Vô Tận Đan Điền

Chương 989: Di Hoa xuất quan (1)




- Đáng giận!
Thời điểm Nhiếp Vân điều tức khôi phục thương thế, ở một địa phương ẩn nấp của Hóa Vân tông, một bóng người đột nhiên xuất hiện, sắc mặt trắng bệch, máu tươi từ khóe miệng tràn ra, xem xét liền biết rõ bị thụ thương rất nặng.
Đúng là Thái Thượng trưởng lão Lô Khiếu từ Phong Vân Minh đào tẩu ra.
Lúc này khí tức toàn thân Lô Khiếu khó có thể khống chế, một hồi mạnh một hồi yếu, hô hấp dồn dập, con mắt đỏ thẫm, có thể làm cho cường giả Phá Không Cảnh xuất hiện loại tình huống này, chỉ có thể nói rõ một nguyên nhân, hắn bị thương cực kỳ nghiêm trọng!
- Vân Phong này phải giết chết, bất quá, sự tình ta bị một đệ tử hạch tâm đả thương, tạm thời không thể cho người khác biết rõ, nếu không, mấy người cùng ta đối địch, nhất định sẽ thừa cơ trả đũa! Cho dù muốn báo thù, cũng phải chờ thương thế tốt rồi, tìm Tang Thạc cùng nhau thương nghị!
Trong nội tâm tức giận không chịu nổi, nhưng Lô Khiếu không phải hạng người lỗ mãng, biết bây giờ không phải là thời điểm báo thù.
Địa phương có người thì có tranh đấu, Thái Thượng trưởng lão cũng không thể tránh được, cho nên cho dù Hóa Vân tông chỉ còn lại có tám Thái Thượng trưởng lão, cũng là có tranh đấu, nếu như bộ dạng này bị người đối địch phát hiện, cho dù đối phương không dám động thủ, cũng sẽ bị cười nhạo chết.
Suy đi nghĩ lại, Lô Khiếu quyết định chờ thương thế tốt rồi sẽ tìm Tang Thạc thương nghị thoáng một phát, làm sao đánh chết Vân Phong kia.
Dù sao nếu đoán không sai, đệ tử Tang Hồng Y của Tang Thạc, cũng là chết ở trong tay đối phương.
- Vân Phong, chờ thương thế của ta tốt lại, không giết chết ngươi, ta liền không họ Lô!
Xiết chặt nắm đấm, hàm răng của Lô Khiếu cắn khanh khách rung động, phẫn nộ gầm nhẹ, mang theo hận ý và sát cơ vô cùng vô tận, chậm rãi tiêu tán ở trên không Ngoại Thế Giới...
Di Thần Tông Di Thần đại điện, không gian lóe lên, xuất hiện một khe hở, tiếng cười cởi mở vang lên, lập tức một bóng người bước ra.
Bóng người này mặt mũi tràn đầy cuồng hỉ, vừa xuất hiện ở trong đại điện, liền nhộn nhạo ra khí tức hùng hậu, trong mắt lóe ra hương vị phá toái không gian!
- Tông chủ, ngươi xuất quan! Ngươi... Đột phá? Phá Không Cảnh sơ kỳ đỉnh phong?
Nghe được tiếng cười, Di Thần Tông trưởng lão Di Lâm xuất hiện, khi thấy rõ tu vi trên người hắn, lập tức hoảng sợ biến sắc.
Bóng người xuất hiện, chính là Di Thần Tông tông chủ Di Hoa trước kia bế tử quan!
Lúc này khí tức của Di Hoa giống như thủy triều vọt tới, pháp lực một lớp đón lấy một lớp, vô cùng mênh mông, không biết hùng hậu như thế nào, thực lực cùng trước khi cũng hoàn toàn bất đồng, vậy mà đạt tới Phá Không Cảnh sơ kỳ đỉnh phong!
Nạp Hư cảnh đỉnh phong đến Phá Không Cảnh là đại cấp bậc, rất khó vượt qua, mặc dù đột phá, bị vây ở sơ kỳ mấy trăm năm, hơn một ngàn năm cũng không biết bao nhiêu, mấy tháng thời gian, chẳng những đột phá đại cảnh giới, còn đạt tới sơ kỳ đỉnh phong, loại tốc độ tấn cấp này, quả thực nghe rợn cả người.
- Đúng vậy, ta đã đạt tới Phá Không Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, chỉ cần đi vào tế tự chi địa, đạt được Thiên Thủ Sư lão tổ tán thành, linh lực quán đỉnh, đạt tới Phá Không Cảnh đỉnh phong thậm chí Huyệt Khiếu cảnh cũng ở trong tầm tay!
