Vô Tận Kiếm Trang

Chương 117: Cực đạo Kim Đan (Trung)




Diệp Bạch nghĩ hoài cũng không ra.

Ở bên kia, Hồng Diệp cùng với lão nhân trông coi Huyền Vũ cấc kia đang cãi nhau. Vô luận Hồng Diệp trưởng lão khuyên bảo giải thích thế nào thì lão nhân kia cũng không buông tha.

- Ngươi đừng đùa giỡn, lấy hai viên thuốc đó không bằng giết ta thì hơn, không bằng ta cho ngươi thêm một thanh nhị giai cao cấp Huyền Bàng, còn muốn đụng tới hai viên thuốc đó thì mơ đi.

Hồng Diệp trưởng lão cảm thấy bất đắc dĩ mà nhìn về phía Diệp Bạch ở bên cạnh. Những thanh âm này đều là mật ngữ do bọn họ nói với nhau, Diệp Bạch cũng khong nghe được. Bỗng nhiên một thanh âm kinh ngạc truyền đến, quanh quẩn bên người Diệp Bạch:

- Chuyện đó là thật ư?

Hồng Diệp trưởng lão nói:

- Ngươi thấy ta giống như là đang lừa gạt ngươi sao? Nếu như không phải vậy thì ta làm sao cam lòng cho hắn hai viên thuốc đó.

Trong nhất thời tòa lầu các liền trở nên yên tĩnh, thật lâu sau, lão giả kia mới cất tiếng, trong lòng tràn ngập vẻ cảm khái: Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

- Thôi đành, thôi đành, nếu đã như vậy thì ngươi dẫn hắn vào cho hắn hai viên thuốc đó cũng phải.

Trong lời nói của lão có vẻ rất cảm khái, hiển nhiên đối với hai viên thuốc mà Diệp Lão yêu cầu trong lòng lão rất đau đớn.

- Kẹt kẹt.

Một lúc sau cửa Huyền Vũ các lại được mở ra.

Hồng Diệp kéo Diệp Bạch lại gần rồi nói:

- Đa tạ lão quỷ.

Sau đó lão hướng về phía Diệp Bạch nói:

- Được rồi, chúng ta mau vào thôi.

Ở phía xa xa truyền đến một tiếng hừ lạnh, sau đó thanh âm biến mất không còn xuất hiện nữa. Hồng Diệp mang theo Diệp Bạch đi vào cửa chính của Huyền Vũ các. Lúc này Diệp Bạch nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc, xung quanh hắn chính là những giá sách Tử Kim Nam Mộc. Diệp Bạch không kìm được mà thở ra một hơi, không ngờ có ngày mình lại có thể tiến vào Huyền Vũ các một lần nữa như vậy, hơn nữa còn được thủ hộ trưởng lão của Thiên Huyễn Vạn Tâm động dắt vào.

Hồng Diệp nhìn thấy biểu lộ của Diệp Bạch thì cười nói:

- Tầng thứ nhất Huyền Vũ các này toàn là những thứ rác rưởi, có gì đáng mà xem đâu, đi theo ta, mục tiêu của chúng ta chính là tầng thứ tư.

- Tầng thứ tư!

Diệp Bạch không kìm nổi kinh hãi, lần đầu tiên hắn được vào Huyền Vũ các chỉ có hai nghìn điểm cống hiến, lúc đó chỉ có thể tiến lên tầng thứ ba. Tầng thứ tư bình thường chỉ có những trưởng lão mới được vào, hiện tại Hồng Diệp trưởng lão muốn dẫn hắn lên tầng thứ tư đó!

Diệp Bạch cảm thấy ngây người một lúc, qua nửa ngày sau hắn mới tỉnh lại mà hỏi:

- Đệ tử cũng có thể lên sao?

Hồng Diệp thân là một trong tứ đại hộ pháp của Thiên Huyễn Vạn tâm động, có quyền đi lên tầng thứ tư của Huyền Vũ các, mà Diệp Bạch chỉ là một đệ tử nội tông nhỏ nhoi, chỉ mới đạt tới thân phận Huyền Sĩ, là chưởng sự của gia tộc, cấp bậc hiện tại kém xa các vị trưởng lão mà cũng có thể bước vào tầng thứ tư. Bởi vậy, trong lòng hắn cảm thấy thật không yên.

Hồng Diệp trưởng lão nhìn hắn một cái rồi nói:

- Có ta ở đây dĩ nhiên ngươi có thể đi vào. Không cần chần chừ, đi theo ta.

Diệp Bạch cắn răng một cái, không hề do dự mà đi theo sau Hồng Diệp vào. Hắn cũng muốn nhìn một chút xem Huyền Vũ các tầng thứ tư này rốt cuộc là có cái gì?

