Vô Trần

Chương 3: Sơ gặp nhân loại




Đã một tháng trôi qua kể từ lúc hồ yêu quyết tâm đi ra khỏi Tam Sơn sâm lâm, dù cho có được thiên phú thần thông giúp ẩn chốn khỏi tầm mắt của cao giai yêu thú thì tiểu hồ vẫn gặp không ít khó khăn. Dù sao nó mới chỉ là một con luyện thể đỉnh phong cấp yêu thú đâu, ân, đừng thấy rằng nó có thể trốn được khỏi Thanh Loan liền rất lợi hại,nhưng thiên phú thần thông cũng là cần thời gian hồi phục a. Hơn nữa vị trí của tiểu hồ lúc đó không sai biệt lắm liền là Tam Sơn sâm lâm hạch tâm khu vực, tuy không phải là thần cấp, bán thần đi đầy đất nhưng cũng là thánh vực cấp yêu thú trở lên hang ổ. Tốc độ chạy của nó cao lắm cũng miễn cưỡng đạt tới Phi Thiên cảnh giới yêu thú, cho dù né tránh được những cái kia cao giai yêu thú đi nữa thì nơi này cũng là trải dài qua mười sáu cái vương triều đại sâm lâm a. Không có cách, đường còn quá dài đồng chí phải cố gắng chạy ngày đêm a. Quả thật lúc này hồ ly tâm muốn khóc đều đã có, nó còn tưởng rằng mình chỉ cần mấy ngày liền có thể rời khỏi nơi đây, sau đó tiến tới nhân loại lãnh thổ đùa nghịch một chút vui thú, nhưng sự thật rất khốc liệt, nó …không biết bay a. Tuy rằng nó đã vượt qua hư không tiến vào Đại Linh thiên giới, nhưng đó là do nó có được thân thể đặc thù không bị hư không phá hoại hơn nữa còn được thế giới Linh hồn đón nhận từ đó mà thuận lợi nhập giới. Nhập giới thuận lợi là một chuyện, sau đó có thuận lợi hay không là một chuyện khác. Nó còn vừa mới tiến tới thế giới này không được bao lâu,vừa mới xuyên qua kết giới liền bị Thanh Loan bắt gặp trên bầu trời, sau đó là một phen hảo hảo SM tra khảo ( ân, màn này tra khảo ta không dám viết, các vị thử suy nghĩ một chút một con hồ ly lấy hết thế gian Mỵ gặp phải một cái bà cô độc thân, ân……). Sau khi phát hiện tiểu hồ tựa như một cái trẻ sơ sinh như thế, Thanh Loan tựa như mẫu tính trỗi dậy quyết định chăm sóc tiểu hồ. Chỉ có điều yêu thú điều giáo à nhầm giáo dục liền so với nhân loại có khác biệt. Đặc biệt là một cái bà cô đi giáo dục một cái họa nước ương dân, mỵ hoặc chúng sinh không nhìn chủng tộc tiểu hồ liền tạo ra một cái thú vị kết quả. Hơn nữa sau đó còn “không may bắt gặp” một vài cái “hoa si” bị tiểu hồ mỵ hoặc yêu thú duyên cớ liều ẩn ẩn làm cho Thanh Loan cảm thấy có chút uy hiếp. Thế là cái gì giống đực là xấu xa bẩn thỉu hèn hạ một đống loạn thất bát tao kiến thức liền bị nhồi vào tiểu hồ ly. Không có cách, Thanh Loan còn đang nghĩ rằng tiểu hồ ly là một cái giống cái hồ tộc dây, dù sau nó còn chưa có hóa hình lại thêm cái kia mỵ hoặc nhan sắc không nhìn chủng tộc thân thể, ai có thể biết được nó giới tính đây. Cũng may mắn có một ngày nó tình cờ tra khảo linh hồn một cái cấp thấp yêu thú liền phát hiện nhân loại trong lời cô cô nói có khác biệt nhất định, thế là nhân lúc Thanh Loan đánh đuổi cái đám kia “hoa si” nó liền chạy trốn. Dù sao nhân loại đích thực cùng đám kia có thể hóa nhân hình yêu thú khác biệt, nhân loại còn có cái gì gọi là nghệ kỹ, ẩm thực các loại, hơn nữa còn có thể nhanh chóng tăng tu vi Công Pháp. Không giống với nhân loại, yêu thú một phương thăng cấp hầu như là dựa vào truyền thừa làm gốc, tu tập nhân loại công pháp không phổ biến ở nơi đây sâm lâm, phần lớp tu tập nhân loại công pháp đều sinh hoạt tại nhân loại thế giới, dù sao nơi đó thích hợp tìm kiếm công pháp hơn. Nó mới không muốn dựa vào cái gì truyền thừa sau đó đợi mấy chục mấy trăm năm mới thăng cấp đâu, dù sao bị Thanh loan ngày ngày “dạy dỗ” nó cũng sinh ra chút tiểu tâm tư, chỉ là vì cách biệt tu vi quá lớn mà phải chấp nhận.
