Vô Tận Đan Điền

Chương 2602: Sâm La Viện




- Không có hắn, đừng nói là thông qua ba quan, sợ rằng ngay ở ải thứ hai thì chúng ta cũng đã toàn quân bị diệt rồi.
Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía thiếu niên cách đó không xa.
Thiếu niên này thân thể cao ngất, lẳng lặng đứng tại chỗ, giống như một cây thương vậy, không có run rẩy chút nào, dường như ngay cả biển lôi điện kinh khủng trước đó cũng không thể mang đến cho hắn một chút áp lực nào vậy.
Nếu như không phải có người này, sợ rằng ngay cả Phí Du Hà bọn họ cũng khó có thể thông qua được.
Trước đó bọn họ một mực tự xưng là thiên tài. Thế nhưng khi đứng ở trước mặt người này bọn họ mới hiểu được, cái gọi là thiên tài như bọn họ, so với đối phương mà nói, cái gì cũng không tính.
Thiên tài chân chính có sự quyết đoán, nghị lực, tâm tính rộng lớn bằng phẳng, như vậy mới có thể dẫn dắt mọi người thuận lợi rời đi, bất khuất không thôi.
Ông ông!
Trong lúc mọi người đang cảm kích thì biển lôi điện sau lưng trong nháy mắt đã biến mất. Ngay sau đó có một đạo quang mang trắng xóa bao phủ xuống, chiếu toàn bộ bọn họ vào bên trong.
Thương thế, lực lượng bị tổn thất trước đó dưới cỗ quang mang này chiếu rọi lập tức hoàn toàn khôi phục lại như cũ, toàn thân cảm thấy ấm áp, hết sức thoải mái.
Rắc rắc! Rắc rắc! Rắc rắc!
Dưới quang mang chiếu rọi, trước rất nhiều thanh niên thực lực trì trệ đồng thời đột phá, lực lượng bắt đầu mạnh mẽ tăng lên trên phạm vi lớn.
- Ba quan trước đó rèn luyện linh hồn và tâm tính. Đều là vì tăng lên bây giờ, như vậy cũng làm cho bọn họ mất đi tâm tính, kiêu ngạo a.
Cảm nhận được hiệu quả do quang mang mang tới, Nhiếp Vân đã hiểu ra.
Ba quan trước quả thực quá tàn khốc, khiến cho người ta tùy thời sẽ chết đi. Mà loại rèn luyện này đối với tâm tính của tu luyện giả có rất tác dụng tăng trưởng rất lớn. Làm như vậy, cho dù hiện tại đột nhiên thực lực tăng lên thì cũng sẽ không vì vậy mà phập phù, không khống chế được.
Ầm ầm!
Dưới quang mang màu trắng chiếu rọi, mọi người một đường đột phá, trong mấy chục hô hấp đã từ Tru Thiên cảnh sơ kỳ, trung kỳ toàn bộ đều đạt tới đỉnh phong.
Mặc dù khoảng cách tới Thiết Giáp tướng còn cách một đoạn, thế nhưng thực lực đều có tăng trưởng gấp bội.
Vừa hấp thu thì đã phát hiện ra quang mang này vô dụng với mình, vì vậy Nhiếp Vân cũng không chiếm đoạt nó mà bắt đầu giả bộ một đường đột phá, cũng mọi người vậy, đạt tới Tru Thiên cảnh đỉnh phong.
Sưu!
Quang mang biến mất, mọi người không còn vẻ uể oải như trước nữa, mà là tinh thần đại chấn.
Lúc này bọn hắn cũng đã nghĩ thông suốt ra mục đích thực sự của khảo hạch. Trong mắt mỗi một người đều hiện lên vẻ hưng phấn.
Nếu như đổi lại là trước kia, một lần đem thực lực tăng lên vài cấp bậc. Nhất định bọn họ sẽ không khống chế được lực lượng của bản thân, xuất hiện tình trạng phập phù. Mà bây giờ, linh hồn trải qua rèn luyện sinh tử, lực khống chế mạnh hơn. Vì vậy lực lượng ở trong người lao nhanh, không có một chút cảm giác trúc trắc nào.
- Lệnh bài thuộc về các ngươi, có thể khắc tên của các ngươi lên trên đó.
Thanh âm của lệnh bài lần nữa vang lên.
