Vô Thường

Chương 940: Ngươi phòng thủ kiên cố, ta vô kiên bất tồi




Sau đó, lại có hai tiếng hét thảm truyền tới, huyết quang bẳn ra, ***g ngực của một người bị Đường Phong đâm thủng một lổ, người còn lại bị chém đứt một tay.
Trước sau không đến một cái nháy mắt, đã xảy ra biến cố mà người của Huyết Vụ Thành nhìn thấy cũng phải trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ đến lúc này còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, thời điểm Đường Phong giơ kiếm lên, từ trên người của hắn tản ra một cổ kiếm ý xung thiên rung động lòng người, bổ ra một kiếm, không đánh trúng người này, nhưng kiếm ý lại làm cho hồn phách người khác bị hao tổn, thối lui ra sau, sau đó trường kiếm của hắn đánh ra một đường cong, đâm thủng ***g ngực người thứ hai, cắt xuống cánh tay của người thứ ba.
Đủ loại cử động tự nhiên mượt mà, nhưng tốc độ lại không nhanh, không có người nào biết rõ tại sao đồng bạn của mình lại không thể ngăn cản nổi, giống như bọn họ buông bỏ phản kháng cho người ta hạ độc thủ.
Tiếng kêu thảm thiết truyền tới liên tục, người đầu tiên không bị trường kiếm đánh trúng, lúc này không ngừng lăn lộn trên mặt đất, da thịt trên người đỏ bừng, giống như con cua bị nướng chín, đưa tay xé rách quần áo trên người mình, từ trong miệng truyền ra tiếng nói mê sảng, một hồi hô nóng, một hồi hô lạnh, nhưng không qua bao lâu người này liền không còn động tĩnh gì nữa.
Còn người bị chém đứt một tay, miệng vết thương không có chút máu tươi nào, ngược lại trên miệng vết thương xuất hiện một ngọn lửa quỷ dị, đang lan tràn trên người hắn, dù hắn cố gắng thế nào, cũng không cách nào dập tắt.
Hắc Viêm của Hắc Phượng, Hỏa Phượng Niết Bàn Chi Hỏa và Địa Tâm Băng Diễm, ba loại hỏa diễm đều bị áp súc trong Hỏa hệ cương tâm của Đường Phong, dễ dàng bị dập tắt như vậy sao?
- Đại nhân cứu ta!
Hỏa diễm đã đốt tới ***g ngực của người nọ, dưới sự kinh hãi tiến về phía Huyết Vân Lưu, muốn nhờ vị phó thành chủ đại nhân cứu mạng.
Nhưng không đợi hắn tới gần Huyết Vân Lưu, Huyết Vân Lưu đập mạnh xuống mặt đất một cái, cả mặt đất rung lên, trên mặt đất xuất hiện một gai đất bén nhọn, trực tiếp đâm xuyên qua hắn tại chỗ.
- Đại nhân...
Người này đúng là chết không nhắm mắt, ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ rằng vị phó thành chủ lúc bình thường đối đãi với mình như thân huynh đệ lại ra tay hạ độc thủ như vậy, đám đệ tử Huyết Vụ Thành cũng nhìn mình lạnh lùng, tĩnh như ve mùa đông.
Huyết Vân Lưu không để ý tới hắn, mà là khiếp sợ nhìn Đường Phong, sau nửa ngày mới phun ra hai chữ:
- Thiên kiếm?
Chỉ có người đạt tới cảnh giới Thiên kiếm, mới có thể dùng cảnh giới Linh giai hạ phẩm, bổ ra một nhát đơn giản, làm cho ba người của mình gặp vận rủi, chỉ có Thiên kiếm, mới có thể làm cho kiếm ý hóa thành thực chất công kích người khác, ảnh hưởng tâm thần địch nhân, trừ phi là người bị nhắm vào, những người khác không thể nhìn ra huyền diệu trong đó. Chỉ có người đạt tới Thiên kiếm, mới có thể lĩnh ngộ cực hạn của kiếm ý, phát huy ra uy lực lớn nhất của vương giả binh khí.
Thiên kiếm chi đạo, Huyết Vân Lưu đã nghe nhiều, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy, nhưng hôm nay đã thấy được, khó trách tiểu tử này dám làm càn như thế, nguyên lai không phải máu của hắn xông lên đầu, mà là có chỗ dựa.
- Phó thành chủ khen nhầm, bản thiếu gia chỉ có chút cảm ngộ đối với kiếm đạo mà thôi, không dám nhận danh hiệu Thiên kiếm.
Đường Phong cười một tiếng, đúng là hắn từ trên người của Âu Dương Tử lĩnh ngộ kiếm ý và kiếm đạo, nhưng hắn chưa đạt tới Thiên kiếm chi cảnh.