Tiểu hồ đang nhanh chóng chạy đi liền đột ngột dừng lại, nó nhắm lại cái kia tuyệt mỹ đôi mắt mà tỏa ra thần thức bao phủ khắp xung quanh, tỏa ra thần thức vốn cũng không cần phải nhắm mắt, chỉ là nó muốn sử dụng thêm tự nhiên linh hồn đồng cảm giác mà che đi thị giác để tập chung hòa vào thiên nhiên. “rắc’’,một tiếng cành cây khô bị gãy vang lên. Tiểu hồ chợt mở mắt, sau đó nó cực tốc nhảy lên một cái cây cổ thụ gần nhất, lập tức chui vào tán cây ẩn giấu hơi thở. Mặc Linh thuật của nó còn chưa có hồi phục kịp đâu, dù sao thời gian gần nhất nó sử dụng còn chưa qua một canh giờ đâu, nó chỉ còn hi vọng cảm giác của mình là sai lầm đâu.
“Hừm, thần thức có thể lan xa mấy dặm,thế nhưng lại gặp ta bỏ chạy, xem gia có thể là một đầu sơ giai Toái Địa cảnh giới yêu thú. Hương hương sư muội,xem ra chúng ta lại có chút thu hoạch rồi” – một lời này xuất phát từ hôi bào thanh niên nam tử ẩn ẩn có dáng vê thủ lĩnh của nhóm người này. “ Lý sư huynh nói phải, chỉ là một đầu toái địa cảnh yêu thú cũng không phải là dễ như vậy bắt, dù sao thì Toái Địa cảnh yêu thú đều nó chút nguy hiểm nhất định đâu, dù sao mấy hôm trước đầu kia dã trư nhưng là làm cho Khúc sư huynh bị thương ”. Nói đến đây tên nam tử có chút vẻ ngoài hèn mọn này liếc mắt về phía một tên hắc y nam tử phía sau. Tên nam tử bị nói kia ẩn ẩn trên gương mặt có chút tức giận, chỉ là nghĩ đến cái gì đó liền không dám phát tác chỉ hừ lạnh một tiếng. Lúc này cô gái được gọi là Hương Hương kia có chút mất kiên nhẫn mà cắt đứt đoạn này vô nghĩa đối thoại: “Lý sư huynh, đầu này yêu thú phát hiện chúng ta liền lập tức thu hồi thần thức, chỉ là xung quanh đây tán cây không hề có dấu vết bị dẫm đạp mạnh. Xem chừng là nó chỉ chốn chưa kịp bao xa, thậm chí có thể là ẩn nấp đâu đó quanh đây, huynh còn không mau tìm cách bắt nó hiện thân”.
Nghe được lời của cô gái đó, hôi bào nam tử có chút ý mừng, chỉ là lúc này phải thể hiện thật chắc chắn, nhất quyết một chiêu lấy lòng nữ tử, sau đó tìm một chút thời cơ thích hợp để cho con yêu thú này làm bị thương cả hai tên kia, sau đó hắn một mình oai phong. Nghĩ đến đây nam tử nheo mắt lại, sau đó cẩn thận đi lại từ từ, đi đến chỗ của tiểu hồ ly khi nãy đứng hắn liền hít một hơi mạnh, sau đó tung một chưởng vỗ xuống đất. Một chưởng này không phải bình thường, nó là Toái địa cảnh trung giai một đòn toàn lực, ẩn ẩn mang theo từng tòa đại sơn áp lực nện thẳng xuống. Một chưởng này của hôi bào thanh niên không có làm vỡ mặt đất vậy mà có thể khiến cho lá cây xung quanh không chịu nổi rung động cùng áp lực mà đột ngột rơi rụng. Lúc này nơi ẩn mình duy nhất của tiểu hồ đã biến mất, nó chỉ lẳng lặng đứng trên cây mà đánh giá mấy cái nhân loại phát hiện mình. Mấy cái nhân loại này quả nhiên cùng đám kia hóa hình yêu thú khác biệt, không những thân thể yếu đuối hơn mà lại còn không có não. Ân, trong mắt hồ ly bốn tên nhân loại này xác thực là có chút ngu xuẩn, đối mặt kẻ địch chưa biết thân ảnh mà còn dám mất đoàn kết.
