Võng Du Chi Nguyên Bảo Sấm Giang Hồ

Chương 29: Lại bị pk?




Tùy Huyễn Các, là một tòa kiến trúc, trên thực tế cũng là một bang phái, chỉ là đại đa số hội viên là người chơi thuần túy sinh hoạt bằng chức nghiệp sinh hoạt(những người này chú trọng kỹ năng cuộc sống hơn là kỹ năng chiến đấu). Trong Tùy Huyễn Các tập hợp hầu như tất cả các loại sinh hoạt chức nghiệp, hội viên tựa như mạch máu trong thân thể người trải rộng khắp nơi trong trò chơi, nghiễm nhiên tạo thành một vương quốc ngầm!
Mà Các chủ, chính là Cận Du Vân, cũng chính là Du Du Phù Vân. Hắn cùng vài người bạn tốt ở ngoài đời thật tham gia《 Truyền Thuyết 》 tạo ra một thiên đường cho sinh hoạt ngoạn gia, cung cấp cho họ sự an nhiên thoải mái để tận hưởng trò chơi, đương nhiên, phần tiền lời thu được cũng ngoài ý muốn rất khả quan!
Nguyên Bảo theo Du Vân đi thăm quan tổng bộ của Tùy Huyễn Các, cũng là một kiến trúc rất đặc thù. Điều làm cho Bảo Bảo bất ngờ chính là, đại lâu thoạt nhìn rất u tĩnh, thực tế bên trong có không ít người, bởi vì mọi người cơ hồ đều ngây ngốc ở những không gian riêng biệt, bởi vậy nên không tạo cảm giác đông đúc hay phiền loạn.
“Yo, đây chẳng phải là tiểu bằng hữu ngày đó sao?”
Nguyên Bảo đang cùng Du Vân đứng ở tầng bốn sân thượng tòa lâu, trông ra xa xa là toàn cảnh Khảm Bối Lạp thành, chợt nghe từ phía sau truyền đến một giọng nam, có chút quen tai, vì thế quay đầu lại nhìn.
Đó là hai nam tử vóc dáng cao ngất, thân hình thon dài. Liếc mắt một cái, hai nam tử này trông hoàn toàn bất đồng, một người tóc màu lam(xanh dương), dài tới vai trông phóng đãng phiêu dật, người kia tóc màu lục(xanh lá)dài tới thắt lưng, phiêu dật tuấn tú, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện thấy ngũ quan hai người cơ hồ giống nhau như đúc, rõ ràng là hai anh em sinh đôi! Mà người có mái tóc màu lam, Nguyên Bảo đã gặp cách đây không lâu, chính là Anh Nam lần đó tới đón Đoàn Đoàn, vừa nãy cũng là hắn lên tiếng chào hỏi!
“Nhĩ hảo!” Nguyên Bảo đảo mắt qua lại đánh giá hai vị nam tử giống nhau như đúc!
“Nga? Nguyên lai tiểu bằng hữu cùng đầu nhi*… À!” Anh Nam chăm chú nhìn Nguyên Bảo cùng đầu nhi nhà mình đang nắm tay, chốc lát đã hiểu rõ mọi chuyện, nâng cằm cười cười. Đầu nhi của bọn họ trước nay không cho ai tùy tiện đến gần, huống chi là nắm tay, đây chẳng phải rõ ràng chứng minh rằng tiểu bất điểm này rất đặc biệt đó thôi!
(* cái này Thanh cũng không hiểu ý, nhưng đoán nghĩa là thủ lĩnh, hay đầu lĩnh. Phong: hên xui, bạn nào biết nghĩa thì cho chúng tớ hay để chỉnh lại cho đúng nhé^^)
“Nhĩ hảo, ta là Cẩn Nam, Anh Nam hẳn là ngươi đã biết !” Nam tử có mai tóc xanh thẫm yếu ớt cười nói, cũng nhìn Du Vân liếc mắt một cái.
“Anh, ngươi đã biết Bảo Nhi, vì cái gì ngày đó hỏi tới ngươi lại không nói?” Du Vân có chút ý vị hỏi Anh Nam.
“Bởi vì ta không nhớ kỹ tên của tiểu bằng hữu a, Đoàn Đoàn nói nhanh quá, ta chỉ nghe thấy cái gì ngư, cái gì ngư thôi, ngươi muốn hỏi tên sao không hỏi tiểu tử Đoàn Đoàn kia!” Anh Nam làm như vô tội trả lời.
