Vô Tận Kiếm Trang

Chương 270: Nhất Xuyến Hồng




Giữa trưa ngày thứ mười tám, Diệp Bạch đến cũng đã gần đến nơi.

Giữa trưa ngày thứ mười chín, khoảng cách Diệp Bạch đến chỗ gốc cây linh thảo, tam giai cấp thấp linh hoa Nhất Xuyến Hồng, còn khoảng cách 300 dặm.

Nhất thời trì hoãn đến sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Bạch có thể đến nơi.

Tối hôm đó, nghỉ ngơi một đêm ở trong sơn động, Diệp Bạch có thể rõ ràng nghe thấy rất nhiều tiếng tay áo vượt qua phía trước hắn. Điều này chứng tỏ có rất nhiều thí luyện đệ tử thận pháp nhanh hơn hắn, đã dần dần đuổi theo. Diệp Bạch cũng không có để ý. Nếu tốt nhất thì có thể đoạt được Nhất Xuyến Hồng, đoạt không tới cũng không sao cả, đã là gốc linh thảo thứ tám rồi, càng về sau càng khó. Lúc này Diệp Bạch mặc dù không dám nói là đứng đầu tiên, nhưng ít nhất Tốp 5, nhất định là có tên hắn rồi.

Sau khi Diệp Bạch nghỉ ngơi xong, hắn cũng không có rảnh rỗi vận chuyển huyền khí, khôi phục thể lực. Đồng thời, một đêm yên tĩnh nhàm chán, hắn mà bắt đầu tu luyện hôi giai trung cấp tinh thần tu luyện bí kíp Bạch Thủ Thái Huyền Kinh. Tại bên trong sơn động hẻo lánh này, Diệp Bạch đem hôi giai trung cấp tinh thần tu luyện bí kíp Bạch Thủ Thái Huyền Kinh thiêu thành tro tàn. Diệp Bạch sớm đã đem từng câu từng chữ nhớ kỹ rồi. Bạch Thủ Thái Huyền Kinh cũng không dài. nó vẻn vẹn ngắn ngủn mấy ngàn chữ mà thôi. Năm trang đầu chính là phương pháp tu luyện, ba trang sau chính là phương pháp vận dụng, công kích, phòng ngự. Diệp Bạch bây giờ vận dụng tinh thần công kích còn có khoảng cách nhất định. Cho nên bây giờ, hắn chỉ cần tu luyện năm trang đầu, giảng thuật phương pháp tinh thần tu luyện mà thôi.

Tu luyện tinh thần lực, cùng huyền khí tu luyện hoàn toàn bất đồng, tinh thần lực rốt cuộc là cái gì cũng không có ai biết. Cơ hồ không có ai có thể đem nó nói rõ, đó là một loại nhìn không thấy, sờ không theo, nói không rõ, đạo không rõ, giống như vật chất, cũng không phải vật chất, giống như ý niệm, cũng không phải ý niệm. Nhưng ngươi chỉ cần tập trung tinh thần, khắc có thể cảm ứng được thần kỳ tồn tại. Thế giới tinh thần, đã được người xưng là tinh thần thế giới, không có ai biết nó rốt cuộc có bộ dáng gì nữa. Chính là quyển bí kíp này, cũng nói không ra, nhưng là, nó nói một người có thể tu luyện, đó chính là tinh thể quang tinh thần.

Tinh thần lực là cái gì không có ai biết, ngay cả huyền thánh Phong lão mấy trăm năm trước cũng không rõ. Nhưng hắn lại phát hiện, nếu tinh quang và tinh thần lực chạm vào nhau thì bên trong tinh quang có một chút vật chất kỳ lạ, lắng đọng xuống phụ thuộc vào tinh thần lực. Sau đó để cho tinh thần lực phát triển cũng như là rèn luyện tinh quang, có thể làm cho tinh thần lực càng thêm thuần túy. Những điểm biến hóa này khi hắn tìm hiểu ra đều ngoài ý muốn của hắn, làm cho tinh thần lực càng thêm cường đại hơn, càng thêm kỳ diệu hơn. Nhưng điểm này chính cả Phong lão cũng không rõ. Text được lấy tại Truyện FULL

Thiên Phong lão, cũng không biết có loại tinh quang như vậy. Có thể kích thích tinh thần lực tăng trưởng rốt cuộc là cái gì, cuối cùng nhiều năm như vậy, hắn cũng chỉ có thể phân thành sáu loại tinh quang, có thể trợ giúp tinh thần lực phát triển gọi là "Linh nguyên "

