Vô Tận Cường Hóa

Chương 374: Dùng cách chiến hòa (5)




Ầm!
Lại là một quyền đánh vào người La Hạo, chấn hắn bay ngược ra sau.
La Hạo chỉ cảm thấy toàn thân giống như đau nhức rã rời, ngay cả khí lực đứng dậy cũng cạn hết.
Hắn không biết mình đã đánh bao lâu, lại chống đỡ bao lâu, chỉ biết là hắn đã uống sáu bình nước thuốc, chỉ còn lại có hai bình, mà tất cả kỹ năng của hắn đều đã dùng toàn bộ, T-1000 ít nhất bị đánh tan mười lần trở lên, hơn nữa tốc độ khôi phục càng ngày càng chậm, bây giờ còn đang tiếp tục tụ tập trên mặt đất, ngay cả kỹ năng đao Đồng Tâm đều sử dụng bốn lần, cân nhắc đến thời gian hồi phục mỗi lần ba phút, chính mình ít nhất đã cầm cự 12 phút.
Thực cmn kỳ tích a! Hắn thầm nghĩ.
Lúc này cơn giận trong lòng Duriel đã đạt tới đỉnh điểm, nó nhìn La Hạo nằm dưới đất, tiến lên một phát bắt được La Hạo: “Đồ khốn kiếp! Ta muốn cho ngươi nhận hết tư vị tra tấn địa ngục!”
Thiết quyền đang muốn nện xuống, một tia hàn quang bỗng chớp qua ngang trời.
Duriel cả kinh, vội vả cúi đầu, một thanh chiến phủ đã bay sượt qua đỉnh đầu nó.
Sau đó là hai bóng người đồng thời vọt tới, bốn quyền đồng thời nện lên người nó, đánh nó bay ra ngoài, đúng là Hồng Lãng và Kim Cương.
Kim Cương một phát ôm lấy La Hạo: “Mập mạp chết bầm, ngươi không sao chớ?”
Trên mặt La Hạo hiện lên vẻ mỉm cười, hữu khí vô lực trả lời: “Lão đại… lão đại gạt ta… Ta biết… ta biết các ngươi gặp phải phiền toái… Không muốn làm các ngươi phân tâm…”
Kim Cương ngẩn ngơ, hóa ra mập mạp chết bầm này vẫn đoán ra được bên ngoài xuất hiện phiền toái sao?
Không ngờ hắn vậy mà cũng hiểu trấn an lòng người, điều này khiến Kim Cương cảm động một phen.
“Tên mập nhà ngươi thế nào thoáng chốc trở nên can đảm như vậy?”
Hồng Lãng đang chiến đấu với Duriel bên kia bỗng hét lớn: “Vượt chỉ tiêu luôn a, Kim Cương ngươi xem, tiểu tử này đã đánh cho Duriel thành giống gì rồi nè.”
Kim Cương ngạc nhiên quay đầu, nhất thời quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
Đường đường ma vương địa ngục Duriel, giờ phút này một con mắt mù mất, một cái chân bụng bị chặt, phần eo bị tạc nguyên một miệng lớn, hệt như bị người sống sờ sờ róc ra một khối thịt, toàn thân cao thấp càng là tổn thương khắp nơi, cho dù khí thế của nó y nguyên mười phần, dáng vẻ cũng đã vô cùng chật vật.
“Má ơi, đây là ngươi làm?” Kim Cương không dám tin nhìn La Hạo.
Mập mạp hữu khí vô lực trả lời: “Chớ xem thường người như vậy.”
Hồng Lãng thì thào lẩm bẩm: “Chuyến này lão tử bồi thảm rồi… Làm thịt hắn!”
Duriel nghiêm nghị cuồng thét: “Nằm mơ! Grraaào! 100% lực lượng!”
Một tiếng rống kia tựa như núi sụp đất nứt, đột nhiên quét qua thần kinh mỗi người.
Trong tiếng hô khủng khiếp ấy, toàn thân Duriel dâng lên một làn sóng triều huyết sắc.
Bắp thịt toàn thân nó hệt như quả bóng phồng lớn ra phía ngoài, không chỉ có thế, mỗi một khe cơ bắp lại vẫn mọc ra một cây gai ngắn mà sắc nhọn, thoáng nhìn phảng phất như một con nhím lớn, chiều cao càng là cơ hồ muốn đụng phải trần nhà, ép Kim Cương Hồng Lãng chỉ có thể ngước đầu nhìn lên.