“Ngươi…” Du Vân bất đắc dĩ, cũng vì như vậy đã bỏ lỡ một cơ hội gặp mặt Nguyên Bảo!
Cẩn Nam nhẹ nhàng vỗ gáy Anh Nam một cái, “Nói nửa ngày, còn không biết tiểu bằng hữu gọi là gì mà?” Chỉ nghe đầu nhi gọi hắn Bảo Nhi, cụ thể tên họ thế nào còn không biết.
“A, ta gọi là Nguyên Bảo.” Bảo Bảo vội vàng bổ sung.
“Đúng vậy, chính là tên này, còn có cái gì ngư… ?” Anh Nam cố gắng ngẫm lại.
“Ngươi bây giờ mới xác nhận cũng đã muộn!” Du Vân thầm nghĩ, rõ ràng là song bào thai, nhưng sao chỉ số thông minh lại kém nhau nhiều như vậy? !
“Bảo Bảo là lần đầu tiên tới Tùy Huyễn Các phải không?” Cẩn Nam cười hỏi, cảm thấy tên của Nguyên Bảo thực hảo, vừa có nghĩa chiêu tài tiến bảo(đem đến sự giàu có), đồng thời cũng có nghĩa là bảo bối(của quý, cục cưng)!
“Ân.” Nguyên Bảo gật đầu.
“Vậy hảo hảo vui đùa một chút đi, chúng ta còn có việc, bữa tối tái kiến!” Cẩn Nam kéo Anh Nam qua, túm vạt áo hắn lôi đi.
“Như vậy, Tiểu Nguyên Bảo, bữa tối gặp!” Anh Nam quay lại vẫy vẫy tay.
Mãi đến khi thân ảnh hai người biến mất sau một cánh cửa, Nguyên Bảo mới ngẩng đầu nhìn Du Vân, “Làm sao vậy?”
“Không có gì, chính là đột nhiên nghĩ đến Bảo Nhi trong trò chơi, tựa hồ quen được không ít bằng hữu, có chút cảm khái đã bỏ lỡ nhiều thời gian được ở bên Bảo Nhi!” Du Vân vuốt ve gương mặt Nguyên Bảo, “Bảo Nhi nhất định không biết, ta đã từng nghĩ tới từ bỏ theo đuổi Bảo Nhi!”
“A, vì cái gì?” Nguyên Bảo thực giật mình. Nghĩ đến Du Vân sẽ từ bỏ, trong lòng chợt dâng lên cảm giác rầu rĩ.
“Bởi vì rất nhiều nguyên nhân, bất quá hiện tại sẽ không, về sau cũng sẽ không, trừ phi Bảo Nhi chán ghét ta! Cho nên, Bảo Nhi, phải chuẩn bị cho tốt để ở bên ta cả đời đi!” Du Vân cười có chút tà khí, khiến cho gương mặt thanh tú lại có thêm vẻ mị hoặc.
“Kia, Du Vân đã chuẩn bị tốt để ở bên ta cả đời sao?” Ái tình là chuyện của hai người, rất cần sự tự nguyện, không thể bắt buộc!
Du Vân kinh ngạc nhìn Nguyên Bảo, không thể ngờ được tiểu gia hỏa lại hỏi ngược lại mình, bất quá như vậy cũng tốt, một Nguyên Bảo đơn thuần thẳng thắn mới là Bảo Nhi mà hắn thích!”Ta đương nhiên là đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu không hôm nay sẽ không mang ngươi trở về!” Tùy Huyễn Các là nhà của hắn trong trò chơi, mà bắt đầu từ bây giờ, hắn phải tìm hiểu thêm về Nguyên Bảo, cũng phải làm cho Nguyên Bảo hiểu thêm về hắn, cùng thăm dò đánh giá lẫn nhau, sau đó dần dần lây nhiễm sắc thái của bản thân trong thế giới của đối phương!
Nguyên Bảo mỉm cười, thực thỏa mãn, có thể như vậy chậm rãi tiếp cận cùng dung nhập thế giới của hai người chính là một loại hạnh phúc!?
“Tiểu Nguyên Bảo, ngươi ở đâu ——” đột nhiên, nghe thấy tiếng Đoàn Đoàn vang vọng từ phía sau cánh cửa, theo sau còn có một loạt tiếng động ồn ào, tựa hồ như đang có người phá từng cửa một để tìm người.
