Vô Tận Kiếm Trang

Chương 661: Ma Vương Thạch Quật




- Huyền Tông cường giả.

Năm chữ này nghe tuy nhẹ, nhưng rơi vào trong tai nàng, lại không thua gì một tiếng sấm nổ.

Hai người thực lực mặc dù cường đại, nhưng cũng chỉ đủ miễn cưỡng cùng với nửa bước Huyền Tông, hoặc là chuẩn Tông cấp cường giả đánh một trận mà thôi, nhưng nếu như chân chính Huyền Tông cường giả, thì tuyệt không có thể chiến thắng.

Huyền Tông cường giả, tại trong mắt mọi người, đều là đại năng tồn tại.

Nhìn cả Lam Nguyệt công quốc, Huyền Tông cường giả ít ỏi như vậy, hơn nữa toàn bộ đều là người của mấy Đại tông môn.

Lam Nguyệt công quốc, huyền tông cường giả là truyền thuyết, mà trải qua ngàn năm, cũng chỉ có hai người.

Cho đến lúc lão Cốc chủ Bái Kiếm Cốc Hàn Quang Nhất Kiếm Trầm Như Mặc rời núi, cùng với Cốc Chủ Tử Cảnh Cốc Túc Hàn Sơn đột nhiên đột phá, mới có hai huyền tông, nhưng dù như thế, thì Lam Nguyệt Nam công quốc có hơn mấy ngàn vạn nhân khẩu, Huyền Tông cường giả, cũng chỉ có hai vị mà thôi.

Ngàn năm qua cũng chỉ có hai người.

Nhưng hiện tại, Diệp Bạch lại nói với nàng, lần này Lê Hoa cung phái tới, có thể có Huyền Tông cường giả, hơn nữa không chỉ một vị, áp lực trong lòng nàng, không nói thì có thể nghĩ.

Bực này tồn tại, cơ hồ có thể trong nháy mắt làm sụp đổ thiên địa, đại bộ phận người đều tin tưởng là như thế, cho nên trình độ của Huyền tông cường giả, không cần nói cũng biết.

Nhìn thấy thần sắc Viêm Mị như vậy, Diệp Bạch cũng nhíu mày, hắn nhìn thoáng qua những thi thể đang nằm trên mặt đất, thì Lê hoa khô héo, bình thường xem ra, không đủ thấy được, nhưng lúc này, nhưng chói mắt như vậy.

Với định lực của Diệp Bạch, lúc này cũng không khỏi từng đợt tim đập nhanh.

Tông cấp Tông cấp, hai chữ này cũng không phải đơn giản như vậy, mà là một khoảng trống thật lớn, Huyền giả như là học đồ, Huyền sĩ thì tương đương với trong nhân loại phổ thông đệ tử, Huyền sư tương ứng, có một chút thực lực.

Đỉnh cấp Huyền sư là đỉnh cao tồn tại, Diệp Bạch tuổi còn trẻ, là có thể đạt tới một bước này, đã là đáng quý.

Có khả năng hiện tại có thể được xưng là Tông sư, Huyền sư cùng Tông sư chênh lệch rất nhiều, có người cả đời cũng vượt qua không được.

Cảnh giới này, chính là quan khẩu của người bước vào cảnh giới chân chính cường giả.

Trước đây, tất cả đột phá, đều chỉ là tiểu đột phá mà thôi, từ huyền sư đột phá Huyền tông chính là đại đột phá, gọi là "Nhảy Long Môn."

Nếu đột phá quan ải này, sẽ trở thành chân chính danh chấn cường giả, chấn động muôn phương, nhưng nếu đột phá không được. Như vậy, cũng cường đại, cũng chẳng qua là tiểu nhân vật mà thôi.

Tông cấp quan khẩu có ý nghĩa vô cùng trọng đại như vậy.

Khi đột phá được quan khẩu này, vạn chúng kính ngưỡng, uy phục thiên hạ.

