Vô Tận Đan Điền

Chương 1504: Thập đại gia tộc (1)




Từ cử động vừa rồi Nhiếp Vân đã nhìn ra, Độc Cô Tiếu Độc Cô thế gia này hẳn là người cầm đầu, thực lực mạnh nhất, tiếp đó là Hiên Viên Triêu Tinh vừa rồi.
Về phần nữ tử quyến rũ kia và Tống Ngọc, từ tướng mạo đã biết rõ cũng không phải nhân vật dễ đối phó, thực lực cho dù là Tiếu Đằng đạo nhân, chỉ sợ cũng chỉ cao hơn chứ không thấp hơn.
- Xem ra Nhiếp huynh giấu diếm ta thật khổ, bằng vào thực lực này của ngươi, so với ta còn mạnh hơn vài phần a!
Thấy Hiên Viên Triêu Tinh sau khi Độc Cô Tiếu mở lời lập tức dừng công, Nhiếp Vân nhẹ nhàng thở ra một hơi. Vừa mới quay đầu đã thấy Tiếu Đằng đạo nhân cười khổ đi tới.
Trước đó hắn luôn gọi là Nhiếp Vân, hiện tại lại gọi Nhiếp huynh đã nói rõ trên phương diện thực lực đã hoàn toàn thừa nhận hắn.
- Tiếu Đằng tiền bối khách khí rồi, thực lực của ta còn kém lắm!
Nhiếp Vân vội vàng lắc đầu.
- Kém? Công kích vừa rồi của Hiên Viên công tử, đổi lại là ta mà nói nhất định sẽ không ngăn được, mà ngươi chẳng những thành công ngăn cản mà còn nhẹ nhõm, chỉ sợ thực lực đã sớm vượt qua ta!
Trên mặt Tiếu Đằng đạo nhân cũng không có hâm mộ và ghen ghét, nếu có thì cũng chỉ là cao hứng và kinh ngạc.
- Tiền bối quá khiêm nhường rồi!
Nhiếp Vân là người hiểu rõ bản thân mình, hắn nở nụ cười một tiếng, không tiếp tục dây dưa trên chuyện này nữa.
- Di tích Hắc Long Thánh tôn ở trong nơi cực sâu của Ma giới, nguy cơ trùng trùng. Nếu như tất cả mọi người đã chuẩn bị tốt, như vậy hiện tại chúng ta lập tức lên đường!
Độc Cô Tiếu khoát tay nói, dẫn đầu bay lên.
- Đi luôn bây giờ? Ta nghe nói di tích ít nhất phải một tháng sau mới có thể mở ra. Hiện tại đi qua, có phải có chút hơi sớm hay không?
Nữ tử quyến rũ khẽ uốn éo eo, thanh âm ngọt ngào động lòng người.
- Ma giới nguy hiểm thế nào có khả năng các ngươi còn không biết, đừng nói là một tháng, cho dù đi sớm nửa năm qua đó cũng không sớm, nếu như các ngươi không đi, một mình ta đi trước!
Vẻ mặt Độc Cô Tiếu bình tĩnh không gợn sóng, lạnh nhạt nói.
Tuy trên miệng hắn nói Ma giới nguy cơ trùng trùng, nhưng mà trong mắt lại mang theo vẻ tự tin và kiêu ngạo đậm đặc. Dường như cho dù không đi cùng mọi người một chỗ thì hắn cũng có thể toàn thân đi vào, người khác không thể làm tổn thương được hắn.
- Đi!
Thấy hắn nói như vậy, mọi người nào dám dừng lại, nhao nhao bay lên, bắn thẳng ra bên ngoài trang viên.
Tất cả mọi người đều là cường giả Kim Tiên, có thể phi hành, tốc độ bay cực nhanh, trong mấy tức đã từ Quỷ Hải Thành bay ra ngoài, bay vút vào chỗ sâu trong dãy núi.
Vốn đám người Độc Cô Tiếu tưởng rằng Nhiếp Vân bất quá chỉ có thực lực La Tiên cảnh, nhất định không thể phi hành, cần người khác trợ giúp, kết quả bọn hắn lại phát hiện ra thiếu niên này không những có thể tự mình phi hành, tốc độ không chậm hơn so với bọn hắn, cả đám đều chấn động vô cùng.
Trước đó tuy nhiên Nhiếp Vân tiếp được hai quyền của Hiên Viên Triêu Tinh, nhưng mà vẫn chưa đạt được tất cả mọi người tán thành. Mà bây giờ, tất cả mọi người đã coi hắn là một thành viên.
