Vô Tận Kiếm Trang

Chương 447: Mộ hiện (Thượng)




- Ta biết, ta biết hắn là ai.

Vừa nhìn thấy công pháp kỳ quái đó, Cốc chủ Thẩm Ngạo Thiên và Trương Tùng Nguyên đã trầm tư.

Hiện tại ở trong lòng bàn tay người kia đã hiện ra một con thú kỳ lân bốn chân, người này chợt nhớ ra cái gì mà nghẹn ngào kinh hô.

- Hắn chính là Ủy Vũ Sơn ma của Bạch Xà Công quốc, Tân Cửu, rõ ràng đã tiến giai lên huyền tông, ta nên sớm nhớ tới. Vũ Sát Công cùng với Vạn Hóa Thú Vương quyết, ngoài hắn ra thì còn có ai.

Nghe thấy hắn nhắc nhở,có mấy người chợt nhớ tới điều gì đó mà sắc mặt đại biến, cúi mặt trầm ngầm, bọn họ ngẩng đầu lên nhìn về phía vũ y quái nhân trên Kiếm phong, hắn tựa như là ác ma.

Hiển nhiên bọn họ cuối cùng cũng đã biết người gọi là Ủy Vũ Sơn Vũ Khách Tân Cửu này là ai.

Tử Hoa vương quốc, là quốc gia đứng thứ năm trong Thiên Long đế quốc, trong nước sở hữu tám đại công quốc, ngoại trừ Đông Thanh ti, tây Âm nguyệt, Nam Lục Thêu, bắc Xích Mạc thì còn có một bạch xà tiểu quốc, tuy không thể so sánh với công quốc nhưng vẫn lớn hơn Vô Sương quốc một chút.

Tuy nhiên không người nào dám tới Bạch Xà quốc này bởi vì nó không biết vì nguyên nhân gì mà gần đây nhân tài xuất hiện lớp lớp, cao thủ nhiều như mây, tuy là biên giới phía bắc của Tử Hoa vương quốc nhưng nó lại ở trong một sa mạc mênh mông, cơ hồ không câu thông với quốc gia nào.

Cao thủ mạnh nhất của Bạch xà công quốc chính là một vị huyền vương trung cấp, ngoại trừ hắn ra, Bạch xà công quốc còn có sáu vị cường giả huyền vương,còn lại huyền tông nhiều không đếm hết.

Mà những người này, năm người có một sát nhân cuồng ma, Ủy Vũ Sơn tuy đã bước nước bước vào huyền tông nhưng chiến lực không hề thua một huyền tông, bởi vì thù cũ hắn đã giết hại Thái Hồ Thủy trang ở Thanh Ti quốc, chết hơn một vạn tám nghìn người, huyết tinh bay khắp nơi.

Mà công pháp hắn sử dụng chính là Vạn Hóa Thú Vương quyết, thần kỳ vô cùng, chỉ cần dùng đầu ngón tay vẽ thành một loại đồ hình trên không trung sau đó biến thành lực công kích tạo ra uy lực vô cùng lớn, có người cho đó là ảo giác còn khiêu chiến nhưng đều bị giết chết, không có ai sống sót.

- Ủy Vũ Sơn ma, giết giết.

Ủy Vũ Sơn ma đi một trăm bước là có một mảng mưa máu.

Chỉ có điều ba mươi năm trước hình như hắn đắc tội với một nhân vật vô cùng lợi hại sau đó mất tích có người cho rằng hắn đã chết hoặc ẩn cư, sau đó không còn ai nghe tin tức của hắn nữa, tên của hắn cũng dần phai nhạt đi, không ngờ hôm nay hắn lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa đã tấn cấp trở thành cường giả Huyền Tông.

Năm đó hắn vẫn còn chưa phải huyền tông mà đã kinh thiên động địa, hiện tại tiến vào Huyền tông khẳng định đáng sợ hơn rất nhiều, khó trách ngay cả cốc chủ của Bái Kiếm cốc và Tử Kiếm công liên thủ cũng phải bại trước một chiêu của hắn.

Nghĩ tới đây mọi người không kìm được kinh sợ.

Tất cả mọi người đều cho rằng Bái Kiếm cốc sắp bị Tân cửu giết chết, bọn họ chỉ muốn xem cuộc vui nhưng lúc này bỗng nhiên có một cảm giác bi ai.

Chỉ là mọi người cũng không có khách nào, cho dù có muốn ra tay cũng vô lực xoay chuyển trời đất.

Còn có ai có thể cứu vãn được Bái Kiếm cốc? Tất cả mọi người đều trầm mặc, năm đó Tân Cửu tàn sát hết cả Thái Hồ Thủy trang, hơn một vạn tám nghìn người, có thể tưởng tượng thủ đoạn của hắn tàn nhẫn như thế nào.

Huống chi ai dám cam lòng xuất thủ cho Bái Kiếm cốc, đến lúc đó ai sẽ bồi thường tính mạng cho mình?

Tất cả đều thở dài một tiếng.

