Vô Tận Đan Điền

Chương 2732: Hôn mê (1)




- Hừ!
Bất quá, có ca ca chỉ điểm, Nhiếp Đồng đã biết rõ mục đích của đối phương. Cho nên hắn cũng đã sớm phòng bị xong. Thân thể nhoáng lên một cái, trong nháy mắt đã xuất hiện ở vị trí cách đó mấy trăm dặm, tránh thoát công kích của cự phủ kia. Đồng thời nửa đoạn Tu La kiếm lại nhẹ nhàng đánh vào trên thân cự phủ.
Ầm ầm!
Cự phủ dưới sự xung kích từ lực lượng của một kiếm lập tức bay đi về phía đùa Bách Triết.
Bản thân Bách Triết đã bị trọng thương, đánh lén Nhiếp Đồng cũng đã dùng hết toàn lực. Vì vậy, tốc độ của cự phủ cực nhanh, thậm chí còn có ảo giác xé rách không gian. Nhiếp Đồng né tránh, lại tăng thêm chút sức. Cho nên lực lượng vốn đã hùng hậu lại trở nên càng thêm cường đại hơn.
Lần này Bách Triết xui xẻo, không ngờ đối phương không những đã tránh thoát đi được mà còn có thể đem lực lượng gia trì lên trên cự phủ. Lúc này hắn có muốn trốn tránh cũng đã muộn. Cự phủ giống như cung tên bắn ra, mang theo tốc độ không thể ngăn cản. Bổ thẳng xuống đầu hắn.
- A...
Một tiếng kêu thảm vang vọng, thân thể của Bách Triết lập tức đã bị cự phủ chém thành hai khúc, thi thể rơi xuống đất, thần hồn câu diệt.
Một cường giả Phong vương siêu việt Nhiếp Đồng cấp lại bị chính binh khí của mình công kích chém giết tại chỗ, nói ra chuyện này cũng không khỏi làm cho người ta thổn thức không thôi.
- Thiêu đốt.
Thấy Bách Triết đã chết ở trong chính cự phủ của hắn. Nhiếp Vân cũng không có buông lỏng, mà ngón tay khẽ điểm một cái, một đạo hỏa diễm xông ra, trong nháy mắt đã đem thi thể bị chém thành hai nửa trên mặt đất thiêu đốt thành tro bụi.
Có kinh nghiệm từ đám thi thể quỷ dị kia, cho nên trước tiên thiêu hủy thi thể của đối phương rồi nói sau. Nếu không, gia hoả lợi hại như vậy mà lần nữa sống lại. Khi đó bọn họ cũng không có hy vọng có thể chém giết đói phương được lần thứ hai!
Dù sao, đối phó với người này trọng điểm là ở chỗ hắn đánh lén. Nếu như đối phương lần nữa sống lại, nhất định sẽ cảnh giác hắn đánh lén, như vậy có thể chiến thắng hay không hắn cũng không dám chắc!
- Phù
Thiêu hủy xong thi thể, lúc này đám người Nhiếp Vân mới thở phào nhẹ nhõm. Mọi người liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự vui vẻ từ trong mắt đối phương.
Không thể không nói, mới vừa rồi quả thực quá mức hung hiểm, chỉ cần hơi có chút lơ là thì sẽ thua cả bàn cơ.
Phụt.
Thân thể Nhiếp Vân lập tức đổ ập xuống đất.
Áp lực đè nặng ở trong lòng biến mất, lúc này hắn mới phát giác ra được cả giác mệt mỏi vô tận ập tới. Hai mắt dường như không thể mở ra được. Cứng rắng đối quyền với Bách Triết đã phá hỏng phần lớn sinh cơ ở trong cơ thể hắn. Nếu không phải hắn đã tấn cấp lên tới cấp bậc Phong vương, sợ rằng bây giờ đã là một cỗ thi thể rồi.
- Mộc sinh khí!
Cố nén lại cảm giác hôn mê. Nhiếp Vân điều động mộc sinh khí trong cơ thể khôi phục thể lực.
Ngay sau đó bên tai hắn đã truyền tới các loại thanh âm, trong đó bảo vệ thanh âm bảo vệ Nhiếp Vân đại nhân là gần hắn nhất, cũng là vang dội nhất.
