Vô Tận Đan Điền

Chương 1347: Đạm Đài Lăng Nguyệt tin tức (1)




- …Thiên Đế rất tức giận, còn hầu tử này biết rõ nghiệp chướng nặng nề, nên nói xạo đẩy hết mọi trách nhiệm, làm cho Thiên Đế càng thêm tức giận, dưới sự giận dữ trách phạt nó cùng với chủng tộc của nó vĩnh viễn chỉ có thể cất rượu, hơn nữa không thể nói chuyện...
Tiêu Nhiên nói đến đây, lần nữa uống một ngụm rượu ngon.
- Tuy đây chỉ là truyền thuyết, chưa hẳn là thật, nhưng chỉ có Tĩnh Hầu mới có thể chế loại rượu ngon này là sự thật! Năm đó ta ở trong thư tịch Thượng Cổ chứng kiến những ghi lại này, thăm viếng lục giới cửu thiên thập địa, bốn phía thẩm tra, hao tốn 130.748 năm, rốt cục ở chỗ này tìm được Tĩnh Hầu chân thật tồn tại, hơn nữa chính miệng nếm đến Hầu Tâm Tửu!
- Loại hầu tử này đã không nhiều lắm rồi, có thể tìm được đã xem như vận khí, ngươi nói ta làm sao có thể bắt buộc chúng? Hơn nữa loại rượu này, một năm mới có thể luyện thành một lần, một lần tối đa chỉ có ba bốn hồ lô, trước kia ngươi chứng kiến rượu ngon trong hồ, không biết là chúng tích góp bao nhiêu năm, có thể duy nhất một lần cho ngươi mười hồ lô, thật không biết là ngươi vận khí hay thật đối với mấy hầu tử này có trợ giúp rất lớn!
Tiêu Nhiên nói đơn giản, bất quá giảng lai lịch của Tĩnh Hầu cực kỳ rõ ràng.
- Trợ giúp lớn thì không dám nói, là vừa rồi ta đi ngang qua, vừa vặn thấy một lão hổ đánh lén Hầu Vương, vì vậy ra tay đánh gục lão hổ, cứu Hầu Vương một mạng, vì báo đáp ta, chúng mới cho ta nhiều rượu ngon như vậy...
Nhiếp Vân đã minh bạch từ đầu đến cuối, nói ra nguyên nhân Hầu Vương ưu đãi.
- Lão hổ? Cứu nó một mạng? Không đúng! Sau khi phát hiện Tĩnh Hầu, vì phòng ngừa thần thú này biến mất, ta cố ý bố trí phong ấn ở chỗ của chúng, tuy cấp bậc phong ấn không cao lắm, nhưng ngăn cản yêu thú Chân Tiên cảnh đỉnh phong lại không thành vấn đề, tại sao có thể có yêu thú tập kích?
Tiêu Nhiên khó hiểu.
- Ta liền không biết... nếu như Tiêu huynh không chê mà nói...
Nhiếp Vân lắc đầu, đang muốn nói chuyện, đột nhiên trong đầu linh quang lóe lên, nghĩ đến một sự kiện, cảm giác say thoáng một phát tiêu tán sạch sẽ, con mắt trợn tròn, toàn thân không tự chủ được nhẹ nhàng run rẩy.
- Bằng vào thực lực của Tiêu huynh, nhất định là đại nhân vật của Linh giới, ta hỏi thoáng một phát, ngươi có nghe nói qua Đạm Đài gia tộc hay không?
Thực lực của Tiêu Nhiên siêu việt Kim Tiên, ở Linh giới nhất định là một nhân vật dậm chân một cái đại địa run rẩy, nếu như gia tộc của Đạm Đài Lăng Nguyệt không nhỏ mà nói, nên nghe nói qua.
Chính bởi vì nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân mới hỏi, lời vừa ra khỏi miệng, trong mắt tràn đầy chờ mong cùng tâm thần bất định, sợ hắn nói không biết hoặc chưa nghe nói qua.
- Đạm Đài gia tộc? Sao ngươi lại hỏi bọn hắn?
Tiêu Nhiên hơi sững sờ, cũng không do dự lập tức nói ra.
- Đạm Đài gia tộc là Thượng Cổ thế gia của Đạo tộc duy nhất còn sót lại, ở Cửu Tiên Thiên, là một trong thập đại gia tộc của Linh giới!
- Thượng Cổ thế gia? Cửu Tiên Thiên? Một trong Thập đại gia tộc?
Những xưng hô này đối với Nhiếp Vân mà nói đều lạ lẫm đến cực điểm, bất quá, tuy chưa nghe nói qua, nhưng những từ ngữ ngắn gọn này liền để cho hắn sinh ra một loại cảm giác áp bách nồng đậm.
