Vô Tận Kiếm Trang

Chương 175: Kinh bạo (2)




Những thanh niên trong Diệp gia, La gia, Tư Đồ gai, Đạm Thai gia này có thực lực thật mạnh, đánh bại được đối thủ, tấn cấp trở thành ba mươi sáu người mạnh nhất.

Những người trẻ tuổi biểu hiện như vậy khiến cho mọi người nói chuyện say sưa, đồng thời, chuyện Tư Đồ Xa tàn nhẫn cũng là một tin sốt dẻo nhất, trong lôi đài chiến đấu hắn đã đánh cho đối thủ bị tàn phế, lần này hắn chính là người không được hoan nghênh nhất, cũng là một trong năm người không muốn bị gặp phải nhất.

Thậm chí không ai muốn gặp phải nhân vật này.

Những người mà bọn họ không muốn gặp bao gồm, Đạm Thai Tử Nguyệt, Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Bạch, Tư Đồ Xa.

Đạm Thai Tử Nguyệt thì không cần phải nói, lần tứ tông hội vũ ở Hỏa Vân thành lần này nàng chính là người đệ nhất, không cần phải tranh luận, nàng trên cơ bản là một ngôi sao, là người mà không ai trên lôi đài muốn gặp phải.

Nhân vật cường hãn nhất, Đạm Thai Tử Nguyệt.

Diệp Khổ chính là đệ nhất cao thủ của Diệp gia, người mạnh thứ hai sau Đạm Thai Tử Nguyệt, thực lực của hắn rất cao cường, trận chiến đầu tiee hắn đã thi triển hoàng giai cao cấp thân pháp Thốn Bọ, cùng với Phân Ảnh Kiếm Thuật. Đụng phải Diệp Khổ thì cũng không khác quá lớn so với đụng phải Đạm Thai Tử Nguyệt, cho nên hắn chính là người thứ hai trong năm người không muốn được gặp nhất.

Diệp Khuyết chính là người cho dù là người không thắng nổi y, mà cho dù người thắng nổi y cũng không dám đánh. Người này thực chất là liều mạng không muốn sống, ở trong trận đấu hắn hoàn toàn dốc hết thực lực của mình mà liều mạng, hết lần này tới lần khác khiến cho người ta phát khổ, cho nên những người có thực lực gần bằng hắn hoàn toàn không thể nào có phần thắng. Hắn chính là người xếp thứ ba trong số năm người không muốn phải gặp nhất.

Người đứng thứ tư chính là Diệp Bạch.

Diệp Bạch cũng không có khác biệt gì lớn, tuy hiện tại hắn có thực lực huyền sĩ sơ cấp hưng trong mắt mọi người, Diệp Bạch cũng mới chỉ nổi lên hai năm gần đây mà thôi. Hắn vốn chỉ là một đệ tử ngoại tông, không giống như Đạm Thai Tử Nguyệt, Diệp Khổ, Diệp Khuyết tiến vào nội tông rất sớm. Mọi người thầm nghĩ, trước mặt Đạm Thai Tử Nguyệt, co dù Diệp Bạch là một huyền sĩ cũng không tính là gì.

Tuy nhiên trận chiến hôm nay Diệp Bạch đã để lại uy danh rất lớn, La Kính đối thủ của hắn ở lôi đài số ba mươi sáu đã là người chịu phải bi kích, mà Diệp Bạch chính là nhân vật hoàn mỹ nhất.

Đồng thời, cũng là một nhân vật rất mạnh.

Hắn có huyền kỹ hoa lệ xảo diệu, có uy lực công kích mạnh mẽ, có thành tích hôi giai chiến thắng hoàng giai. Trong lúc nhất thời, mọi người liền nói chuyện say sưa, ồn ào khắp Hỏa Vân Thành. Huyền kỹ mà Diệp Bạch sử dụng được vô số người bắt chước học, cuối cùng trở thành một cơn thủy triều huyền kỹ, không ít đệ tử vì trận chiến này mà muốn học huyền kỹ đó, đặc biệt là các nữ đệ tử.

Vốn trận đấu này nhân vật được mọi người chú ý nhất là Đạm Thai Tử Nguyệt, nhưng Diệp Bạch xuất hiện đã trở thành nhân vật được quan tâm nhất.

Đây là chuyện trước nay chưa có, vượt ra ngoài dự liệu của mọi người.

