Vô Tận Đan Điền

Chương 191: Tử Hoa Ngọc Ấn xuất hiện




Chứng kiến phù lục, chẳng những người trong đại điện nóng lên, thậm chí thành chủ Liễu Tật Phi cũng hưng phấn siết chặt nắm tay.
Hắn xuất thân từ quân lữ, biết tác dụng của loại phù lục này, một phù lục có thể ngăn cản được quân mã ngàn vạn!
- Loại phù cấp bậc như vậy, dù là tứ đại cường giả chí tôn của Thần Phong đế quốc cũng không thể luyện chế, nhưng hắn trực tiếp lấy ra trao đổi, thủ bút thật lớn!
- Thứ này ta nhất định phải có được!
Phù lục chí tôn không phải cường giả chí tôn nào cũng có thể luyện chế, nhất định phải đạt tới chí tôn đỉnh, có lý giải nhất định với thiên địa tạo hóa lực mới có thể luyện thành.
Hoàng thất đế quốc còn có tam đại gia tộc tuy rằng đều có cường giả cấp bậc chí tôn, nhưng bốn chí tôn kia không cách nào luyện chế ra loại phù lục cường đại như vậy.
- Nhiếp Vân…
Chẳng những mọi người giật mình, thậm chí Nhiếp Lan Nhi chứng kiến đồ vật cũng hoảng sợ.
Khi nàng còn đang suy tư, một thanh âm nhẹ nhàng vang lên bên tai:
- Trong những đồ vật này có vật ta trúng ý, một lát nữa ngươi giúp ta đổi lấy là được!
Truyền âm nhập mật của cường giả chí tôn!
- Ân!
Thiết Lan Nhi gật nhẹ đầu.
- Tốt! Thiết Lan Nhi cô nương không hổ là thiên kim của đoàn trưởng Thiết Nham dong binh đoàn, ra tay bất phàm! Chỉ đem ra hai đồ vật đã đem toàn bộ vật phẩm của chúng ta đều trấn áp!
Hai mắt Liễu Tật Phi tỏa sáng khen ngợi một câu.
Theo mọi người xem ra, đồ vật mà Nhiếp Vân lấy ra là nghe theo lệnh của Thiết Lan Nhi.
- Nếu đồ vật của Thiết Lan Nhi tiểu thư là trân quý nhất, vậy ngươi bắt đầu tuyển chọn đi, trúng ý đồ vật của ai thì đưa ra trao đổi!
Loại hội giao dịch trao đổi vật phẩm như vậy, tự nhiên là người thứ nhất trao đổi là người có lợi, bình thường đều là người có vật phẩm trân quý nhất dẫn đầu, lần này Thiết Lan Nhi lấy ra đồ vật tốt nhất đương nhiên sẽ do nàng chủ động.
- Vậy được rồi, ta sẽ lựa chọn trước!
Thiết Lan Nhi khẽ cười, làm ra bộ dạng do dự, ánh mắt dạo qua một vòng.
Thấy ánh mắt của nàng nhìn qua, cả đại sảnh đều an tĩnh trở lại, mọi người đều đem vật phẩm của mình đẩy về phía trước cho nàng lựa chọn.
- Ta xem viên Hoàng Viêm linh thạch cùng Thiên Niên Độc Châu thảo rất thú vị, ta đổi với ngươi, nhưng giá trị của hai thứ này còn kém xa binh khí hoàng tộc hạ phẩm, không bằng ngươi đem những đồ vật còn lại đều đưa cho ta được chứ!
Đột nhiên ánh mắt Thiết Lan Nhi rơi lên người gã mập mạp có Tử Hoa Ngọc Ấn.
- Đổi với ta? Tốt, ta đổi với ngươi!
Gã mập không nghĩ tới chuyện tốt sẽ rơi xuống trên người mình, hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Nói thật, tuy rằng đồ vật của hắn cũng hiếm có, nhưng nếu so sánh với binh khí hoàng tộc hạ đẳng, đương nhiên là không bằng.
- Vu Kiệt, mặc dù binh khí hoàng tộc hạ đẳng không sai, nhưng bằng vào thực lực bây giờ của ngươi, chỉ sợ có chút phỏng tay đi!
Chứng kiến bộ dáng hưng phấn của gã mập, thống lĩnh hộ vệ Liễu Trần đột nhiên hừ một tiếng.
Binh khí hoàng tộc hạ phẩm là vật mà mỗi người đều mơ tưởng, Vu Kiệt chỉ có thực lực binh giáp cảnh đỉnh, xem như thực lực yếu nhất ở đây, nếu lấy được binh khí cường đại như vậy chỉ sợ còn chưa hoàn toàn luyện hóa đã bị người khác cướp đoạt.
