Võng Du Chi Nguyên Bảo Sấm Giang Hồ

Chương 2: Phong hàm “thiện nhân” kỳ quái




“Ngươi rốt cục đã đến, Nguyên Bảo!” Câu nói đầu tiên của thôn trưởng cùng Tái Hoa Đà cảm giác thật giống nhau.
“Thôn trưởng người vẫn khỏe chứ, ta nghe nói ngài đang tìm ta!” Nguyên Bảo vừa nói, vừa đem hai con cá cuối cùng tặng cho thôn trưởng.
“Đúng vậy, bởi vì ngươi đã đạt đủ điều kiện để rời khỏi Tân Thủ Thôn, cho nên phải cho ngươi ra ngoài ngoạn một phen, tuy rằng tất cả mọi người đều không muốn, nhưng cũng không có biện pháp!” Thôn trường cảm thán.”Cho nên trước khi ngươi rời đi, chúng ta đều tặng cho ngươi lễ vật, xem như vì sự vất vả của ngươi với thôn này mấy ngày nay mà báo đáp! Ngươi là người tâm địa thiện lương, ôn nhu hảo hài tử, cho nên, hãy nhận lời chúc phúc của chúng ta đi!”
Thôn trường đưa qua một cái hạng liên(vòng cổ)rất khác biệt lại tinh xảo, Nguyên Bảo tiếp nhận chợt nghe thấy Hệ thống thông báo:
Chúc mừng người chơi Nguyên Bảo thành công hoàn thành 81 nhiệm vụ liên hoàn, đặc biệt thưởng cho người chơi Nguyên Bảo vật phẩm không đẳng cấp, chuyên dụng trang bị “Toàn thể thôn dân chúc phúc”, Mị lực +5, May mắn +5, Độ hảo cảm NPC tăng lên 10%, Tất cả NPC cửa hàng chiết khấu 10%, vật phẩm cố định, không thể tháo bỏ.(Chỗ này có chém tí, thỉnh cao nhân hỗ trợ)
Bởi vì người chơi Nguyên Bảo tâm địa lương thiện, nhiệt tâm vi dân(hết lòng vì dân chúng), đặc biệt thưởng cho Danh vọng 2000, Thiện ác 200, Uy vọng 3, Kim tệ 100.
Ngô oa —— Nguyên Bảo ở trong lòng sợ hãi than, không nghĩ tới phần thưởng lại đặc biệt như vậy, có được cái hạng liên này, hắn sẽ có thể tiết kiệm không ít tiền; hơn nữa còn cho cả Kim tệ.”Cám ơn thôn trưởng!” Lễ phép vẫn là nên có. Bất quá, “Uy vọng” này là cái gì? Rõ ràng trong bảng thuộc tính không có cái này đi? Hắn lặng lẽ nhìn bảng hệ thống của mình một chút, quả nhiên ở kế bên điểm Thiện ác đã có thêm ba chữ “Uy vọng 3″! Quên đi, tạm thời mặc kệ!
“Không có gì, thời gian cũng không còn sớm, vẫn nên trở về chuẩn bị hành lý, xuất thôn du ngoạn! Khi nào rảnh thì về đây thăm mấy bộ xương già chúng ta là được, đi đi!” Thôn trưởng nhẹ nhàng khoát tay.
“Nhất định!” Nguyên Bảo gật đầu, nói lời từ biệt thôn trường.
Biết việc mình phải đi là đã định, Nguyên Bảo liền thuận đường đi gặp điếu ngư(câu cá)đại thúc, tạp hóa *** đại thúc, quả viên(vườn trái cây)đại thúc, dưỡng thực tràng đại nương, cơ hồ đi khắp mọi nơi trong thôn, mới trở lại ngôi nhà gỗ nhỏ của mình.
Căn nhà gỗ này mặc dù đơn sơ, nhưng là chính tay hắn dựng nên sau khi được thợ mộc đại thúc chỉ dẫn, cũng là một phần thành quả lao động của mình, một nơi để tạm thời sống qua ngày. Trong nhà rất đơn giản, chỉ có một cái giường, một bộ tọa ỷ, cũng là do hắn tự làm, đều không có gì khả mang đi. Chỉ là, dù sao đã ở trong này nhiều ngày, vẫn có chút không muốn rời xa.
Lúc này, ngoài cửa sổ lại truyền đến tiếng kêu của chim chóc. Nguyên Bảo theo thói quen, từ trong hũ gạo lấy ra một ít gạo, bước tới tiểu viện, mỗi ngày vào đúng giờ này hắn đều có bày chim nhỏ đến đây kiếm ăn. Nhìn chúng vừa ăn vừa nhảy múa sinh động, có hai con còn nhảy lên tay hắn, Nguyên Bảo nhẹ nhàng nói: “Thực xin lỗi, ta phải đi rồi, về sau sẽ không thể cho các ngươi ăn, hôm nay ăn nhiều một chút đi!” Đồng thời, bên tai lại vang lên tiếng thông báo của hệ thống, nói hắn tâm địa lương thiện, yêu quý động vật, thưởng cho Danh vọng 200, Thiện ác 10, Kim tệ 5.