Khó trách kiếp trước Đạm Đài Lăng Nguyệt tình nguyện giả chết, cũng muốn hắn hết hy vọng, loại gia tộc cùng thực lực này, hoàn toàn chính xác đáng sợ.
- Đúng vậy! Bọn họ là đại gia tộc, khống chế vận mệnh của tất cả Nhân loại, nếu như không phải bọn hắn ở Cửu Tiên Thiên ngăn cản Tu La Sát khí dũng mãnh tràn vào, chỉ sợ Linh giới đã sớm biến thành chiến trường giết chóc!
Tiêu Nhiên thở dài.
- Cái kia... Ta muốn hỏi một chút, ngươi có nghe nói qua một người tên là Đạm Đài Lăng Nguyệt hay không?
Không để ý tới nhiệm vụ cùng công lao của đại gia tộc này, trái tim của Nhiếp Vân nhảy lên cổ họng, mắt không nháy một cái nhìn chằm chằm Tiêu Nhiên.
- Ngươi nói là Lăng Nguyệt muội muội? Đương nhiên biết rõ, nàng là người đáng thương, vừa ra đời liền là Thiên Đạo Thủ Hộ Giả, gánh vác trách nhiệm Bổ Thiên Đạo, cứu thương sinh!
Nói tới Đạm Đài Lăng Nguyệt, Tiêu Nhiên lắc đầu, lộ ra một tia ảm đạm.
- Thiên Đạo Thủ Hộ Giả? Bổ Thiên Đạo, cứu thương sinh?
Toàn thân Nhiếp Vân cứng ngắc.
- Đúng vậy, ai bảo nàng có được thiên phú Thiên Đạo sư xếp hạng thứ ba chứ? Ân, đúng rồi, vì sao ngươi biết nàng?
Nói đến đây, Tiêu Nhiên từ trong say rượu tỉnh táo lại, nhịn không được sững sờ.
Thiếu niên ở trước mắt thoạt nhìn chỉ mười tám mười chín tuổi, cấp bậc cũng chỉ là Tiên Thể cảnh, dựa theo đạo lý không nên biết Thượng Cổ gia tộc như Đạm Đài gia tộc a, hơn nữa nhận thức Đạm Đài Lăng Nguyệt!
- Ah, ta chỉ là nghe người khác nói, tùy tiện hỏi!
Cố nén nội tâm sóng to gió lớn, sắc mặt của Nhiếp Vân như thường cười nói.
Mặc dù biết bằng vào nhân phẩm của Tiêu Nhiên, không có khả năng tiết lộ, nhưng vẫn cẩn thận một ít cho thỏa đáng, quan hệ cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt, tốt nhất không nên nói đi ra.
Sắc mặt như thường, nhưng trong lòng ẩn ẩn đau đớn, không ngừng nhỏ máu.
Thiên Đạo sư, nguyên lai ngươi là Thiên Đạo sư, khó trách ban đầu ở Hóa Vân Tông Thiên Đạo nghe lời của mình như vậy, nguyên lai đều là ngươi làm!
Khó trách Linh Hồn sư Nhan Chi kia ở dưới Di Hoa tế tự, vốn còn muốn mình đánh chết, lại đột nhiên ly khai, chỉ sợ cũng là công lao của ngươi!
Thiên phú đặc thù xếp hạng thứ ba, Thiên Đạo sư, Bổ Thiên Đạo, cứu vớt thương sinh...
Tuy không biết những lời này là có ý gì, nhưng Nhiếp Vân biết rõ trên người Đạm Đài Lăng Nguyệt nhất định gánh vác trách nhiệm cực kỳ trọng đại, nếu không, cũng sẽ không dứt khoát kiên quyết ly khai mình, không tiếc giả chết, để cho mình hết hy vọng...
Nguyệt Nhi, người yêu của ta, mặc kệ ngươi có trách nhiệm gì, ta... cũng sẽ thay ngươi gánh, hiện tại không được, nhưng ta sẽ cố gắng!
Một ngày nào đó, ta sẽ vì ngươi... che mưa che gió!
Trong nội tâm Nhiếp Vân âm thầm thề.
- Ngươi nói lục giới cửu thiên thập địa, Cửu Tiên Thiên là cái gì?
Cố nén trong lòng đau thương, Nhiếp Vân lần nữa hỏi.
Đi vào Linh giới một mực bận rộn, thậm chí đi ngủ cũng không ngủ qua, hắn đối với rất nhiều sự tình của Linh giới cũng không rõ ràng lắm.
- Ngươi đây cũng không biết...
Nghe được Nhiếp Vân hỏi ra sự tình đơn giản như thế, Tiêu Nhiên sững sờ, nói tiếp:
- Thiên Địa Lục Đạo ngươi nên nghe nói qua a!
- Ân, là Đạo, Phật, Nho, Ma, Yêu, Nhân, Linh!
Lúc trước Đạm Đài Lăng Nguyệt từng nói qua những cái này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.