Vô Tận Đan Điền

Chương 2601: Thông qua (Hạ)




- Đi!
Thấy mọi người tin tưởng mình như vậy, Nhiếp Vân âm thầm gật đầu. Tay trái đánh ra một trảo, đem năm đầu khôi lỗi mà Mạch Đồ vừa mới gọi ra ném về phía trước bên trái. Tay phải lại giơ lên một cái, thần binh Hỗn Độn trước đó mọi người gom góp lại cũng lập tức bị lấy ra, sau đó lại được hắn dùng một loại lực lượng đặc thù đánh ra.
Những binh khí này tạo thành một cái trận pháp kỳ quái trên không trung, cũng xoay tròn như vòng xoáy vậy. Dường như đã sinh ra một loại đặc thù cảm ứng với lôi điện trên không trung.
Sưu sưu sưu sưu!
Lôi điện cường đại trong vòng xoáy bị những binh khí này hút qua một cái, lập tức kéo qua bên này. Sau đó lại nổ tung phía bên tay phải mọi người.
- Đi!
Thấy thủ đoạn của mình đã thành công, sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng, thở phào một tiếng, lại mang theo mọi người tiếp tục phóng về phía bên trái.
Lần này hắn đã đẩy cao tốc độ, tốc độ so với vừa rồi chợt tăng lên gấp đôi. Mọi người cũng biết hành động lần này liên quan đến sinh tử, cho nên toàn bộ mọi người cũng không dám cất giữ thủ đoạn. Mỗi một người đều thiêu đốt nguyên khí, theo sát sau lưng hắn.
Ào Ào!
Mới vừa đi được mười mấy dặm, còn không có hoàn toàn rời khỏi vị trí của vòng xoáy thì đã nghe được thanh âm nổ tung như là thủy tinh vỡ vụn vậy. Tất cả thần binh Hỗn Độn trên không trung cũng không kiên trì nổi nữa. Cả đám đồng thời vỡ vụn.
Trận pháp cho dù có mạnh hơn nữa, đáng tiếc chất lượng của binh khí quá kém, căn bản không thể kiên trì được thời gian quá lâu!
- Hừ!
Nhiếp Vân lại đẩy tay ra một cái.
Trong khoảng thời gian này, Mạch Đồ lại gọi ra mười lăm đầu khôi lỗi, tổng cộng vào cũng có tới hai mươi đầu khôi lỗi dự trù.
Mặc dù hai mươi đầu khôi lỗi này chỉ có thực lực Tiên Quân cảnh đỉnh phong, thế nhưng đều bị hắn ném đi, cũng giống như thần binh Hỗn Độn lúc trước vậy, tạo thành một cái trận pháp kỳ quái.
Trận pháp này cũng không phải là chính diện ngạnh kháng với lôi điện, mà là tạo thành vòng xoáy đem lôi điện hấp dẫn tới, có thể giúp bọn hắn tiết kiệm được không ít thời gian.
Sưu sưu sưu!
Khôi lỗi hấp dẫn lôi điện đi, mọi người lần nữa nhanh chóng vọt về phía trước, liên tục chạy như điên. Trong đó đã có một vài người cảm thấy lực bất tòng tâm, sắp không kiên trì nổi nữa.
Sau khi tiến vào biển lôi điện, mặc dù bọn họ không có xuất lực quá nhiều, thế nhưng bất kỳ lúc nào cũng đều phải đối kháng với lôi điện, vô luận là thân thể hay là tâm lý đều là khiêu chiến rất lớn.
- Sắp đi ra khỏi vòng xoáy rồi, tất cả mọi người kiên trì một chút.
Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người như vậy, Nhiếp Vân thở dài một tiếng.
Mọi người vội vàng ngẩng đầu lên, lúc này bọn họ mới phát hiện ra, vòng xoáy khiến cho người ta tuyệt vọng trước đó quả nhiên đã gần đi tới cuối cùng.
- Cố gắng lên!
Dũng khí của mọi người tăng lên gấp bội, tốc độ dưới chân không tự chủ được mà lần nữa tăng lên.
Sưu sưu!
Lao ra khỏi khu vòng xoáy, Nhiếp Vân cũng không nhịn được thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nếu như có thể sử dụng tu vi của bản thân, như vậy chỗ này cho dù hắn có hắn nhắm hai mắt lại rồi xông tới thì cũng sẽ không bị thương tổn dù chỉ là một sợi lông. Thế nhưng chỉ dùng thực lực Tru Thiên cảnh sơ kỳ, quả thực có chút khó khăn.
