Võng Du Chi Nguyên Bảo Sấm Giang Hồ

Chương 38: Nụ cười của nữ thần venus




Hậu quả của tuyển mỹ đại tái lần thứ nhất bản thân Nguyên Bảo có thể tự thể nghiệm, thể hiện trên các phương diện!
Đầu tiên, mật tần của hắn bị mọi người quăng bom tin nhắn! Hơn nữa điện thoại ở nhà hắn trong hiện thực cũng bị các thành viên “đáng yêu” trong bang bỏ bom!
Từ sau khi rời khỏi Ba Đế Lạc cung, Nguyên Bảo cùng Du Vân liền lui về Mê Tiên Cốc, do sợ Y Chức tìm hắn, hai người liền tắt hết tất cả phương thức liên lạc, nghĩ chờ đến khi mọi việc lắng xuống rồi tính tiếp. Chỉ là sát quái sát đến hứng khởi, nên đã quên không mở lại, nếu Bảo Bảo không logout, kiểm tra tin nhắn điện thoại, chắc cũng sẽ không biết là mọi người bị hắn bức đến điên rồi!
Oa Oa Ngư cùng Phi Thiên Ngư thì truy vấn hắn cảm giác khi cos nữ trang thế nào, còn nói bọn họ cơ hồ cũng không dám thừa nhận đó là Bảo Bảo, bởi vì đáng yêu vượt quá sức tưởng tượng, khó trách lại đạt giải quán quân!
Mà lúc này Nguyên Bảo mới biết được thì ra giải quán quân kia đã bị quăng tới trên đầu mình, làm sao có thể chứ, có danh hiệu này thì về sau làm sao hắn dám xuất đầu lộ diện nữa?
Phạm Thiên cùng Phần Thiên thì chỉ không ngừng nhắn đi nhắn lại một câu —— “Tên nam nhân dám ôm ngươi kia là ai? Mau thành thật khai báo!”
Ngạo Thiên không nói thêm gì, chính là để lại một câu “Gọi lại”, quá ngắn gọn khiến cho Nguyên Bảo bật cười.
Nhưng tin nhắn đáng nói nhất là do Lưu Ly lưu lại, nàng chỉ hỏi hắn ở đâu kiếm được trang phục như vậy, nàng muốn cho Nãi Trà mặc thử xem sao, bởi vì thể hình Nãi Trà cũng gầy nhỏ, là kiểu trạch nam thường thấy trong truyện tranh, có lẽ cũng thích hợp cos nữ trang!(Thanh: Bạn Lưu Ly này là fangirl lộ nha)
Nguyên Bảo trong lòng thay Nãi Trà nhỏ một giọt lệ đồng tình, có thanh mai trúc mã lại sống gần nhà như Lưu Ly, có thể là một loại bất hạnh đi?
Tiếp theo, hắn chính thức cảm nhận được thế nào là hiệu ứng danh nhân.
Trên mật tần, trừ bỏ tin nhắn của bạn bè thân thiết, còn có rất nhiều người lạ để lại tin nhắn cho hắn, nói cái gì cũng có, yêu cầu thêm bằng hữu thì không đếm nổi, hơn nữa nam nữ chia đều mỗi bên chiếm một nửa, làm cho Nguyên Bảo dở khóc dở cười.
Bởi do mật tần bị mọi người quăng bom, Nguyên Bảo không dám quay về Đế Thiên thành hay Thái Thản thành, cứ như trước ở Mê Tiên Cốc thoải mái đánh quái, nhưng cũng thông qua mật tần liên hệ với mọi người một chút, hắn sợ rằng nếu trở về sẽ bị ăn tươi nuốt sống mất. Ai kêu hắn đột nhiên gây ra chuyện kinh thiên động địa như vậy, đã thế còn không báo cho bọn họ biết!
