Vô Tận Kiếm Trang

Chương 188: Đối thủ dễ dàng nhất




Mọi người ngẩng đầu, nhìn về phía đài cao nơi có gia chủ của tứ gia ở đó. Tất cả mọi người đều biết, trước khi thi đấu bọn họ chắc chắn sẽ nói vài câu.

Quả nhiên một lát sau, khi toàn trường đã yên lặng xuống, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn lên. Sau khi không còn một chút tạp âm nào, Đạm Thai Phó liền cất tiếng:

- Diệp gia chủ, xin mời ngài.

Một người mặc trường bào màu thanh sắc, nho nhã uy nghiêm, chính là gia chủ Diệp gia Diệp Thiên Vấn bước ra cười nhẹ nói:

- Chuyện này làm sao được, Đạm Thai gia là gia chủ đệ nhất, Đạm Thai gia chủ lại là cao thủ đệ nhất, trong kỳ tứ tông hội vũ này, người bước ra trước nhất định phải là Đạm Thai gia chủ, quy định này không thể phá được.

La Vô Thượng, Tư Đồ Cửu cũng bước ra nói:

- Đúng thế, quy củ không thể phá, Đạm Thai gia chủ bước ra nói chuyện với những đệ tử đi, chúng ta ở đây nghe.

Đạm Thai Phó cất tiếng.

- Chuyện này…

Tuy nhiên sau khi nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của những người kia thì hắn liền cười cười nói:

- Đã như vậy, ta đành mặt dày vậy, dù sao chỉ là vài câu mà thôi.

Diệp Thiên Vấn cười cười nhìn mọi người. Mấy người kia thủ thế nói:

- Xin mời.

Lập tức sau đó, Đạm Thai gia chủ Đạm Thai Phó bước tới đài, hướng về tất cả mọi người mà cất tiếng:

- Hôm nay là ngày cử hành trọng võ của Đạm Thai thế gia chúng ta, lúc này một trong bốn gia, Thượng Quan gia không tới bởi vì bọn họ phản bội tứ đại thế gia cho ta, cho nên kết quả toàn gia bị giết.

Đó là tự làm tự chịu, tuy nhiên lần này một thành viên mới của tứ đại gia tộc, chính là Tư Đồ gia, đã lần đầu tiên tham gia cuộc Tứ Tông hội vũ. Bây giờ chúng ta vỗ tay hoan hô nhiệt liệt cho việc gia nhập của Tư Đồ gia, mọi người mau hoan nghênh.

Đạm Thai Phó nói xong rồi bắt đầu vỗ tay. Chỉ là trông thấy hắn vỗ tay, ở dưới đài cũng chỉ có rải rác vài người vỗ tay phụ họa theo, trong đó hơn phân nửa là đệ tử của Tư Đồ gia. Trong màn quạnh quẽ, ánh mắt của bốn phía nhìn về phía họ, bọn họ tự động từ từ ngừng vỗ tay lại, một lắc sau, cả quảng trường đều trở nên tĩnh mịch.

Thấy cảnh tượng như vậy, Đạm Thai Phó liền ngạc nhiên. Trên khuôn mặt của Tư Đồ Cửu hiện lên một vẻ xấu hổ, hiển nhiên tất cả đều minh bạch, bởi vì nguyên nhân là Tư Đồ Xa cho nên tất cả mọi người đều không có hảo cảm với người của Tư Đồ gia. Vừa rồi vỗ tay hơn một nửa là đệ tử của Tư Đồ gia, một nửa là của Đạm Thai gia, vì không muốn để cho gia chủ bị mất mặt cho nên bọn họ mới phụ họa. Chứng kiến cảnh tượng này, đệ tử của Tư Đồ gia đều không chịu nổi, toàn trường rơi vào một màn yên lặng, ở đằng sau Đạm Thai Phó, Diệp Thiên Vấn và La Vô Thượng khẽ nở ra một nụ cười, lại có một chút hả hê. Hiển nhiên, biến cố này mặc dù bọn họ không ngờ tới nhưng lại khiến cho bọn họ vô cùng vui mừng. Cả hai đều ôm tay, ngồi xem náo nhiệt.

