Vô Tận Đan Điền

Chương 2717: Vô địch




- Không đúng, pháp bảo thế giới có ý niệm khí linh đặc biệt. Mà thế giới trước mắt này là một thế giới độc lập. Hắc hắc, như vậy là tốt nhất. Nếu như là pháp bảo thì ta còn cần tốn một chút công phu chém giết ngươi. Khi đó mới có thể thôn phệ được. Nếu đã không phải như vậy, ta có thể trực tiếp hưởng dụng a!
Sửng sốt một chút, Phong vương có bướu thịt liếm liếm đầu lưỡi, trong mắt tràn ngập vẻ tham lam.
Luyện chế Tiểu thế giới thành pháp bảo, nhất định phải giết chết chủ nhân trước đó, diệt sát ý niệm của khí linh trong đó rồi mới có thể hưởng dụng. Thế nhưng tiểu thế giới bình thường thì lại khác, có thể tùy thời thôn phệ nó mà không cần cố kỵ chút nào.
Trong tiếng hét lớn, Phong vương có bướu thịt kia cũng không làm động tác dư thừa gì, trên thân thể đột nhiên có vô số dây nhỏ bắn ra, tựa như vòi hút vậy, bám chặt vào trên Nạp vật thế giới.
Nạp Vật thế giới là không gian, không giống như vách tường. Thế nhưng khi nhìn thấy những cái dây nhỏ này, Nhiếp Vân lại có thể cảm ứng được rõ ràng, đối phương đang hút. Dường như đang hút vào trên người hắn vậy. Trong nháy mắt đã có một cảm giác như là lực lượng tan rã.
- Đây là năng lực gì vậy?
Nhiếp Vân có chút hoảng sợ.
Khó trách năm đó đám người Tu La vương lại không tiếc hy sinh cũng phải chém giết những người này, sau đó lại khổ công duy trì phong ấn, bây giờ hắn mới biết được, đối phương quá đáng sợ!
Đối phương lại có thể đứng trên không trung, lợi dụng thứ như là vòi hút thôn phệ căn nguyên của không gian bên trong. Nếu như để cho hắn ta tiến vào Tam giới, có thể tưởng tượng ra được. Không bao lâu sau toàn bộ thế giới cũng sẽ bị hắn ta thôn phệ mà hoàn toàn sụp đổ.
- Nếu như cứ để cho hắn tận tình thôn phệ như vậy, cho dù Nạp Vật thế giới đã có thể so với Chí Tôn vực. Thế nhưng không quá ba ngày cũng sẽ hoàn toàn bị thôn phệ sạch sẽ, trở thành một mảnh phế tích...
Cảm nhận tốc độ lực lượng xói mòn trong cơ thể, Nhiếp Vân âm thầm kinh hãi không thôi.
Nạp Vật thế giới là căn bản thực lực của hắn, thôn phệ căn nguyên thế giới này thì chẳng khác nào với thôn phệ lực lượng của hắn. Như vậy có thể đoán ra được trình độ dáng sợ của đối puhowng.
Đối phương chẳng những thôn phệ nhanh mà còn rất khó ngăn cản, nếu như không phải gần đây thực lực hắn tăng lên, như vậy cho dù là đang ở trong Nạp Vật thế giới cũng sẽ không ngăn cản được!
- Phong ấn!
Biết rõ nếu như không ngăn cản đối phương thì nhất định mình sẽ bị thua thiệt, Nhiếp Vân đứng tại chỗ, nhất thời quát lên một tiếng.
Ở tỏng Nạp Vật thế giới hắn hoàn toàn có thể làm được ngôn xuất pháp tùy. Nương theo lời nói của hắn, cường giả Phong vương có bướu thịt lập tức cảm thấy thân thể cứng đờ, giống như đã bị một sợi dây thừng trói chặt vậy. Toàn thân không thể động đậy được nữa.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Thân thể cứng đờ, Phong vương có bướu thịt nhất thời sửng sốt.
Vốn hắn tưởng rằng cái gọi là Nạp Vật thế giới này chỉ là tiểu thế giới mà không biết đối phương lấy được từ nơi nào, không đáng để lo. Thế nhưng bây giờ nhìn lại, dường như hắn đã quá coi thường tiểu tử này.
Rất có thể không phải vậy.
Chẳng lẽ là thế giới mà đối phương đã luyện hóa? Coi như là tiểu thế giới đã luyện hóa thì cũng không thể làm được chuyện như ngôn xuất pháp tùy a!