Theo biến hóa cực lớn của thân thể Duriel, khắp phòng đột nhiên vang lên từng tiếng oanh oanh, phảng phất như sấm nổ, hết đợt này tới đợt khác, kích ra làn sóng không khí huyên náo khắp nơi.
Trong tràng khí bạo liên hoàn kinh khủng kia, giáp xác toàn thân Duriel bỗng nhiên bay lên, phảng phất vô số ám khí đâm tới ba người Kim Cương.
“Giáp Trùng Mãnh Kích!”
Toàn diện buông tha cho phòng ngự của bản thân, tăng lực lượng của mình lên đến đỉnh phong, đồng thời nổ ra giáp mảnh, dùng mỗi mảnh 30 điểm lực sát thương công kích tất cả mục tiêu quanh thân, đây chính là trạng thái mạnh nhất của ma vương địa ngục Duriel.
Hồng Lãng kêu quai quái nhảy lên, xông lên đón đầu giáp mảnh xạ kích, thân thể bị mấy chục mảnh giáp trùng đánh trúng, cùng lúc đó chiến phủ hung mãnh bổ về phía Duriel.
Một rìu bổ ngay vào vào vai trái Duriel, chém ra một đường huyết tuyền xán lạn, đồng thời chiến phủ lại phản chấn ra một luồng lực lượng đánh bay Hồng Lãng.
Hồng Lãng ngẩn ngơ, buột miệng kêu lên: “Bắn ngược tổn thương!”
Năng lực đặc thù của ma vương địa ngục Duriel: Bắn ngược tổn thương, bắn ngược 36% tổn thương đòn công kích bình thường.
Sau khi hi sinh một đống phòng ngự, bắn ngược tổn thương chính là phòng tuyến cuối cùng của Duriel.
“Chiêu thứ mười bốn! Mịa nó, đã là chiêu thứ mười bốn!” Mập mạp lớn tiếng kêu lên: “Cái con trùng này mỗi khi tăng lên lực lượng, là sẽ nhiều thêm mấy kỹ năng!”
Hắn rốt cục nhìn ra vấn đề của Duriel.
Lúc mới sử dụng 20% lực lượng, nó đã sử dụng ba kỹ năng, nhưng khi đạt đến 80% lực lượng, lại dùng ra mười hai loại kỹ năng. Cái chiêu bắn ngược tổn thương này, nếu nó có thể sớm sử dụng, nhất định sẽ không chờ tới bây giờ, bởi vậy đây tất nhiên là kỹ năng chỉ có thể sử dụng lúc mở ra 100% lực lượng.
Nói cách khác, thằng này rất có thể sở hữu tới mười lăm kỹ năng, mà mỗi lần tăng lên 20% lực lượng, là sẽ có thể sử dụng thêm ba kỹ năng. Kỹ năng đông đảo như thế, nhất định có hạn chế của nó, nếu không cứ để Duriel liên tục thi triển ra, ai cũng sẽ bị giết trong chớp mắt.
Nhưng nó cơ hồ chưa từng làm như thế.
Nghĩ vậy, hai mắt La Hạo đột nhiên sáng ngời: “Nó không thể liên phát kỹ năng đấy! Kỹ năng của nó nếu không phải có hạn chế số lần thì chính là hạn chế cấp độ, hoặc giả hạn chế thời gian hồi phục!”
Duriel chấn động toàn thân, nhìn hằm hằm La Hạo: “Khốn kiếp!”
Các kỹ năng của nó đích thật là có hạn chế nghiêm trọng, tất cả kỹ năng chỉ có thể sử dụng tại cấp độ lực lượng tương ứng. Khi lực lượng tiến vào cấp độ cao hơn, kỹ năng ở tầng lực lượng cấp thấp sẽ không thể dùng lại được nữa, chưa kể nó có hạn chế nghiêm khắc, mỗi ngày chỉ có thể sử dụng số lần có hạn, hơn nữa uy lực cũng sẽ theo đó mà hạ thấp, cân nhắc đến lực lượng tự thân tăng trưởng, còn không bằng không cần.
Thời khắc này nó mãnh liệt giậm chân một cái, cả người đã phóng tới La Hạo, đồng thời thiết quyền đập thẳng xuống mặt đất: “Địa Ngục Bừng Cháy!”