Lúc này mọi người mới nhớ ra, mỗi người đều lấy ra lệnh bài đại biểu cho thân phận của mình. Ngón tay nhẹ nhàng điểm ở phía trên một cái, từng chữ được nhẹ nhàng khắc lên trên bề mặt.
Cái tên mà Nhiếp Vân khắc chính là Vân Đồng.
Cái tên này hắn đã sử dụng ở Thiên địa lục đạo, cho dù là A Dục Vương thì cũng không thể nào biết được. Cho nên cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với thân phận chân thật của hắn.
Cái tên mà Tĩnh Tâm khắc vẫn là Tĩnh Tâm, cái tên này là Nhiếp Vân lấy cho nàng. Số người biết rất ít. Lại nói người cùng tên như vậy quá nhiều, cũng sẽ không dẫn tới hoài nghi gì.
Ông Ông!
Vừa mới khắc tên lên trên lệnh bài thì mọi người lập tức hiểu rõ phương pháp luyện hóa nó. Mỗi người đều thi triển thủ đoạn tương ứng để luyện hóa.
Sau khi luyện hóa xong lệnh bài thì bọn họ mới hiểu rõ một chuyện.
Trước đó Bích Hải Huyền Thiên có chèn ép rất lớn đối với người có thực lực như bọn họ, thực lực không đạt tới đẳng cấp kia, ngay cả đi bộ cũng rất khó khăn. Mà bây giờ luyện hóa lệnh bài, đồng nghĩa với việc được không gian này công nhận, ở chỗ này có thể tùy ý đi lại, không còn cảm giác bị chèn ép như trước nữa.
Có lệnh bài thì sẽ không bị trận pháp bên trong không gian công kích, coi như là một phần của Bích Hải Huyền Thiên.
Khó trách lúc trước lại không có ghi chép tên của bọn họ, hóa ra cũng không phải là không quan tâm, mà là vấn đề có đạt được thừa nhận hay không.
Nếu như ngươi cũng chết thì làm sao có thể được thừa nhận Bích Hải Huyền Thiên cơ chứ?
- May mà đi bước này, nếu không, sợ rằng vừa mới tiến vào cũng đã bị phát hiện ra. Khi đó sẽ gặp phiền toái lớn a.
Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm một hơi, âm thầm cảm thấymay mắn.
Nếu như không phải đi tới Cửu Thiên thế giới trước, lại nghĩ ra biện pháp này. Mà cứ đi thẳng tới nơi này, như vậy cho dù có may mắn lẻn vào được vào trong đó, sợ rằng cũng sẽ bị tất cả trận pháp bên trong Bích Hải Huyền Thiên phân biệt ra, muốn bước đi cũng gian na.
Tình huống như vậy đừng nói là đi tìm Hỗn Độn Hàn tinh, có thể còn sống hay không cũng còn chưa biết được a.
Ào Ào!
Vừa mới luyện hóa lệnh bài, biết được tác dụng của thứ này, một tòa phủ đệ rất to lập tức xuất hiện ở trước mặt mọi người.
- Đây là Sâm La Viện, thông qua khảo hạch là có thể tiến vào trong đó. Bất quá, nếu như không muốn tiến vào trong đó thì không sao. Thế nhưng một khi tiến vào, các ngươi sẽ gặp phải áp lực lớn hơn trước đó.
Một đạo thanh âm to lớn vang lên.
Hoàn toàn luyện hóa ngọc bài, vật này sẽ không còn ý chí của người khác nữa, đương nhiên cũng không thể tiếp tục nói chuyện được nữa.
- Đối mặt với áp lực lớn hơn sao?
Sắc mặt mọi người lập tức trở nên ngưng trọng.
Vốn bọn họ đang cho là hoàn toàn khảo hạch xong là xong, có thể buông lỏng một chút. Thế nhưng nghe lời nói của đối phương, dường như cũng không phải là như vậy a.
- Sâm La Viện, có đầy đủ tài nguyên và pháp quyết tu luyện, cùng với các loại bí tịch! Các ngươi luyện hóa lệnh bài là có quyền hạn đạt được những thứ này miễn phí! Ở chỗ này, các ngươi có thể không quan tâm tới tất cả mà tu luyện ba tháng. Sau ba tháng sẽ tiến vào khảo hạch lần thứ hai. Thực lực nhất định phải có tăng lên rất lớn, nếu không đạt tới, nhất định sẽ bị đào thải...
Thanh âm kia tiếp tục vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.