Huyền Vũ các tầng thứ nhất đều là những quyển công pháp hôi giai từ đê cấp đến cao cấp. Huyền vũ các tầng thứ hai có những hôi giai đỉnh cấp, huyền vũ các tầng thứ ba có hoàng giai đê cấp. Huyền Vũ các tầng thứ tư phải chăng là có Hoàng giai trung cấp bí kíp?

Hơn nữa, Huyền Vũ các tầng thứ ba đã có những khung Huyền Binh, đan dược, vậy tầng thứ tư này rốt cuộc có những gì?

Diệp Bạch không kìm được mà thầm nghĩ.

Sau khi xuyên qua tầng thứ hai, giá sách được chế tạo bằng hoàng kim và tầng thứ ba, giá sách được chế tạo bằng ngọc xanh, Huyền Vũ các bắt đầu dẫn Diệp Bạch đi tới tầng thứ tư, chính là tàng của trưởng lão gia tộc.

Diệp Bạch ngẩng đầu nhìn lên, trong ánh mắt của hắn không kìm được thất vọng. Tầng thứ tư này so với tầng thứ ba thì nhỏ hơn rất nhiều, cũng không có nhiều khung công pháp như tầng thứ ba. Tầng thứ tư khung công pháp chỉ có hai nhóm, đối diện được bày tới hơn mười quyển bí kíp tuy nhiên mỗi quyển bí kíp đều ít nhất là hoàng giai, so với tất cả bí kíp của tầng thứ ba cộng lại thì cũng không bằng.

Nghe nói tầng thứ năm còn có bí kíp hoàng giai cao cấp và hoàng giai đỉnh cấp, chỉ là đó không phải là chỗ mà người như Diệp Bạch có thể lên tới. Tầng kia chỉ có những người như gia chủ hoặc Thiên Huyễn Vạn Tâm động tứ đại trưởng lão mới được tiến vào. Diệp Bạch tuy hâm mộ nhưng không có biện pháp.

Mà tầng thứ tư này ngòa hai khung chứa công pháp thì còn có một khung tựa như là tiệm tạp hóa vậy, không có khung binh khí, đan dược như tầng thứ ba mà tất cả đều để lẫn lộn chồng lên nhau. Hai thanh Huyền binh cao cấp mà Hồng Diệp trưởng lão lấy liệu có phải ở chỗ này không? Trong lòng của Diệp Bạch thầm nghĩ.

Tuy nhiên hắn cũng không dám mở miệng ra mà hỏi, hai thanh huyền binh cao cấp đó chỉ là hi vọng xa vời. Hồng Diệp trưởng lão mang hắn tới khung hàng kia, Diệp Bạch ban đầu vốn tưởng rằng nó không bằng tầng thứ ba thì bây giờ đã trở nên ngây dại.

Ở đây tuy không có nhiều lắm nhưng mỗi thứ đều là những dụng cụ vô cùng có giá trị. Diệp Bạch quét mắt qua một chút đã phát hiện ba thanh nhị giai trung cấp huyền binh và hơn mười bình nhị giai đê cấp và trung cấp đan dược cùng với những khoáng thạch,linh thảo nhị giai.

Diệp Bạch hiện tại mới hiểu được, khung ngọc này có giá trị đến thế nào, sang quý đến thế nào.

- Huyết Nguyệt Vu kiếm quang, nhị giai trung cấp huyền binh, hai vạn tám nghìn điểm cống hiến.

- Liệt Diễm Nhiên Lôi quyết, nhị giai trung cấp huyền binh, ba vạn một nghìn điểm cống cống hiến.

- Bàn Xà tử kim lợi, nhị giai trung cấp huyền binh, ba vạn năm nghìn điểm cống hiến.

- Thiên đạo âm dương đan, nhị giai trung cấp đan dược, một lọ có hai mươi hạt, mỗi hạt có giá trị năm trăm điểm cống hiến, tổng cộng là một vạn điểm cống hiến một lọ.

- Khí Hỏa Hàm Quang đan, nhị giai trung cấp đan dược, một lọ mười sáu hạt, mỗi hạt có giá trị sáu trăm điểm cống hiến, tổng cộng là chín nghìn sáu trăm điểm cống hiến một lọ.

- Trường Ca Đãng Khí đan, nhị giai trung cấp đan dược, một lọ hai mươi lăm hạt, mỗi hạt trị giá tám trăm ba mươi điểm cống hiến, vậy một lọ có giá trị bảy trăm năm mươi điểm cống hiến.