Địa Ngục Bừng Cháy: lấy bản thân làm trung tâm, đánh ra một làn sóng xung kích hỏa diễm, tạo thành 150 điểm tổn thương trùng kích lên tất cả mục tiêu trong phạm vi 50m, đồng thời kèm theo 20 điểm tổn thương hệ lửa, duy trì thời gian 5 giây.
OÀ..ÀNH!
Lấy thân thể Duriel làm trung tâm, một làn lửa hừng hực cấp tốc lan tràn ra bốn phía, đúng lúc này Chu Nghi Vũ cũng vọt vào, vừa vặn xui xẻo đâm đầu vào nguyên một đoàn lửa địa ngục.
Bốn người nhất thời bị làn lửa khổng lồ đánh cho bay ngược trở ra, tánh mạng giảm nhanh như nước chảy.
Chẳng ai ngờ kỹ năng thứ mười năm của tên này cư nhiên là một kỹ năng quần chiến, hơn nữa tổn thương công kích cũng thật kinh người.
Bốn người bị đánh bay tập thể, vừa rơi xuống đất đều cùng moi ra nước thuốc cuồng rót vào miệng, Chu Nghi Vũ hết hồn hết vía kêu to: “Giỡn mặt đấy à? Ta vừa mới tới đã đụng phải đại chiêu là thế nào?”
“Vẫn còn mạnh hơn!” Duriel đột nhiên điên cuồng hét lên.
Bốn người ngây ra, đồng thời nhìn về phía Duriel, chỉ thấy tên này đột nhiên cuồng hét một tiếng: “120% lực lượng!”
“120%?!” Ba người La Hạo Kim Cương Hồng Lãng cùng nhau bật thốt, duy chỉ có Chu Nghi Vũ tạm thời chưa rõ ràng lắm.
Tay La Hạo run run chỉ hướng Duriel, thanh âm cũng thay đổi: “120%… Bà nội nhà ngươi, thế quái lại nào có cả 120% ở đây? Chẳng lẽ địa ngục là tính theo hệ thập nhị phân sao?”
Bốn người nhìn nhau, đồng thời kêu to vào kênh đoàn đội: “Thẩm Dịch! Nhanh đến giúp đỡ! Chúng ta sắp chịu hết nổi!”
Lúc này theo tiếng cuồng rú của Duriel, cả người nó đã triệt để biến hình biến dạng.
Sáu cái chân bụng ban đầu rút vào bốn cái, chỉ còn lại một đôi dừng trên mặt đất, lại trở nên càng thô càng to.
Gai trên người nó cũng theo đó duỗi dài, cả người chẳng khác gì một vị tướng quân nhím to lớn không gì sánh được, toàn thân cao thấp càng tản mát ra khí thế bàng bạc.
Chỉ là cùng lúc với việc tăng trưởng cơ bắp, giữa các khe cũng chảy ra máu tươi ồ ồ, trên mặt Duriel càng là lộ vẻ thống khổ, hiển nhiên để lực lượng này hoàn toàn triển khai cũng khiến nó bỏ ra một cái giá không nhỏ.
Trên thực tế khi Duriel tiến vào trạng thái hiện giờ, tánh mạng của nó sẽ bắt đầu tự động hao tổn qua từng giây một.
Với Duriel mà nói, trừ khi vạn bất đắc dĩ, bằng không sẽ không sử dụng loại trạng thái này đấy, một khi sử dụng liền ý nghĩa đã đến nông nổi sống còn. Nhưng mắt thấy người ở bên ngoài đang từng bước một tiến đến, mà nó ngay cả bốn tên dưới mắt này đều không thể giải quyết, nội tâm thật đúng là nôn nóng đến cực điểm.
Thời khắc này cầm ra tất cả khí lực, Duriel hướng về phía Hồng Lãng đánh ngay một quyền.
Với 240 điểm lực lượng, chỉ một quyền bình thường liền đánh bay Hồng Lãng…
Thẩm Dịch không muốn cho đối phương thời gian suy nghĩ: “Như vậy hiện tại chúng ta có thể bàn chuyện tử tế rồi. Đề nghị của ta chính là đợi sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, mọi người liên thủ xông cảng Kurast, đến một hồi càn quét nhiệm vụ chân chính, cùng nhau chỉ có hợp tác, không có nội chiến, thế nào đây?”
“Ta thấy có thể.” Có người bắt đầu nhỏ giọng đồng tình.