Cho nên mặc dù thực lực của Diệp Bạch hiện tại mạnh thế nào mọi người không biết nhưng danh khí của hắn ở trên lôi đài đã rất cao.

Cuối cùng là Tư Đồ Xa, hắn cùng với Ngũ Độc Nguyên Khí Kính và thủ đoạn, tâm địa tàn nhẫn khiến cho mọi người phải kinh ngạc, tuy hiện tại xếp hạng của hắn không là năm người mạnh nhất nhưng trong suy nghĩ rất nhiều người cho dù đụng phải Đạm Thai Tử Nguyệt mà thua thì cũng không ai nói là thực lực của hắn không đủ mà là vì đối thủ quá mạnh. Mà nếu đụng phải vào Tư Đồ Xa là đụng phải ma vương, nhẹ thì bị trọng thương, nặng thì bị chết.

Không ít người kháng nghị, kháng nghị Tư Đồ Xa này có thủ đoạn thật là độc ác, không phù hợp với quy tắc trận đấu, chỉ là bọn họ không có cách nào, bởi vì Tư Đồ Xa chính là đệ nhất nhân của Tư đồ gia tộc, hơn nữa vừa rồi hắn cũng không phạm quy, tứ đại thế gia cũng không được triệt bỏ tư cách dự thi của hắn.

Mọi người tuy tức giận nhưng không có biện pháp nào. Có người truyền miệng, nếu như buổi chiều gặp phải Tư Đồ Xa thì hãy tự động nhận thua, như vậy tuy mất mặt nhưng dù sao vẫn khá hơn tình trạng sống dở chết dở.

Đây chính là nhân vật tàn nhẫn nhất, Tư Đồ Xa.

Đương nhiên, ngoại trừ những nhân vật này, bọn người La Long Hạc, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai đều có danh khí rất lớn. Bọn họ chiến thắng đối thủ rất dễ dàng, tất cả đều đã đạt tới cảnh giới huyền khí tầng thứ mười, cũng chính là một trong những người mạnh nhất trong giải lần này.

Đương nhiên, đây là vòng đấu loại, bởi vì đây chính là trận đấu đầu tiên cho nên có rất nhiều người gặp đối thủ mạnh lập tức một chiêu bị hạ xuống đài. Trận đấu buổi sáng thực lực chênh lệch còn nhiều nhưng buổi chiều nhất định là ngang nhau, những người thực lực thấp không còn nữa.

Cho nên, trận đấu buổi chiều được rất nhiều người chờ mong. Trên quảng trường buổi chiều đã có rất nhiều người, thậm chí những người buổi sáng không tới hiện tại cũng đã xuất hiện.

Buổi chiều.

Diệp gia, Kinh Tiêu Kiếm khí đường.

Mười lăm đệ tử Diệp gia giành thắng lợi đã xếp thành một hàng, đối diện với họ chính là bọn người trưởng lão Tâm Huyễn.

Tâm Huyễn nhìn mọi người rồi từ từ mở miệng nói:

- Tốt lắm, trận đấu buổi sáng chúng ta có mười tám người đi thì mười lăm người đã chiến thắng, và toàn là đại thắng, thật là ngoài sức tưởng tượng của ta, buổi chiều cứ tiếp tục như vậy.

- Dạ.

Chúng đệ tử đều ầm ầm trả lời.

- Tuy nhiên.

Lập tức vẻ mặt của Tâm Huyễn trở nên trầm xuống, lão cất tiếng nói:

- Tuy rằng thành tích rất khả quan nhưng có một chuyện không thể tha thứ, đệ tử tinh anh của Diệp gia chúng ta Diếp Ngụy ở trên lôi đài đã bị hạ độc thương, kiếp này vô vọng tu luyện huyền khí tiếp được, thù này phải báo, chỉ là…

Ánh mắt của hắn từ từ đảo qua từng người, dùng một ngữ khí trầm thống từng chữ từng chữ nói:

- Ta muốn cảnh báo với các ngươi, buổi chiều nếu đụng phải Tư Đồ Xa tuyệt đối không cần phải liều mạng, ngoại trừ Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Bạch, Diệp Thiên Nhi, mười một người còn lại ai gặp cũng phải nhận thua, ta không hi vọng các ngươi có chuyện xảy ra giống như Diệp Ngụy. Ta biết các ngươi không phục, nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, thực lực của Tư Đồ Xa hiện tại đã không dưới một huyền sĩ đê giai, ở trong sân đấu, cũng chỉ có bốn người Diệp Khổ, Diệp Bạch, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi là đủ sức đối chiến với hắn.

