Vũ Động Càn Khôn

Chương 1127: Kịch chiến La Thông




Tiếng long ngâm trong vắt vọng ra từ cơ thể Lâm Động, vang khắp không gian. Thanh quang chói loà bao quanh bề mặt cơ thể hắn, toả ra một thứ uy lực kinh người.
- Võ học của Long tộc?
La Thông nghe tiếng long ngâm đó, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, rồi khẽ lắc đầu, chẳng trách mà tiểu tử này lại ngông cuồng như vậy. Thì ra hắ tu luyện võ học của Long tộc. Nhưng lẽ nào hắn tưởng rằng dựa vào điều này mà có tư cách ngông nghênh trước mặt La Thông hắn sao?
- Hôm nay dù có là trưởng lão Long tộc ở đây thì cũng không thể ngông nghênh như vậy. Ngươi chỉ là con ngươi tu luyện võ học Long tộc thì lấy tư cách gì?
La Thông cười châm chọc, ánh mắt tối lại, rồi nắm đấm siết chặt. Chỉ thấy nguyên lực ào ạt ngưng tụ trên không trung, chỉ trong nháy mắt đã biến thành một cái lông vũ mỹ lệ, ở viền phủ đầy răng cưa, ánh sáng toả ra cũng khiến không gian rung chuyển. Nguồn: http://truyenfull.vn
La Thông búng tay, cái lông vũ lập tức xuyên thủng hư không, lao thẳng về phía Lâm Động.
Rầm!
Thấy La Thông triển khai công thế, Lâm Động hừ một tiếng, giậm mạnh chân xuống, sàn đấu rung chuyển, thanh quang bùng nổ, chỉ thấy vô số đạo thanh long bay ra từ cơ thể hắn.
Ba trăm con!
Chớp mắt đã hình thành ba trăm con thanh long với sức mạnh kinh người. Khi thực lực Lâm Độn được tăng dần lên thì Thanh Thiên Hoá Long Quyết cũng ngày một tăng tiến. Đến nay Lâm Động đã dựa vào sức mình ngưng tụ được ba trăm con thanh long. Nhớ hồi xưa giao đấu với hai người bọn Hoa Thìn ở Viêm Thần Điện, Lâm Động dựa vào sức mạnh của Đại Hoang Vu Kinh mà cũng chỉ được từng đó…
Đối mặt với đối thủ đáng gờm, thực lực vượt xa Hoa Thìn như La Thông, hiển nhiên Lâm Động không dám có chút khing thường. Dù thế nào thì thực lực của La Thông cũng hơn hẳn, muốn đối kháng với hắn phải dốc toàn lực.
Uỳnh!
Ba trăm con thanh long bay ra, Lâm Động không có bất cứ động tác thừa thãi nào, hắn bước chân ra, tung một quyền không hề hoa mỹ, nhưng mang sức mạnh đáng sợ có thể đập tan một ngọn núi.
Không khí bị thứ năng lượng đó chèn ép đến nổ tung, ba trăm con thanh long ngưng tụ thành một con thanh long khổng lồ giơ nanh múa vuốt, xuyên thủng hư không, hung hăng lao thẳng về phía cái lông hoa lệ kia.
Bùm!
Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, sóng xung kích mạnh mẽ cuộn trào tạo nên một cơn phong ba, mặt đất đều bị lật tung lên từng tầng.
Tất cả mọi người đều nhìn trận đối đầu kinh người với ánh mắt ngưng trọng.
- Có đi phải có lại, ta trả lễ ngươi!
Ánh sáng bao trùm sàn đấu dần tan đi, Lâm Động toàn thân được bao bọc bởi thanh quang dần xuất hiện. Hắn nhìn La Thông, cười khảy, rồi đấm mạnh xuống đất.
Rầm!
Một khe nứt hàng nghìn trượng bắt đầu hình thành và kéo dài, chớp mắt đã tới dưới chân La Thông Rồi thanh quang phun trào tựa núi lửa, một con cự long ập tới tấn công La Thông.