Mà Du Vân nhìn Bảo Bảo đối mặt với loại tình huống này, chỉ có cười khổ. Hắn cũng không lường trước được tin tức hội diễn lần này lại phát tán mạnh như vậy, trải qua kì tuyển mĩ đại tái này, Bảo Bảo đã lập tức biến thành danh nhân rồi, tỷ như ở trong này sát quái, ngẫu nhiên gặp phải ngoạn gia khác, sẽ bị nhận ra ngay, sau đó là một phen nhiệt tình lôi kéo làm quen, có đuổi cũng không đi, Du Vân cảm thấy bản thân chỉ mới nửa ngày hôm nay, đã phải âm thầm uống mấy bát lớn dấm chua!(Thanh: Đuổi không đi thì PK nhỉ? Phong: PK cho chúng đánh hội đồng chắc><) “Mệt mỏi quá, Du Vân, chúng ta đổi sang nơi khác đánh quái đi! Ở đây càng ngày càng đông người!” Nguyên Bảo xoa bả vai, nằm lên người Mặc Mặc, đem nó làm một cái gối tựa cực đại mà dựa vào. Không biết có phải gần đây cấp bậc ngoạn gia đều rất cao không, Nguyên Bảo cảm thấy ngoạn gia đến Mê Tiên Cốc thật là càng ngày càng nhiều, tựa hồ hắn đi tới chỗ nào đều có thể gặp được không ít người!(Thanh: Fan trong này còn hơn paparazi) Du Vân đương nhiên là cầu còn không được, hơn nữa hắn cũng không dám nói có phải những người đó đều là vì Bảo Bảo mà tới không? Bước qua giúp Nguyên Bảo mát-xa bả vai, cùng Nguyên Bảo nghiên cứu bản đồ, “Bảo Nhi muốn đi nơi nào?” “Ta cũng không biết, hơn nữa bản đồ của ta ít thế nào ngươi cũng biết, Du Vân bản đồ của ngươi đâu, cho ta xem xem!” Bảo Bảo ngồi dậy, lắc lắc cánh tay Du Vân.(Thanh: Ui em học làm nũng từ khi nào vậy) Du Vân bật cười, nhìn động tác trẻ con của Nguyên Bảo, mở ra bản đồ của mình, quả nhiên so với bản đổ của Bảo Bảo rộng N lần. “Du Vân đã đi qua nhiều nơi như vậy sao? Thật tốt!” Nguyên Bảo hâm mộ đến chảy nước miếng. “Về sau Bảo Nhi cũng có thể đi, đi khắp thiên hạ, du biến giang hồ.” “Ân, nhất định!” Nguyên Bảo gật đầu, đó cũng là nguyện vọng của hắn. “Như vậy hiện tại chọn một điểm đi!” Du Vân sủng nịnh vân vê gò má hồng nhuận của hắn. “Ân…” Bảo Bảo mở to mắt, tìm một địa điểm. Đột nhiên, một cái tên đập vào mắt, “Du Vân, nơi này là địa phương nào?” Nhìn địa phương Bảo Bảo đang chỉ, Du Vân chân mày cau lại, nhẹ nhàng cười, “Bảo Nhi vận khí quả nhiên không tầm thường, tùy tiện một cái, liền chọn ngay nơi này!” “Rốt cuộc là địa phương nào?” Đánh vào ngực hắn một chút, lại thừa nước đục thả câu. “Ha hả, ” Du Vân chỉ cười, sau đó đợi cho trong mắt Bảo Bảo có chút bất mãn mới nói: “Đỗ Thành!”(Las Vegas á, hô hô, cưng chọn hay thật) Ai? ? Nguyên Bảo phi thường kinh ngạc, nguyên lai trong trò chơi cũng có Đỗ Thành? Đâu là lần đầu tiên hắn nghe nói tới, xem ra hắn vẫn còn rất cô lậu quả văn(hai lúa)! “Muốn đi xem?” Câu cá ngữ khí. “Ân!” Cắn câu! “Ha hả!” Thu dây.(Thanh: bắc chảo, đổ dầu, bật lửa …) Đỗ Thành Venus. Nguyên Bảo cùng Du Vân vừa bước ra Truyền Tống Trận, đã bị cả con đường đầy những người kì kì quái quái làm giật mình. Thật cũng không thể nói như vậy, bởi vì tất cả mọi người ăn vận trang phục kì quái, lại mang đủ loại kì quái mặt nạ, đột nhiên nhìn đến giống như một mảng đủ loại màu sắc loạn thất bát tao, nhưng cũng thực rực rỡ! Hai người nhìn nhau, Du Vân cũng có chút mơ hồ. Quay đầu nhìn đến bên đường có một nhà bán trang phục cùng đạo cụ, Nguyên Bảo bước qua hỏi: “Lão gia gia, mọi người vì cái gì đều mặc thành như vậy a?” Chỉ chỉ những người ăn vận lòe loẹt trên đường! Lão nhân xoa bộ râu bạc rất dài tiếu a a nói: “Hai vị chắc là người bên ngoài đi, tới thực đúng lúc, ngày mai chính là lễ hội cuồng hoan mỗi năm một lần ở Venus, mặc diễn phục mang mặt nạ là truyền thống, người trẻ tuổi cũng thử xem đi, cảm thụ một chút không khí cuồng hoang Venus!”