Tuy nhiên đúng lúc này một tiếng lớn truyền lên, ở phía sau ngọn núi của Bái Kiếm cốc, một mảng đá vỡ vụn, lộ ra một đại động vô cùng lớn.

Trong động, kiêm quang vô cùng vô tận xuyên thấu thiện đại, chiếu lên Bái Kiếm cốc. Giờ khắc này tất cả mọi người đều nhìn thấy một lão nhân lông mày dài rộng từ từ đi ra từ trong đó.

Lão khẽ rung mình, tro bụi rớt xuống, lão nhân này rốt cuộc cũng hiện ra trước mặt mọi người. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Chỉ thấy lão tóc trắng như sương, trên khuôn mặt tiều tụy, giống như là một pho tượng. Tuy nhiên trên người của lão phát ra một khí tức vô cùng lớn, tung hoành thập phương, không chỗ nào không đến, không chỗ nào không giết.

- Răng rắc.

Một thanh âm trong trẻo vang lên, lão từ trong động đi ra, những viên đá xanh nơi lão đi qua đều tự nứt biến thành bụi phấn.

Xoạt một tiếng, tất cả mọi người không nhìn thấy động tác của lão thế nào chỉ biết rằng sau một khắc lão đã tiến tới gần bầy đệ tử Bái Kiếm cốc mà ngồi xổm người xuống, đỡ Thẩm Ngạo Thiên và Trương Tùng Nguyên lên dò xét. Sau đó lão nhìn về phía Tân Cửu trên Kiếm Phong mà nói:

- Là ngươi muốn tiêu diệt truyền thừa nghìn năm của Bái Kiếm cốc?

Trên Vong Kiếm Phong này cho dù cách xa nghìn trượng, Tân Cửu tuy rằng tung hoàn thiên hạ nhưng khi đối mặt với lão giả cũng không kìm được mà hơi đánh giá, tuy nhiên với thực lực của huyền tông, hắn vẫn cười lạnh:

- Thì thế nào?

- Được được.

Trường mi lão giả cười dài hai tiếng, trong tiếng cười có một vẻ bi thống không nói nên lời, sau đó lão một lần nữa ngẩng đầu lên nhìn về phía Vũ khách đối diện:

- Ngươi đã muốn tiêu diệt truyền thừa nghìn năm của Bái Kiếm cốc chúng ta vậy để ta xem ngươi có bổn sự này hay không.

Lập tức bàn tay của hắn hé ra, sau đó đột nhiên lôi kéo.

- Kiếm lai.

Tất cả mọi người mơ hồ không biết lão cử động thế nào chỉ là sau một khắc bọn họ phải trợn to mắt, một cảnh tượng hiện ra ở trên Kiếm Phong, vô số trường kiếm bay lượn về phía lão giả trường mi.

Trong lúc nhất thời, ở trên hư không, kiếm quang dày đặc tựa như là mưa, dày đặc trút xuống dưới, giờ khắc này vô số trường kiếm giống như con thoi.

Tất cả mọi người nhắm mắt lại không dám nhìn nữa, giờ khắc này bọn họ phát hien ra những thanh trường kiếm kia dồn dập lao xuống, cách đầu của lão giả một thước thì dừng lại quỷ dị, sau đó nhất tề chuyển hướng về phía Vũ Y quái khách ở trên đỉnh Vong Kiếm mà tấn công.

- Kiếm khứ.

Từng thanh âm bén nhọn vang vọng thiên địa, tại thời khắc này vạn kiếm đồng thời xuyên qua, phát ra những thanh âm chói tai hướng về phía Vũ Y quái khách mà tấn công.

Giờ khắc này khắp thiên đại đều bao phủ một màn mưa kiếm. Vũ Y quái khách cuối cùng cũng phải thay đổi sắc mặt, cuối cùng trong lòng của hắn thầm hận:

- Rốt cuộc là tên không có mắt nào dám phá hỏng chuyện tốt của lão tổ ta, tại sao trước kia ta chưa từng nghe Bái Kiếm cốc có một người như vậy, nếu biết thì ta đã không mạo muội tới đây, đáng chết.

Tuy nhiên hắn biết rằng lúc này không phải là lúc càu nhàu, đối mặt với vạn đao rừng kiếm, nghìn vạn kiếm vũ hắn cũng không dám chậm trễ vội vã thi triển Kỳ Lân thú.

Đồng thời hắn tựa hồ không còn cảm thấy an toàn nữa, bàn tay hé ra, dị thú lại xuất hiện, toàn thân hỏa hồng.

- Ầm ầm.

Giờ khắc này tựa như là tận thế đã tới, tử sắc lôi quang, xích hồng đại hỏa tràn ra bốn phía, ở trên bầu trời, lực đạo cuồng bạo xé thành vô số mảnh nhỏ, đúng lúc này trường mi lão giả rốt cuộc cũng đã đuổi tới.

Trong khoảnh khắc băng sơn như đụng vào biển rộng, một tiếng nổ kịch liệt vang lên, long trời lở đất, nhật nguyệt tối sầm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.