- Lễ này nhỏ quá!
Ánh mắt La Thông lạnh băng, cũng không thấy hắn có bất cứ hành động gì, một làn sóng xung kích ánh sáng bùng phát từ cơ thể hắn, đánh tan con cự long. Thực lực Chuyển Luân Cảnh quả nhiên phi phàm, dù thực lực Lâm Động đã tăng tiến như vậy nhưng công thế vẫn bị La Thông dễ dàng hoá giải.
Xoẹt!
Có điều, ngay khi con cự long vừa nổ tung thì một thân ảnh quỷ mị đã xuất hiện trước mặt La Thông, tiếng sấm sét rền vang, một cây trường thường lấp lánh lôi quang với tư thái hung hãn nhằm thẳng yết hầu La Thông mà đâm tới.
- Hừ!
Thế nhưng, đối mặt với công thế mạnh mẽ đó, La Thông chỉ hừ lạnh, điểm một ngón tay ra, một vùng sáng chói loà lan toả, rồi biến thành một cái lông vũ nữa chặn đứng cây trường thường.
Soạt soạt!
Công thế bị chặn đứng, Lâm Động biến thành tàn ảnh, thương ảnh nhằm tới những yếu huyệt của La Thông mà ập tới như vũ bão.
Ting ting ting!
Những âm thanh lanh lảnh giòn tan không ngừng vang lên, mọi người chỉ thấy một thân ảnh mơ hồ xông tới, nhưng mỗi khi sắp chạm tới người La Thông thì lại có một cái lông vũ hiện ra và chặn lại.
Một kẻ công thế tựa vũ bão liên miên không ngừng, một kẻ vững chãi tựa núi, không hề suy xuyển, hoá giải mọi công thế thành hư vô.
- Công kích của ngươi chỉ đến mức này thôi sao? Không phá nổi lớp phòng ngự của ta mà cũng dám khiêu chiến?
La Thông nhìn vô số đạo tàn ảnh kia, cười khảy.
Lâm Động coi như không nghe thấy gì, công thế ngày càng hung mãnh, nhưng không một ai nhận ra, khi tinh thần hắn đang ngày một tập trung thì xương cốt cũng đang chậm rãi nhu động. Nhìn giống như con cự long ngủ vùi hàng vạn năm đang dần tỉnh lại.
Keng!
Lại một tiếng động lanh lảnh, La Thông dùng hai ngón tay kẹp chặt mũi thương, ánh sáng lấp lánh nơi đầu ngón tay khiến cây trường thương không thể động đậy gì được.
- Không biết lượng sức mình!
Lâm Động khống chế được trường thường, cười lạnh nhìn thân ảnh đầu thương bên kia. Nhưng khi hắn nhìn thì lại phát hiện trong đôi mắt đen của đối phương, không biết từ khi nào đã hiện ánh tử kim quang, thứ ánh sáng lạnh lẽo khiến người ta phải run rẩy.
Xoẹt!
Đôi mắt tử kim quang lạnh lùng nhìn La Thông, rồi thân thể Lâm Động rung lên, đến ngay sát La Thông và tung chưởng.
Grào!
Ngay vào khoảnh khắc Lâm Động tung chưởng, long cốt Hồng Hoang trong cơ thể bỗng rung mạnh, năng lượng hung hồn trào dâng.
Vẫn là ba trăm con thanh long bay ra từ cơ thể Lâm Động, nhưng lần này màu xanh đã biến thành màu tử kim.
Ba trăm con tử kim long gầm thét, uy lực toả ra mạnh hơn thanh long trước đây của Lâm Động không biết bao nhiêu lần!
Đó là sự thay đổi khi long cốt Hồng Hoang được cường hoá!
Bùm!
Không gian phía trước Lâm Động gần như ngay lập tức toác ra thành một cái khe khổng lồ. Sắc mặt La Thông lúc này cuối cùng cũng thay đổi, công thế của Lâm Động đã mạnh hơn gấp mấy lần trước đó.