Đạm Thai Phó liền quay đầu lại xem biểu lộ của ba người, hắn nhìn thấy trên khuôn mặt của Tư Đồ Cửu thì có vẻ xấu hổ, Diệp Thiên Vấn và La Vô Thượng thì ôm tay tại chỗ. Đạm Thai Phó thấy vậy thì đành phủi phủi tay nói:

- Được rồi, cứ như vậy đi, tiếp theo chúng ta còn có một số chuyện cần phải làm.

Hắn không nói đến chuyện Tư đồ gia gia nhập tức đại thế gia nữa mà nói sang chuyện khác, quả nhiên tất cả mọi người đều bị hấp dẫn, nhìn về phía hắn.

- Kỳ tứ tông hội vũ này có ý nghĩa không giống như những lần trước, lần này tứ đại gia tộc của chúng ta đã gặp tổn thất chưa từng có, lần tổ chức tứ tông hội vũ này chính là vì chọn ra tám danh ngạch tham gia cuộc khảo nghiệm của tông môn bát phẩm, Tử Cảnh Cốc. Cơ hội này, rất nhiều đại thế gia cũng không cách nào có được, về phần tại sao bọn họ cho chúng ta, lúc này ta không cần phải nó nhiều, nhưng mà cơ hội này là vô cùng lớn, là do Tứ đại gia tộc của chúng ta hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết mới có được, cho nên mọi người phải quý trọng, nắm cho thật chắc. Ai có thể vượt qua cuộc khảo thí của Tử Cảnh cốc, chính thức trở thành đệ tử của tông môn này thì vinh quang không gì sánh kịp, trước này chưa từng có, quan hệ tới sự hưng vong của Tứ đại thế gia chúng ta.

- Đừng tưởng rằng hiện tại ta đang nói đùa, kiếp nạn Huyền Tông Mộ huyệt đã khiến cho chúng ta bị tổn thất nghiêm trọng, cao thủ chết rất nhiều, nếu như xảy ra chuyện như vậy lần thứ hai thì chắc chắn chúng ta không thể chố đỡ được, ngoài ra còn có các thế gia đang thèm thuồng nhìn vào, Hỏa Vân Thành này giống như là một khối thịt béo, ai cũng muốn nuốt vào trong miệng. Nếu đổi lại trước kia, tứ đại thế gia chúng ta hợp lực còn có thể vượt qua, nhưng hiện tại thì chắc chắn không chống đỡ nổi.

Nghe đến đây, không ít đệ tử ở dưới đài biến sắc, trước đó, bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, chỉ tưởng rằng gia nhập Tử Cảnh cốc là một cơ hội lớn mà thôi, hiện tại mới biết ý nghĩa của nó.

Đúng thế, thế lực của tứ đại gia tộc chỉ còn lại một phần ba.

Nếu như tứ gia có người gia nhập Tử Cảnh Cốc thì ở La Lâm Quốc này, ai dám bất kính với Tứ Đại Thế gia? Còn ai dám chạm tới khối thịt béo Hỏa Vân Thành này? Cho dù với thân phận đệ tử ngoại tông của Tử Cảnh Cốc thì nó cũng vô cùng tôn kính, không có người nào dám vuốt râu hùm.

Đây cũng là nguyên nhân mà tứ đại gia chủ không tiếc tiền. Tám cái danh ngạch này được đổi bằng sự cố gắng của biết bao nhiêu người, người ngoài vĩnh viễn không thể biết được.

- Cho nên…

Đạm Thai Phó lớn tiếng nói:

- Chúng ta cần phải thực sự cố gắng, những danh ngạch này phải trả một cái giá rất lớn, mà các ngươi…

Lão hướng về phía tám người Diệp Bạch, Diệp Khổ mà nói tiếp:

- Chỉ cần có một người có thể đi vào Tử Cảnh cốc, tứ gia chúng ta có thể thoát khỏi trường kiếp nạn này, cho nên các ngươi cần phải cố gắng, không được phụ sự kỳ vọng. Lần Tứ Tông Hội Vũ này chỉ là một bước đầu, phần còn lại các người phải thông qua khảo nghiệm gian nan của Tử Cảnh Cốc. Chỉ có vượt qua sự khảo nghiệm đó các ngươi mới có thể đạt được thân phận của Tử Cảnh Cốc, còn không sẽ bị đuổi trở về. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Nói đến đây, thanh âm của lão trở nên trầm trọng ba phần, lão bỗng nhiên cao giọng nói:

