Vu Thần Kỷ

Chương 918: Thủy hỏa tương tranh




Bắc Hoang, một cánh đồng băng tuyết mênh mông bát ngát tĩnh mịch.
Một đường hướng bắc, vượt qua vô số dòng sông băng, vượt qua vô số núi băng, một mảng đại minh khôn cùng màu u lam rõ ràng trong tầm mắt.
Đây là Bắc Minh, Bắc Minh chiếm cứ hầu như chín thành lãnh địa của Bắc Hoang, hang ổ Cộng Công thần tộc. Vô số sinh linh cổ xưa mà khổng lồ ẩn thân Bắc Minh cắm đầu khổ tu, vô số tộc duệ cổ xưa sinh sản sinh lợi trong một mảng băng thiên tuyết địa này.
Chỗ trung tâm Bắc Minh, trên một hòn đảo lớn phạm vi ba mươi mấy vạn dặm, chín mươi chín con hắc long ngẩng đầu hướng trời, bên người vờn quanh sổ vạn thủy mãng, giao long hình thể to lớn. Bọn nó quay quanh một tòa tế đàn tà ác dùng xương khớp thủy tộc ghép thành, niệm tụng chú ngữ trầm thấp.
Trong hư không Bắc Hoang, vô cùng vô tận băng tuyết hàn ý, sinh linh vô số năm qua ở trên đồng hoang băng tuyết của Bắc Hoang chết thảm biến thành băng tuyết tinh mị, còn có thái cổ khí âm tà lòng đất Bắc Hoang vô số năm tích tụ, tất cả lực lượng chí âm chí tà này bị tế đàn hấp dẫn, hóa thành một đám quỷ hỏa màu xanh lét chính giữa tế đàn.
Vô số vu tế của Cộng Công thần tộc đứng dưới tế đàn, mặt không biểu cảm vung đao đá do Hắc Diệu Thạch chế thành, đem từng đám đông nô lệ chém giết ngay tại chỗ. Linh hồn các nô lệ trước khi chết sợ hãi mà vặn vẹo bị hút vào tế đàn, trở thành chất dinh dưỡng cho một quầng quỷ hỏa đó.
Côn Bằng mặc trường bào màu đen đứng ở đỉnh chóp tế đàn, khàn giọng niệm tụng chú văn ác độc.
Hắn hướng thiên địa quỷ thần, hướng tất cả tồn tại linh tính có hảo cảm đối với Cộng Công thần tộc, hướng các thần ma trong minh minh thái cổ sớm đã tiêu vong nhưng từng tồn tại lạc ấn tàn phá còn trôi nổi ở trong hỗn độn hư không thề, hắn nguyện ý dùng linh hồn lượng nô lệ khổng lồ để trả giá, đổi lấy lực lượng gạt bỏ tất cả.
Trên bầu trời, có rất nhiều tồn tại khủng bố không lường được, không thể nhận ra, không thể cảm giác, lại không thể thăm dò, không thể nhìn thấy, không thể cảm giác, một khi nhìn trộm bọn họ, nhìn thấy bọn họ, cảm giác được bọn họ, sẽ lập tức bị lực lượng tà ác phá hủy linh hồn lặng yên ngưng tụ.
Bọn họ ở cao nhìn xuống quan sát Côn Bằng. Tuy bọn họ đều đã mất đi linh trí, chỉ lưu lại một tia bản năng cuối cùng, nhưng linh hồn vô số nô lệ, đối với bọn họ có sức hấp dẫn thật lớn.
Từng luồng lực lượng tà ác đáng sợ từ hư không rơi xuống, không ngừng dung nhập trong một đám quỷ hỏa màu xanh lét trên tế đàn kia.
“Tôn chủ, đây là lực lượng ngươi cần!” Côn Bằng cười quái dị ‘hê hê’, trong mắt hiện lên một mảng hung quang oán độc.
Trên hòn đảo to lớn này, trên vô số đảo Bắc Hoang lớn nhỏ tộc quần tụ cư ở phụ cận, nô lệ các tộc nuôi dưỡng bị chém giết một nửa, nô lệ ít nhất lấy trăm ức để tính bị chém giết, tinh huyết cùng linh hồn bọn họ đổi lấy tà lực ngập trời, tất cả đều tụ tập ở trong đám quỷ hỏa đó.
