Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh

Chương 90: Tắm sạch sẽ chưa (HHH)




Hắc Vân Áp Thành tách hai chân Lương Tu Ngôn ra thật rộng, gập đè ở trước ngực, lộ ra cái mông trắng nõn và tiểu huyệt mê người ở chính giữa.
Hành động lần này của nam nhân, ý tứ quá rõ ràng, Lương Tu Ngôn sống chung với y lâu nay, sao có thể không hiểu được. Nhưng đối với dâm uy bức bách của nam nhân, cậu chẳng dám phản kháng, đành phải cẩn thận nhắc nhở đối phương, “… Không phải vừa mới trừng phạt sao?”
Hắc Vân Áp Thành thấy dáng vẻ cậu nói năng luống cuống, ngược lại càng muốn chọc cậu. Hắc Vân Áp Thành lấy móng tay nhẹ nhàng gãi nếp uốn của huyệt khẩu một cái, liền mãn nguyện nghe thấy tiếng rên ngọt ngào của Lương Tu Ngôn.
“Ngươi không muốn trừng phạt kiểu này sao?”
Không biết từ khi nào, Mạc Tuấn Ninh đã đứng bên cạnh Lương Tu Ngôn, hắn ngồi xổm xuống, độ cao bằng thạch tháp, với độ cao này có thể vừa nói vừa hà hơi vào trong lổ tai của Lương Tu Ngôn.
Hô hấp nóng rực của nam tính phả ở bên tai, giống như có ngọn lửa đang cháy ở nơi nào đó, thân thể không chịu nổi sự khô nóng. Mà địa phương bị Hắc Vân Áp Thành nhẹ đụng qua, cảm giác tê dại lan ra, thân thể đã sớm quen mùi hiển nhiên không thể thỏa mãn. Mà ngay cả cúc huyệt vừa mới bị nước bể tẩy rửa qua cũng bắt đầu trở nên hư không.
Giống như có một ngàn con kiến bò trong nội bích, tiểu huyệt đã quen bị hai huynh đệ thao làm bất kể thời gian, đã lâu chưa trải qua sự tra tấn ngứa ngáy như vậy.
Lương Tu Ngôn vặn vẹo người muốn tìm bất mãn.
Mạc Tuấn Ninh hành động mờ ám của người ở trên tháp, thế là tiến hành khiêu khích nhiều hơn, gợi lên dục vọng của đối phương.
Hắn vươn đầu lưỡi, liếm lộng tỉ mỉ dái tai Lương Tu Ngôn, rồi tới vành tai, cuối cùng là luồn lưỡi vào, bắt chước tư thế tính giao, thong thả ra vào.
“Ừm…”
Đối phương hiểu rõ nơi mẩn cảm của Lương Tu Ngôn như lòng bàn tay, cậu sao có thể chịu được sự khiêu khích tận tình của hắn, chỉ cảm thấy đầu lưỡi linh hoạt của đối phương như con rắn nhỏ, lại chui vào chốn mẫn cảm nhất của cậu, từng đợt khoái cảm theo vĩ chuy tiến thẳng lên não, bị liếm đến rên rỉ không ngớt.
Mạc Tuấn Ninh thấy cậu đã chìm vào trong bể dục, liền ngưng khiêu khích, chỉ sợ làm tiếp nữa, cậu sẽ bắn mất. Dù sao thì bằng trình độ mẫn cảm của Lương Tu Ngôn, cái gì cũng có thể xãy ra.
“Được rồi, hiện tại nói cho ta biết, nơi đó tắm sạch chưa?” Nam nhân dùng giọng nói dịu dàng để hỏi, hắn thật sự muốn nghe câu trả lời.
Lương Tu Ngôn đương nhiên biết nơi đó là nơi nào, bởi khi cậu nghe thấy lời nói làm nhục của Mạc Tuấn Ninh, cậu không thấy thẹn bởi việc súc ruột vừa rồi, mà cúc huyệt đã quen mùi nay càng thêm ngứa ngáy.