- Cho nên tứ gia chúng ta nhất trí rằng, để các danh ngạch khảo nghiệm Tử Cảnh Cốc không bị uổng phí, tứ gia chúng ta đã chuẩn bị tám phần thưởng, mỗi phần thưởng đều trân quý dị thường, có thể tăng thực lực của các ngươi lên, cho các ngươi thêm một phần cơ hội. Mà các ngươi có thể thành công, tứ gia chúng ta chẳng những có thể vượt qua kiếp nạn mà còn có cơ hội để phát triển mạnh lên.

- Các ngươi hãy cố gắng lên, tiền đồ chói lọi đang chờ phía trước, sự thịnh suy của gia tộc cũng đang chờ. Tám phần thưởng này xếp theo thứ tự từ thấp tới cao, mỗi phần thưởng đều vô cùng trân quý, có tiền cũng không mua được, đạt được càng nhiều phần thưởng thì các ngươi càng có khả năng phát huy uy lực được nhiều hơn.

- Ta không cần nói nhiều nữa, được rồi, giờ ta tuyên bố, cuộc tổng thi đấu của Tứ Tông hội vũ chính thức bắt đầu.

Lão đưa một ngón tay về phía cái bảng đỏ sau lưng, hướng về phía trên mà lớn tiếng nói:

- Cái bài danh này chỉ là tạm thời, danh tự chính thức sẽ chờ các ngươi, ai có thể trở thành đệ nhất, hay thứ hai còn phải chờ đợi.

Sau khi Đạm Thai Phó kết thúc, ở phía dưới đài thanh âm sôi trào ầm ầm vang lên, tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú, không biết tám phần thưởng kia rốt cuộc là gì, mà ngay cả tứ đại gia chủ cũng nói vậy thì mọi người đều mong chờ.

Bọn người, Diệp Bạch Diệp Khổ đi về phía rút thăm.

Lúc này đây chỉ có bốn người có thể rút thăm theo thứ tự là Diệp Bạch, Diệp Khổ, Đạm Thai Tử Nguyệt, Tư Đồ Xa. Bởi vì bốn người này có thực lực cao nhất cho nên bọn họ tiến lên để phòng ngừa chạm phải nhau.

Đạm Thai Tử Nguyệt số một, Diệp Khổ số hai, Diệp Bạch số ba, Tư Đồ Xa số bốn.

Bốn người này chờ đợi xem đối thủ của mình là ai, mà bốn người tiếp theo tiến đến là từ năm đến tám, thứ năm là La Long Hạc, thứ sáu là Diệp Khuyết, thứ bảy là Diệp Thiên Nhi, thứ tám là Diệp Bồng Lai.

Như vậy có thể tránh cho việc cường đấu với cường, lại có thể nhanh chóng chọn ra tứ cường. Mà bốn người thất bại, có thể tiếp tục tranh đoạt bốn thứ tự năm sáu bảy tám.

Diệp Bạch tiếng tới rút thăm, vị trưởng lão kia nhìn thấy hắn thì cung kính đưa thẻ bài. Đối với tám người tiến vào lão không dám không tôn kính với ai, dù sao bọn họ cũng là những người đi vào Tử Cảnh Cốc, nói không chừng sau này chính là đệ tử nội ngoại tông của Tử Cảnh Cốc, là tinh anh đệ tử. Diệp Bạch tiện tay đưa tới, khẽ nắm lấy thẻ trúc.

Diệp Bạch lấy ra nhìn, là số tám, Diệp Bồng Lai.

Diệp Bạch ung dung cười, đem thẻ trúc cho Diệp Khổ nhìn qua rồi trở về đám người. Hiển nhiên thật không ngờ rằng trong bốn người hắn lại là người gặp phải đối thủ dễ dàng nhất. Theo suy đoán của hắn, La Long Hạc và Diệp Bồng Lai có thực lực tương đương nhau, gặp ai cũng giống nhau, mà Diệp Khuyết và Diệp Thiên Nhi thì mạnh hơn một chút. Chỉ là hắn thật không ngờ rằng, mình lần này lại phải gặp đệ tử Diệp gia một lần nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.