- Cửu sanh linh quang thảo, nhị giai cao cấp đan dược dùng để luyện "Tạp Cáo địch dị" có giá trị sáu nghìn điểm cống hiến.

- Bách Luyện Hoàn Dương thiết, nhị giai cao cấp linh dược, dùng để luyện nhị giai cao cấp Huyền Bàng, Huyền Binh đỉnh cấp cực phẩm, có giá trị một vạn năm nghìn sáu trăm điểm cống hiến.

Về phần những thứ khác Diệp Bạch đều không nhìn. Trong lòng hắn không kìm được mà lâm vào cảnh choáng váng, mỗi một vật này đều có giá trị liên thành, không biết rằng Diệp gia tích lũy bao nhiêu năm mới được từng đó. Những thứ này khiến mình vô cùng kinh ngạc, không biết Diệp lão định ban thưởng cho mình thứ này trong số này.

Diệp Bạch nhìn tới nhìn lui, thấy rằng những bảo vật trong Huyền Vũ các này thật là kinh khủng.

Hồng Diệp trưởng lão từ nãy tới giờ vẫn luôn luôn chú ý tới biểu lộ của Diệp Bạch. Nếu như là đệ tử bình thường chỉ sợ khi tiến vào nơi này sẽ bị hoa cả con mắt, tuy nhiên khi nhìn qua Diệp Bạch lão thấy ánh mắt của hắn vẫn vô cùng tỉnh táo.

- Hài tử dễ dạy.

Trong lòng Hồng Diệp trưởng lão khẽ hiện lên chữ này.

- Thế nào, ngươi có nhìn trúng thứ nào không? Nếu như thích thứ nào ta sẽ mua cho ngươi, chỉ là những vật phẩm mà ta tính ban thưởng cho ngươi sẽ rút lại.

Hồng Diệp trưởng lão hấp dẫ nói.

Diệp Bạch ngẩn ngơ, ánh mắt của hắn lại nhìn về phía những bảo vật kia một lần nữa, tuy nhiên hắn vẫn kiên quyết lắc đầu nói:

- Không cần, trưởng lão hãy ban thưởng cho đệ tử, những thứ này đệ tử không muốn.

Hồng Diệp trưởng lão cười ha ha nói:

- Ngươi khôn khéo lắm, chờ xem thứ mà ta thưởng cho ngươi so với những thứ này còn ở một tầng cao hơn.

Diệp Bạch khẽ giật mình, ánh mắt của hắn rời đi nhìn về phía bảo vật còn lại duy nhất ở trong Huyền Tinh bảo quỹ. Hồng Diệp trưởng lão đưa tay vào, một vật rơi xuống bàn tay của lão, sau đó lão đưa tới trước mặt của Diệp Bạch.

Diệp Bạch nhìn kỹ nó, trong lòng hắn đột nhiên chấn kinh, hắn mở to hai mắt thật lâu không nói nên lời.

Trong đáy hộp Tử Tâm nhung này chính là hai hạt đạt dược nho nhỏ màu kim sắc, nắp hộp vừa mở ra, mốt mùi hương nồng động truyền tới, Diệp Bạch chỉ hít một hơi mà cảm thấy đầu óc thư thái vô cùng.

Hồng Diệp nhẹ nhàng lấy một tờ giấy ra, đưa tới trước mặt Diệp Bạch. Diệp Bạch nhìn thì thấy tờ giấy chỉ có mười chữ rải rác, tuy nhiên mười chữ này khiến cho Diệp Bạch kinh ngạc không thôi.

- Cực đạo Kim Đan, một kim đan cực hạn, là tam giai đê cấp đan dược, có khả năng khiến cho Huyền Sĩ tiến sâu vào cảnh giới Huyền Sư, tử lệ tiến giai hoàn mỹ đạt tới bốn thành. Đan dược này còn có thể giúp cải thiện thể chất, tăng cường tu vi huyền khí thêm một tầng, có thể khiến cho hắn tiến thẳng tới cảnh giới Huyền sĩ trung giai. Mỗi viên Cực Đạo Kim Đan này có giá trị mười lăm vạn năm nghìn năm trăm điểm cống hiến.

- Cực Đạo Kim Đan, quả nhiên là Cực Đạo Kim Đan.

Diệp Bạch cả người trở nên ngây dại, hắn hoàn toàn không thể tin được vật trước mắt mình chính là Cực Đạo Kim Đan. Hồng Diệp nhìn hắn, thở dài nói:

- Nếu như ta không phải đã vượt qua được cảnh giới Huyền Sư thì cũng không thể đưa cho ngươi, ngươi cũng biết giá trị của thứ này sao?

Diệp Bạch mờ mịt gật đầu, hắn không nói nên lời nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.