Di Hoa cười ha ha, trên mặt lộ ra tự tin cùng đắc ý nồng đậm.
Di Thần Tông lão tổ là thiên phú Thiên Thủ sư, hắn cũng thế, một khi tiến vào tế tự chi địa đạt được lão tổ tán thành, thực lực nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh, thành công đạt tới Phá Không Cảnh đỉnh phong, thậm chí Huyệt Khiếu cảnh, đều không là vấn đề.
- Phá Không Cảnh đỉnh phong? Huyệt Khiếu cảnh?
Di Lâm sững sờ.
Đạt tới Phá Không Cảnh, quan trọng là... lĩnh ngộ cảnh giới, mặc dù có linh lực hùng hậu quán đỉnh, không có kỳ ngộ thích hợp mà nói, cũng không có khả năng thực lực nhảy lên quá lớn! Nhưng tông chủ dám nói như vậy, khẳng định có nắm chắc!
- Chẳng lẽ... thiên phú đặc thù của Tông chủ viên mãn rồi?
Đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, con mắt của Di Lâm trợn tròn.
- Còn không có viên mãn, bất quá, đã bắt đầu dung hợp, bằng không thì cũng không có khả năng tốc độ tu luyện nhanh như vậy, mấy tháng liền để cho thực lực của ta tăng trưởng nhiều như vậy!
Di Hoa gật đầu.
Hắn có được thiên phú đặc thù Thiên Thủ Sư, Thiên Nhãn sư, Thiên Nhĩ sư cùng Thiên Hành sư, hơn nữa từ chỗ Vân Huyên lấy được thiên phú Mị Âm sư, sưu tập toàn bộ năm loại thiên phú nhân thể, thực lực tăng nhiều, thậm chí các loại thiên phú tầm đó xuất hiện dung hợp, điểm ấy ngay cả Nhiếp Vân hiện tại cũng không có làm được.
- Đúng rồi, ta bế quan mấy tháng này, có chuyện gì phát sinh hay không?
Khoát khoát tay không thảo luận đề tài này nữa, Di Hoa hỏi.
Hắn bế là sinh tử quan, không cho phép đưa tin, cho nên chuyện phát sinh gần đây là không biết một chút nào.
- Chuyện phát sinh...
Nghe được hắn hỏi, sắc mặt Di Lâm thoáng một phát trở nên trắng bệch, bờ môi run rẩy, muốn nói lại không biết từ đâu nói lên.
- Làm sao vậy? Nói đi!
Di Hoa biết rõ thuộc hạ gần đây trầm ổn, xuất hiện loại vẻ mặt này, nhất định là xuất hiện sự tình vượt ra khỏi tưởng tượng, sắc mặt trầm xuống.
- Vâng... Tĩnh tiểu thư!
Cảm nhận được lực lượng cuồng bạo đập vào mặt, Di Lâm vội vàng nói.
- Tĩnh tiểu thư? Di Tĩnh nàng làm sao?
Di Hoa sững sờ.
- Có phải nàng ở tông môn gây chuyện gì hay không? Nha đầu kia, liền không thành thật một chút!
Hắn rất hiểu rõ cô muội muội này, cảm thấy nhất định là gây ra họa gì, còn không nhỏ nữa.
Bất quá đối với hắn hiện tại mà nói chỉ là râu ria, tấn cấp đến Phá Không Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, đã có được thực lực như Vô Thượng trưởng lão, tại phối hợp thiên phú đặc thù, sức chiến đấu rất mạnh, đừng nói muội muội dẫn xuất chút ít vấn đề nhỏ, mặc dù sự kiện kia bị môn nhân phát giác, cũng sẽ không gây ra sóng gió quá lớn.
Nói lên sự kiện kia, trong nội tâm Di Hoa liền phiền muộn, nếu không phải vì vậy, cũng sẽ không vội bế sinh tử quan, còn cố ý không cho đưa tin, để cho mình triệt để từ trong mắt mọi người biến mất.
Đương nhiên, cũng chính bởi vì chuyện này áp bách, cấp cho động lực, mới có thể dung hợp rất nhiều thiên phú, lực lượng liên tiếp kéo lên, đột phá đạt tới cảnh giới bây giờ.
- Không phải...
Di Lâm cắn răng nói:
- Trong ngày hôm ấy tông chủ bế quan, Tĩnh tiểu thư liền vụng trộm chạy ra tông môn, về sau... về sau...
- Về sau làm sao?
Di Hoa siết nắm đấm, một dự cảm bất hảo bay lên.
- Về sau ta nhiều mặt thẩm tra đều không tìm được, ngược lại linh hồn ngọc bài mà nàng lưu lại đột nhiên vỡ vụn...
Di Lâm một hơi nói ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.