổ Âm ân cần nựng má nàng, trong lòng thì tràn đầy hạnh phúc.
Kiếp trước hắn sống cô độc một mình, không ngờ sống lại ở dị giới lại được vợ hiền chăm sóc, hỏi sao không vui a.
- Cô nương, mau qua kia rót rượu cho thiếu gia nhà ta, thiếu gia của ta chính là Đệ Đệ của Song Cầm công tử, Phi Thiên Quân- đệ tử Phi Hạc Môn.
Nếu không cô và hắn khó sống sót khi ra khỏi Thất Quỷ Thành này.
Đột nhiên, một tên tiểu tử hèn mọn chạy tới đập bàn chỗ hắn, lại còn lên giọng ra lệnh.
Vừa chỉ Thiên Anh vừa trỏ hướng bên trên.
Lầu trên, một bàn tiệc dài, bày biện vô số kỳ trân linh quả, hai hàng ghế lắp đầy bởi những thiếu niên tuấn kiệt.
Trong quầy, mấy tên tiểu nhị chỉ trỏ bàn luận:
- Kia không phải là Đại nhi tử của Đại Trưởng Lão Liên Hoa Tông hay sao? Nghe nói đây là một thế lực Thất Cấp nổi danh ở đông Thượng Nguyên đại lục, phụ thuộc Đại Tiên Hoàng Triều.
Còn vị con trai cả Hàn Thiên Thanh của đại trưởng lão Liên Hoa Tông này chính là một thiên tài.
10 tuổi thức tỉnh ra Song Linh Căn Mộc, Hoả, 18 tuổi là Nguyên Phủ hậu kì đỉnh, không ngờ lại xuất hiện ở đây a.
- Còn đó chính là Tam Thánh Nữ của Địa Linh Giáo.
Đây cũng là Thất Cấp thế lực nổi danh, nằm về phía đông bắc Thất Quỷ Thành.
Tam Thánh Nữ- Tần Tự Tại năm nay 18 tuổi, đồng dạng là Nguyên Phủ viên mãn song hệ Thổ Kim.
Tuy nhìn bề ngoài nhỏ nhắn nhưng khi chiến đấu nàng lại cực kì dũng mãnh, vác búa ra trận đó a.
- Đây là Phi Hạc Môn- Đại đệ tử Phi Thiên Cầm đi.
Nghe nói hắn là Ngự Thú sư, một trong Huyền Sư Lục Nghệ.
Tuy chỉ là Linh Phủ trung kì nhưng lại có thể khống chế 2 đầu yêu cầm, Xích Vũ Hồng Hạc và Lam Phong Loan Điểu tam giai hậu kì, cũng vì hai con yêu thú này mà được người đời đạt cho danh hiệu Song Cầm Công Tử.
Ngươi thấy hai con chim nhỏ đậu trên vai hắn chứ, chính là hai con yêu thú ta mới nhắc đó, đây là một môn bí pháp của Phi Hạc Môn.
- Đúng là anh tài hội tụ.
Lần này hội hộp là do Chung Cửu Lâm của Trúc Âm Lâu tổ chức.
Đây thế nhưng là Bát Cấp thế lực nằm ở tây nam bộ Cổ Vực Đại Lục.
Bản thân Chung Cửu Lâm cũng là Thiên Tài hiếm thấy, năm nay đồng dạng 18 tuổi, lại là Linh Phủ Viên Mãn, thuộc về hàng ngũ đệ tử ưu tú của Trúc Âm Lâu.

Nghe nói lần này tụ hợp, một là việc hợp tác khi gia nhập Bách Linh Tháp học tập.
Hai là muốn hợp tác, đi sâu vào Dạ Quỷ Khư tầm bảo.
Ngươi nhớ lần động đất 2 tháng trước chứ, nghe Lâu chủ nói là có bảo vật xuất thế, cụ thể là gì thì ta cũng không biết.
- ...!
Một đám tiểu nhị bàn tán xôn xao, ta nói ngươi bàn, rộn lên một góc phòng tiệc.
.................!
Cổ Âm tức giận, linh lực dũng mãnh tràn ra, khoát chặt tên tiểu tử hèn mọn.
3 thanh châm vô hình bay ra, hoá thành một chuỗi tàn ảnh, lao vào đầu tiểu tử hèn mọn.
Đáng tiếc cho một hạ nhân Ngưng Nguyên cảnh, tưởng rằng đem danh tự của công tử ra thì có thể chấn nhiếp được.
Ai ngờ đây là một tên điên a.
- Hừ, dám khinh nhờ thê tử của ta, muốn chết hay sao hả?
Cổ Âm hừ lạnh, Huyền Linh Hoả Cầu phóng ra đem thi thể đốt trụi.
Tên này chính là đáng chết.
Chỉ là....!
Hành động của hắn lọt vào mắt những kẻ xung quanh lại là không tưởng.
Đây thế nhưng là hạ nhân của đệ đệ Song Cầm Công Tử, ngươi đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ chứ a.
- Ngươi dám giết Tiểu Câu, dám không nghe lệnh ta.
Ngươi không muốn sống?
Một giọng nói cay nghiệt vang lên, dòng người vây xem tự động nhường ra một lối đi cho thiếu niên.
Chỉ thấy đây là một thiếu niên thấp lùn, làn da trắng nõn, thân mặc bạch bào cao quý.
Hiển nhiên, đây chính là Phi Thiên Quân, chủ tử của tên hạ nhân Tiểu Câu.
Phi Thiên Quân hiện cực kì giận dữ, không ngờ lại có người từ chối "lời mời" của hắn, thậm chí còn giết hạ nhân của hắn.
Hỏi hắn có giận hay không a.
- A, ra là ngươi là Phi Thiên Quân sao.
Dám khinh nhờn thê tử của ta, cho dù là Thất Cấp, Bát Cấp thế lực làm hậu trường ta cũng giết.
Cổ Âm nổi giận nói, trong lòng càng là lửa giận, xen chút hối hận.
Hắn đâu biết tên hạ nhân này lại là người của Thất Cấp thế lực, nếu không Cổ Âm hắn cũng không trực tiếp giết chết.
hết.
Mấy.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.