Du Vân bất đắc dĩ thở dài, tiểu tử Đoàn Đoàn này, “Đi thôi, nếu không đứa nhỏ này sẽ chẳng biết khi nào dừng lại!” Ôm lấy Nguyên Bảo cùng rời khỏi sân thượng.
Mở cửa, liền nhìn đến Đoàn Tử đang muốn phá vỡ cánh cửa tiếp theo, Nguyên Bảo vội vàng ngăn cản hắn, nhưng bởi do động tĩnh quá lớn, cơ hồ làm cho toàn bộ lâu gà bay chó sủa!
“Tiểu Nguyên Bảo, ngươi làm cho ta tìm thật khổ cực! A —— ngươi quả nhiên ở cùng cậu!” Đoàn Tử thét chói tai, chỉ là vừa kêu xong lại chạy tới cọ bên người Nguyên Bảo, ra vẻ thần bí, thấp giọng nói, “Cậu sẽ không liền ‘này này’ ngươi đi?” Ngoắc ngoắc ngón út, nháy mắt mấy cái.
Tiểu tử Đoàn Tử này! Nguyên Bảo thật muốn xao xao(đánh, vỗ)đầu của hắn, xem đầu của hắn cả ngày đều đang suy nghĩ cái gì!
“Đoàn Đoàn, muốn bị cấm túc 24 giờ sao? Hử?” Du Vân cười cười, nắm lấy cháu trai nhà mình, nhẹ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói.
“Đương nhiên không muốn!” Đoàn Đoàn lập tức trả lời. Nhưng hắn nói đúng sự thật mà, cậu thật là! “A, đúng rồi, Tiểu Nguyên Bảo, có người muốn tìm ngươi PK nga!”
“Cái gì?” Nguyên Bảo cho là mình nghễnh ngãng nên nghe lầm, PK? Cấp bậc của hắn cũng không phải cao, ai muốn tìm hắn PK chứ? Chắc không phải lại là tay bay vạ gió đi? “PK cái gì?” Hắn nhìn Đoàn Tử, lại cùng Du Vân nhìn nhau, hai người cũng không hiểu chuyện này là làm sao.
“Là trù nghệ(nấu ăn)!” Đoàn Tử tựa hồ thực chờ mong trận này trận PK đặc biệt này!
Du Vân tức thì hiểu được, có thể là Tu Văn?
“Vì sao là trù nghệ? Nơi này ngoài các ngươi ta cũng không biết ai mà!” Nguyên Bảo khó hiểu, chẳng lẽ là song bào thai kia? Không có khả năng! Bảo Bảo lập tức phủ định phán đoán của mình!
“Là ta nói lộ ra, ta trong lúc vô tình đã nói một câu, tay nghề Tiểu Nguyên Bảo rất tuyệt, vừa lúc bị Tu Văn đại ca nghe được, lại biết ngươi đang ở trong này, sau đó hắn nói muốn tìm ngươi PK!” Đoàn Tử sờ sờ mũi, nhìn như đang hối hận, kì thực một chút hối ý cũng không có, bởi vì PK trù nghệ có nghĩa hắn có thể hưởng thụ một bữa tiệc lớn mỹ thực!
“Tu Văn đại ca?” Nguyên Bảo không hiểu nhìn Du Vân.
“Là một người bằng hữu của ta, bản chức(nghề thật)là một đầu bếp, rất thích nghiên cứu về các món ăn!” Du Vân giải thích, “Tính cách cũng có chút quái, nhưng cũng coi như không tồi, chờ Bảo Nhi nhìn thấy hắn sẽ biết! Bất quá trù nghệ của Bảo Nhi ta còn chưa được thử qua, lần đầu tiên nhìn thấy Bảo Nhi, là đang câu cá, đúng không?”
Nguyên Bảo cũng nghĩ ngay đến tình cảnh lúc đó, vì thế mỉm cười, ngày đó vào buổi chiều trời trong nắng ấm nhàn nhã, bọn họ bất ngờ gặp gỡ lần đầu tiên!
Đoàn Đoàn ở bên cạnh nhìn hai người tình ý miên miên, nhịn không được chà xát cánh tay, nguyên lai cậu cũng rơi vào lưới tình như những nam nhân bình thường khác, hắn còn tưởng rằng đời này cậu sẽ ở độc thân luôn chứ! Bất quá Tiểu Nguyên Bảo thực đáng yêu, hơn nữa trù nghệ lại rất tuyệt, không biết tay nghề thật sự thế nào, nếu cũng giống như trong trò chơi, thì cậu thật đúng là đã nhặt được bảo a!
