Vu Thần Kỷ

Chương 1207: Sắc tướng Bổn tướng




Ảnh tôn rất mạnh, đặc biệt là thời điểm mọi người đều lấy hình thái linh hồn công phạt lẫn nhau.
Cơ Hạo vận dụng ba món chí bảo Thái Cực Thần Phong, cái đỉnh tròn năm màu, Bàn Cổ Chung, cộng thêm vô lượng nhân đạo công đức của Đế Thuấn giúp đỡ, vẫn phải đau khổ vật lộn hồi lâu với Ảnh tôn.
Vực Ngoại Thiên Ma vô hình vô chất, hình thái tồn tại của bọn họ cực kỳ thần dị, người thường không thể lý giải bọn họ là một loại sinh mệnh thế nào. Trình độ của bọn họ ở trên tầng diện linh hồn độc bộ thiên hạ, Cơ Hạo và Đế Thuấn liên thủ, thời điểm đối mặt Ảnh tôn vẫn đấu rất vất vả.
Linh hồn Đế Thuấn đã bị thương nặng, hai đại đạo đài của Cơ Hạo khắp nơi đều nứt ra khe hở trong suốt.
Bàn Cổ Chung toàn lực bảo vệ thức hải Đế Thuấn, không cho hai bên ác chiến tạo thành phá hoại có tính hủy diệt đối với thức hải Đế Thuấn, điều này làm Bàn Cổ Chung chỉ có một bộ phận lực lượng cực ít có thể dùng để bảo hộ Cơ Hạo và Đế Thuấn.
Thực lực Ảnh tôn bị mài mòn từng tấc một, Cơ Hạo và Đế Thuấn cũng nguyên khí đại thương, thân thể đều trở nên mông lung mơ hồ bất định. Ma công bí pháp của Ảnh tôn quá mức quỷ dị tàn nhẫn, nhiều lần Cơ Hạo cùng Đế Thuấn đều chưa làm rõ Ảnh tôn rốt cuộc là xuống tay như thế nào, bọn họ đã bị đả kích cực kỳ đáng sợ.
May mắn Cơ Hạo rất nhiều bảo bối, uy lực bảo bối to lớn, Đế Thuấn càng có lượng khổng lồ nhân đạo công đức hộ thể, nếu không hai người liên thủ cũng sẽ thảm bại ở dưới tay Ảnh tôn.
Đầu cùng cánh tay Ảnh tôn liên tiếp phát nổ, không ngừng tạo thành công kích đáng sợ đối với Cơ Hạo và Đế Thuấn. Cơ Hạo cùng Đế Thuấn đau khổ ngăn cản Ảnh tôn điên cuồng công kích, cái đỉnh tròn năm màu cấp tốc phun ra nuốt vào lực lượng của Ảnh tôn.
Bàn Cổ Chung không ngừng phát ra tiếng gầm trầm thấp, gắt gao duy trì thức hải của Đế Thuấn. Ma quang màu đen Ảnh tôn phát ra điên cuồng va chạm Bàn Cổ Chung, hỗn độn khí lưu nổi lên vô số gợn sóng, tinh không đồ khổng lồ phức tạp trong thức hải Đế Thuấn đang kịch liệt chấn động, vô số tinh tú lung lay sắp đổ, càng có một số liếc mắt một cái hầu như đã sắp vỡ vụn.
Ác chiến không biết bao lâu, cái đỉnh tròn năm màu rốt cuộc đem lực lượng toàn thân Ảnh tôn cắn nuốt hết, chỉ để lại một điểm bổn nguyên lạc ấn tối đen không ánh sáng, tản mát ra vô lượng khí âm tà lẳng lặng lơ lửng ở trước mặt Cơ Hạo.
“Ngươi thua rồi!” Hai đại đạo đài của Cơ Hạo chậm rãi tiến lên, ngưng trọng nhìn bổn nguyên lạc ấn của Ảnh tôn.