Thẩm Dịch cười cười: “Đã như vậy, chúng ta liền nói cụ thể một chút về chi tiết hợp tác. Đầu tiên, chúng ta cần phải có chỉ huy thống nhất, ta xem cứ để ta, đội trưởng đội Phong Lâm, đội trưởng đội Nam Hải thành lập ban chỉ huy, mọi người thấy thế nào?”
Rèn sắt khi còn nóng, bước dạo đầu hợp tác còn chưa hoàn toàn định xuống, có người còn đang do dự, nhưng Thẩm Dịch kiên quyết không cho đối phương cơ hội cân nhắc, trực tiếp ném ra chi tiết hợp tác trước. Hắn vừa dứt lời, quả nhiên lực chú ý của mọi người đều bị hắn dời đi, nhao nhao nói: “Thế sao được? Không thể toàn bộ để các ngươi chỉ huy, bên chúng ta cũng phải có người phụ trách!”
Thẩm Dịch buông tay: “Ba người chỉ huy, một khi ý kiến không thống nhất, có thể thiểu số phục tùng đa số. Bốn người chỉ huy, ý kiến không thống nhất làm sao bây giờ?”
“Vậy cũng không thể toàn bộ do các ngươi định đoạt!”
Thẩm Dịch nhún vai: “Đã như vậy, chúng ta không cần thống nhất chỉ huy nữa. Ta đề nghị, các phương ký kết hiệp nghị không công kích lẫn nhau, chờ đến cảng Kurast, tất cả mọi người bắt đầu đi từ nhiệm vụ thứ nhất, từng bước từng bước đánh tới, chúng ta có đầy đủ điểm cống hiến tích lũy để phân phối, còn điểm treo thưởng và phần thưởng tương ứng, liền xem vận khí của mọi người. Vậy cũng có thể đi a?”
Có người nhíu mày: “Ta thấy vẫn nên có tổ chức mới tốt, ngoài ra phân phối điểm treo thưởng cũng không quá phù hợp. Có ít người thiện công, có ít người giỏi phụ trợ, phân phối như vậy, người chuyên phụ trợ chẳng phải bị tổn thất nặng?”
Người này có hai kỹ năng phụ trợ, tác dụng đều coi như không tệ, nhưng lực chiến đấu tương đối chênh lệch, bởi vậy đoạt treo thưởng nhiệm vụ căn bản là không có hi vọng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao mạo hiểm giả hiện tại đều nặng công không nặng thủ —— mạo hiểm giả chuyên phòng ngự hoặc phụ trợ thật sự là quá bất tiện trong việc cướp đoạt chiến lợi phẩm, nếu không có đoàn đội ủng hộ mà chỉ hành động một mình, loại mạo hiểm giả này chính là cặn bã.
Lời này của gã khiến một số người ủng hộ, kể cả gã mạo hiểm giả đi đường triệu hoán và tên Xạ Thủ kia, nhất thời mười hai kẻ mạo hiểm lại chia làm hai phe, một phe tán thành, một phe phản đối.
Đối thủ phân liệt, đó là chuyện không thể tốt hơn, Thẩm Dịch lập tức tiếp lời: “Nếu như cảm thấy thực lực không đủ, có thể tạm thời tiến hành hợp tác với đội Đoạn Nhận ta nha. Ta đứng đây cam đoan với mọi người, phàm là người hợp tác cùng Thẩm Dịch ta, hễ ta có một miếng thịt ăn, hắn tuyệt đối sẽ không thiếu một ngụm súp. Chỉ cần đội Đoạn Nhận ta lấy được điểm treo thưởng tích lũy và ban thưởng đối ứng, nhất định sẽ căn cứ cống hiến của mọi người mà tiến hành phân phối hợp lý.”
Lời này vừa thốt ra, cả đám liền ồn ào.
Người do dự lúc trước lập tức kêu lên: “Ngươi nói giữ lời?”
Thẩm Dịch nghiêm mặt trả lời: “Có thể ký hiệp nghị, phàm là mạo hiểm giả hợp tác với ta, trong chiến đấu tại cảng Kurast đều sẽ được phân phối 1% ban thưởng.”
1% ban thưởng phân phối, tương đương mười một kẻ mạo hiểm chỉ có thể đạt được tổng thu hoạch 11% ban thưởng.