Hắn mỗi ngày uy điểu, uy tiểu động vật, đều đã nhận được một đống điểm Danh vọng, Thiện ác, nếu tính luôn vừa rồi thôn trường thưởng cho, thì hiện tại điểm Thiện ác của hắn đã được 460, Danh vọng lại nhiều. Mấy ngày này, hắn ngoại trừ ngẫu nhiên logout giải quyết vấn đề sinh lý, vẫn ngâm mình ở trên mạng, cũng không vào diễn đàn xem thử, cho nên cũng không biết điểm Thiện ác rốt cục có lợi ích gì, chỉ đơn thuần để phân chia người tốt, người xấu, hoặc là để giữ cho không bị hồng danh(Phong: bị ghi vào sổ đỏ ấy mà, bị giang hồ truy đuổi nhá, em nào PK nhiều quá mới bị dính chưởng, hơ hơ)? Hắn không rõ ràng lắm, nên cũng tạm thời không thèm để ý !
Cho bọn chim chóc ăn xong, Nguyên Bảo trở về phòng đơn giản thu thập một chút, sau đó đi ra khóa cửa. Lúc này, ngoài ý muốn nghe Hệ thống thông báo:
Bởi vì người chơi Nguyên Bảo ở Tân Thủ Thôn tạo được chỗ ở cho bản thân, cho nên được hưởng quyền trở về Tân Thủ Thôn vô điều kiện, Truyền Tống Trận trong thôn, người chơi Nguyên Bảo cũng có thể tự do sử dụng. Vì cảm tạ người chơi Nguyên Bảo đối trong thôn kiến thiết cống hiến, đặc biệt thưởng cho Danh vọng 500, Thiện ác 100.
Lại, bởi vì người chơi Nguyên Bảo điểm Thiện ác đã đạt tới cấp bậc Thiện Nhân, đặc biệt thưởng cho Danh vọng 3000, Kim tệ 200, bởi vì là đệ nhất Thiện Nhân trong hệ thống, cho nên được hưởng quyền ưu tiên mua hai bất động sản ở bất kỳ thành trì nào cùng được chiết khấu ưu đãi. (Điểm Thiện ác vượt qua 500, sẽ được thăng làm Thiện Nhân, quái vật sẽ không chủ động công kích, ác ý PK sẽ bị biến hồng danh, nhưng lúc này Nguyên Bảo lại không biết.)
Vậy cũng được? Mà Thiện Nhân là cái gì vậy? Nguyên Bảo líu lưỡi, thầm nghĩ kỳ quái, bất quá, vậy cũng tốt, hắn về sau có thể tự do thoải mái trở về, nghe nói người chơi bình thường chỉ khi nhận được nhiệm vụ đặc biệt mới có thể quay trở lại Tân Thủ Thôn, nếu như không vào được, đó là do vì phòng ngừa cao thủ có ý định mang người chơi mới thăng cấp, cũng vì bảo hộ sự yên ổn cùng trật tự ở Tân Thủ Thôn. Tóm lại, hết thảy đều là mục đích tốt đẹp.
Đứng ở thôn khẩu(cửa thôn), Nguyên Bảo xem lại bảng thuộc tính của mình. Hắn không dùng Truyền Tống Trận, bởi vì hắn muốn vừa đi vừa đánh quái thăng cấp, ai bảo kỹ năng của hắn lại thấp đến đáng thương chứ, mấy ngày này hắn cơ hồ chưa từng biết đến thế nào là đánh quái.
Danh tính người chơi: Nguyên Bảo
Chủng tộc: ? ? ?
Cấp bậc: 12
Nghề nghiệp: ? ? ?