Phải phán đoán tinh tế, mỗi khi đi một bước sẽ phải xác định tốc độ của mấy chục bước phía sau, còn có phương hướng.T rong đầu suy nghĩ vận chuyển tốc độ cao, độ khó cực lớn, trình độ mệt mỏi không thua lúc giằng co cùng A Dục Vương.
- Khảo hạch biến thái như vậy mà còn có người có thể thông qua... Quả thực không biết những người có thể thông qua kia có bao nhiêu biến thái a.
Nghĩ đến khảo hạch trước đây đã có người thông qua, Nhiếp Vân không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.
Loại nơi như thế này ngay cả hắn cũng cảm thấy khó khăn. Như vậy những người khác muốn vượt qua, chẳng phải sẽ phải trả một cái giá lớn hơn hay sao?
Mà như vậy... Người có thể thông qua, sẽ mạnh tới bao nhiêu chứ?
Trải qua vòng xoáy khó khăn nhất, quãng đường còn lại trở nên rất đơn giản, có Mạch Đồ cuồn cuộn không ngừng cung cấp khôi lỗi để hấp dẫn lôi điện, mọi người một đường đi tới. Khi thời gian gần tới một giờ thì rốt cuộc ranh giới của vùng lôi điện cũng hiện lên trong mắt bảy người.
- Sắp chấm dứt rồi.
Trong đám người không biết là người nào kêu lên một tiếng, giống như là ném hòn đá vào mặt hồ tĩnh lặng vậy, khiến cho tất cả mọi người kích động tới mức muốn nhảy dựng lên.
Vốn tưởng rằng con đường này, căn bản không có cách nào thông qua. Thế nhưng bọn hắn có nằm mơ cũng không nghĩ ra được, cuối cùng mình lại thật sự thành công!
- Mấy bước cuối cùng này ngàn vạn lần không thể xem thường!
Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, thanh âm giống như cảnh tỉnh mọi người.
Rất nhiều chuyện ở nơi khó khăn thì không có bất cứ vấn đề gì. Thế nhưng chỗ thất bại lại thường thường ở chỗ đơn giản nhất. Đó là bởi vì sự chủ quan, khinh thường.
Lúc này thắng lợi đã ở trong tầm mắt, tuyệt đối không thể xuất hiện tình huống như vậy được.
Nghe thấy tiếng quát của hắn, mọi người cũng đều hiểu đạo lý này. Cho nên mọi người đồng thời ổn định tâm tính, tăng thêm tốc độ.
Qua mấy chục hô hấp, mọi người đồng thời cảm thấy áp lực trên người buông lỏng một chút. Khu vực lôi điện đã ở phía sau lưng, rốt cuộc cả đám cũng đã thành công quá quan!
Rời khỏi biển lôi điện, mọi người đồng thời cảm thấy trong lòng buông lỏng một chút, cả đám đều xụi lơ ở trên mặt đất.
Ở trong lôi điện, tinh thần một mực căng thẳng, lúc đó bọn họ còn không có cảm thấy được gì. Lúc này đột nhiên buông lỏngmới cảm thấy cảm giác mệt mỏi đánh úp tới. Tựa như hút hết lực lượng trogn thân thể bọn, cũng không đề nổi được chút khí lực nào lên..
- Chúc mừng chư vị thông qua toàn bộ khảo hạch!
Mọi người vừa mới ngồi xuống thì trong lệnh bài đã phát ra một đạo thanh âm nặng nề.
- Thành công, chúng ta thành công rồi sao?
- Tổng cộng có ba quan, chúng ta lại thông qua toàn bộ? Thật tốt quá.
- Ha ha, loại cửa ải biến thái này rốt cuộc cũng đã qua...
Mọi người vui mừng tới mức chảy ra nước mắt.
Trước đó bọn họ cũng biết cửa ải khảo hạch hết sức khó khăn. Thế nhưng bởi vì là thiên tài hãn hữu trong các thế giới cho nên vẫn còn có chút tự tin vượt qua! Bất quá khi đi qua Tật Phong cốc, loại tự tin này dần dần biến thành tuyệt vọng. Khi đó bọn bọ đã biết muốn thông qua là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành. Vì vậy bọn họ có nằm mơ cũng không nghĩ tới, cuối cùng bọn họ lại thực sự thông qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.