Những người dưới đài cúi đầu, trong mắt bọn họ tràn ngập biểu lộ không phục. Tâm Huyễn trưởng lão thở dài một cái, tâm thần mệt mỏi nói:

- Các ngươi đều là những tinh anh của Diệp gia chúng ta, thực lực rất mạnh, điều này đúng là không sai. Tuy nhiên mặc dù đối phương chỉ là một gia tộc nhị lưu nhưng hắn đã tu luyện Ngũ Độc Huyền Khí Kính, công pháp bậc này ngay cả ta cũng kiêng kỵ, các ngươi lại càng không phải là đối thủ cho nên ta hi vọng các ngươi sẽ không xảy ra việc gì. Bởi vì nếu không may, các ngươi có chuyện gì gặp phải thì Diệp gia chúng ta lại phải tổn thất một đệ tử tinh anh, đây chính là mưu kế của đối phương cho nên các ngươi nhất định không được xúc động. Ta biết các ngươi không nghe nhưng vẫn phải nói, tất cả đều phải chờ vào các ngươi.

Nói xong, Tâm Huyễn trưởng lão vô lực mà phất phất tay:

- Được rồi, các ngươi đi ra ngoài đi, ta thấy trận đấu đã bắt đầu rồi, xuất phát đi, bên ngoài đã có trưởng lão dẫn đường cho các ngươi.

Sau đó bóng lưng của Tâm Huyễn trưởng lão đã biến mất, lão từ từ đi vào trong hậu đường, biến mất không còn thấy đâu nữa. Mà mọi người ở giữa sân đều cảm thấy sửng sốt và khó hiểu.

Chẳng lẽ Tâm Huyễn trưởng lão buổi chiều không ra quan sát sao? Tuy nhiên, mọi người cũng không hỏi.

- Được rồi, tất cả mọi người ra ngoài đi.

Tâm Huyễn trưởng lão nói.

- Trận đấu sẽ rất nhanh bắt đầu, Tư Đồ xa, mọi người hãy nhớ kỹ, nếu không địch lại thì nhận thua cũng không ai gièm pha, không ai xem thường các ngươi, các ngươi hãy bảo tồn thực lực, cố gắng có ngày sẽ đuổi kịp hắn.

Diệp Bạch thở ra một hơi rồi phất phất tay. Vốn hắn cũng không muốn nói lời nào nhưng khi nhìn theo bóng lưng của tâm Huyễn trưởng lão trong lòng hắn liền rúng động. Nguồn tại http://Truyện FULL

Chẳng hiểu tại sao khi đứng dậy hắn lại nói những lời này, chỉ là lời này nói ra sẽ vô ích, không có mấy người nghe theo.

Tuy nhiên, về phần người khác nghe hay không là chuyện của họ.

Tất cả mọi người đều im lặng, Diệp Khổ vỗ vỗ vai của Diệp Bạch, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, liếc một cái thật sâu về phía Diệp Bạch rồi đi theo bóng lưng Diệp Khổ ra bên ngoài.

- Được rồi!

Diệp Hiển, Diệp Trường Ca bọn họ ứng tiếng sau đó ngay lập tức bọn họ liền đi ra ngoài. Trong khoảnh khắc hành lang không còn một bóng người, chỉ còn nguyên Diệp Bạch đứng tại chỗ mà thầm nói:

- Hi vọng bọn họ còn có lý trí, không mù quáng mà xúc động.

Ở bên ngoài, đã có một vị trưởng lão chờ đợi bọn họ, nhìn thấy bọn họ đi ra, vị trưởng lão này lại dẫn đường, đi về phía Đạm Thai gia tộc.

Trận đấu buổi chiều sắp bắt đầu.

Ở ngoài cửa, mọi người nghe thấy từng thanh âm náo nhiệt truyền đến, tất cả đều nghi hoặc nhìn nhau, tràng cảnh này, giống như cuộc náo nhiệt ở buổi trưa.

Mà lúc này, Diệp Bạch không biết có bao nhiêu oanh động, hắn nhìn qua một chút rồi nhanh chóng đi về phía rút thăm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.