Mỗi một sợi Linh Nguyên cũng là vạn phần quý giá, có lẽ mười ngày nửa tháng, mới có thể tụ tập được một tia như vậy. Cho nên tu luyện tinh thần lực cũng không dễ dàng, Thiên Phong lão lần đó cùng là do ngoài ý muốn, tu luyện một môn tinh quang huyền kỹ, mới ngoài ý muốn phát hiện ra tinh quang có tác dụng với tinh thần lực. Hắn không biết ngoài tinh thần hắn tu luyện như thế nào, bởi vì cho dù hắn là huyền thánh, cũng không sáng tác được tinh thần tu luyện bí kíp. Nhưng hắn phỏng đoán, mỗi một bộ tinh thần tu luyện bí kíp, có thể có phương pháp không giống nhau, hắn đem đều mình tự nghĩ, lấy tinh quang luyện tinh thần lực pháp môn. Gọi là Bạch Thủ Thái Huyền Kinh.

khi con người già đi, tánh mạng là một loại hình thái cuối cùng, mà Thái Huyền kinh chỉ là tinh thần. Đó là tinh thần huyền ảo, nhìn không thấy, sờ không theo, đó là thiên địa chí cao đạo lý. Bạch Thủ Thái Huyền Kinh, là một bộ bí kíp vô thượng pháp môn có thể tu luyện tinh thần lực.

Những người khác tu luyện tinh thần bí kíp, mặc dù không biết thế nào, nhưng suy nghĩ đến cũng khác nhau, tuyệt đối không giải thích tinh thần thế giới rốt cuộc là như thế nào sáng tạo ra mà là phát hiện đến một loại có thể kích thích tinh thần lực phát triển gì đó. Sau đó lợi dụng, biên soạn, thành hình, hình thành bí kíp, đây là tinh thần tu luyện bí kíp phát triển như thế, không biết lý do.

Nhưng lúc này hắn có thể mò được như vây cũng đã kỳ tài hiếm thấy rồi. Chỉ có nhân vật cực mạnh, mới có khả năng tiếp xúc đến chí cao huyền bí.

Nhưng Diệp Bạch cũng không trông mong lúc này hắn đạt tới cấp độ như vậy, lúc này hắn căn bản tiếp xúc không tới, nếu như hắn bây giờ đã nghĩ thăm dò tinh thần thế giới huyền bí thì cuối cùng chết như thế nào cũng không biết. Lúc này hắn cũng chỉ có thể theo lời Thiên Phong lão nói ở bên trong Bạch Thủ Thái Huyền Kinh, bắt đầu tu luyện mấy trang đầu mà thôi.

Loại biện pháp tu luyện này, rất đơn giản, nhưng cũng rất là đặc biệt, tại tinh nguyệt ngồi cảm ứng sao trời sau đó thu nạp tinh quang vào thể nội, quán thâu vào trong óc. Sau đó cảm giác nó, cảm thụ nó.

Tu luyện có thể cảm giác được tinh quang tồn tại như thế nào, tùy theo theo thời gian trôi qua, tinh quang biến mất, linh nguyên bảo tồn. Đến khi từng sợi linh nguyên tích lũy đến trình độ nhất định, tinh thần thế giới sẽ phát sinh thay đổi long trời lở đất, linh nguyên lúc này tiêu hao không còn. Tinh thần thế giới có tăng lên bao nhiêu thì phụ thuộc vào linh nguyên chứa đựng bao nhiêu. Trang đầu của Bạch Thủ Thái Huyền Kinh giảng thuật chính là làm thế nào hấp dẫn Tinh quang vào thể nội, trang thứ hai trang giảng thuật như thế nào hiểu được tinh quang, cảm giác ra tinh quang. Trang thứ ba nói về hấp dẫn linh nguyên, làm cho tinh thần lột xác. Trang thứ tư chính là phương pháp điện luyện tinh thần, sử dụng tinh quang rèn luyện tinh thần. Trang thứ năm cũng là tinh thần tu luyện pháp môn cuối cùng, nói ra thì dường như huyền ảo, chỉ có tinh thần lực tầng năm mới có thể học tập. Thiên Phong lão viết ở trong trang này là, Tinh quang chùy thần pháp. Diệp Bạch tạm thời không thể chú ý đến, chỉ có thể để ở một bên, tìm một chỗ ẩn mật ngồi ở trong đó, bảo đảm không người nào có thể phát hiện ra. Diệp Bạch thu xếp xong suôi, bắt đầu nhìn lên sao trời, hô tức thổ nạp tưởng tượng như thế nào hấp dẫn Tinh quang vào thể nội, cảm giác truyền vào trong não. Nhưng thẳng đến rạng sáng ngày thứ hai Diệp Bạch cũng không có một tia cảm giác, ngược lại đầu não choáng váng trướng lên, thân thể cực kỳ khó chịu, đừng nói "Linh nguyên" mà ngay cả tinh quang rốt cuộc là cái gì cũng không có cảm giác được. Nhưng Diệp Bạch cũng biết, loại chuyện này hắn muốn vội vàng cũng không được, hết thảy chỉ có từ từ mà thôi. Nếu như tinh thần tu luyện dễ dàng như vậy, cũng đã làm cho người ta điên cuồng tu luyện rồi.

Rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Bạch cũng đình chỉ tu luyện, sửa sang lại một chút, sau đó nhanh chóng hướng về phái chỗ sâu trong Âm nguyệt hạp cốc đi tới.

Không tới một canh giờ, Diệp Bạch cũng đã ở chỗ gốc thứ tám linh thảo, tam giai cấp thấp linh hoa, Nhất Xuyến Hồng rồi. Nhưng lúc này đã có người tới trước, cũng không hề chờ đợi, đều đánh nhau đến mức thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang. Dùng thực lực của mình để tranh đoạt Nhất Xuyến Hồng, lúc này trên mặt đất đã có vô số vết máu, bốn năm khối thi thể thí luyện đệ tử nằm ở đó rồi.

Chính là trong hỗn loạn có một số người nghĩ muốn tới gần Nhất Xuyến Hồng, không chịu được người liên thủ công kích, cho nên đã chết không toàn thây. Lúc này cũng không có ai có thể tới gần Nhất Xuyến Hồng trong vòng trăm trượng.

Diệp Bạch trốn ở sau một vách núi, nhìn trong sân nhìn lại. Ở nơi bên cạnh thủy đàm có một bãi đất trống vô cùng rộng rãi, bên bờ thủy đám có một gốc cây kỳ dị sinh trưởng ở đó. Gốc cây này màu đỏ, màu sáng ướt át, trái của nó giống trái nho trong suốt, mùi thơm toát ra xông vào mũi. Gốc cây này chính là Nhất Xuyến Hồng hoa.

- Đây là tam giai cấp thấp linh hoa, Nhất Xuyến Hồng, giá trị 72 điểm cống hiến sao?

Diệp Bạch thì thào nói, lập tức ánh mắt nhìn vào trong trận hỗn chiến. Lúc này ba người tên áo tang thanh niên, Vi Tàng Kiếm, Xích y nữ tử chẳng biết tại sao lại không có xuất hiện, không biết vì sao, hay là gặp phải địch nhân, mãnh thú rồi?

Trái ngược, ở chỗ này lại có Tam Diệp Lôi Đình Kiếm tử y thanh niên, nhưng hắn lặng lẽ xuất hiện ở bên sân, lặng yên đứng ở một góc, nhìn vào trong sân chiến đấu. Hắn cũng không có ra tay, cũng không ngăn cản.

Diệp Bạch cân nhắc một chút, nếu như hắn bây giờ đoạt lấy linh thảo, thì chỉ có một tên tử y thanh niên kia hắn cũng không nhất định là đối thủ, hơn nữa ngoài hắn ra còn nhiều người như vậy, cho dù thực lực bọn họ không có gì đặc biệt, nhưng nhiều kiến cắn chết voi. Chính mình cho dù có thể lấy được Nhất Xuyến Hồng cũng trốn không thoát.

Nếu như, Diệp Khổ ở chỗ này thì tốt rồi, lấy thực lực hai người, là rất có hi vọng. Nhưng tại ba ngày trước chính mình rời đi, cũng đã nhìn thấy hắn bị trọng thương, hơn nữa thân pháp của hắn không bằng mình, có thể ba ngày gian đến nơi này được sao?

Diệp Bạch không khỏi cảm thấy lo lắng, song lúc này hắn nghe thấy phía sau hắn có một trận tay áo nổi lên, thậm chí có người phát hiện ra hắn ở chỗ này, nhanh chóng đến gần. Diệp Bạch đột nhiên quay đầu, nhìn thấy rõ dung mạo, lập tức không khỏi mừng rỡ, kêu lên:

- Diệp Khổ, ngươi đã chạy tới đây rồi sao?

Lập tức, hắn dường như phát hiện ra cái gì đó, ánh mắt càng lộ vẻ kinh ngạc, nhìn Diệp Khổ, không khỏi thầm đánh giá nói:

- Ngươi, ngươi tự nhiên lại khôi phục tới sơ cấp huyền sĩ rồi.

Đối diện với một thanh niên giống như nông dân, người này không phải là Diệp Khổ thì là ai sao? Hơn nữa, một thân khí tức của hắn cường đại vô cùng so với Diệp Bạch cường đại gấp đôi, rõ ràng đã không còn là tầng bảy huyền khí tu vi nữa rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.