(Lễ hội cuồng hoang ở đây theo ta hiểu là lễ hội carnival) Quá tốt rồi! Du Vân cùng Nguyên Bảo nhìn nhau cười, bọn họ nguyên bản còn lo lắng ở Venus lỡ Bảo Bảo bị nhận ra thì làm sao bây giờ, hiện tại vấn đề đều tan thành mây khói! “Lão gia gia, như vậy chúng ta mua hai bộ hải tặc trang!” Nguyên Bảo đánh giá một lần tất cả diễn phục sau, quyết định hải tặc đích phục sức, áo ngắn màu đen viền bạc, áo choàng dài, nón hình chiếc thuyền thật to, còn có một cái bịt mắt che đi nửa bên mặt! Ân, nhìn rất đẹp trai! “Hảo!” Lão nhân lấy ra hai bộ hải tặc trang, đưa cho Nguyên Bảo là loại đặc biệt size S. Nguyên Bảo mặc vào, cảm giác thực mới mẻ, dây bịt mắt che hờ đi mắt bên trái, nhưng vẫn có thể nhìn rõ mọi thứ, tựa như chỉ mang tính tượng trưng, bằng không nếu không có thói quen làm độc nhãn long, muốn làm gì cũng sẽ thực phiền toái! Hắn ngẩng đầu đánh giá Du Vân, đồng dạng hải tặc trang, bịt mắt đeo ở bên phải, như vậy Du Vân nhìn cũng rất đẹp trai nha, so với trong ngày thường thêm một phần cuồng dã cùng khí phách! Hai người lần thứ hai nhìn nhau cười, lúc sau nắm tay đi dạo phố. Bởi vì ngoài đường tràn ngập những loại trang phục cổ quái, Nguyên Bảo cùng Du Vân trở nên không chút nào nổi bật, cho nên đến bây giờ vẫn chưa bị nhận ra. “Du Vân lần trước đến đây, đã đi qua những chỗ nào?” Nguyên Bảo hỏi. Venus thành kỳ thật cũng không lớn, chỉ có mấy con phố mà thôi, nhưng lại phi thường phồn hoa, kiến trúc to lớn, nơi chốn tràn ngập sắc màu, đến buổi tối lại càng phi thường xinh đẹp chói mắt! Bên đường cửa hàng nhiều nhất là tửu quán cùng sòng bạc, sạch sẽ gọn gàng làm cho người ta kinh ngạc! “Chỉ mới đi qua một sòng bạc, cảm giác so với Las Vegas trong hiện thực cũng không có gì khác nhau!” Du Vân thở dài. Hắn không phải đổ đồ(con bạc), vận khí cũng không được khá lắm, lần đó tiến sòng bạc chính là thua nhiều thắng ít. “Như vậy a, chúng ta cũng đi xem đi!” Nguyên Bảo thực cảm thấy hứng thú. Đến Las Vegas không tiến sòng bạc, tựa hồ tổng cảm thấy không có chút ý vị, thiếu thiếu cái gì, nhưng hắn cũng không phải đổ đồ! Du Vân dương dương mi, hứng thú mỉm cười, càng ngày càng cảm thấy Bảo Bảo cởi mở hơn , không còn như trước im lặng như nước, đây là biểu hiện tốt, bất quá, ngàn vạn lần không cần trở thành tiểu đổ đồ! Cưng chiều xoa tóc của hắn, dẫn hắn đến một sòng bạc xa hoa cao bốn tầng lầu. Nói về bài bạc, Nguyên Bảo quen thuộc nhất chỉ có Poker; mà nói về cách chơi thì hắn chỉ biết có mỗi 21 điểm(Black Jack). Nghiêm túc mà nói, hắn cảm thấy Poker là một loại trò chơi đạo cụ, bởi vì mỗi lần hắn đến viện phúc lợi, đều chỉ bồi bọn nhỏ chơi 21 điểm, đương nhiên hắn cũng không có ý định dạy bọn nhỏ chơi bài, mà mục đích là dạy làm toán, cho nên 21 điểm trở nên thật hảo ngoạn. Vào sòng bạc, hưng trí bừng bừng quan sát chung quanh, mỗi loại đổ cụ với hắn mà nói đều thực mới mẻ. Trong hiện thực tuy rằng sống rất gần Đỗ Thành, nhưng hắn lại chưa lần nào ghé qua, cũng chưa từng nghĩ đến đó tham quan. Bởi vậy hiện giờ ngay tại trong trò chơi có thể nhìn đến, coi như là một kinh nghiệm không tồi! Từ đơn giản nhất đổ xúc xắc lớn nhỏ, kéo slot, roulette, domino, v…v… loại nào Nguyên Bảo cũng chơi thử, hơn nữa—— chỉ thắng