- Cửu Phụng Thiên Vũ Thuẫn!
La Thông hô lên, ánh sáng chói loà nhanh chóng biến thành tấm lá chắn lông vũ phía trước mặt hắn. Trên đó lưu chuyển thứ sinh tử khí đậm đặc, toả ra cảm giác kiên cố kinh người.
Nhưng công thế của Lâm Động không vì thế mà dừng lại. Chỉ thấy trong mắt hắn tử kim sắc càng thêm mạnh mẽ, long cốt Hồng Hoang phát ra vô số tiếng gầm thét vang vọng trong cơ thể Lâm Động, cuối cùng biến thành sức mạnh hung hồn chảy vào chưởng phong của hắn.
Ba trăm con tử kim long càng thêm chói sáng!
Rầm!
Long quyền màu tử kim nặng nề giáng thẳng xuống tấm lá chắn lông vũ. Vào khoảnh khắc tiếp xúc, tất cả mọi người đều cảm thấy dường như tim rung lên dữ dội. Rồi một luồng xung kích năng lượng không thể hình dung cuộn trào, sàn đấu khổng lồ gần như lập tức nổ tan tành.
Bùm!
Sóng xung kích lan toả, vô số ánh mắt nhìn chăm chăm về hướng tạo ra nó, rồi đột nhiên có một âm thanh chói tai vang lên, một thân ảnh từ nơi đó bắn ra xa hàng nghìn trường. Nhưng khi hắn sắp chạm mặt đất thì đã đứng vững ngay lại được.
Ồ!
Mọi người thấy thân ảnh đó suýt rơi xuống đất thì ồ lên, trong mắt đều hiện vẻ khó tin, vì kẻ suýt nữa thất bại đó lại là La Thông!
- Hắn ta thật lợi hại!
Một số người nhìn nhau đều nhận thấy sự chấn động trong mắt đối phương. Với thực lực Tử Huyền Cảnh đại thành đỉnh phong mà phá vỡ được sự phòng ngự của cường giả Chuyển Luân Cảnh, rốt cuộc cần sức mạnh lớn đến thế nào?
Hai người của Lôi Uyên Sơn quả nhiên không phải loại tầm thường!
Lâm Động cũng dần hiện ra trên bầu trời, thân thể hắn vốn bọc thanh quang giờ đã chuyển thành màu tử kim. Thứ ánh sáng này ngưng tụ phía sau hắn, tạo thành hình một con cự long khổng lồ không nhìn thấy đuôi. Cự long cúi xuống, ánh mắt lạnh băng nhìn mọi sinh linh, thứ uy lực này khiến không ít cường giả thở thôi cũng thấy khó khăn.
Không ai có thể ngờ, thứ uy lực chỉ Long tộc mới có lại xuất hiện ở một con người, hơn nữa mức độ thuần chính của nó lại vượt xa nhiều cường giả đỉnh cấp trong Long tộc.
Mấy người bọn Đằng Phong sắc mặt đều vô cùng nặng nề. Rõ ràng chúng cũng cảm nhận được sự nguy hiểm từ Lâm Động.
- Khụ!
Một tiếng ho khẽ vang lên, La Thông lúc này khá thê thảm quệt máu khoé miệng, ngẩng lên nhìn Lâm Động, nụ cười mang đậm sát ý.
- Ta đã đánh giá ngươi cao rồi, nhưng không ngờ vẫn chịu thua thiệt…
- Có điều…sẽ không cho ngươi cơ hội nữa đâu.
Dứt lời, hai mắt La Thông loá sáng, sát ý nồng nặc bùng nổ, hắn siết nắm đấm. Chỉ thấy bốn người Đằng Phong rung lên, bốn cột quang trụ bắn lên trời rồi rơi xuống cạnh La Thông. Tứ Tượng Trấn Tiên Trụ đã bị La Thông khống chế.
Rõ ràng, cuối cùng La Thông cũng phải dùng đến tuyệt chiêu cuối cùng rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.