Có người lập tức kêu lên: “Ngươi đây cũng quá hắc tâm đi…”
Thẩm Dịch lớn tiếng trả lời: “Đây chẳng qua là phân phối cơ bản, chỉ cần tham dự chiến đấu có thể đạt được. Còn phân phối cuối cùng, phải căn cứ biểu hiện của mọi người mà quyết định. Cũng không thể để người xuất lực nhiều hơn lại chỉ được phân phối ngang với người xuất lực ít.”
Có thể thấy, người mạnh và kẻ yếu chung quy là có khác biệt, Huyết Tinh đô thị không phải chủ nghĩa lý tưởng, không truy cầu phân phối bình quân.
“Vấn đề là để ai bình phán?” Có người hỏi.
“Ta!” Thẩm Dịch trả lời không khách khí chút nào: “Ta biết trong các ngươi khả năng có người không phục, bất quá không sao, ta sẽ không bắt buộc bất luận một ai tham gia cùng chúng ta. Nhưng ta phải nhắc nhở các ngươi một điều, chỉ có cùng với ta, tiền lời của các ngươi mới có thể được nâng đến mức cao nhất…”
Nghe nói như thế, có người lập tức nhớ tới chuyện Andariel chết ngay ba lượt lúc trước, lại liên tưởng đến Kim Cương chết mà phục sinh, lập tức sáng tỏ. Có người kinh hô: “Bọn hắn có thể liên sát boss!”
“Chúng ta làm sao biết ngươi sẽ phân phối công bình?”
“Trước khi chúng ta bắt đầu giai đoạn nhiệm vụ thứ ba, ta sẽ mau chóng đưa ra một phương án phân phối công bình cùng với nguyên tắc hợp tác liên quan. Nếu như lúc đó mọi người cảm thấy không công bình, có thể ly khai, hiệp nghị sẽ ghi rõ các ngươi có quyền tự do rời đi, như vậy cũng có thể đi a?”
Có người còn muốn tiếp tục cò kè mặc cả với Thẩm Dịch, Thẩm Dịch cũng đã nhanh chóng nói: “Ba người đầu tiên ký kết hiệp nghị với ta sẽ được ưu đãi đánh giá!”
Lúc này mười hai kẻ mạo hiểm lập tức rối loạn trận tuyến.
Thẩm Dịch nhanh chóng sắp xếp hiệp nghị, hiệp nghị đặc biệt ghi chú rõ, hợp tác chính thức bắt đầu từ cảng Kurast, tất cả mạo hiểm giả tham dự buông tha tranh đoạt điểm tích lũy và phần thưởng của Duriel.
Đây là bởi hắn từng ký hiệp nghị với Ambela và Tông Đường, ai cũng không được mời chào mạo hiểm giả rải rác tại Lut Gholein, cho nên thời hạn hiệp nghị có hiệu lực cũng chỉ có thể định tại cảng Kurast.
Bất quá vì ký kết hiệp nghị tại Lut Gholein, cũng có bộ phận nội dung quan hệ đến Duriel, cho nên hắn vẫn tính là trái với hiệp nghị một nửa, phải giao nộp cho Ambela và Tông Đường ba ngàn điểm tiền phạt mỗi người.
Về vấn đề này Thẩm Dịch cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có thể bỏ nhỏ lấy lớn.
Gã mạo hiểm có hai loại năng lực phụ trợ kia là người thứ nhất đứng ra ký kết hợp tác với Thẩm Dịch.
Có kẻ mở màn, lập tức có người noi theo.
Khiến Thẩm Dịch giật mình là, người theo sát đến dĩ nhiên là hai anh em nọ. Một trong số đó nhìn Thẩm Dịch: “Ngươi bảo đảm vĩnh viễn không truy cứu chuyện chúng ta giết chết đồng bạn của ngươi, chúng ta liền hợp tác với ngươi, thực lực của chúng ta, ngươi cũng thấy đấy.”
“Đồng ý!”
Theo sự hợp tác của ba người với Thẩm Dịch, chín kẻ mạo hiểm còn dư lại ngược lại trở thành thế lực đơn cô.
Có kẻ thóa mạ ba người này bán đứng tổ chức, thấy lợi quên nghĩa, nhưng bất kể nói thế nào, cái liên minh mạo hiểm giả rải rác này đã triệt để tan rã trước những ngón đòn hiểm của Thẩm Dịch.