Phó chức: Dược sư (Trung cấp)
Thuộc tính: HP: 600 MP: 600
Thể: 2 Lực: 2 Mẫn: 1 Trí: 9 Ngộ: 9
Mị lực: Ẩn tàng hạnh vận: Ẩn tàng danh vọng: 12900 Thiện ác: 560 (Thiện Nhân) Uy vọng: 3
Kỹ năng chủng tộc: Câu tự thuật cấp 1; Tuyệt tự thuật cấp 1; Phong tự thuật cấp 1
Kỹ năng nghề nghiệp: Chế dược thuật trung cấp 0%; Chiết xuất thuật trung cấp 0%; Luyện đan thuật trung cấp 0%
Hái dược thuật sơ cấp 78%; Biện dược thuật sơ cấp 89%;
Kỹ năng cuộc sống: Chung cực thu thập thuật trung cấp 34%; Chung cực giám định thuật sơ cấp 87%;
Điếu ngư thuật sơ cấp 90%; Nấu nướng thuật trung cấp 95%; Kiến tạo thuật sơ cấp 76%;
Đốn củi thuật sơ cấp 70%; Gieo trồng thuật sơ cấp 45%; Nuôi dưỡng thuật sơ cấp 67%;
Lấy quặng thuật sơ cấp 90%;
Nhìn bảng thuộc tính của mình chỉ có một đống kỹ năng cuộc sống, Nguyên Bảo cảm thán, không thể tưởng được ở trong thôn ngây người mấy ngày, hắn thế lại học xong nhiều kỹ năng đến vậy. Tục ngữ nói, nhất nghệ tinh, nhất thân vinh, hắn mặc dù không có như vậy khoa trương, nhưng biết nhiều kỹ năng cũng không có gì không tốt. Chỉ là, chăm làm nhiệm vụ, học kỹ năng, lại không nhanh tăng cấp, bởi vì khi làm nhiệm vụ không được thưởng điểm kinh nghiệm nhiều, phải mất hơn một tuần, hắn mới lên được cấp 12.
Hiện tại trên bảng cao thủ của 《 Truyền Thuyết 》 đã có người đạt cấp 70! Kỳ thật, trong trò chơi này, việc thăng cấp vẫn tương đối khó khăn, nhất là từ sau khi chuyển qua cấp 50, mỗi lần thăng cấp đều phi thường khó khăn. 30 cấp đầu tiên còn tương đối dễ dàng, cho nên hiện tại đại bộ phận người chơi đều tập trung ở khoảng cấp 40-55; giống như Nguyên Bảo, mười ngày mới lên tới cấp 12 là siêu cấp thái điểu(gà ^ ^)hiếm thấy, cho dù là người mới vừa tham gia trò chơi không bao lâu, cũng chỉ mất khoảng nửa ngày để thăng đến cấp 10 rời khỏi thôn nhận chức nghiệp. Bất quá, đồng chí Nguyên Bảo cũng không thèm để ý, hắn cứ như trước vui chơi nhàn nhã.(Em là gà siêu cấp)
Sau khi trải qua một phen thử nghiệm, Nguyên Bảo có chút buồn bực phát hiện ra, từ sau khi bảng Thiện Ác xuất hiện danh hiệu “Thiện Nhân”, quái vật đều không chủ động công kích hắn, hắn nếu muốn đánh quái, phải chủ động khiêu khích mới được! Nguyên Bảo không rõ, chẳng lẽ phong hào “Thiện Nhân” là để dùng như vậy sao?
Mà sau hơn một ngày đánh quái, Nguyên Bảo tổng kết được hai điểm:
Đầu tiên là điều kiện khiêu khích quái! Bởi vì quái được chia làm vô hại hoàng danh quái, chủ động công kích hồng danh quái, cùng hôi danh quái(quái vật tên màu tro, xám), bởi vì “Thiện Nhân” có ảnh hưởng tới việc hắn chủ động khiêu khích quái nên chỉ có thể khiêu khích hồng danh quái cùng hôi danh quái, nếu công kích hoàng danh quái, sẽ bị khấu trừ điểm Thiện ác, một lần khấu trừ 1 điểm. (Nguyên Bảo lúc này còn không biết, nếu đổi lại người khác, mỗi lần sẽ bị khấu trừ 5 điểm, hắn bị trừ ít là do danh hàm “Thiện Nhân”)
Tiếp theo, chính là mấy kỹ năng chủng tộc kia thật rất tốt dùng! Tuy rằng lực lượng của hắn nhỏ, lực công kích không mạnh, nhưng một khi đã bị hắn trói buộc được, quái hung hăng tới đây cũng bị biến thành tử quái; huống chi còn có thể bắt quái làm thành con rối thay hắn chiến đấu, làm cho bọn quái vật tự giết lẫn nhau, điểm kinh nghiệm thu được hết thảy đều là của hắn, cấp bậc liền dần dần tăng lên thật nhanh; sau đó, hắn đều vượt cấp đánh quái, kỹ năng chủng tộc đều tăng lên cấp 2, chiến lực càng mạnh!
Vì thế dọc theo đường đi, gặp quái đánh quái, gặp dược thảo hái thuốc, thuận tiện luyện nữa tập một chút kỹ năng dược sư, thu thập thuật, nấu nướng thuật, lấy quặng thuật, cuộc sống thật dễ dàng, mà việc làm giàu cũng thuận tiện theo. Sau đó phi thường ngoài ý muốn, Nguyên Bảo chỉ dùng không đến một tuần đã đạt đến cấp 50, phải đi làm nhiệm vụ thăng cấp, nếu không không có biện pháp tiếp tục thăng cấp, cho dù ăn vô số kinh nghiệm cũng không thể thăng cấp được.
Vậy nên, người mới Nguyên Bảo lần đầu tiên vào thành!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.