- Vậy…
Nghe được lời nói của Liễu Trần, Vu Kiệt á khẩu, vẻ mặt buồn rầu.
Đích xác, thực lực của mình không thể bảo hộ được binh khí hoàng tộc thượng phẩm, một khi bị người cướp đi uổng công vô ích.
- Thiết Lan Nhi tiểu thư, ngượng ngùng, ta không trao đổi với ngươi…
Vẻ mặt Vu Kiệt rối rắm, cuối cùng làm ra quyết định.
- Không đổi?
Thiết Lan Nhi cau mày.
Mình muốn đổi nhưng đối phương không đổi, mua bán không thể thành lập, tự nhiên không thể giao dịch.
- Ta dùng chí tôn phù lục trao đổi với ngươi, ngươi không bảo hộ được binh khí hoàng tộc hạ phẩm, nhưng chí tôn phù lục có thể bảo trì gia tộc ngươi trăm năm không suy!
Thiết Lan Nhi nghe được Nhiếp Vân truyền âm, mở miệng nói.
- Chí tôn phù lục?
Chí tôn phù lục chủ yếu dùng uy hiếp, trước kia những kẻ dám đánh chủ ý với gia tộc của mình một khi biết trong tay mình có vật kia chỉ sợ lập tức bỏ qua ý niệm trong đầu.
Chỉ cần có được bảo bối nọ, bảo trì gia tộc trăm năm không suy đích xác không có vấn đè gì.
Vu Kiệt lại tâm động.
- Chí tôn phù lục là thứ tốt, Vu kiệt, ngươi nhất định phải thận trọng a, ai, đúng rồi, ta nhớ được phường thị mại tràng của nhà các ngươi đều nằm trong phạm vi quản hạt của thành chủ phủ đi!
Ngay lúc Vu Kiệt muốn làm ra quyết định, đột nhiên thành chủ Liễu Tật Phi mở miệng.
- Việc này…
Người khác nghe không hiểu ý tứ của Liễu Tật Phi, nhưng Vu Kiệt hiểu được.
Xem ra thành chủ Liễu Tật Phi muốn lấy chí tôn phù lục, nếu mình cướp đoạt chỉ sợ phường thị của mình sẽ bị phủ thành chủ áp bách, tới lúc đó sẽ bị hỏng mất.
- Ta không đổi!
Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Vu Kiệt không biện pháp chỉ có thể cự tuyệt.
- Ách?
Nhiếp Vân không nghĩ tới mình đã lấy ra hai vật phẩm quý trọng như vậy vẫn không đổi được, không khỏi cảm thấy buồn bực.
Xem ra mình chỉ suy nghĩ tới giá trị cùng tâm lý của người trao đổi mà quên quan hệ nhân mạch trong Tế Bắc thành.
Nói thật, Vu Kiệt không muốn đổi sao? Chỉ sợ hắn rất muốn, nhưng quan hệ trong Tế Bắc thành quá phức tạp, dù hắn muốn cũng không dám.
- Lòng người cùng nhân tính so ra vẫn còn kém hơn quan hệ a…
Nhiếp Vân bất đắc dĩ.
Kiếp trước thực lực của hắn tuy mạnh, nhưng phần lớn thời gian chỉ ở một mình tu luyện, không am hiểu xử lý đủ loại quan hệ. Nói thật tới bây giờ hắn vẫn không nghĩ ra vì sao lòng người cùng nhân tính vẫn kém hơn quan hệ đâu!
- Thực lực ngươi bây giờ chỉ có binh giáp cảnh đỉnh, cho dù cho ngươi hai đồ vật này đích xác ngươi không nhận nổi. Bất quá nếu ta có thể làm cho ngươi ở trong thời gian ngắn thăng cấp khí tông, dùng pháp quyết thăng cấp khí tông đổi với ngươi, ngươi có đổi hay không?
Nhất định phải lấy được Tử Hoa Ngọc Ấn, dù hắn không đổi đồ vật, Nhiếp Vân cũng có biện pháp khác, vì thế hắn đột nhiên nói chen vào.
- Pháp quyết thăng cấp khí tông? Ngươi có thứ đó?
Vu Kiệt vốn cho rằng không còn hi vọng, nhưng nghe nói như vậy trong lòng vừa động.
Bởi vì thực lực hắn quá thấp cho nên bị mọi người áp bách không dám nói gì, nếu quả thật có thể thăng cấp khí tông, địa vị nhất định thẳng tắp bay lên!
- Hắn làm ra quyết định chính là quyết định của ta, ngươi cứ yên tâm!
Thấy Vu Kiệt nghi vấn, Thiết Lan Nhi cười nói.
- Tốt, ta tin tưởng lời hứa hẹn của Thiết Nham dong binh đoàn, ta đổi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.