“Ta không phục.” Một mảng linh hồn dao động cực kỳ mỏng manh, nhỏ bé từ trong bổn nguyên lạc ấn truyền đến. Cơ Hạo mơ hồ nghe được Ảnh tôn không cam lòng rống giận cùng đau thương. Hắn có lý do không phục, cũng có lý do không cam lòng, nếu không phải cái đỉnh tròn năm màu vừa lúc khắc chế Ảnh tôn, Cơ Hạo cùng Đế Thuấn sớm đã bị Ảnh tôn ăn sống nuốt tươi.
Cơ Hạo phải thừa nhận, Ảnh tôn là kẻ địch cường đại nhất, đáng sợ nhất những năm gần đây hắn gặp được. Nếu không phải cái đỉnh tròn năm màu uy năng siêu mạnh, hơn nữa còn không cần hao phí nửa điểm pháp lực của Cơ Hạo đã có thể tự vận chuyển mà nói, Cơ Hạo căn bản không phải đối thủ của Ảnh tôn.
“Không phục cũng vô dụng, ta đã thắng. Tu vi ta không bằng ngươi, ta lý giải đối với linh hồn cũng không bằng ngươi, nhưng, ai bảo ta lắm bảo bối chứ?” Cơ Hạo cười ha ha nắm lên cái vòng màu đen lơ lửng bên người Ảnh tôn, hồn bảo này ở lúc chém giết bị Thái Cực Thần Phong chặt đứt, nhưng nó lại lần lượt ương ngạnh tự chữa trị, lặp lại như thế mấy chục lần, Cơ Hạo cũng không khỏi sợ hãi than thở hồn bảo này khó chơi.
“Các ngươi sẽ không có kết cục tốt.” Bổn nguyên lạc ấn Ảnh tôn nhẹ nhàng lắc lư, trong vòng xoáy màu sắc rực rỡ cái đỉnh tròn năm màu biến thành phun ra mấy chục dải mây khói gắt gao bao lấy bổn nguyên lạc ấn của hắn, chậm rãi đem hắn kéo vào.
“Các ngươi sẽ không có kết cục tốt!” Bổn nguyên lạc ấn của Ảnh tôn kịch liệt giãy dụa, hắn khàn cả giọng phát ra tiếng gào thét cuối cùng: “Thánh tôn tộc ta đã cảm ứng được thế giới các ngươi. Thánh tôn chí cao vô thượng, cường đại vô cùng sắp mang theo đại quân tộc ta buông xuống giới này, linh hồn các ngươi đều sắp trở thành con mồi của tộc ta...”
Vòng xoáy năm màu đem bổn nguyên lạc ấn của Ảnh tôn nuốt chửng, sau đó dòng lũ ký ức so với Sắc tôn và Dục tôn cộng lại còn khổng lồ, phức tạp hơn gấp trăm lần gào thét mà đến. Cơ Hạo sau khi vội vàng đem lượng lớn cảnh tượng săn giết vô dụng trong đó loại trừ, bắt đầu thong thả tiêu hóa bộ phận tinh hoa nhất trong đó.
Không bao lâu, một bộ ma công dùng ngôn ngữ nhân tộc có thể phiên dịch thành 《 ta giảng sắc tướng bổn tướng đại tôn bản luận 》liền in vào nguyên thần Cơ Hạo.
Cơ Hạo yên lặng phân biệt lai lịch ma công này, bộ ma công này lại không phải Ảnh tôn sáng chế, mà là Ảnh tôn từ chỗ vị đại năng nào đó cấp thánh tôn của Vực Ngoại Thiên Ma đạt được truyền thừa chí cao, có thể xưng là một trong các pháp môn đỉnh cấp nhất của Vực Ngoại Thiên Ma.
Môn công pháp này quái dị tuyệt luân, khác biệt với đại đạo truyền thừa Cơ Hạo trước kia học, chú ý là lấy các loại ảo giác rèn luyện ‘ma chủng’, mà ma chủng nơi này, hầu như có thể tương đương với nguyên thần của Cơ Hạo.