- Nhiếp huynh, Tiêu huynh, Độc Cô Tiếu này là đệ tử hạch tâm của Vô Địch gia tộc, thực lực không phải tâm thường! Hiên Viên Triêu Tinh là đệ tử hạch tâm Hiên Viên thế gia, địa vị cũng cực cao. Kia là Tống Ngọc, tuy rằng không phải là đệ tử thập đại gia tộc, nhưng mà một thân thực lực thực sự không tầm thường. Nhất là kiếm thuật, nghe nói nàng đã đạt đến cấp bậc Mệnh kiếm! Nữ tử kia gọi là Mị Hân Nhi, là người yêu nhân mị tộc, trời sinh mị cốt, khi nói chuyện với nàng phải cẩn thận, một khi không cẩn thận sẽ bị nàng dùng mị thuật mê hoặc!
Một mặt phi hành, nhìn xem dãy núi biến mất dưới chân, Chí Liễu nhỏ truyền âm với hai người Nhiếp Vân và Tiếu Đằng đạo nhân.
Trong đám người, ba người bọn họ đến từ Khu Tu tháp, tuy rằng không có nói rõ thế nhưng lại tương đương cùng một phe cánh.
- Đa tạ Chí Liễu đại nhân nhắc nhở!
Hai người đồng thời gật đầu.
- Chí Liễu đại nhân, liệu đại nhân có thể nói rõ về Thập đại gia tộc Linh giới là những đại gia tộc nào hay không?
Nhiếp Vân hỏi.
- Thập đại gia tộc gần đây thần bí, chỉ có song phương mới có thể hiểu thấu, người ngoài rất khó gặp phải, cũng không biết được đầy đủ. Mà ngay cả ta cũng chỉ biết được năm gia tộc! Thứ nhất gọi Đạm Đài gia tộc, khống chế Thiên Đạo, thứ nhì là Vô Địch gia tộc, Độc Cô Tiếu vừa rồi là người Vô Địch gia tộc! Thứ ba là gia tộc Hiên Viên, là gia tộc của Hiên Viên Triêu Tinh, thứ tư, đệ năm là Tiêu tộc, Dương tộc, về phần năm gia tộc còn lại ta cũng không biết rõ!
Chí Liễu suy nghĩ một chút, xoa xoa tay rồi nhỏ giọng truyền âm.
- Đạm Đài gia tộc, Vô Địch gia tộc, gia tộc Hiên Viên, Tiêu tộc, Dương tộc... Chẳng lẽ Tiêu Nhiên kia là người Tiêu tộc? Bằng không sao có thể quen biết Lăng Nguyệt như vậy chứ?
Trong lòng Nhiếp Vân khẽ động, nhớ tới ban đầu ở Cửu Dương sơn gặp phải hảo tửu Tiêu huynh kia.
Tiêu huynh này mê hảo tửu, trên người lại có thực lực đáng sợ tới cực điểm, tuyệt đối đã vượt qua Kim Tiên! Người có thực lực như thế không có lẽ nào vô danh, mà có thể quen thuộc đối với người thập đại gia tộc như thế, chỉ sợ bản thân hắn chính là người thập đại gia tộc.
- Đạm Đài gia tộc khống chế Thiên Đạo...
Ý thức được Tiêu Nhiên có thể là người của Tiêu tộc, Nhiếp Vân cũng cảm thấy tim đập nhanh vì sự cường đại của Đạm Đài gia tộc.
Chí Liễu không cần suy nghĩ đã nói tới Đạm Đài gia tộc, như vậy đã nói rõ thực lực gia tộc này chỉ sợ ở trong mười đại gia tộc cũng sắp xếp hàng thượng đẳng. Bằng không tại sao có thể khống chế Thiên Đạo được cơ chứ?
- Chuyện thập đại gia tộc không có đạt tới thực lực nhất định, tốt nhất không nên nghe ngóng, bọn hắn khống chế rất nhiều cơ mật trong Linh giới, rất ít xuất thế. Nếu như nghe ngóng nhiều hơn ngược lại sẽ không tốt!
Chí Liễu dặn dò một câu, sắc mặt ngưng trọng.
- Đa tạ đã nhắc nhở!
Nhiếp Vân cảm kích nói.
- Chí Liễu đại nhân, Di tích Hắc Long Thánh tôn này ngươi biết được bao nhiêu, có thể nói với chúng ta được hay không?
Tiếu Đằng đạo nhân nói sang chuyện khác.
- Hắc Long Thánh tôn nghe nói là siêu cấp cường giả thời kỳ thượng cổ, thuộc hạ trung thực của ngũ trảo Long Hoàng! Năm đó ngũ trảo Long Hoàng cùng với Tu La Vương đại chiến. Hắn bị liên lụy vào trong cho nên thân tử đạo tiêu, để lại bảo tàng này…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.