Trong lòng cậu ẩn ẩn chờ mong, tiếp theo nam nhân sẽ dùng côn thịt vừa bự vừa thô gãi ngứa cho cậu.
Lương Tu Ngôn còn chưa trả lời, chợt nghe thấy Hắc Vân Áp Thành cũng nằm trên tháp thở dài: “Chập chập, ngươi mau qua coi, cúc huyệt của dâm phụ này đang co rút không ngừng nè.”
Cậu lúc này mớt chợt nhớ tới, nam nhân đang nhìn chòng chọc vào chỗ kia của cậu. Nghĩ đến biểu hiện dâm loạn của mình bị hắn ngó thấy hết, Lương Tu Ngôn cảm thấy quá mất mặt, bên cạnh đó càng khó kiềm chế co rút cúc huyệt kịch liệt thêm.
“Ồ, phải không?” Trong lời nói của Mạc Tuấn Ninh mang theo ý cười, dường như đã sớm đoán trước phản ứng của cậu thế nào.
Trêu chọc của hai người khiến Lương Tu Ngôn xấu hổ và tức giận muốn chết, nhưng lời nói dâm loạn ấy cứ càng kích thích tình dục của cậu. Sau khi vùng vẫy nho nhỏ giữa lý trí và dục vọng, cậu đầu hàng trước sự tra tấn không chịu nổi của cúc huyệt ngứa ngáy, lựa chọn khuất phục.
“Tắm sạch, tao huyệt đã tắm sạch.” Lương Tu Ngôn thấp giọng nói, tiếng nói thút thít còn mang theo giọng mũi, khàn khàn và lười biếng, tạo thành sự mị hoặc khác.
“Tự tách chân mình ra, để bọn ta nhìn cho rõ.”
Tuy rằng giọng nói của đối phương ấm áp như gió xuân, nhưng lại khiến cho Lương Tu Ngôn không có cách nào từ chối. Cậu đem hai tay uốn cong hai chân, rồi dùng sức ở phần eo, nâng cao mông lên, làm cho hơn phân nửa cái mông rời thạch tháp. Đã không còn hơi ấm của thạch tháp, da thịt trần trụi tiếp xúc với không khí, làm cho cậu bất giác lạnh nổi gai óc. Nhưng cậu không có buông tay, bởi điều này mới có thể để nam nhân nhìn thêm rõ ràng
Cậu lại đặt một tay lên mông, tiếp theo là tay kia. Sau đó, dùng hai tay nâng mông lên, cả mông tách rời hoàn toàn thạch tháp, hiện ra trước mắt nam nhân.
Điều này làm cho hai huynh đệ không khỏi cảm thán, trải qua ngày đêm dạy dỗ, thân thể của Lương Tu Ngôn không chỉ mân cảm mà còn thêm mềm dẻo, sau này chắc có thể thử nhiều tư thế có độ khó cao.
Lương Tu Ngôn còn chưa biết tương lai bất hạnh của mình, hiện tại cậu chỉ chuyên tâm tách cánh mông ra hai phía, để cúc huyệt ở chính giữa hiện ra trước mắt hai nam nhân.
“Nhưng…. được chưa?” Lương Tu Ngôn nhỏ giọng hỏi, thanh âm rõ ràng có chút run run. Một là vì tư thế quá khó, cơ bản dựa vào sức ở vùng eo; hai là do cậu có thể cảm nhận được tầm mắt chăm chú vào cúc huyệt của nam nhân, huyệt khẩu bị cậu kéo mở, phỏng chừng bọn họ đều có thể thấy được mị thịt ở bên trong. Nam nhân thị gian trắng trợn, làm cho Lương Tu Ngôn cả người như phát hỏa, dục hỏa đốt người.
“Xem ra tắm sạch rồi.”
Lúc cậu nghe thấy Mạc Tuấn Ninh nói vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Nhưng kế đó, cự vật cứng như sắt đâm mạnh vào, khiến cậu thích đến độ nhất thời quên hô hấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.