Lấy thiên phú thần thông của Vực Ngoại Thiên Ma diễn hóa sắc tướng chư thiên, có thể mở ba ngàn thế giới, có thể diễn lục đạo luân hồi, có thể biến ảo ức vạn chúng sinh, làm ‘ma chủng’ của bản thân ở trong vạn trượng hồng trần, phù đồ thế giới đó giãy dụa cầu sinh, trải qua ngàn vạn ức triệu kiếp, như sóng lớn vỗ bờ tẩy sạch bụi bậm, cuối cùng đạt được vàng thật sự.
Chân kim có thành tựu, có thể hóa bổn tướng. Kẻ có bổn tướng, cũng là cảnh giới của Ảnh tôn hiện nay, một ý niệm vạn vật sinh, một ý niệm vạn vật diệt, vạn vật sinh đều là thực thể, không có nửa phần dối trá. Hoa cỏ cây cối, chim bay cá nhảy, các loại sinh linh cũng là theo ý niệm mà có, theo niệm mà diệt, đến loại cảnh giới này, bổn tướng có thể diễn hóa tiểu thế giới chân thật, có được uy năng khó lường.
Bộ ma công này huyền diệu dị thường, trong đó nhiều chỗ các loại quái dị, tà dị, vi diệu mà không lường được, Cơ Hạo tự nhiên sẽ không vứt bỏ căn bản của mình đi tu luyện môn Thiên Ma công pháp quái dị này, nhưng các loại diệu pháp trong đó còn có một số thần thông bí thuật cổ quái, lại có thể khiến Cơ Hạo loại suy, để hắn ở tu luyện trên nguyên thần, đạo đài tiến thêm một bước.
Ký ức của Ảnh tôn cuồn cuộn không ngừng, Cơ Hạo bỏ lại một ít ký ức ngày sau có thể chậm rãi lật xem không để ý tới nữa, nhanh chóng lật xem các loại tình huống của Ảnh tôn sau khi tới Bàn Cổ thế giới.
Một vài hình ảnh bày ra ở trước mặt Cơ Hạo, sắc mặt Cơ Hạo trở nên càng lúc càng khó coi.
“Thì ra, ngươi tới Bàn Cổ thế giới đã hơn ba trăm năm.”
“《 Ngã giảng sắc tướng bổn tướng đại tôn bản luận 》của ngươi, thì ra từng bị Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân dùng ích lợi thật lớn đổi lấy một bộ. Khó trách đạo đài pháp tướng của Hàng Long, Phục Hổ... giống Ảnh tôn chín đầu ba mươi sáu cánh tay như thế. Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân, các ngươi muốn kết hợp vực ngoại ma công, mở một con đường mới hay sao?”
“Khó trách một ý niệm diễn hóa ba ngàn thế giới, thuyết pháp này ta luôn cảm thấy quen thuộc như thế.”
“Hừ, nội gian Bồ Phản cùng ngươi cấu kết... Là...”
Cơ Hạo đột nhiên ngẩng đầu lên, kinh hãi nhìn về phía Đế Thuấn linh hồn: “Thuấn, Thạch Long lão nhân lão là...”
Mắt thấy Ảnh tôn bị vòng xoáy năm màu nuốt hết, Đế Thuấn cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hắn ngồi xếp bằng ở trong thức hải, quanh thân lóe lên ánh sáng công đức tốt lành, đang mượn dùng công đức lực không ngừng tẩm bổ linh hồn nguyên khí đại thương.
Nghe xong Cơ Hạo nói, sắc mặt Đế Thuấn cũng trở nên cực kỳ khó coi: “Thạch Long lão nhân, hắn... sẽ không là hắn chứ?”
Ánh mắt Đế Thuấn trở nên cực kỳ phức tạp, vừa khẩn trương vừa chấn động, càng xen lẫn sự đau lòng cùng mênh mang ở trong. Hắn ngơ ngác nhìn Cơ Hạo, nhẹ nhàng lắc lắc đầu: “Sẽ không là hắn chứ? Thạch Long lão nhân hắn nhất tộc này, hắn sao có thể phản bội nhân tộc?”
Cơ Hạo im lặng nhìn Đế Thuấn, một ánh sáng màu vàng từ mi tâm hắn bay ra, hắn đem một bộ phận ký ức của Ảnh tôn chia sẻ cho Đế Thuấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.