Bất quá, lúc này hắn đã yếu ớt vô cùng. Ngay cả một chút lực lượng cũng không có, thậm chí mí mắt cũng không thể nhấc lên được. Cho nên hắn chỉ có thể liều mạng, tiếp tục khôi phục thương thế.
Mặc dù Mộc sinh khí có thể làm cho người ta trong nháy mắt từ trọng thương trở nên khỏe mạnh. Thế nhưng lần này hắn đã bị thương quá nặng, hơn nữa trong cơ thể còn có vô số ám kình mà Bách Triết lưu lại. Chỉ có khu trục những thứ này ra ngoài thì mới có thể dần dần khôi phục được thân thể.
- Nguy to...
Nhắm mắt lại, Nhiếp Vân đang chậm rãi điều động lực lượng khu trục ám kình mà đối phương lưu lại trong cơ thể thì đột nhiên lại có một cỗ lực lượng cường đại chợt từ cánh tay truyền tới, trong nháy mắt đã đánh vào toàn thân của hắn.
Cảm nhận được cỗ lực lượng này, sắc mặt của hắn lập tức biến sắc.
Những sợi dây nhỏ màu vàng trước đó đã dung nhập vào trong cánh tay, không ngờ lúc này lại đột nhiên bộc phát tấn công!
Máu tươi màu vàng giống như là kịch độc vậy, đối với linh hồn, lực lượng của người ta đều có tác dụng ăn mòn cực lớn. Sau khi đột phá Phong vương, loại ăn mòn này mặc dù đã chậm lại. Thế nhưng lại không có biện pháp hoàn toàn loại trừ. Vốn Nhiếp Vân định nương theo lực lượng tăng lên sẽ giải quyết từng chút một, hoặc là hỏi Đạm Đài Lăng Nguyệt tìm phương pháp giải quyết. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ ra. Trận chiến vừa rồi làm cho thương thế hắn quá nặng, cho nên vô lực chống cự độc tính ở bên trong!
Trong nháy mắt, lực lượng kịch độc khiến cho người ta có cảm giác muốn hôn mê xông vào trong đầu. Trong lòng Nhiếp Vân chỉ thầm nói được một câu đã không nhịn được nữa, trước mắt trở nên tối sầm, thân thể nặng nề đổ ập xuống đất, rơi vào hôn mê.
Trước khi hôn mê hắn lại nghe được có mấy tiếng xé gió vang lên. Dường như đã có không ít người đi tới bên cạnh hắn, đang sốt ruột gọi tên hắn. Bất quá, hắn lại không biết được một chút nào..
Không biết qua bao lâu, Nhiếp Vân chậm rãi tỉnh lại.
Lúc này hắn mới phát hiện ra mình đang nằm ở trên một cái giường mềm, trước mắt không có chiến trường, cũng không có dị tộc, mà là vô số hoa tươi, mùi thơm xộc vào trong mũi.
- Đây là đâu? Thân thể của ta...
Nhiếp Vân cũng không đứng lên, mà là linh hồn nội thị, quan sát tình huống trong cơ thể.
- Tại sao lại có thể như vậy?
Tinh thần nội thị bên trong cơ thể một vòng, vẻ mặt Nhiếp Vân lập tức ảm đạm.
Thương thế của hắn đã được chữa trị không sai biệt lắm, thế nhưng loại máu tươi màu vàng ẩn chứa kịch độc đã đột phá bình chướng là cánh tay, chảy vào toàn thân của hắn.
Tình huống như vậy tương đương với kịch độc đã lan tràn ra khắp thân thể. Cho dù hắn có được thực lực Phong vương thì cũng không có biện pháp nào để giải quyết được chuyện này!
- Chẳng lẽ vừa mới đột phá Phong vương ta lại bị trúng độc mà chết hay sao?
Nhiếp Vân có chút bất đắc dĩ thầm nói.
Vừa mới đột phá Phong vương, vốn hắn tưởng rằng thực lực đã tăng một mảng lớn, không nghĩ tới lại xuất hiện tình huống như vậy. Chuyện này vừa suy nghĩ một chút cũng đã làm cho người ta không thể nào cao hứng nổi.
- Ồ? Không đúng, thân thể của ta bây giờ dường như cũng không có biểu hiện gì đáng ngại a.
Trong lòng đang có chút không cam lòng thì đột nhiên linh quang hắn trong đầu chợt lóe lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.