Không thể không nói, Đoàn Tử tuy bình thường ngốc ngếch, nhưng ánh mắt nhìn người vẫn thực lợi hại, hơn nữa hiện nay sự hiểu biết của tiểu hài tử trên phương diện tình cảm đều phát triển rất sớm, phỏng chừng ngay cả khi còn rất nhỏ đã biết lễ tình nhân sẽ phải làm gì! Về điểm này, Bảo Bảo chắc chắn không bằng được Đoàn Đoàn!
Đây là người muốn tìn hắn PK trù nghệ, Tu Văn?
Nguyên Bảo có chút ngốc lăng ngẩng đầu nhìn nam tử khỏe mạnh trước mắt, nếu nói là muốn tìm hắn PK vũ kỹ(kỹ thuật chiến đấu)Nguyên Bảo có thể hiểu được, nhưng còn trù nghệ? Hắn nghĩ Tu Văn chắc phải là một nam tử nhã nhặn tú khí, ít nhất cũng không phải để người ta phải ngẩng lên mà nhìn! Chính là ——
Tu Văn trước mắt hắn, thân cao hơn hai mét, đại khái khoảng 210 cm, vóc người vạm vỡ, ngũ quan đoan chính, không đến nỗi dọa khóc tiểu hài tử, một thân quần áo đầu bếp trắng tinh, bao bọc lấy thân thể kiện mỹ! Nguyên Bảo tin tưởng, nếu để Tu Văn đi đánh lôi đài, tuyệt đối có thể dùng để hù người!
“Ách, nhĩ hảo, ta là Nguyên Bảo!” Bảo Bảo cảm thấy cổ phải ngưỡng đến mỏi nhừ, Du Vân cũng rất cao, nam nhân này so với Du Vân còn cao hơn một khúc! Thật mỏi cổ, vóc dáng nhỏ thật bất tiện!
“Nhĩ hảo, ta là Tu Văn, cùng ta so cao thấp một trận đi?!” Thanh âm của Tu Văn thật bất ngờ rất êm tai, thuần hậu như rượu quí đã cất nhiều năm, lộ ra hương vị mê người.
“Chính là ta chỉ biết làm một ít món ăn gia đình thôi!” Nguyên Bảo không biết bản thân trình độ thế nào, liệu có làm cho hắn thất vọng không, dù sao Tu Văn cũng là đầu bếp chuyên nghiệp mà, tiêu chuẩn rất không giống nhau.
“Không sao, những món ăn gia đình mới có thể thể hiện đầy đủ tiêu chuẩn của một đầu bếp!” Tu Văn nghiêm mặt nói, “Những món càng đơn giản lại càng có thể khảo nghiệm kỹ năng của một đầu bếp! Cho nên, thỉnh cùng ta thật sự thi thố một lần!”
“… Được rồi!” Nguyên Bảo không thể cự tuyệt. Nhìn hắn một người đối với trù nghệ vô cùng nghiêm túc, Nguyên Bảo không có biện pháp từ chối hắn, hơn nữa đối phương còn là thực chân thành thỉnh cầu hắn, tiếp tục cự tuyệt sẽ không hay lắm! Mặc kệ, tranh tài thì tranh tài, mặc cho cuối cùng có bị mất mặt hay không, có thể làm cho đầu bếp chuyên nghiệp kiểm nghiệm tài nấu nướng của mình cũng là cơ hội khó có được.
Vì thế, Nguyên Bảo VS Tu Văn, PK trù nghệ chính thức bắt đầu.
Địa điểm PK: Nhà bếp siêu cấp tại tổng bộ Tùy Huyễn Các.
Tuyển thủ PK: Nguyên Bảo, Tu Văn.
Trọng tài: Du Vân, Đoàn Đoàn, Anh Nam, Cẩn Nam, v…v… (sau đó có thêm vài người phụ trách văn phòng bang hội tham gia)
Quy tắc: nguyên liệu nấu ăn tự chọn, thực đơn món ăn tự chọn, món ăn tự chọn. Tổng cộng phải làm bốn món, sau khi tổng kết, người có điểm số cao hơn là người thắng cuộc.