Quỷ hỏa vốn màu xanh lét cấp tốc biến ảo màu sắc, đến cuối cùng, đám quỷ hỏa đó biến thành to bằng nắm tay, toàn thân sền sệt như keo, tối đen như mực.
Côn Bằng nhẹ nhàng vỗ tay một cái, hắc long cùng thủy mãng, giao long phụ cận tế đàn đồng thời ngửa mặt lên trời rống giận. Tiếng rống của bọn nó xé rách hư không, đám lửa nho nhỏ màu đen kia nhập vào hư không.
Ngoài Hữu Hùng chi khư, Cộng Công Thị rống to đột kích, tam xoa kích của hắn xuyên thủng ngực Công Tôn Thiên Mệnh.
Công Tôn Thiên Mệnh đau đớn rống giận, hắn ngẩng phắt đầu lên, trong hai con mắt hỗn độn thần quang hai màu đen trắng bắn phá, đánh vào trên người Cộng Công Thị phát ra tiếng vỡ vụn đáng sợ, hộ thân thủy quang của Cộng Công Thị thế mà bị hỗn độn thần quang trong mắt Công Tôn Thiên Mệnh đánh cho vỡ nát.
Cộng Công Thị mạnh cỡ nào. Thần quang hai màu đen trắng rơi ở trên thân hắn, thế mà lại cứng rắn đánh xuyên qua trường bào trên người hắn, xuyên thủng cơ thể Thủy Thần của hắn.
Cộng Công Thị kêu đau một tiếng, trên tam xoa kích xuất hiện một vết nứt hư không tối như mực, một đám quỷ hỏa dinh dính, tối đen bay ra, theo tam xoa kích nhập vào thân thể Công Tôn Thiên Mệnh.
Thân thể Công Tôn Thiên Mệnh kịch liệt run rẩy, hư ảnh các đóa hoa sen không ngừng từ trong cơ thể hắn bay ra.
Hồng Mông Liên Hoa thể của Hoa đạo nhân vạn pháp bất xâm, vạn kiếp bất diệt, gần như vĩnh hằng bất diệt thân. Liên Hoa Pháp Thể của Công Tôn Thiên Mệnh chính là Hoa đạo nhân dùng hạt sen của bản thân nuôi nấng bảo liên cùng củ sen đúc thành. Tuy không mạnh mẽ thần diệu bằng bản thể Hoa đạo nhân, nhưng cũng gần như bất tử thân.
Binh khí bình thường căn bản không tổn hại được Liên Hoa Pháp Thể của Công Tôn Thiên Mệnh chút nào.
Thần binh lợi khí bình thường cho dù tổn hại Liên Hoa Pháp Thể của Công Tôn Thiên Mệnh, thân thể hắn cũng là tùy niệm khép lại, không thương tổn chút nào.
Cho dù vận dụng thiên địa thần khí cực kỳ lợi hại thậm chí là công đức linh bảo làm Liên Hoa Pháp Thể của Công Tôn Thiên Mệnh bị thương nặng, linh hồn hắn và Liên Hoa Pháp Thể hòa hợp một thể, có Hoa đạo nhân bố trí Hồng Mông bảo cấm che chở, cũng không làm gì được linh hồn Công Tôn Thiên Mệnh.
Cho dù lấy thực lực Cơ Hạo hiện nay, hắn toàn lực vận dụng Bàn Hi Thần Kính và Cửu Dương Đãng Ma Kiếm, nhắm chừng cũng chỉ có thể làm Công Tôn Thiên Mệnh bị thương nặng, muốn đánh chết hắn lại là tuyệt không thể! Hoa đạo nhân tự tay đúc thành Liên Hoa Pháp Thể, không phải dễ bị hủy diệt như vậy.
Nhưng Cộng Công Thị trả giá thê thảm nặng nề, hy sinh một nửa nô lệ của toàn bộ bộ tộc Bắc Hoang, càng khiến Côn Bằng vận dụng thái cổ cấm kỵ thuật, từ trong hư vô đem các tồn tại đáng sợ đã sớm ngã xuống một lần nữa triệu hồi ra, mượn dùng lực lượng bọn họ phát động công kích.