- Tránh thoát!
Trong lòng khiếp sợ không thôi, thế nhưng cường giả Phong vương có bướu thịt này cũng không phải ngồi không, thân thể chợt biến đổi, bành trướng lên mấy trăm trượng. Cơ bắp toàn thân phồng lên như chuột vậy, lập tức chấn động mạnh một cái.
Ầm ầm!
Không gian bên trong Nạp Vật thế giới lập tức sụp đổ ra một mảng lớn, lực lượng cấm chế trên người của hắn cũng lập tức tiêu tán.
- Ồ?
Con ngươi của Nhiếp Vân co rụt lại.
Hắn đã từng lợi dụng Nạp Vật thế giới vây khốn không ít cường giả, tất cả mọi người cơ hồ đều khó có thể vi phạm ý niệm của hắn mà bị giết chết tại chỗ. Đây là lần đầu tiên có người lại tránh thoát trói buộc của hắn, thậm chí còn đánh nát một mảnh không gina.
Trước đó hắn cũng đã suy đoán ra được, Nạp Vật thế giới không phải là vạn năng, bây giờ nhìn lại, quả đúng là như vậy!
- Trảm!
Trong lòng đang rung động vì thực lực của đối phương, trên miệng Nhiếp Vân cũng không dừng lại, giữa hai lông mày dường như có điện mang sinh ra, lại lần nữa quát lên một tiếng.
Nương theo tiếng quát của hắn, trong thế giới trước mặt trong nháy mắt xuất hiện hai đạo phong nhận, mỗi một đạo cũng hiện quang mang màu vàng. Sưu một cái đã dùng tốc độ bằng mắt thường không thể nhìn thấy đâm về phía Phong vương có bướu thịt kia.
Cấp bậc bây giờ của Nạp Vật thế giới, có khả năng không trói được đối phương, cũng không thể làm được một ý niệm làm cho đối phương sinh, một ý niệm làm cho đối phương chết. Thế nhưng một khi đối phương đã tới đây, sao Nhiếp Vân có thể để cho hắn ta tùy tiện rời đi được chứ!
- Đây là... Thế giới mà ngươi sáng tạo ra? Điều này sao có thể chứ?
Nhìn thấy thế giới trước mắt nương theo ý niệm của đối phương tạo thành vô số công kích, uy lực cường đại vô cùng, rốt cuộc Phong vương có bướu thịt cũng ddã thức được mình đã gặp phải một quái vật như thế nào. Vẻ mặt bình tĩnh trước đó cũng không giữ được nữa, mà trở nên có chút khiếp sợ và đờ đẫn.
Một thổ dân nơi này lại có thể sáng tạo ra một cái thế giới sao? Hơn nữa không gian trong thế giới này lại được củng cố như vậy... Điều này sao có thể chứ?
Loại năng lực này cho dù là lão tổ nhất mạch của bọn họ cũng không làm được a!
Trong lòng rung động, thế nhưng cũng không có làm ảnh hưởng tới động tác của hắn, bàn tay hắn run lên, trường thương hóa thành vô số đạo tàn ảnh bắn về phía phong nhận.
Ầm Ầm!
Trường thương còn chưa đánh tới trước mặt phong nhận thì bầu trời trên đầu hắn đột nhiên trời u ám, có một đạo lôi điện lớn đột nhiên lăng không đánh xuống.
Ở trong Nạp Vật thế giới Nhiếp Vân là chưởng khống giả, đừng nói là lôi điện, cho dù muốn khiến cho không gian nơi này vỡ nát thì cũng chỉ là một ý niệm mà thôi.
Xoẹt Xoẹt Xoẹt Xoẹt Xoẹt!
Bầu trời hình thành lôi điện, mang theo công kích linh hồn và thân thể, uy lực cường đại vô cùng, hơn nữa phương vị đánh xuống phía dưới, cho dù hắn là cường giả Phong vương thì cũng khó có thể tránh né được. Cường giả Phong vương có bướu thịt chỉ cảm thấy trong đầu có chút choáng váng, thương ảnh trong tay chậm lại.
Xoẹt!
Phong nhận phía dưới trong nháy mắt đã xẹt qua hai chân của hắn, một trận đau
nhức truyền tới, sau đó hắn đã thấy từ phía mông đổ xuống đã bị đối phương chém đứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.