không thấy thua! Không biết là bởi vì do từ nhỏ đối với số tự mẫn cảm, còn có thường xuyên làm đầu tư, luyện ra trực giác, tóm lại Nguyên Bảo luôn có thể phát giác vận thế, hơn nữa giá trị may mắn trong trò chơi lại rất cao, vậy nên không thể chống đỡ mà ngã vào vòng tay ôm ấp của nữ thần may mắn! Không bao lâu, những người chơi khác trong sòng bạc liền phát hiện ra Nguyên Bảo, một con hắc mã đột nhiên xuất hiện! Bảo Bảo đi đến chỗ nào, đều có một đống lớn nhân mã đi theo, hình thành một vòng vây đặc biệt lưu động. May mắn tiểu hải tặc —— cũng không biết là ai đã gọi như vậy, lúc sau lại có người hoài nghi Nguyên Bảo chính là quán quân của kì tuyển mỹ đại tái vừa rồi, bởi vì Bảo Bảo chỉ có nửa khuôn mặt lộ ra ngoài thôi, còn có Du Vân cùng hắn phối hợp, cho nên cuối cùng Nguyên Bảo vẫn là tạo thành không ít xôn xao. “Bảo Nhi, vậy là được rồi, tiếp tục sẽ không tốt!” Du Vân lặng lẽ ở bên tai Nguyên Bảo nói, cứ tiếp tục thế nào, lão bảo cũng sẽ xuất hiện, hiện giờ đã muốn thực chú mục, hơn nữa —— hắn nhìn đến xunh quanh có không ít kẻ đang muốn rục rịch, nếu không đi, đợi lát nữa sẽ đi không được! “Được rồi!” Bảo Bảo gật đầu, hắn cũng không nghĩ sẽ thắng nhiều như vậy, hơn nữa ngoạn một hồi cũng có chút ý tứ! Quay đầu lại, liền bị bốn phía đông nghìn nghịt đám người làm giật mình, khi nào thì bên cạnh hắn tụ nhiều người như vậy! Vừa rồi chỉ lo ngoạn, không chú ý tới! “Oa a, hình như thật là cái kia Tiểu Bảo mà!” Có một nữ sinh hưng phấn kêu lên, chỉ vào Nguyên Bảo cùng đồng bạn trao đổi ý kiến. “Đúng vậy!” Đồng bạn của nàng gật đầu, ngữ khí kích động đích nói: “Ngươi xem, bọn họ quả nhiên là loại này quan hệ mà, còn mặc tình lữ hải tặc trang giống nhau, thật tốt!” “Nguyên lai nhìn gần Tiểu Bảo càng đáng yêu mà, mau chụp ảnh kỷ niệm, mau mau!” “Đúng rồi, đúng rồi, ta quên mất!” Nhiều người càng ngày ánh mắt càng trở nên hưng phấn cùng nóng cháy, ánh mắt nhìn Nguyên Bảo giống như là muốn đem hắn ăn vào bụng vậy, cũng có ống kính đã muốn nhắm ngay hắn! Không tốt! Nguyên Bảo cùng Du Vân thầm kêu không xong, may mắn vừa rồi phần lớn tiền thắng được đã đổi trước, phần còn lại có đổi hay không cũng không sao, tóm lại phải nhanh chóng chạy trốn, tẩu vi thượng sách! Vì thế, bọn họ tạm thời quang vinh thối lui, lúc chạy ra khỏi cửa sòng bạc sòng bạc, còn nghe thấy mặt sau rầm rập tiếng chân người đuổi theo. Lẫn vào trong đám người đầy sắc thái rực rỡ, hai người mới nhẹ nhàng thở ra, nhìn nhau cười. Bảo Bảo nhìn xem con số kim ngạch trong mặt hệ thống của mình, cười mị mắt, bọn họ nhìn thấy nụ cười của nữ thần Venus! “Vui vẻ sao?” Du Vân nắm tay hắn nhàn nhã xuống phố. “Ân, rất vui vẻ, cám ơn Du Vân!” Bảo Bảo thực thỏa mãn. “Không cần cảm tạ ta, vẫn là Bảo Nhi lợi hại, bất quá ngàn vạn lần không thể để cho Anh biết, nếu cho hắn biết, tuyệt đối sẽ quấn quít lấy ngươi đến nơi này PK!” Du Vân cười nói. Ha a? Bảo Bảo trừng lớn mắt, đánh bạc PK? Có lầm hay không, hắn cũng không phải đổ vương, tìm hắn PK có ý gì a? Bảo Bảo nói thầm. Lúc này, bả vai Nguyên Bảo cùng người đi đường đối diện không cẩn thận va chạm một cái, vội nói, “Thực xin lỗi!” “Thực xin lỗi!” Người kia đeo mặt nạ diễn viên hí khúc, mặc một thân đỏ thẫm áo bào, cơ hồ đồng thời nói. Sau đó —— “Tiểu Nguyên Bảo!” Người nọ đột ngột quay đầu lại, lột mặt nạ, chính là Oa Oa Ngư!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.