Mà cao hơn nữa chính là Đế cấp, Chấn cổ thước kim, mới có thể xưng Đế, đừng nói là Lam Nguyệt, Xích Mạc tiểu công quốc, ngay cả Tử Hoa Vương quốc, cũng không có Đế cấp cường giả.

Tại Thiên Long đại lục, có ba vị, hơn nữa bốn khối đại lục, tất cả Đế cấp cường giả cũng chỉ có mười vị mà thôi. Mỗi một vị, cũng có thực lực di sơn đảo hải, bọn họ, ở thế giới này chính là đỉnh núi, đều là vạn người mong muốn ngưỡng mộ.

Có lần đại đột phá, một lần đều là trân quý, chỉ cần đột phá một lần, cũng không uổng hành tẩu ở nhân gian này.

Cho nên, mỗi lần đại đột phá gian nan cùng trân quý vô cùng.

Mà hiện tại, có một người có thể tiến hành đại đột phá như vậy, có thể thành đối thủ cạnh tranh, trong lòng áp lực, là có thể nghĩ ra được.

Vô số người vì bước vào Tông cấp, không biết nỗ lực nhiều ít bao nhiêu năm, vẫn không thể như nguyện, người mới đến lại làm được, càng làm cho lòng người kinh hãi, hâm mộ cùng đố kỵ.

Siêu cấp tông môn chính là siêu cấp tông môn, đối với dạng quái vật to lớn này, Huyền Tông cường giả mặc dù cũng không có thể nói khắp nơi đều có, nhưng là cũng tuyệt không phải là ít.

Ngay cả Ma Ưng Các cũng có mười lăm vị Tông cấp cường giả, Lê Hoa cung càng không cần phải nói, cho nên Diệp Bạch khi nghe nói đến Lê Hoa cung ba chữ liền không khỏi biến sắc.

Thật sự là bởi vì, bực này tồn tại quá mức cường đại.

Cuối cùng, Diệp Bạch đưa tay vỗ bả vai Viêm Mị, nói:

- Suy nghĩ nhiều vô ích, đối phương lúc này vị tất đã tiến vào bảo khố, chúng ta lần này đến, chỉ vì đoạt bảo cũng không phải cùng người này giao chiến, cho nên cũng không cần xung đột.

- Chúng ta có được Bảo tàng bản đồ, chỉ cần đi vào, bỏ qua bọn họ, sớm tới chỗ bảo khố cũng không phải là việc khó, bọn họ cho dù cường đại, cũng không thể biết được chúng ta tiến vào, cuối cùng, có thể chúng ta chiếm được bảo tàng.

Nghe vậy, nhãn tình Viêm Mị rốt cục cũng sáng lên, nói:

- Không sai, mặc dù đối phương có thể là Huyền Tông cường giả, nhưng chúng ta bỏ qua bọn họ, sớm đi lấy bảo tàng, chờ bọn họ thiên tân vạn khổ tới nơi, lại chỉ nhìn thấy vảo khố trống trơn, ha ha, như thế mới thú vị.

- Đi nhanh, có thể nhanh hơn nữa, miễn cho bọn họ nhanh chân đến trước, như vậy thật sự không ổn, chúng ta sẽ bỏ qua lần tranh đoạt này.

Lập tức, thân hình hai người nhoáng lên, không thèm quan tâm đến thân thể đám cự viên nữa, trực tiếp nhảy vào tiểu đạo, hướng về phía Ẩn Vụ Thánh sơn chạy gấp đi.

Không lâu lắm, mọt cái Đại Hạp Cốc xuất hiện ở trước mặt bọn họ, đại hạp cốc này mặc dù bọn họ có căng mắt nhìn cũng không nhìn thấy tới đáy.

Hai người định chỉ cước bộ, cúi đầu nhìn lại, liền nhìn thấy đối diện một hang đã thật lớn không ngừng phun ra nuốt vào ma khí đen nhánh, Thạch Bích ở trên vách đá, mơ hồ còn có vết đao dấu vết.

- Ma Vương Thạch Quật.

Nơi này, chính là trụ sở của Hỏa Mị cung, như vậy bảo khố Ẩn Vụ Sơn chính là ở chỗ này.