Liên Hoa Pháp Thể của Công Tôn Thiên Mệnh bị lực lượng cực kỳ tà ác thẩm thấu, pháp thể hắn đang cấp tốc sụp đổ, linh hồn hắn càng đang cấp tốc tan rã.
Hoa đạo nhân không biết thân ở phương nào, đột nhiên ở trong hư không truyền đến một tiếng rống giận.
Cộng Công Thị vận dụng tế đàn ngưng tụ lực lượng quá cường đại, không chỉ có phá hủy Công Tôn Thiên Mệnh, càng trực tiếp xuyên thấu qua Liên Hoa Pháp Thể của y liên hệ với bản thể Hoa đạo nhân, theo sợi dây nhân quả trong minh minh công kích bản thể Hoa đạo nhân.
Đây là Cộng Công Thị được ăn cả ngã về không, vận dụng lực lượng toàn bộ Cộng Công thần tộc phát động tiến công, cho dù Hoa đạo nhân ứng phó cũng có chút luống cuống tay chân, trong lúc nhất thời hắn nào còn để ý tới cứu giúp Công Tôn Thiên Mệnh?
Hiên Viên kiếm kịch liệt chấn động, bộc phát ra một đạo kiếm quang màu vàng muốn công kích Cộng Công Thị.
Nhưng Cộng Công Thị rống lớn một tiếng, hắn lớn tiếng quát: “Hiên Viên kiếm linh, ngươi cẩn thận phân biệt, thằng nhãi này là chủ nhân của ngươi sao?”
Kiếm quang Hiên Viên kiếm phát ra chợt ảm đạm, nó rên rỉ một tiếng, đột nhiên hóa thành một cầu vồng kiếm phóng lên cao, lao về Hữu Hùng chi khư, trở về bên người Đế Thuấn. Trong tiếng kiếm ngân lên của Hiên Viên kiếm tràn ngập hoài niệm, cô tịch, hiển nhiên nó nghĩ về đế Hiên Viên cũng là nhớ rất khổ tâm!
Một tiếng rống to bức đi Hiên Viên kiếm, hai tay Cộng Công Thị cầm tam xoa kích hung hăng xoay tròn.
Chợt nghe một tiếng rú thảm, Liên Hoa Pháp Thể của Công Tôn Thiên Mệnh nổ tung, linh hồn hắn cũng ở trong một mảng hào quang chói mắt hóa thành hư ảo.
Một tiếng rống giận từ trong hư không truyền đến, trên không Hữu Hùng chi khư hoàn toàn biến thành màu đỏ, Chúc Dung Thị khoác áo bào đỏ thẫm từ trong một mảng thiên hỏa sôi trào lao xuống, hai tay phân biệt nắm một thanh hỏa long kiếm, hung tợn bổ về phía Cộng Công Thị.
“Cộng Công Thị, ngươi giết con ta không sao, ngươi ngay cả chân linh của nó cũng diệt, ngươi đây là hướng Chúc Dung thần tộc ta khiêu khích sao?”
Cộng Công Thị nổi giận gầm lên một tiếng, giơ tam xoa kích hướng Chúc Dung Thị đón đầu. Hắn tức giận quát: “Chúc Dung Thị! Ngươi có nhiều con cái như vậy, lão tử chỉ có một đứa con trai, chỉ có một đứa con trai!”
“Con trai ta bị tiểu tạp chủng nhà ngươi giết, bị nó giết rồi! Ta muốn ngươi đền mạng!”
‘Keng’ một tiếng vang lớn, tam xoa kích cùng hỏa long kiếm va chạm với nhau, Hữu Hùng chi khư kịch liệt run lên một cái, một mảng ánh lửa từ phía nam đến, một mảng hơi nước từ phía bắc tới, lực lượng thủy hỏa nặng nề va chạm, non nửa Hữu Hùng chi khư ‘Oành’ một tiếng ở trong nước lửa đánh phá nổ thành phấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.