Đối mặt với tiểu hồ ly, cái tiểu đội này không còn lời nào để thốt lên, cái kia bạch hồ ly quá đẹp, đẹp đến mọi lời nói miêu tả đều thành vô dụng. Từng ánh mắt tựa như tinh hà, thế nhưng lại tà mị hút hồn đoạt phách con ngươi. Chứng kiến mấy tên nhân loại sững sờ, tiểu hồ rốt cuộc lên tiếng: “ Các ngươi là nhân loại sao?”. Nghe được lời nói của hồ ly, bốn người rốt cuộc tỉnh lại, chỉ là sắc mặt lúc này co chút phiếm hồng, lời muốn nói lại ngưng, chỉ là có chút tiếc hận, vì cái gì đẹp như vậy hồ ly mà chỉ có Luyện thể kỳ tu vi. Luyện thể kỳ căn bản là chưa thể hóa hình được đâu, chỉ có điều như thể bốn người đều hiểu được lòng nhau vậy, tất cả chỉ có 1 suy nghĩ “bắt sống”. Lúc này cô gái duy nhất trong bốn người lên tiếng: “Hồ Ly ngoan, chúng ta là nhân loại a, nhân loại chúng ta đều rất tốt bụng, mau đến đây chơi cùng với tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ cho ngươi rất nhiều đồ ăn ngon”. Nói đến đây cô gái trong tay đột nhiên xuất hiện một cái bình nhỏ, cô giái mở lắp đổ ra một viên màu tím đan dược sau đó ném về phía tiểu hồ. Chỉ là tiểu hồ không những không bắt lấy như trong tưởng tượng của cô gái mà nó liền một vuốt cắt đôi viên đan dược. Thấy cảnh này, bốn tên nhân loại đồng loạt kinh ngạc, sau đó đột nhiên vận khởi pháp lực nhảy lên đánh về phía tiểu hồ, ý định trước tiên đả thương sau đó sẽ bắt giữ. Chỉ là suy nghĩ là mỹ hảo, hiện thực lại khác biệt bốn người vừa mới nhảy được nửa đường liền bị vô số dây leo từ bốn phương tám hướng trói chặt lại giữa không trung. Bị chói lại có chút kinh ngạc, bốn người lại định sử dụng thân thể mạnh mẽ phá vỡ dây leo thì đột nhiên mắt trợn trắng ngất đi. Trận chiến diễn ra không nhiều lời, không có nhiều động tác, thậm chí liền võ kỹ cũng chưa kịp thi triển liền đã phân ra thắng bại. Một cái Luyện thể đỉnh phong đánh bại ba tên toái địa cảnh nam tử một tên luyện hồn cảnh nữ tử, nếu đồn ra ngoài thì có thể khiến cho không ít người choáng váng. Trải qua một thời gian bị con chim kia điều giáo, lại thêm mấy tên hoa si yêu thú tán tỉnh, trò sử dụng đan dược để dụ dỗ có thể nói là tiểu vu gặp đại vu. Dù cho viên kia đan dược rất thơm, rất có cảm giác dụ dỗ trẻ em,nhưng tiểu hồ vẫn là hiểu cái nào nặng cái nào nhẹ. Viên kia đan dược không phải là tốt lành gì đan dược mà là một viên hôn mê loại đan dược, nếu không chịu được mùi thơm cám dỗ thì rất có thể tiểu hồ liền nguy hiểm. Thiên phú thần thông Soát Hồn phát động, sơ lược ký ức của bốn người đều bị tiểu hồ đọc được. Bốn người này đến từ cái nào đó tiểu môn phái, sau đó cái kia Hương Hương tiểu sư muội đạt đến bình cảnh tu vi đã lâu mà không đột phá, thế là quyết định ra ngoài lịch luyện, sau đó ba cái chân heo liền chạy theo bám riết, một bộ ta quan tâm bảo hộ sư muội dáng vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.