Thấy thế, hai người Diệp Bạch, Viêm Mị, nhãn tình sáng lên, nhìn nhau một cái đều thấy vẻ mặt kích động.

Tiếp theo hai người không hề do dự, quát nhẹ một tiếng, Diệp Bạch kêu lên một chữ:

- Đi.

Nói xong hắn liền tung người, nhảy vào bên trong Vân Vụ, còn thân hình Viêm Mị, cũng hóa thành một đạo hồng quang, đi theo phía sau. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Một lát sau, "Phốc, phốc. . ." Hai đạo thân ảnh, mạnh mẽ như điện quang không chút do dự, trực tiếp xuyên thấu qua tầng tầng hắc vụ đi vào, trước mắt, lập tức đại biến dạng.

Một thế giới kỳ lạ xuất hiện ở trước mặt bọn họ, làm cho bọn họ đều không khỏi rùng mình một cái.

- Là các ngươi sao?

Bạch y thanh niên Vương Lê Hoa quát lạnh một tiếng, Bạch y nữ tử cũng quay đầu nhìn lại.

Bỗng nhiên một tiếng Ha ha cười to truyền đến, vài bóng người chạt tới phía sau Thạch Bích, đột nhiên xuất hiện thân ảnh ba tên thanh niên.

Trong đó có một người, đi ra một bước, nhìn về phía Vương Lê Hoa, ha ha cười nói:

- Vương huynh, cách biệt nửa năm, đã lâu không gặp?

Vương Lê Hoa đầu tiên là cả kinh, tiếp theo ánh mắt phát lạnh, nhìn Tử Y thanh niên, trầm giọng nói:

- Nguyên lai là Thái Dương Thánh Điện Thái Dương chi tử, khó trách có thể đi theo phía sau ta nửa tháng cũng không bị ta phát hiện, Tiêu công tử thực lực lại càng cường đại, nhưng tựa hồ cũng không có tiến bộ.

Thái Dương Thánh Điện, Xích Mạc công quốc đầu lĩnh bảy đại Thất phẩm tông môn, bài danh đứng trên Lê Hoa cung, được xưng là Xích Mạc Đông Bộ Chi Vương, Thái Dương chi tử, Xích tông Tiêu Minh Nhạn.

Tên này đột nhiên xuất hiện, đi theo phía sau đám người Vương Lê Hoa, cho đến lúc này mới bị phát hiện, Tử Y thanh niên, rõ ràng cũng là một tên Huyền Tông cường giả.

Nghe thấy lời nói của Vương Lê Hoa châm chọc, Tiêu Minh Nhạn lại làm như không thèm để ý, nhưng một tên Kim y thanh niên bên cạnh, bước lên một bước, cười lạnh một tiếng nói:

- Miệng của Lê hoa huynh thật sự là lợi hại, không biết quý cung vì một cái bản đồ, mà điều động người của Vô Nhai hải tru sát ba nghìn sáu trăm nhân khẩu Bạch Xà Thiên Tông, hành vi này, nên đánh giá như thế nào?

Vương Lê Hoa sắc mặt biến đổi, một luồng sát ý lành lạnh, từ trên người hắn nhập vào cơ thể xuất ra bốn phía, trong nháy mắt đều đọng lại.

Hắn đột nhiên tiến lên trước một bước, âm thanh lạnh lùng nói:

- Vạn Thú Tông Thiếu chủ, nói chuyện coi chừng một chút, tru sát Bạch Xà Thiên Tông chính là người của Vô Nhai hải, có bản lãnh, ngươi đi tìm Vô Nhai hải mà nói lý đi.

Được nghe lời ấy, tên thanh niên này sắc mặt biến sắc, Vạn Thú Tông Thiếu chủ, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo lui ra phía sau một bước, không nói thêm gì nữa, bất quá sắc mặt, cũng là âm trầm như nước.

Ba chữ Vô Nhai hải này mặc dù đối với hắn, cũng áp lực, không dám dễ dàng bình luận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.