Trong thiên hạ, chỉ có một mình Diệp Dĩ Khô mới có tư cách xưng là Thiên kiếm, dù là như thế, cũng không thể sánh kịp phong vận của Kiếm Thần.
- Tốt!
Sát cơ của Huyết Vân Lưu nồng đậm, không nghĩ tới hắn lại ăn thiệt thòi lớn như vậy từ Đường Phong, hắn thân là phó thành chủ Huyết Vụ Thành sao không mất mặt chứ?
Nếu tiểu tử này chưa đạt tới Thiên kiếm, Huyết Vân Lưu cũng không e ngại. Tốt xấu gì hắn cũng là Linh giai trung phẩm, cao hơn Đường Phong một cảnh giới, nhưng chênh lệch trong đó chẳng khác gì giữa trời và đất, cũng không phải nhờ vào một chút cảm ngộ kiếm đạo có thể san bằng.
- Muốn có được bảo tàng của tiền bối Huyết Vụ Thành lưu lại, lại dám giết đệ tử của ta, hôm nay không thể tha cho ngươi được!
Huyết Vân Lưu vừa dứt lời, khí thế đề thăng, một cổ cương khí chấn động xen lẫn với thần thức mãnh mẽ và uy áp cường đại, ép thẳng về phía Đường Phong.
Đường Phong vân đạm phong khinh, bước chậm nhàn nhã, tùy ý để mặc cho Huyết Vân Lưu thúc dục uy áp của Linh giai trung phẩm, hắn không thèm nhìn tới.
Huyết Vân Lưu động, thân hình nhoáng một cái, tàn ảnh lưu lại tại chỗ, liền xuất hiện ở bên cạnh Đường Phong, một thiết quyền có màu vàng đất lập lòe, thế như vạn quân, đơn giản đến cực điểm đánh tới.
Thiết quyền chưa tới, quyền phong liên tục gào thét, Đường Phong cảm thấy đây không phải là một quyền đánh tới, mà giống như một ngọn núi lớn đang đánh về phía mình.
Cương tâm của Huyết Vân Lưu, chính là Thổ!
Kết hợp với chiêu thức vừa rồi hắn đánh chết tên đệ tử Huyết Vụ Thành kia, Đường Phong lập tức đoán ra được. Thổ thế trầm trọng chắc nịch, chất phác tự nhiên, thắng ở ổn trọng, phàm là người có cương tâm Thổ hệ, đều chọn quyền pháp và binh khí nặng để tu luyện, bởi vì lực lượng Thổ hệ cương tâm sẽ làm cho quyền pháp và binh khí nặng phát huy uy lực đến mức tận cùng, hơn nữa lực phòng thủ cũng cao hơn người thường rất nhiều.
Chung gia Chung Sơn năm đó cũng có lực lượng cương tâm là Thổ hệ!
Vận chuyển hộ thân cương khí phòng thủ vô cùng kiên cố, Đường Phong dùng Duệ Kim Chi Lực công kích vô số lần, mới có thể phá vỡ hộ thân cương khí của hắn.
Đương nhiên, khi đó thực lực Đường Phong vẫn còn thấp, xưa đâu bằng nay.
Huyết Vân Lưu không hổ là cao thủ Linh giai trung phẩm đỉnh phong, một quyền đơn giản, đã có thể điều động thiên địa linh khí không ai sánh bằng, hơn nữa mười ngọn núi xung quanh cũng cung cấp uy thế cho hắn, uy lực một quyền này, chẳng khác gì một ngọn núi đánh tới, ngay cả thân thể của Đường Phong cứng rắn như sắt, bị một quyền này đánh trúng chỉ sợ cũng phải gãy vài cây xương sườn.
Đối mặt với đệ tử Huyết Vụ Thành, Đường Phong chỉ dùng thực lực Linh giai hạ phẩm để đối địch, nhưng đối mặt với Huyết Vân Lưu lại không đủ, thực lực Linh giai trung phẩm bộc phát, trên Độc Ảnh kiếm lóe lên tia lửa, trở nên sáng chói.
Đường Phong không tránh không né, ngược lại khu động trường kiếm nghênh đón thiết quyền của Huyết Vân Lưu.
Ngươi phòng thủ kiên cố, ta vô kiên bất tồi!
Xem lực lượng cương tâm của ai tốt hơn!
Trường kiếm và thiết quyền chạm nhau, va chạm sinh ra một tiếng nổ lớn, thiên địa linh khí hỗn loạn, nơi trường kiếm và thiết quyền của Huyết Vân Lưu chạm nhau, xuất ra một đạo hào quang chói mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.