Nhìn trước mắt sáng ngời sạch sẽ nhà bếp, nhìn một loạt đồ dùng làm bếp sắp xếp gọn gành, lấp lánh sáng lóa, Nguyên Bảo tự nhiên có chút khẩn trương. Hắn đây là lần đầu tiên nhìn tới nhà bếp cao cấp nhường này, mặc dù là trò chơi, nhưng có thể ở trong này nấu nướng, cũng là một thể nghiệm khó có thể quên được!
“Tiểu Nguyên Bảo, cố lên!” Đoàn Đoàn đập bàn hò hét cổ vũ cho Nguyên Bảo, sau đó bị Anh Nam mạnh bạo tiêu thanh.
“Im lặng, bắt đầu đi, tất cả mọi người đều đói bụng!” Cẩn Nam cười nói.
“…” Mọi người.
Vì thế, trận đấu PK bắt đầu.
Dùng những nguyên liệu có sẵn ở hiện trường và trong đai lưng, Nguyên Bảo làm ba món chính một món canh, đều là những món ăn gia đình bình thường: Chân gà quí phi, phi lê cá chiên bơ, hoạt lựu hoàn tử**, canh hải sản thịt bằm.
(** cái này mình chỉ biết hai chữ sau là thịt viên)
Bất quá, nguyên liệu hắn dùng lại không giống với trong hiện thực, chân gà quý phi là dùng cánh của Võng Văn Chu Ưng; phi lê cá là lấy từ Ma Quỷ Ngư; hoàn tử(thịt viên)là dùng thịt lợn rừng cùng thịt gà rừng trộn lại; thịt dùng trong canh là lấy từ Cẩm Hoàn Xà(theo hình trên google thì đây là con trăn gấm). Ngoài ra, hắn còn dùng một ít hoa quả đặc biệt cùng mấy loại trái cây hương vị nồng đậm để sao(xào)thức ăn, khiến cho mỗi món đều hương khí nồng đậm nhưng ăn không ngấy.
Kết quả, nhóm trọng tài vì nghe thấy mùi hương mà rục rịch, may còn chút định lực, thiếu chút nữa là nước miếng giàn giụa. Tu Văn bên kia cũng làm bốn món ăn gia đình phi thường tinh xảo lại mỹ vị, cũng giành được sự nhất trí khen ngợi cùng kỳ vọng từ mọi người. Tất cả mọi người lúc này chỉ đều trông mong tới thời khắc kia. Rốt cục, lệnh cấm giải trừ, đoàn người nhất loạt xông lên, hoàn toàn không có chút phong độ nào!
… (Đây là qua trình mọi người dùng bữa, do quá mức kinh người nên lượt bỏ)
Đến cuối cùng, ban giám khảo thống nhất kết quả chính là —— hòa! Bởi vì bọn họ thật sự không quyết định được món ăn bên nào ngon hơn, hai người đều phi thường lợi hại, cho nên tuyên bố kết quả hòa, giai đại vui mừng.
“Nguyên Bảo ngươi thật sự rất lợi hại, ta sẽ tiếp tục cố gắng, lần sau sẽ tìm ngươi PK!” Tu Văn vươn bàn tay to, cùng Nguyên Bảo bắt tay, đồng thời phát lời hẹn PK!
Còn có lần sau? Nguyên Bảo hắc tuyến, một lần đã muốn đủ a, ở trước mắt bao người nấu ăn thật rất căng thẳng! Bất quá, Tu Văn thật sự rất mạnh, không hổ là đại trù(đầu bếp), “Cám ơn Tu Văn đại ca, ta về sau còn phải hướng ngươi thỉnh giáo mà!”
“Ha ha ha, đâu có đâu có, dù sao đều là người một nhà cả!” Tu Văn cười cười, vỗ vỗ vai Nguyên Bảo, “Như vậy ta về sau cũng có thể thường xuyên tìm ngươi luận bàn !”
Nghe vậy, Nguyên Bảo chỉ có thể mỉm cười mà chống đỡ, sau đó cùng Du Vân nhìn nhau cười.
Cứ như vậy, trận PK trù nghệ ngoài ý muốn lần này, đã kết thúc với kết quả hòa!
——————————
Sau đây là hình minh họa mấy món ăn
Chân gà quí phi


Hoạt lựu hoàn tử
Cá chiên bơ(hình này hông được đẹp)
Canh hải sản thịt bằm


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.