Hợp tác đã thành chiều hướng phát triển, Thẩm Dịch thừaa cơ đào người, một hồi ác chiến cứ như vậy diễn biến thành hội tuyển dụng nhân tài của Thẩm Dịch, ngay cả Trâu Nghị ở một bên cũng nhìn ngây người.
Cứ như vậy, trong chiến đấu tại cảng Kurast sắp tới, bên Thẩm Dịch liền chiếm cứ ưu thế tuyệt đối. Mặc dù hắn không nói rõ thành lập hệ thống chỉ huy, lại thông qua quyền phân phối tiền lời biến tướng khống chế những người này, từ đó tạo thành thế lực lớn nhất. Những người này nếu còn muốn đạt được đánh giá tốt hơn, càng nhiều tiền lời hơn nữa, nhất định phải tận khả năng phục tùng an bài của Thẩm Dịch —— tựa như công nhân và ông chủ.
Tầng lớp bóc lột và bị bóc lột chính là sinh ra như thế.
Còn đội Phong Lâm và đội Nam Hải, nếu không muốn trở mặt với đội Đoạn Nhận, nhất định phải nhìn ánh mắt Thẩm Dịch làm việc.
Mặc dù Trâu Nghị hiểu rõ hết thảy, nhưng đáng tiếc gã không phải Tông Đường, không có quyền chiêu mộ nhân thủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thẩm Dịch một mẻ hốt gọn mười hai người này.
Bất quá lần này cũng khiến gã học được chút gì đó.
Trong hành động vừa rồi, Thẩm Dịch trước hết lấy chiến bức đàm, sau khi song phương dừng tay, lập tức vẽ nên một cái bánh nướng tương lai ổn định cảm xúc của mọi người, cho mọi người hi vọng, cắt giảm ý chí chiến đấu của đối phương, sau đó lại phái người trợ giúp La Hạo, hòng tranh thủ càng nhiều thời gian.
Đã tranh thủ được thời gian, Thẩm Dịch có thể theo tình huống cụ thể tiến thêm một bước cò kè mặc cả cùng đối thủ, lại lợi dụng tâm tư đối phương không đồng nhất, áp dụng phân hoá đối thủ, lần lượt dẫn dắt, cuối cùng lại ném ra một chút mồi nhử, liền OK tất cả mọi người.
Kỳ thật tình huống đội Đoạn Nhận đối mặt lần này hết sức tương tự tình huống đội Long Nha đối mặt lúc trước, chỉ có điều Long Hạo là lựa chọn chiến, Thẩm Dịch lựa chọn đàm —— lựa chọn bất đồng sẽ diễn biến ra kết cục bất đồng.
Về vấn đề này, ngay cả mấy người Hoàng Thiên Ngưỡng Hoằng Dận cũng không thể không bội phục Thẩm Dịch đích thật là dân trùm đàm phán, lợi dụng đầy đủ hết thảy điều kiện có thể lợi dụng, vừa hóa giải tràng nguy cơ này, lại còn biến chuyện xấu thành chuyện tốt.
Bất quá lúc này trong phòng Duriel, bốn người La Hạo, Hồng Lãng, Kim Cương cùng với Chu Nghi Vũ đã lâm vào cảnh nguy cơ tràn đầy.
Kênh đoàn đội thỉnh thoảng truyền đến tiếng gọi của Kim Cương: “Thẩm Dịch, tên này quá hung mãnh, chúng ta không phải là đối thủ!”
“Đã biết.” Thẩm Dịch lặng lẽ nói: “Kim Cương, Hồng Lãng, mấy người các ngươi chậm rãi kéo, trước khoan hẵng giết Duriel.”
Hồng Lãng tức giận mắng to: “Thẩm Dịch, lỗ tai ngươi điếc hay sao ấy, không phải chúng ta giết nó, là chúng ta sắp bị nó giết a!”
Thẩm Dịch chỉ xem như không nghe thấy, nhìn về phía nhóm người vừa được hắn thu nạp: “Đã muốn hợp tác, vậy cũng nên diễn luyện phối hợp lẫn nhau một chút, lúc chiến đấu mới có thể càng nắm chắc. Ta xem vậy đi, ta liền cống hiến ra Duriel, chúng ta dùng nó tiến hành diễn luyện chiến thuật, điểm thưởng tùy cơ. Người nào có biểu hiện xuất sắc nhất, ta có thể xuất ra 4% từ phần thưởng của Duriel cho hắn, hi vọng mọi người cố gắng biểu hiện.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.